Chương 116: Tâm Hồn Tà Râm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ria đang đóng phim khiêu dâm á? Em đang đùa, phải không?"

"Đó không phải đùa đâu, hãy tự mình kiểm chứng đi."

Miyako đã gửi cho Haruka một liên kết có chứa tiêu đề [CV: ISERIA] và danh sách các tác phẩm mà Ria lồng tiếng cho nhân vật.

"Trông nó không gợi tình lắm, nhưng..."

Nhìn thoáng qua, không có hình ảnh minh họa nào đáng nghi ngờ. Chỉ có những hình ảnh minh họa dễ thương và xinh đẹp như những cô gái mặc đồng phục học sinh, mặc kimono cũng như những phụ nữ mặc bộ vest bó sát.

"Có một phiên bản demo."

"Hãy để anh xem."

Không sao đâu, Haruka tự thuyết phục mình. Nó rất lành mạnh, theo như tiêu đề.

Anh không chắc ASMR là gì, nhưng rõ ràng nó khiến người ta có cảm giác như thể diễn viên lồng tiếng đang thực sự nói chuyện trực tiếp với sự trợ giúp của Talisman.

Haruka không hiểu có gì thú vị khi chỉ được nói chuyện, nhưng anh đoán rằng ngoài kia có những người thích những thứ như vậy.


[Em không thể sống thiếu anh.]

[Nè, lại đây... Em sẽ ở bên anh cho đến khi anh ngủ.]

[Nn... Đ-Đợi đã... Tay anh hơi dâm đãng đó nhé.. Đi ngủ đi nào ♡]

[Nnn.. Yosh...Ehehe... Tai anh có thoải mái hông?]

[Chuu... wuv, em yêu anh.. Ufufu]


"Hự..."

Giọng nói thì thầm của Ria khiến Haruka rùng mình, anh cố chịu đựng cảm giác khó chịu mơ hồ.

Không có mô tả rõ ràng về nội dung R-18 nhưng có rất nhiều hành vi rõ ràng.

"Thấy chưa, nó thật nghịch ngợm phải không?"

"K-Không hẳn là..."

Hôn nhau, gãi tai, cũng như thì thầm một giọng nói gợi cảm.. Chỉ vậy thôi. Không phải Ria thực sự đang làm việc đó. Đó là công việc của cô ấy, tất nhiên đó không phải là ngoại tình.

Nhưng, Haruka không thể buông bỏ được, trong lòng anh tràn ngập những cảm xúc nặng nề và rối bời.

Haruka tự thuyết phục mình là người bao dung, đàn ông hẹp hòi sẽ bị ghét... Sau một thời gian, anh lấy lại bình tĩnh, tự nhủ rằng mình không thể nói gì với Ria, vì bản thân anh cũng đã hẹn hò với những cô gái khác ngoài cô ấy.

"...Ria muốn nâng thứ hạng của mình càng sớm càng tốt, nên anh thấy ổn với điều đó. Anh nghĩ loại hoạt động này là tốt."

"Là vậy sao. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu ấy có thể đạt được Hạng C trong vòng 5 năm. Dù sao thì các tác phẩm của Ria đã được tải xuống tổng cộng hơn hai triệu sáu trăm nghìn lần."

"Hai triệu sáu trăm nghìn...?!"

Haruka lẩm bẩm với giọng run run. Cơ thể anh tràn ngập một cơn ớn lạnh dữ dội, anh cảm thấy một cơn chuột rút như co giật đang dâng lên.

Haruka ngồi phịch xuống đệm, sức lực rút cạn khỏi cơ thể.

Miyako ngay lập tức tiến lại gần.

"Anh là người em yêu."

Miyako thì thầm vào tai Haruka, bắt chước lời thoại của Ria trong giọng nói của cô ấy.

"Chuu, Rero, Rero, Chuu. Kuchuu. Juru. Nnn, Chuuru."

Miyako liếm lỗ tai của Haruka bằng đầu lưỡi.

Miyako bôi nước bọt vào trong.

"Em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh... Haru-kun ♡"

"...Nhột quá."

"Em là người vợ tốt hơn so với cô gái có hơn hai triệu sáu trăm nghìn người yêu khác. Em chỉ dành riêng cho Haru-kun."

"Họ không phải người yêu của em ấy... Đó chỉ là công việc của em ấy, công việc..."

"Anh không thuyết phục được ai với giọng run rẩy như thế đâu..."

Sự ghen tị đang trào dâng trong Haruka được phản ánh qua hành vi của anh.

Haruka đặt Miyako lên lưng, che chắn cho cô. Nó đột ngột đến nỗi tim Miyako lỡ nhịp.

"Haruka, anh đã về rồi ha. Chào mừng về nhà ~ "

Giọng của Ria nghe vui vẻ và vô tư, trái ngược hoàn toàn với trạng thái cảm xúc của Haruka.

Có vẻ như Ria đã trở về từ thế giới ảo.

"Mou ~ , anh lúc nào cũng sôi nổi thế nhỉ?"

Ria vừa nói vừa cười. Cô đi vào bếp rót cho mình một cốc nước, chậm rãi uống.

Khi Ria quay lại, Haruka đã ở phía sau cô trước khi cô kịp nhận ra. Ngoại hình của Haruka giống như một hồn ma trong phim kinh dị đến mức khiến Ria phải giật mình.

"Ueeee?! Này, đừng làm em sợ như vậy ~ , Haruka."

"Ria."

Một cảm giác ngứa ran chạy dọc sống lưng Ria khi Haruka nhìn chằm chằm vào cô với vẻ mặt mãnh liệt hơn bình thường.

"C-Cái gì?! Nmun?! Nn... Chu..Amu, NCh.. Fyaa ♡"

Đôi môi của Ria bị cưỡng bức lấy đi như thể cô đang bị xâm phạm.

"Nfu. Puwa.. Có chuyện gì vậy? Haruka, tại sao anh lại... Yaan ♡"

Haruka khóa đùi mình vào giữa hai chân Ria khi anh tiếp tục hôn cô một cách dai dẳng. Không có cách nào để Ria trốn thoát.

"Haru-kun không thích việc Ria có hơn hai triệu người yêu khác..."

Miyako đang dựa vào bàn bếp với khuỷu tay và tựa đầu vào đó. Cô nói với Ria như vậy với đôi mắt mở to.

"Hở? Có chuyện gì vậy? Em không biết... Aaa ♡ Đợi đã! Nn..."

Ria đang tò mò về những gì Miyako nói thì bị Haruka, người đã thoái hóa thành động vật, cắt ngang.

Ria cuối cùng cũng được thả ra 20 phút sau khi có thông báo thông báo Yunika đã đến.



"Xin lỗi vì đã làm phiền ạ."

Yunika được Haruka mời vào. Cô bước vào Tư gia Obi lần đầu tiên.

"Chào buổi tối... Yunika."

"Đã lâu không gặp, Yunika."

"Xin chào."

Yunika hy vọng có cơ hội được ở một mình với Haruka, nhưng điều đó đã không xảy ra.

"Ria, có chuyện gì thế?"

"K-Không có gì đâu... tớ chỉ mệt thôi."

"Tớ xin lỗi vì đã đến đột ngột như vậy."

"Không, đừng lo lắng về điều đó."

Yunika lo lắng cho Ria đang loạng choạng ngồi xuống ghế sofa với khuôn mặt đỏ bừng.

Yunika nghĩ rằng Ria có thể bị ốm, nhưng sau khi nhìn thấy chiếc áo sơ mi và váy hơi nhăn nheo cũng như mái tóc rối bù của cô ấy, mặt Yunika đã đỏ bừng sau khi nhận ra điều đó.

Cô liếc nhanh Miyako, nhưng sau đó có vẻ bình thường.

"Trà, cà phê, ca cao hay nước, cậu thích loại nào hơn?"

"Trà là ổn."

"Có ngay."

Ria có vẻ thực sự kiệt sức, và ngay sau khi chào hỏi Yunika xong, cô ấy nhanh chóng nhắm mắt lại và thu mình lại trên ghế sofa.

Yunika ngồi xuống chiếc đệm gần đó và nhìn quanh phòng khách.

"Đó là một căn phòng đẹp."

"Haru-kun không thích bừa bộn và thường xuyên dọn dẹp."

"Đúng như mong đợi của Haruka."

Sau khi Yunika trò chuyện vu vơ với Miyako, Haruka quay lại mang trà cho cả nhóm và đặt nó lên bàn.

Yunika nhấp một ngụm trà và liếc nhìn Haruka đang đứng gần bàn.

"Gì thế?"

"Chúng ta là người yêu của nhau phải không?"

"Đúng vậy?"

"Có ổn không nếu em ôm anh?"

Haruka mỉm cười nhẹ nhàng trước thái độ rụt rè của Yunika.

Trước khi Yunika kịp hành động, Haruka đã tiến lại gần và ôm lấy cô.

"Aaa..."

Hai người lập tức đưa tay ra sau lưng, áp sát vào nhau.

Yunika cảm thấy xấu hổ vì cô vẫn chưa quen với điều đó, nhưng dù sao cảm giác hạnh phúc cũng dâng lên trong cô.

Yunika muốn được anh ôm mãi mãi.

"Em yêu anh.. Haruka."

Haruka đáp lại lời của Yunika bằng cách nhẹ nhàng xoa nhẹ vào lưng cô.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro