Chương 118: Ước Hẹn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có quá nhiều dầu gội."

Khi Yunika, người ở lại Tư gia Obi qua đêm bước vào phòng tắm, cô nhìn thấy một bộ sưu tập lớn dầu gội, dầu xả và các sản phẩm dưỡng tóc khác.

Cô nuốt khan khi đối mặt với sự thật rằng Ria và Miyako đang sống cùng Haruka.

Hai người họ chỉ mới hẹn hò với Haruka được một thời gian ngắn nhưng họ đã sống trong nhà của chàng trai mà họ yêu như thể đó là điều đương nhiên. Tim Yunika đập mạnh đến mức cô cảm thấy như sắp vỡ tung. Cô quyết tâm đuổi kịp họ, bỏ qua các bước nếu cần thiết.

"Mình phải tắm rửa cẩn thận..."

Yunika đã tắm rửa cẩn thận thường xuyên, nhưng lần này cô dành nhiều thời gian cho việc đó hơn bình thường. Cô gội đầu, tắm rửa cơ thể và những bộ phận nhạy cảm của mình.

Cô xả sạch bọt, cột tóc lên và ngâm mình trong bồn tắm.

Không gian yên tĩnh trong phòng tắm khiến cô nhớ đến Haruka.

Yunika đang chìm đắm trong suy nghĩ trong khi ngâm nửa mặt trong bồn tắm.

Cô vẫn có thể nhớ rõ ràng lần đầu tiên cô và Haruka nằm lên nhau, nhưng đồng thời cô cảm thấy ký ức của mình về nó mờ ảo như một giấc mơ. Cả hai suy nghĩ đó đều mâu thuẫn với nhau.

Họ hôn nhau không ngừng, chạm vào nhau cũng như cọ xát những bộ phận quý giá của mình vào nhau đến mức khiến Yunika phát điên.

Liệu họ có làm lại điều đó vào tối nay không? Yunika tự hỏi.

Mặc dù Ria và Miyako đều có mặt?

Yunika vẫn không thoải mái với ý tưởng cô làm chuyện đó cùng với những người khác.

Mặt cô đỏ đến mức không cần nhìn mình trong gương cũng có thể nhận ra, đầu cô choáng váng.

Yunika lao ra khỏi bồn tắm, nghĩ rằng mình sẽ quá nóng nếu ở lại lâu hơn.

Cô lau cơ thể ướt đẫm của mình bằng một chiếc khăn và mặc bộ quần áo ngủ được cung cấp cho cô.

Quấn tóc trong một chiếc khăn tắm, Yunika rời khỏi phòng tắm.

"Tắm xong rồi nè."

"Oui Oui."

Ria, người đang trò chuyện với Miyako trong phòng khách, đi vào phòng tắm với chiếc khăn tắm trên tay.

"Đây là loại tớ dùng nè."

Miyako đưa cho Yunika loại serum yêu thích của cô trên bàn.

Yunika kiểm tra logo sản phẩm và tìm kiếm trang sản phẩm bằng Talisman của mình. Yunika có định kiến rằng tất cả tài sản của Miyako đều là những món đồ xa xỉ.

"Cảm ơn vì đã cho tớ mượn nhé."

Trong khi Yunika thoa serum lên da, cô liếc nhìn Haruka đang thư giãn trên ghế sofa bên cạnh.

Haruka dường như đang lướt web bằng Talisman, đôi mắt nhìn chằm chằm vào không trung như thể đang đọc thứ gì đó.

Anh thậm chí còn không nhìn cô, mặc dù Yunika ngồi cạnh anh vừa mới tắm xong.

Yunika cảm thấy hơi khó chịu và cầm chiếc máy sấy tóc gần đó lên.

"Haruka."

"Hửm?"

Haruka ngay lập tức đáp lại khi Yunika gọi. Mọi bất mãn của cô biến mất ngay lập tức và cô tràn ngập hạnh phúc.

"Nếu anh rảnh, hãy sấy tóc cho em nhé."

"Tuân lệnh."

Haruka gật đầu đáp lại.

Yunika vô tình nở một nụ cười, cô vui mừng vì Haruka đã ưu tiên cô hơn việc giải trí của anh.

Cô đã nhận thức được điều đó rồi. Cô biết rằng Haruka sẽ lắng nghe mong muốn của cô với nụ cười trên môi.

Cởi chiếc khăn đang giữ tóc cô lên, Yunika để mái tóc đỏ tươi vẫn còn ướt của mình xõa xuống Haruka.

"Tóc của em rất đẹp và được chăm sóc tốt."

"Tất nhiên rồi. Em luôn trân trọng mái tóc mà mình được thừa hưởng từ tổ tiên."

Mái tóc quý giá đó, theo một cách nào đó, chính là mạng sống của Yunika, đang được Haruka vuốt ve.

Anh vuốt ve mái tóc cô một cách trìu mến, từ từ thổi hơi ấm từ máy sấy tóc bắt đầu từ ngọn.

Yunika cảm thấy nó cực kỳ tốt, mặc dù tóc cô chỉ được sấy khô bình thường.

Đó không phải là thú vui tình dục. Đó là một cảm giác hưng phấn, thỏa mãn tràn ngập trái tim Yunika. Cô muốn ở lại trạng thái này mãi mãi.

Yunika đầu hàng Haruka một lúc.

Cách Haruka sấy tóc rõ ràng là do một người có kinh nghiệm thực hiện, đó là chi tiết duy nhất khiến Yunika hơi thất vọng.

Khi tóc của Yunika đã khô đến một mức nhất định, cô thả lỏng cơ thể và ngả người ra sau, rơi vào vòng tay của Haruka.

Haruka tắt máy sấy tóc và đặt nó gần đó. Sau đó anh vòng tay quanh người Yunika và ôm cô.

Yunika xấu hổ khi nhìn vào mặt Haruka, nhưng điều đó không ngăn cô để mình được anh chiều chuộng.

Yunika ngậm miệng lại. Nếu không cẩn thận, cô có thể vô tình thốt lên rằng mình đang rất vui.

"Tối nay mọi người hãy ngủ cùng nhau nhé."

"H-Hở, ý anh là tất cả chúng ta sẽ làm chuyện đó cùng nhau?! Không đời nào..."

"Không phải thế đâu. Tối nay chúng ta sẽ đi ngủ theo đúng nghĩa đen."

Haruka nở một nụ cười gượng.

Nghe vậy, Yunika cảm thấy hơi thất vọng. Đâu đó trong tâm trí cô đã nghĩ rằng họ chắc chắn sẽ làm chuyện đó một lần nữa, nhưng có vẻ như họ sẽ không làm vậy.

Tuy nhiên, Yunika thực sự rất vui vì cô có thể ngủ cùng Haruka.

Ria, Miyako và Haruka tắm xong theo thứ tự đó và đánh răng. Bốn người họ trở về phòng ngủ của Haruka mà không thức khuya.

Khoảnh khắc Yunika bước vào phòng ngủ của Haruka, cô cảm nhận được mọi thứ bên trong.

Chiếc giường quá rộng đến mức bốn người họ có thể ngủ cạnh nhau. Bản thân căn phòng không có mùi đặc biệt khó chịu, nhưng nó có mùi như thể căn phòng thấm đẫm mùi hương của phụ nữ.

Một cảm giác râm ran chạy khắp cơ thể Yunika.

Yunika tự biên tự diễn trong đầu. Đó chỉ là một căn phòng có một chiếc giường lớn. Nhưng Yunika đã bị cuốn hút bởi bầu không khí đến nỗi cô cảm thấy như chiếc giường được làm chỉ để làm tổ ấm tình yêu cho cô và Haruka.

"Vậy thì hãy ngủ sớm để ngày mai chúng ta có thể trạng tốt nhất nhé."

Haruka ngồi trên giường và nằm giữa đó.

Yunika, người có chút bồn chồn, ngồi xuống bên cạnh anh.

Miyako ngay lập tức nằm xuống phía bên kia của Haruka, trong khi Ria nằm bên cạnh cô ấy.

Đèn trong phòng bị tắt từ xa khiến căn phòng trở nên mờ ảo.

Yunika cảm thấy xấu hổ và lo lắng đến mức không buồn ngủ.

Đột nhiên, bàn tay ấm áp của Haruka chạm vào cơ thể căng thẳng của cô. Điều đó làm Yunika giật mình, cô vô tình nín thở.

Chậm rãi, bàn tay của Haruka khám phá cơ thể Yunika, rồi cuối cùng anh cũng tìm thấy bàn tay nhỏ bé của cô và đan xen những ngón tay của anh với bàn tay cô.

Yunika đáp lại bằng cách siết chặt tay Haruka.

Cảm nhận được hơi ấm của Haruka, Yunika cuối cùng cũng thả lỏng. Cô nhích cơ thể về phía anh gần hơn một chút.

"Em rất hạnh phúc."

Aaa, Yunika nghĩ. Rốt cuộc cô không thể kìm được lời nói của mình. Yunika đang bồn chồn trong lòng vì xấu hổ.

"Anh cũng vậy."

Tâm trí Yunika ngay lập tức trống rỗng khi Haruka thì thầm vào tai cô.

Yunika cảm thấy đầu mình choáng váng, tầm nhìn của cô chập chờn.

Yunika quên mất cách thở khi cơ thể cô run rẩy.

"Em cũng hạnh phúc lắm, Haru-kun."

"Em cũng tương tự..."

Miyako và Ria cũng hưởng ứng.

Đắm chìm trong hạnh phúc, bốn người chìm vào giấc ngủ.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro