Chờ Đợi Chưa Chắc Gì Đã Hạnh Phúc!!!??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tên là King (nickname) .Năm đó tôi 26 tuổi, sau thời gian 1 năm chia tay với người yêu cũ thì tôi gặp chị. Chị tên là Kang (nickname) là một cô gái rất xinh đẹp, lớn hơn tôi 1 tuổi. Chị thuê phòng trọ đối diện với phòng tôi, được 3 năm rồi..Mỗi ngày đều gặp mặt chị vui vẻ chào hỏi, tôi chỉ xem chị là chị em còn chị thì không.
Một hôm thằng em tôi tên là Pi ( em chơi chung cũng là tomboy giống tôi) nó nhỏ hơn tôi 3 tuổi đến phòng tôi chơi, và nó để ý chị, đêm lại về nó nhắn tin hỏi tôi đủ thứ về chị , nó nói nó trúng tiếng sét ái tình của chị rồi, nó hỏi xin tôi nick zalo của chị, tất nhiên là tôi cho rồi, nó bảo nó muốn cưa chị nó kêu tôi giúp nó và tôi đã đồng ý.
Một hôm nó hẹn chị đi chơi nhưng bị chị từ chối thế là nó nói với chị là có tôi đi cùng nữa nó tưởng chị ngại đi 2 đứa nên rũ tôi theo cho chị không ngại và tất nhiên chị đồng ý.. Ba chúng tôi đi đến khu vui chơi vì muốn để cho nó và chị có không gian riêng nên tôi viện lý do là có công việc nên phải về trước, nó thì biết lý do tôi đi còn chị thì không , thế là tôi đã thành công tạo không gian riêng cho cả 2. Tôi lê thân đến một quán nước nhỏ quen ngồi đó và order một ly trà đào vừa uống vừa nhìn xe chạy qua lại..
Thế là cũng được mấy tháng trôi qua tôi giúp nó cưa chị,  tôi không biết thằng Pi em tôi nó cưa được chị ấy chưa vì tôi không quan tâm cho lắm.
Ngày hôm đó là sinh nhật của một người bạn của chị, có mời tôi đến cùng tham dự. Tôi muốn giúp người bạn của chị chuẩn bị trang trí cho thật đẹp nên khi vừa mới tan ca tôi liền chạy đến quán giúp chị, khi tôi vừa bước vào tới quán thì vô tình nghe nói được đoạn thoại của chị và bạn chị
- Mày với nhóc đó sao rồi?
- Thì cũng vậy thôi, nhóc đâu có biết tao thích nhóc đâu mà sao với chả sao
- Ủa vậy là mày chưa nói gì với nhóc đó luôn sao? "ngạc nhiên hỏi chị"
-Chưa, biết nói gì giờ "chị bình thản trả lời"
- ui là trời, sao mày không nói ra tình cảm của mày
-Đơn phương mà nói làm sao được lỡ như em ấy không thích tao rồi sao , sao đó sẽ không nhìn mặt tao nữa, tao thà không nói để còn có cớ làm chị em để gặp mặt còn hơn nói ra rồi mất luôn
-Kang ơi là Kang, "chị ấy lắc đầu chịu thua chị"
- Haizzz "chị thở dài"
-Mà tao cũng không thể hiểu nổi, mày thích người ta tận 3 năm mà người ta lại không hề hay biết
-Chắc do tao dấu kỷ quá nên em ấy không biết
-King ơi là King, khi nào thì em mới nhận ra được tình cảm của nó đây.
Tôi đứng bên ngoài nghe hết câu chuyện của 2 người, tôi chết lặng.. Cái gì chứ, chị Kang thích tôi đã 3 năm rồi sao, lúc đầu tôi cứ nghĩ là 1 ai đó cùng cty với chị nhưng không, là tôi.. Tôi bỏ về ra đến cổng thì gặp bà chị họ của tôi cùng với bạn chị ấy
-Ủa King mày đi đâu vậy? Sao không vô đi sắp tới giờ rồi?
- Chị Kang nhờ em mua ít đồ tí em quay lại.
Thế là tôi bỏ chạy thật nhanh ra khỏi quán, lê thân lại đến quán quen kia order một ly trà đào xong tôi ngồi đó suy nghĩ rất nhiều "rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy, chị Kang thích tôi ?? còn thằng Pi thì sao, tôi làm sao ăn nói với nó đây ?? " Tôi vò đầu bứt tai không biết phải làm sao thì chợt điện thoại tôi reo lên, là chị Kang gọi tôi, tôi không biết có nên nghe hay không 1 cuộc, 2 cuộc, rồi 3 cuộc tôi không bắt máy.. Được một lúc thì chị họ tôi gọi
-alo em nghe nè
- mày đang làm cái gì vậy, sao không đến , nói mua gì rồi đến mà đâu rồi
- em có công chuyện đột xuất rồi nên em không đến đâu chị với mọi người chơi đi.
Chưa để chị nói thêm lời nào tôi tắt máy sập nguồn luôn điện thoại. Một tuần trôi qua tôi tránh mặt chị, đi làm về là tôi xách xe chạy đi vòng vòng tới tận khuya mới về, tôi về thì chị đã ngủ rồi. Một hôm tôi cũng đi về lúc 1 giờ sáng khi tôi chuẩn bị dắt xe vào phòng thì tôi bị giật mình bởi giọng nói của chị, hình như chị đợi tôi về
- em đi đâu giờ này mới về
- e..em đi chơi với bạn
- Là em cố tình tránh mặt chị có phải không?
- Có đâu em là gì phải tránh mặt chị chứ "tôi nói nhưng không dám nhìn mặt chị"
-Thật không??
-thật mà nếu...
-em nói dối "chị hét lên làm tôi giật mình"
-Chị .. có gì từ từ nói khuya rồi để mọi người ngủ "tôi lo một tí sẽ có người dậy la chúng tôi mất"
Chị khóc rồi , tôi bối rối không biết phải làm sao tôi bảo chị vào phòng đi rồi nhấn tin sao thế là phòng ai nấy vào tôi chưa kịp thay đồ thị chị nhấn tin cho tôi.
- " tại sao em tránh mặt chị?"
- "em đâu có đâu"
- "em còn nói dối chị nữa sao?"
- "thật mà em không nói dối "
- "có phải hôm sinh nhật bạn chị em đã nghe hết rồi phải không, bởi vậy em mới tránh mặt chị "
- "nghe gì chị, em có nghe gì đâu " tôi giả vờ như không biết gì
- " vậy tại sao em đến rồi không vào, còn nói dối là chị nhờ em mua đồ giúp nữa, chị có nhờ em sao??" Còn hôm bữa đi chơi ở khu vui chơi là em cố tình bỏ chị lại với Pi đúng không?
Tôi không trả lời chị vì biết trả lời làm sao bây giờ, chị nói đúng mà, tôi offline...Tối đó tôi nằm suy nghĩ rất nhiều, nói tôi không thích chị thì bảo là tôi nói dối , mà nói tôi thích chị thì cũng không hẳn, là tôi chưa xác định được cảm xúc của mình với chị. tôi cũng không dám yêu ai kể từ ngày đó*  nên tôi không biết phải làm như thế nào, còn thằng Pi nữa , tôi khóc..
Sáng hôm sau tôi nhận được tin nhắn từ thằng Pi hẹn tôi cafe nói chuyện gì đó.. Tôi mệt mỏi lê thân đi tắm thay đồ ra gặp nó vì cả đêm qua tôi khóc và không ngủ nên giờ tôi rất mệt
Một góc trong quán cafe quen thằng Pi đang ngồi đợi tôi, tôi bước đến với vẻ mặt mệt mỏi, tôi nhìn nó hình như nó không được vui vẻ mặt có vẻ rất tức giận, xong nói hỏi tôi
- Anh có thích chị Kang  không??
- "tôi sửng người" sao mày hỏi vậy?
- Anh đọc đi
Nó đưa điện thoại của nó cho tôi xem trong tin nhắn của nó và chị Kang đêm hôm qua , nội dung
- Chị Kang: Pi chị có chuyện muốn nói
- Pi : Dạ chị nói đi em nghe nè ( trái tim)
- Chị Kang : Chị biết là Pi thích chị cũng đã cưa chị gần nửa năm nay rồi , nhưng chị chỉ xem Pi như đứa em trai thôi à, chị xin lỗi chị biết nói ra điều này sẽ làm Pi tổn thương, nhưng chị phải nói để Pi không đặt tình cảm vào chị nữa
-Pi : chị nói thật sao (icon buồn)
- Chị Kang : là thật đó Pi chị xin lỗi Pi nhiều lắm
- Pi : em hết cơ hội rồi sao?
- Chị Kang: ừm hết rồi
- Pi : chị thích người khác rồi sao?
- Chị Kang : ừ chị thích người khác rồi
- Pi: Là anh King đúng không?
- Chị Kang : sao em biết?
- Pi : ánh mắt chị nhìn ảnh rất khác biệt, em suy đoán thôi ai ngờ trúng
- Chị Kang: chị xin lỗi.
Kết thúc cuộc trò chuyện
Tôi hốt hoảng giải thích với nó
- không phải như vậy đâu Pi...
- Anh câm miệng lại đi .
Nó trực chờ đánh tôi , tôi sợ mọi người nhìn thấy nên đành lôi nó ra 1 bãi đất trống gần đó để dễ nói chuyện.
- Pi nghe anh giải thích thật sự anh...
"Bốp"
Tôi chưa nói hết câu thì nó đã đấm vào mặt tôi rồi, máu nơi khoé miệng và mũi chảy ra cùng lúc tôi lảo đảo té xuống đất, tôi không còn sức nữa vì rất mệt mỏi nên không thể đánh lại nó, nó cứ thế mà đánh tôi tới tấp vừa đánh nó vừa trách tôi .
- Tại sao vậy hả, tôi nhờ anh giúp tôi cưa chị mà sao giờ anh cưa luôn chỉ rồi hả, tại sao , anh là đồ khốn, anh không xứng làm anh của tôi.
Nó cứ thế mà đánh tôi không ngừng.
Tôi đau quá , tôi buông xuôi cho nó muốn làm gì làm tôi.. đầu tôi quay cuồng, mắt từ từ nhắm lại,trong một thoáng mơ hồ tôi nghe giọng chị Kang lên tiếng
- Pi. mau dừng tay lại, em làm gì vậy hả?
Sau đó tôi cảm nhận được có người đở tôi dậy và gọi tên tôi nhưng tôi nào biết đó là ai bản thân tôi bây giờ còn không biết còn nhớ mình tên gì không nữa thì làm sao mà biết đó là ai, trong ý thức cuối cùng tôi nghe chị hét lớn
- Tôi yêu em ấy đã 3 năm rồi đó em viết không hả?
                                     .......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro