ヾ(='ω'=)ノ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Đợi tí đi Trương Chiêu, tao vẫn đang giở việc mà?”

Căn phòng sau đó lại lập tức yên lặng, chỉ còn vài tiếng nỉ non khe khẽ phát ra từ phía bên trái, một câu rõ ràng cũng không có. Vương Sâm Húc vẫn ngồi trước máy tính, tập trung vào ván game đang dang giở.

Chả là tên họ Vương này đã muốn đêm nay sẽ luyện tập thật nhiều để trận đấu lần sau sẽ tốt hơn, vốn sẽ không để việc gì xen ngang. Nhưng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra làm mọi thứ đảo lộn cả. Đó là người yêu của nó lên cơn nứng, đòi nó phải chịch cho bằng được.

Thế là suốt nửa tiếng đầu tiên, Trương Chiêu cứ đi qua đi lại, hết thơm má đến hôn nhẹ lên cánh môi nó đến ngồi thẳng lên đùi, vòng tay qua cổ nó mà cọ cọ cặp đào tròn trĩnh lên đũng quần Vương Sâm Húc. Thật sự là nứng thấy mẹ ra nhưng nó không bỏ được, vừa vào trận mà thoát ra thì có lỗi lắm. Nên nó đành thả cho cậu một nụ hôn rồi quẳng hết sang một bên.

Tất nhiên cậu thì không chịu, giãy nảy trên giường nằng nặc muốn người yêu bỏ cái máy tính ra mà ôm mình.

“Không, tao đéo chịu đâu, Vương ca à. Tao muốn mà, rất rất muốn luôn ấy. Mày tàn ác vừa thôi, Vương Sâm Húc là tên khốn, mày chán tao rồi chứ gì?”

Đến khi nó nhịn không nổi, rời máy tiến lại gần con cún kia thì cậu mới im. Nhưng mọi thứ diễn ra mượt mà thế thì lại quá dễ cho Trương Chiêu rồi. Mà Vương Sâm Húc thì lại không muốn thế.

Nó cúi người xuống, lôi từ gầm giường ra một đống đồ chơi mà cả hai đã mua. Thuận tay lấy sợi dây thừng từ trong đó ra, nó thành thục trói hai cánh tay Trương Chiêu vào thành giường. Nó tách đôi chân cậu ra, lần mò vào nơi tuyệt mật. Ngay khi đầu ngón tay Vương Sâm Húc chạm vào, chân cậu mềm nhũn muốn khép lại, cổ họng cũng không tự chủ được mà phát ra mấy âm thanh gợi dục không tưởng.

“Mày yên xem nào, rạng cái chân ra.”

Cảm giác lành lạnh từ gel bôi trơn đổ xuống khiến cậu rụt người lại, nó cau mày đánh vào cánh mông trắng khiến chỗ ấy ửng đỏ. Vương Sâm Húc đưa một ngón tay vào trong, cảm giác khít chặt, ấm nóng làm nó chợt sững người. Giờ nó mới tự hỏi, đã bao lâu rồi chưa làm tình?

“Chiêu ca, sao khít thế? Chẳng lẽ tao không chơi mày là mày cũng không tự thẩm à? Sao người yêu tao lại ngoan thế này?”

Mấy lời không đứng đắn như thế cứ rót vào vành tai đang đỏ ửng của Trương Chiêu. Hình như đấy là thói quen khi làm tình rồi, lần nào cũng thế, Vương Sâm Húc luôn nói những thứ khiến bầu không khí trở nên ngại ngùng và cực kì ám muội.

Nó lại đưa thêm một ngón tay nữa vào, nhịp ra vào đều đặn khiến cậu cứ thoải mái ưỡn người nhận khoái cảm nó mang đến. Lúc sau đầu ngón tay chạm tới điểm nhạy cảm bên trong, ấn nhẹ vào đã làm cho Trương Chiêu thét lên.

“A V-Vương ca…”

“Cái gì nữa? Chọc vào chỗ mày thích rồi còn ý kiến ý cò cái gì?”

“Nhưng tao thích cái khác cơ.”

“Đừng có được voi đòi tiên.”

Nói rồi nó dứt khoát rút hai ngón tay ra làm cho cậu như rơi từ trên mây xuống. Chưa kịp cho cái mồm Trương Chiêu chửi lên thì nó đã nhét hai quả trứng rung vào lỗ vẫn đang co bóp chảy nước. Vương Sâm Húc ngồi dậy, mặt lạnh tanh cầm điểu khiển vặn đến nấc cao nhất rồi ung dung quay lại bàn máy tính.

Trứng bên trong va đập vào vách thịt, ấn nghiền lên điểm sướng khiến cậu vặn eo, run rẩy mà rên la từng tiếng. Con cặc nhỏ dựng đứng, chỉ cần chạm vào là sẽ bắn ra tất cả. Cơ mà đáng tiếc đôi tay trắng trẻo, thon dài lại bị tên nào đó trói chặt lại làm cậu khổ sở không thôi. 

Khoái cảm đập vào đại não, việc duy nhất Trương Chiêu làm được là rên la, cầu xin được địt như một con điếm. Tất nhiên Vương Sâm Húc nghe được hết nhưng nó chọn cách ngó lơ. Phần vì nó đang giở việc, phần còn lại bởi dạo này người yêu có vẻ không ngoan lắm, phải phạt một chút đã.

Mà thật ra, Vương Sâm Húc cũng nứng lắm, nhìn thấy lỗ nhỏ hồng xinh, nghe tiếng mời gọi ái tình, nhận những nụ hôn nhẹ từ Trương Chiêu khiến đũng quần nó phải gồ lên, yết hầu lên xuống không ngừng. Nó thề, xong ván này nó sẽ đè con cún kia địt đến khi cái miệng xinh ấy không còn nói được một chữ nào thì thôi.

Tiếng van nài ngọt ngào ấy cứ quấn quanh lấy vành tai nó, vuốt ve phần dưới khiến nó thấy hơi trướng đau. Vương Sâm Húc thở dài, nó rút điếu thuốc ra, châm lửa, điệu bộ nhàn nhã nhả từng làn khói. Mùi thuốc mang hương cà phê dịu nhẹ vởn quanh mũi Trương Chiêu, làm cậu càng thêm muốn nó ôm cậu.

Chapman của Vương Sâm Húc, thực sự quá dụ tình!

“Vương ca à…đi mà a tao…tao muốn.”

Có vẻ như điều này vượt quá sức chịu đựng rồi.

Vương Sâm Húc đứng dậy, tiến về phía Trương Chiêu đang khổ sở vặn người. Nó khom người, nâng gương mặt đỏ ửng của cậu lên, áp môi vào thả khói vào. Hít thở đã khó khăn, giờ lại nhận lấy khói thuốc nó truyền tới, Trương Chiêu bị sặc, quay mặt đi ho dữ dội. Thấy thế, nó cười cười, nói giọng trêu đùa.

“Ô? Tao hôn mà mày ngoảnh đi thế? Là đang muốn nói không cần chứ gì?”

Nó giả vờ quay người đi, Trương Chiêu thừa hiểu ý chọc ghẹo của nó nhưng vẫn vội vàng nói:

“K-khoan đã. Tao…tao không mà. Vương Sâm Húc, tao…cần mày.”

“Cần? Chiêu ca cần gì từ tao nào?”

Thằng này hình như thiếu đánh?

“Cần…cần con cu mày chơi nát tao.”

“Haha bé yêu sao lại thẳng thắn thế? Đĩ điếm.”

Nói rồi nó dí đầu thuốc vào gạt tàn, tay nâng hông Trương Chiêu lên mà ngắm nhìn. Trông thấy lỗ nhỏ chảy nước không ngừng, co bóp như mời gọi người ta tiến vào khiến nó nhếch miệng lên cười.

“Được quá ta, nhìn y hệt một cái lồn luôn ấy Chiêu ca.”

Nó ghé đầu xuống, đưa lưỡi vào trong, cứ như đang thưởng thức một món ăn ngon vậy. Trương Chiêu cảm nhận được có thứ khác tiến vào liền co người lại, khóe mắt chảy ra giọt lấp lánh.

Vương Sâm Húc đưa lưỡi lên, quét qua vật nhỏ, lên đầu ti căng cứng, đến cần cổ trắng ngần. Từng chỗ nó đi qua đều để lại mấy giấu tím đỏ chói mắt. Đối mặt với gương mặt đang rất gợi tình của cậu, nó cười hì hì ra vẻ vô tội khiến Trương Chiêu rất muốn đấm cho một cái.

“Chiêu ca, tao khó chịu.”

Vừa nói, nó vừa với tay lên cởi sợi dây thừng kia ra. Hiểu ý nó, Trương Chiêu từ từ bò xuống giường, quỳ gối trước mặt nó. Bàn tay nhỏ chạm lên, cách lớp quần cũng cảm nhận được thứ bên trong nóng ran, cương cứng. Trương Chiêu cởi khóa quần nó, lôi con cặc bản thân thèm khát từ nãy giờ ra ngoài.

Đầu khấc rỉ ra chút dịch trắng, khóe miệng cậu hơi cong bởi cậu biết nó cũng đã rất cố gắng để nhịn. Môi mềm hôn lên, hơi thở nóng rực bao quanh khiến Vương Sâm Húc rùng mình, thiếu chút bắn đầy mặt Trương Chiêu.

Trương Chiêu há miệng, ngậm nó vào trong khoang miệng ấm nóng. Răng cậu cạ lên từng chỗ, cảm nhận được gân xanh đang giật nhẹ. Khi đưa đầu khấc chạm đến cuống họng mình, cậu thấy Vương Sâm Húc ngửa cổ lên, tiếng gầm gừ khe khẽ phát ra từ người phía trên. Nó tóm lấy tóc cậu, ép cậu ra vào nhanh hơn, đâm vào tận sâu trong họng khiến Trương Chiêu ú ớ không thể làm gì.

Mông cậu lắc lư theo từng nhịp đẩy, Vương Sâm Húc mắng cậu là đĩ điếm thèm cu cũng không có chỗ nào sai. Bởi Trương Chiêu thèm, rất thèm con cu của Vương Sâm Húc chơi nát bấy lỗ nhỏ của cậu.

Đến khí nó thỏa mãn thở ra một hơi dài, bắn mọi thứ vào trong miệng cậu thì mới mãn nguyện rút ra. Trương Chiêu một miệng đầy tinh đưa mắt lên nhìn nó, chả cần nói cũng biết đang muốn gì.

“Lên đây.”

Vương Sâm Húc vỗ vỗ vào đùi, cậu hiểu ý trèo lên. Trương Chiêu dịu dàng hôn lên chóp mũi nó làm nũng, choàng tay qua cổ nó xoa xoa phần gáy luôn là điểm nhạy cảm của Vương Sâm Húc.

“Tự làm đi tao xem.”

Trương Chiêu bình thường ngang bướng vậy mà giờ lại ngoan ngoãn đến lạ, nó nói gì cũng làm theo.

Cậu nhổm người, một tay đưa xuống, vuốt vài cái đã đủ cho Vương Sâm Húc cứng lên thêm lần nữa. Đôi chân cậu run rẩy từ từ ngồi xuống, tự nguyện đưa con cặc của nó vào trong.

Khi đầu khấc vừa vào, vật nhỏ phía trước lại bắn ra, dính đầy lên áo nó. Trương Chiêu gục lên vai Vương Sâm Húc, run rẩy bám víu. Vương Sâm Húc thở dài, bế cậu nằm xuống.

“Quá sức với mày rồi.”

Nó cởi áo phông ra, một tay nâng hông cậu, một tay xoa xoa cái má đỏ hồng của người yêu mà dỗ dành. Vương Sâm Húc cúi người, nhẹ nhàng hôn lên trán, khóe mắt, cánh môi Trương Chiêu. Phía dưới nó tiến vào chậm rãi, từ từ đi qua mọi ngóc ngách phía trong.

Nhưng cái lúc nó đi vào, Trương Chiêu hốt hoảng đẩy nhẹ ngực nó.

“T-từ đã…a Vương ca à…tr-trứng rung a…”

“Vậy à?”

Rồi đâm thẳng vào.

Trương Chiêu nhận duy nhất cái thúc hông vô tình đâm thẳng vào điểm sướng lẫn hai quả trứng rung vẫn đang hoạt động chăm chỉ ấy đã ưỡn người, bắn ra thêm lần nữa. Trước mắt cậu mờ đục hẳn đi, khoái cảm bịt miệng làm cho những gì cậu nói được là những tiếng nỉ non rên rỉ.

Vương Sâm Húc như thật như đùa cứ thế vào đâm vào trong, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh. Điểm nhạy cảm bị nghiền nát, thân thể Trương Chiêu bị chơi đến vỡ vụn, chỉ đành ngoan ngoãn vểnh đít lên cho Vương Sâm Húc đâm chọc thỏa thích.

“Chiêu ca, gọi tên tao.”

“V-Vương a…ha mày…ư…”

“Vương là thằng nào? Mày thực sự nhún thằng khác đấy à? Đĩ thật.”

Vừa nói, tốc độ di chuyển của Vương Sâm Húc cũng tăng nhanh, từng nhịp như muốn giã nát tiền liệt tuyến của đối phương. Trương Chiêu bị chơi cho mất hết lý trí, trợn trắng mắt rên la. Mông đưa đẩy theo nhịp thúc của người phía trên, móng tay cào lên tấm lưng Vương Sâm Húc.

Đầu ti đỏ hồng bày ra trước mắt, Vương Sâm Húc không từ chối, nó cúi xuống, ngậm lấy liếm mút. Đầu lưỡi đảo quanh bầu ngực, răng nanh cắn lên đầu ti khiến miệng nó cảm nhận thứ đỏ tươi chảy ra. Kể cả vậy thì nó vẫn mút giống như đang uống sữa vậy.

Bị trêu ghẹo vào chỗ nhạy cảm, cùng với việc bị đâm chọc không ngừng, Trương Chiêu rên to một tiếng rồi lại bắn ra. Bên trong co bóp, Vương Sâm Húc rời đầu lưỡi lên hõm cổ đối phương, thở một hơi đầy thỏa mãn rồi bắn tất cả vào trong hậu huyệt của Trương Chiêu.

Nó rút ra, hai chân Trương Chiêu vô lực rơi xuống, rạng ra, phơi bày mọi thứ trước mắt Vương Sâm Húc. Dịch trắng chảy khỏi mép lồn, nó lấy tay quệt một ít, đưa lên miệng xinh đang run rẩy của người yêu.

“Liếm.”

Trương Chiêu nghe lời thè lưỡi ra, liếm láp ngón tay nó. Cả người cậu giật nhẹ sau cơn đạt đỉnh, Vương Sâm Húc lại giả vờ không biết mà xoa xoa con cặc nhỏ rồi như có như không lướt nhẹ qua lỗ nhỏ.

“Chả khác gì cái lồn nhỏ hút tinh đàn ông cả, Trương Chiêu à.”

___________

Vl tao tốn 2k2 từ chỉ để viết sếch???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro