Kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Con không mặc bộ đồ ngu xuẩn này đâu!" – cậu bé vùng vằng khó chịu khi quản gia vừa khoác cho cậu cái áo choàng dài chấm gót.

"Thôi nào con yêu, con phải ăn mặc sao cho ra dáng con của một đại gia tầm cỡ bố chứ!" – Người mẹ đứng cạnh nói khi thấy cậu bé ngắm mình trong gương, bà xuýt xoa trầm trồ vì bộ áo cánh quả thực rất đẹp, nhưng có lẽ nó không phù hợp cho lắm với độ tuổi của con bà.

"Nhưng con đã 14 tuổi rồi, và còn có các bạn con đến dự nữa. Ăn mặc ngớ ngẩn như thế này chúng nó sẽ cười cho mà xem"

"Qua hôm nay mới là 14 tuổi. Đừng cãi mẹ nữa!" – Bà ấy gắt lên với cậu con trai, nhưng rồi lại dịu xuống để khỏi làm cậu buồn – "Xem này, đây là quà của mẹ, nó sẽ là bùa hộ mệnh may mắn của con trên đường đời. Thấy có đẹp không?"

Bà lôi ra một chiếc hộp thủy tinh sáng loáng, lấy vòng cổ thánh giá bằng vàng ròng đeo vào cổ con. Ngắm nhìn một lúc, bà thơm lến trán cậu bé rồi mỉm cười, đấy con ra trước cửa sân khấu, không quên đặt lên tay cậu cái bánh gato to sụ mà nhà bếp vừa đẩy xe tới.

"Cố lên con trai!"

......................................................

"Hahaa!! Mày ăn mặc kiểu gì thế kia hả Edward?"

"Tao thích thế đấy. Ý kiến à?" – Ed quặc lại. Cậu đứng thẳng lưng, ưỡn ngực vẻ oai phong của một chú nhóc mới lớn.

"Đúng rồi đấy, cậu vô duyên quá! Tiệc của người ta thì người ta ăn mặc sao chẳng được" – tiếng bọn con gái hùa theo bênh vực.

"Hơn nữa... Tớ thấy Edward khá đẹp trai" – một đứa con gái khác tay chống cằm nhìn theo cậu mộng mơ.

Cậu bé nhìn thẳng về phía trước, bước những dáng đi khoan thai bê chiếc bánh kem to đùng đi đến giữa phòng – trung tâm buổi tiệc mà hôm nay, người ta sẽ làm lễ trưởng thành bước sang tuổi 14 cho cậu.

Bỗng TRƯỢT! Cậu bé dẫm phải vỏ quýt mà một thằng nhóc đáng ghét vừa nãy chưa chịu thua, đã cố tình ném ra sàn hòng làm ê mặt. Chiếc bánh kem to đùng trên đĩa chao đảo, để đỡ nó cậu bé phải nhoài người ra, mà càng nhoài thì vỏ quýt dưới chân càng trơn trượt.

Mọi người còn đang định ùa đến giúp cậu lấy lại thăng bằng thì chiếc bánh đổ toẹt xuống đất còn cậu thì ngã úp mặt lên nó. Tất thảy mọi người đều sững sờ.

Có tiếng cười phát ra từ chiếc bánh kem.

"Haha!! CUỘC CHIẾN ĐỒ ĂN!!"

Cậu choàng dậy, không ngại quần áo dính bẩn và kem đang làm lấm lem khuôn mặt, vốc một nắm bánh nhão nhoét dưới đất ném thẳng vào người thằng kia.

"Á!" – nó lấy ngay đĩa thạch trên bàn ném lại Ed, nhưng cậu ngồi xuống kịp nên nó trúng ngay người đằng sau.

"Hahaha! Góp vui với!" – cô bé bị ném trúng cũng cười lớn, đứng gác hẳn một chân lên bàn ném đi những chiếc bánh bích quy toán loạn.

Hội trường rộ lên những tiếng cười giòn giã. Đồ ăn bay khắp nơi trong những tràng cười nhộn nhịp không dứt. Mặt ai cũng đều rạng rỡ cười thật to. Tiệc sinh nhật của Edwrad tuy không diễn ra theo đúng lễ nghi như dự kiến nhưng nó đã biến thành một niềm vui in dấu ấn mãi trong tim cậu. Vì ai cũng xứng đáng được tận hưởng một niềm vui trọn vẹn.

"Edward!! Cậu thật tuyệt!"

"Edward!! Bao giờ lại có tiệc như thế này thế?"

"Mày khá lắm!" – thằng bé từng định làm cậu xấu mặt bỗng vỗ vai cười nhăn răng.

  ※  

Mấy tháng sau, cả gia đình tiễn cậu ra nước ngoài học tập vì thành tích cậu ở trường quá xuất sắc. Chuyến xe buýt chạy dài trên con đường quốc lộ hướng thẳng đến sân bay trong ánh chiều hoàng hôn buông xuống, cảnh vật xung quanh thật thơ mộng đến nhường nào.

Chiếc xe cứ chạy băng qua chân núi Lights mà không dừng lại. Hai cây Thông lớn đứng sát cạnh nhau. Và tất nhiên trang mạng NOE, Vague, với những con người như Người Hướng Dẫn, Olivia, Nelson cùng những khoảnh khắc vùng vẫy trong tuyệt vọng của màn đêm bất lực; tất cả chưa bao giờ xảy ra, chưa từng tồn tại.


  →→→→→→※←←←←←←

End.

♛ Chi ES ♛

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro