Chương 107: Thân Phận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tớ yêu cậu... Hãy hẹn hò với tớ nhé."

Lời nói của Yunika có sức thuyết phục mạnh mẽ, biểu cảm và giọng điệu của cô rất tự nhiên. Haruka phải mất một lúc mới tiêu hóa hết những gì cô nói.

Sau khi Yunika thú nhận tình cảm của mình, cô đã hối hận về những gì mình đã làm.

Giọng của Yunika rất nhỏ nhưng cô chắc chắn rằng các bạn cùng lớp ngồi xung quanh cô đã nghe thấy. Sự bối rối lan khắp lớp học.

Cô sợ hãi trước phản ứng của những người xung quanh, cô không thể rời mắt khỏi Haruka vẫn đang choáng váng.

Nhưng Yunika vẫn chấp nhận điều đó. Cô tập trung toàn bộ sự chú ý vào anh.

Cô ngưỡng mộ Haruka, người đã hành động trong thực hành trong rừng mà không quan tâm đến việc người khác sẽ nghĩ gì về mình, tất cả chỉ vì mục đích bảo vệ Ria, một Công dân hạng E.

Cô luôn muốn được như Haruka, người đi theo nhịp độ riêng của anh.

Mặt Yunika nóng bừng lên.

Mặt cô đỏ bừng, đôi mắt ươn ướt, cô kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Haruka.

Các bạn cùng lớp ở gần đó cũng vậy, họ muốn tìm hiểu xem liệu họ có nghe nhầm lời thú nhận của Yunika hay đó chỉ là một trò đùa.

Mặt khác, Haruka đang nhai lại những lời của Yunika một cách tuyệt vọng, đầu óc anh quay cuồng hơn bao giờ hết.

Bằng cách nào đó anh đã nhận ra được sự ưu ái của Yunika dành cho mình. Ria đã nói như vậy rồi.

Yunika, người đang chờ đợi lời nói của Haruka, đang có tâm trạng nghiêm túc, nhưng đôi mắt cô lại nhìn Haruka như thể đang cầu xin anh.

Nếu Haruka chấp nhận, chắc chắn những người xung quanh sẽ biết họ sẽ hẹn hò. Rốt cuộc thì cũng có vài người đã nghe lời thú nhận của Yunika rồi.

Tin đồn sẽ lan truyền. Danh tiếng của Haruka vốn đã rất khủng khiếp. Danh tiếng của Yunika sẽ bị tổn hại rất nặng nề nếu người ta biết rằng cô đang có quan hệ tình cảm với anh.

Ngoài Shinku, người muốn che giấu mối quan hệ của họ, Haruka cảm thấy có lỗi với Miyako và Ria nếu Yunika là người duy nhất anh thừa nhận có mối quan hệ ở nơi công cộng.

Tuy nhiên, thật đau đớn cho Haruka khi tưởng tượng Yunika sẽ phản ứng thế nào nếu anh từ chối hoặc không quyết định vấn đề.

Ngay từ đầu, Haruka đã thích Yunika như một con người. Cô không phân biệt đối xử với Ria và anh. Nhưng cuối cùng cô lại kết bạn với họ, Haruka không thể cảm ơn cô sao cho đủ vì điều đó.

Haruka không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận sự thật rằng số lượng người yêu của anh sẽ tăng trở lại. Anh thậm chí còn có một suy nghĩ bất chợt rằng có thêm một người yêu nữa thì tốt biết mấy.

Ngay cả khi Haruka từ chối, danh tiếng của Yunika vẫn sẽ giảm sút do cô đã thú nhận tình yêu của mình với anh, một kẻ côn đồ.

Nếu đúng như vậy thì việc yêu thương và bảo vệ Yunika hết mức có thể như bạn trai của cô sẽ chân thành hơn.

Tuy nhiên, Haruka vẫn nghĩ rằng anh sẽ không chung thủy với Ria và Miyako, những người mà anh đang che giấu rằng anh có mối quan hệ với họ.

Haruka đang cân nhắc xem có nên tiết lộ với công chúng rằng mình đang hẹn hò với cả hai người hay không.

Ngoài ra, việc anh chấp nhận lời tỏ tình của Yunika trong khi tạm dừng lời tỏ tình của Tsuyuri và Sumireko sẽ là một điều tồi tệ.

Tất cả những suy nghĩ này chỉ diễn ra trong 2 giây trong thế giới thực.

Cuối cùng, Haruka..

"Okay. Nếu cậu thấy ổn với tớ."

Haruka quyết định đáp lại mong muốn của Yunika.

Anh tự nhắc mình phải xin lỗi Miyako, Ria, Tsuyuri, Sumireko và Shinku sau.

Yunika nhăn mặt hoài nghi.

"Thật chứ?"

"Thật đó."

Lớp học trở nên ồn ào một cách trắng trợn.

Đó là một sự thật khó có thể tin được. Mọi người nhìn chằm chằm vào Haruka và Yunika với vẻ mặt choáng váng.

"Em rất vui..."

Không để ý đến phản ứng của những người xung quanh, Yunika mỉm cười và rơi một giọt nước mắt.

"Đợi, đợi chút đã! Obi! Lại đây biểu coi!" (Hibiki)

"Hả? Gì thế?" (Haruka)

"Hibiki? Cậu đang làm gì thế?" (Yunika)

"Yunika, tớ mượn tên này một tí." (Hibiki)

"Hở? Đợi đã—" (Haruka)

Hibiki tiếp tục đưa Haruka ra khỏi lớp, bỏ lại Yunika ở lại.

Cô nắm tay Haruka trong khi kéo anh thật mạnh và đưa anh đến cầu thang cách lớp học một đoạn ngắn.

"Cậu đang nghĩ cái mẹ gì vậy?!"

"Tôi đã suy nghĩ rất nhiều."

"Cậu đang hẹn hò với Shinku phải không?!"

"Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu hẹn hò với cả hai người họ."

"HẢ?!!!"

Hibiki càng trở nên kích động và tức giận hơn mỗi khi nghe câu trả lời của Haruka, cuối cùng Haruka phải lùi lại khỏi cô.

Với việc Haruka dựa lưng vào tường, anh không thể lùi xa Hibiki được nữa. Anh đưa tay ra trước mặt như một cử chỉ xoa dịu, nhưng đồng thời Hibiki lại đến quá gần, khiến cả hai tay của Haruka chìm vào ngực cô.

"~~~~~~! CẬU!"

Hibiki ngã ngửa ra sau với giọng nghèn nghẹt vì bất ngờ bị sờ soạng vào ngực. Sau đó, cô trừng mắt nhìn Haruka như thể sắp bắn anh và tát vào má anh.

Một âm thanh khô khốc vang lên trong hành lang. Một học sinh đi ngang qua dừng lại xem chuyện gì đang xảy ra nhưng sau đó lại giả vờ như không để ý gì vì nhận ra rằng có liên quan đến một tên côn đồ nên nhanh chóng rời đi.

"Ối... Là tai nạn mà?"

"Cậu thậm chí còn không nói chuyện với Shinku về chuyện đó, thậm chí còn không xin phép cậu ấy. Nhưng cậu vẫn ích kỷ chấp nhận lời tỏ tình của Yunika. Cậu thực sự tồi tệ."

"Tôi sẽ xem nó như một lời khen."

"Cậu có nghĩ Shinku kiêu hãnh đó sẽ cho phép cậu bắt cá hai tay không? Niềm hạnh phúc mà cậu ấy có được do nhầm lẫn giờ đã kết thúc."

"Tôi đoán vậy ha."

Haruka đã sẵn sàng quỳ xuống và cầu xin sự tha thứ, nhưng anh không có ý định để bất kỳ ai trong số họ đi. Anh không nói bất cứ điều gì với Hibiki bằng lời nói, chỉ là một suy nghĩ thoáng qua trong đầu.

"Nói xong chưa?"

"Không, nó không tốt chút nào. Khi cậu nói với tôi rằng cậu và Shinku sẽ hẹn hò, tôi không hề bị thuyết phục. Lúc đó tôi đành nuốt lời vì có lỗi, nhưng bây giờ tôi sẽ nói rõ với cậu. Cậu không đủ tốt với những cô gái đó."

"Có lẽ đó là sự thật."

"Tôi không quan tâm đó có phải là người như Shun hay không, nhưng một kẻ du côn như cậu sẽ chỉ khiến đối tác của mình không vui, vì vậy hãy tự mình chia tay với họ đi."

Khi nhắc đến tên Shun, cảm giác tự ti vốn đã ngủ yên trong sâu thẳm tâm trí Haruka lại trỗi dậy.

"Hàa... Bây giờ, tôi sẽ nói chuyện đàng hoàng với hai người họ."

Haruka tỏ ra không quan tâm mặc dù trên má anh có một vết tay đỏ rát. Hibiki cảm thấy hơi kỳ lạ trước thái độ của anh.

"Tôi đi đây."

"......"

Khi anh rời đi, Haruka nói..

"Ngoài ra.. Lo lắng cho bạn bè cũng không sao, nhưng cuối cùng thì cậu cũng chỉ là người ngoài cuộc. Xin hãy tự lo việc của mình đi."

Anh đã nói với cô như vậy.

Trải qua cảm giác ẩn dụ về việc mạch máu bị rách trong đầu, mặt Hibiki đỏ bừng vì giận dữ.

"....Đừng đùa với tôi. Đồ khốn nạn."

Hibiki trừng mắt nhìn bóng lưng Haruka khi anh rời đi. Cô đang tức giận một mình, quyết tâm tách Shinku và Yunika ra khỏi anh.

Cô cũng bị thúc đẩy bởi ý thức về sứ mệnh bảo vệ Tsuyuri, người đang thể hiện một chút tình cảm với Haruka, khỏi nanh vuốt của anh.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro