@14@

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ thi Đại học trôi qua suôn sẻ . Điểm của nó không cao nhưng đủ để có thể nhận được giấy nhập học vào trường mà nó thích . Nó vẫn còn nhớ những ngày dài ngồi rên rỉ với " cục đá " trên facebook , nó muốn học Luật , muốn bảo vệ công lý cho mọi người . Cậu chỉ gửi lại một cái mặt cười rồi nói "con gái Luật đanh đá phải biết , cãi nhau cũng giỏi , sau này ế chồng thì làm sao ?"
Lúc ý nó cáu , con gái Luật thì làm sao chứ , thì càng đáng yêu chứ sao . Giờ nghĩ lại nó lại cười , đúng là lúc ý nó đã cãi nhau thật , và nó thắng , tức là nó cãi giỏi . Nhiều lúc nó thắc mắc , nếu công an với luật sư mà cãi nhau thì ai sẽ bị vào tù nhỉ ? " Cục đá " lại gửi mặt cười rồi hạ quyết tâm thi bằng được an ninh , khi thành công rồi sẽ quay lại cãi nhau với nó . Nó cười nham nhở , nếu vậy thì luật sư thắng là chắc rồi . Nhưng đó giờ chỉ còn là quá khứ . Đã rất lâu nay nó không nhìn thấy nick Khánh sáng , không được Khánh " làm phiền " như trước kia , không được Khánh " nhớ " nhầm như trước nữa . Khánh giờ với nó là kỷ niệm , một kỷ niệm đẹp rồi sẽ có lúc bị thời gian làm mờ đi , có lẽ sẽ chẳng còn nhớ đâu .
Cắm tai nghe và lang thang trên cầu thang bộ . Dưới chân cầu kia là cánh cổng vào trường Đại học Luật Hà Nội rồi . Nhìn vào sự thật đi thôi , nơi nó đang đứng là Hà Nội , còn nơi của Khánh , tít tắp nơi có nắng phương nam . Nó thở sâu , bước nhanh hơn một chút , giai điệu ca khúc " Nắng ấm xa dần " dường như làm tâm trạng vui hẳn lên . Ngược chiều , một bàn tay níu áo nó lại , kéo tai nghe ra rồi thì thầm vào tai nó .
- Để tớ nói " Anh nhớ em " thêm lần nữa nhé !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro