Chương 108: Thống Trị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi Haruka bị bắt đi, Rui đã nhanh chóng chạy đến chỗ Yunika.

"Chuyện gì vậy? Đó có phải là một trò đùa nào đó không?"

"Dĩ nhiên là không."

"Cậu có thật sự hẹn hò với tên đó không? Cái tên côn đồ đó á?"

"Đúng vậy."

"Sao đột nhiên—"

"Shiono-san, tên đó rất là xấu xa đấy."

Cô gái trước mặt Yunika quay lại và cảnh báo cô.

"Không, cậu đang đùa phải không? Điều đó không vui chút nào."

Theo sau Rui, Akito đến tận chỗ ngồi của Yunika để phàn nàn.

Akito và Rui rất bối rối. Họ đã từng thấy Yunika và Haruka thân nhau trước đây, nhưng họ chưa bao giờ mong đợi Yunika sẽ thổ lộ tình cảm của mình với anh ở nơi công cộng.

Họ cảm thấy có nghĩa vụ phải bảo vệ Yunika, người đang phạm phải sai lầm chết người.

"Ý tôi là, tại sao lại phải thú nhận trong lớp học?"

Một bạn nữ cùng lớp tình cờ tham gia. Cô ấy quan tâm đến những lời tỏ tình của Yunika, nhưng đặc biệt là Rui và Akito.

"Không có gì đâu... tôi chỉ muốn nói vậy thôi."

Yunika xấu hổ khi thổ lộ tình cảm của mình trước công chúng.

Tuy nhiên, Yunika cũng có sự bướng bỉnh của riêng mình.

Ria và Miyako thực sự đã hẹn hò với Haruka trước cô, một sự thật mà cô thấy là không thể tha thứ, vô lý, đau đớn và bực bội.

Tuy nhiên, họ không tiết lộ sự thật rằng họ đang hẹn hò với Haruka ở nơi công cộng.

Nếu cô tỏ tình trước công chúng và được sự đồng ý của Haruka thì Yunika về mặt kỹ thuật sẽ là người yêu đầu tiên của Haruka.

Đó là cách Yunika đối phó với cảm giác ghen tị và bất an của chính mình.

"Không phải là không có gì. Cái tên đó. Không chỉ địa vị mà cả khả năng học tập, điều rất quan trọng, cũng rất tệ."

Rui chỉ ra những khuyết điểm của Haruka, cố gắng giữ thái độ bình tĩnh.

Mặc dù gần đây Haruka rất nhiệt tình tham gia Câu Lạc Bộ Kịch, nhưng cũng giống như Tennis, nó chẳng qua chỉ là phần nổi của tảng băng trôi.

Ngoài ra, kết quả thi giữa kỳ và cuối kỳ của anh đứng thứ 40, thấp nhất lớp. Haruka cũng là một trong những học sinh thấp nhất toàn khối, xếp thứ 196/200.

Và trên hết, Haruka còn bị trừng phạt vì hành hung trong thực hành trong rừng. Anh chỉ thoát khỏi nó vì anh vẫn đang theo học chương trình bắt buộc. Nếu là người lớn thì có lẽ sẽ rơi xuống hạng D.

Khách quan mà nói, ngoại trừ vẻ ngoài ra thì Obi Haruka là một học sinh có thể nói là đang ở đáy vực.

Yunika cảm thấy thất vọng trước những lời nói của những người xung quanh, nhưng đồng thời cô cũng hiểu họ. Cô đã biết đánh giá khách quan của Haruka từ lâu rồi.

"Nó có vấn đề gì vậy? Đó là quyết định của tôi." (Yunika)

"Nó có vấn đề. Tôi không thích khi mọi người nói xấu Yunika. Trên hết, tôi không thể chịu đựng được việc cậu hẹn hò với một tên bạo lực như vậy." (Rui)

"Hàa.. Thế là đủ rồi. Tôi không mong cậu hiểu." (Yunika)

"....Cậu nghiêm túc chứ?" (Akito)

Akito lẩm bẩm vì sốc. Rui cố gắng nói điều gì đó nhưng lại ngậm miệng lại, cuối cùng hắn nghiến răng và cúi đầu xuống.

Rui, Akito và các bạn nữ khác cùng lớp đã cố gắng thuyết phục Yunika, nhưng họ càng trở nên nóng nảy thì Yunika càng bình tĩnh hơn.

Trong khi đó, Haruka và Hibiki quay lại. Lớp học tràn ngập một bầu không khí kì lạ khi họ quay trở lại.

Lời thú nhận của Yunika nhanh chóng lan truyền khắp trường và vấp phải ác ý.

Không một lời chúc mừng nào được đưa ra cho mối quan hệ của họ.

"Obi nè..."

"Gì thế?"

"Em có thể gọi anh là Haruka được không?"

"Anh nghĩ mình đã bảo em gọi anh bằng tên từ lâu rồi mà ha."

"Lúc đó... Hai ta chỉ mới quen nhau bằng cách nào đó, nên em rất xấu hổ."

"Vậy bây giờ hãy gọi tên anh đi."

"...Haruka."

Yunika ngượng ngùng quay đầu đi và gọi tên Haruka.

Haruka mỉm cười nhẹ nhàng và đưa ngón tay vuốt mái tóc đỏ tươi của Yunika.

Haruka và Yunika đang ở trong thế giới riêng của họ và những người bạn cùng lớp khác chỉ có thể nhìn chằm chằm vào họ.

"Hôm nay em có muốn hẹn hò với anh không? Hãy bỏ qua các hoạt động câu lạc bộ."

"Okay..."

Tâm trạng hống hách thường ngày của Yunika đã không còn nữa, cô hiện tại hiền lành và ít nói.

Khi Haruka véo dái tai, hôn má hay xoa đầu, cô chỉ cúi đầu xuống với đôi má ửng hồng và không biểu hiện phản ứng gì đáng kể.

Yunika đang run rẩy và quằn quại một mình. Cô đang nghĩ về ngày tháng, tương lai của mình ở trường và tương lai của cô với Haruka.

Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi nhưng đã có quá đủ hạnh phúc để đi khắp nơi.

Đồng thời Yunika cũng hối hận, lẽ ra cô nên thổ lộ tình cảm của mình với anh từ lâu rồi.

Ria và Miyako. Yunika không biết liệu cô có thể chịu đựng được một mối quan hệ nhiều người hay không, nhưng cô vẫn không muốn từ bỏ niềm hạnh phúc mà mình đã có được, cô thực sự nghĩ như vậy.



"......"

"......"

"Tsuyuri? Cậu đang làm gì thế?"

"......"

"Tsuyu ~ ? Hãy cùng khám phá VR nhé ~ "

"......"

"Tsuyuri, sao cậu không phản ứng lại với Hibiki?"

"Tsuyu ~ ?"

"......"

Lúc đó đang là giờ ăn trưa trong lớp.

Một lần nữa, lớp học lại tràn ngập bầu không khí kì lạ.

Nó yên tĩnh đến lạ thường, và lớp của họ là lớp duy nhất không có sự ồn ào của học sinh.

Hibiki cố gắng nói chuyện với Tsuyuri với vẻ hoang mang.

"Tsuyu-chan. Hibiki-chan đang nói chuyện với cậu đấy."

"....."

Tsuyuri đang ngồi trên đùi Haruka, quay mặt lại và nhìn chằm chằm vào anh từ khoảng cách gần với vẻ mặt trống rỗng.

Mặc dù Tsuyuri không có biểu cảm gì trên khuôn mặt nhưng miệng cô đang cau lại và lông mày nhíu lại. Đó là dấu hiệu rõ ràng cho thấy sự không hài lòng của cô ấy.

"......"

Tsuyuri tiếp tục nhìn chằm chằm vào Haruka, giữ khoảng cách nơi môi họ sắp chạm nhau.

Haruka quay mặt đi khỏi cô. Cuối cùng cô dùng ngón trỏ chọc vào bên cạnh anh.

"Tớ sẽ đưa ra câu trả lời sau buổi hòa nhạc..." (Haruka)

Haruka thì thầm với cô ấy.

Tsuyuri véo bụng anh không thương tiếc.

"Ôi, đau quá." (Haruka)

"Trái tim tớ cũng rất đau." (Tsuyuri)

"Tớ xin lỗi vì đã cướp anh ấy, cậu không thể tha lỗi cho anh ấy sao?"

Yunika xin lỗi Tsuyuri vì đã trở thành người yêu trước.

"Không phải thế đâu." (Tsuyuri)

"Đau quá." (Haruka)

Tsuyuri tức giận với Haruka vì đã chấp nhận lời tỏ tình của Yunika trong khi lại hoãn lại của mình.

"Chà, hoàn cảnh đã thay đổi..." (Haruka)

"Đó có phải là một cái cớ không?" (Tsuyuri)

"Tớ xin lỗi." (Haruka)

Tsuyuri ghé sát mặt vào tai Haruka và thì thầm.

"Đồ ngốc." (Tsuyuri)

Nói xong, Tsuyuri đứng dậy và tát nhẹ vào má Haruka.

"Đi thôi, Hibiki." (Tsuyuri)

"Hở? Đ-Được rồi." (Hibiki)

Tsuyuri rời khỏi lớp học cùng với Hibiki và Mika đang bối rối.

Các học sinh khác, những người đang bàn tán về Haruka sau sự cố của anh với Yunika, giờ đang suy đoán về mối quan hệ của anh với Tsuyuri.

Cuối cùng, một ngày kết thúc với một bầu không khí kì lạ.

Các nam sinh càu nhàu bất mãn và lặng lẽ bày tỏ ác ý với Haruka.

Các nữ sinh chế giễu Yunika và Tsuyuri, cả hai đều được coi là học sinh giỏi nhất toàn trường, vì đã để mình ngã xuống đất và trở nên bẩn thỉu.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro