Chương 119: Cực Tốc Nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Yunika thức dậy vào buổi sáng, cô cảm thấy bụng mình ấm áp.

Cô cố quay đầu lại, nhưng Haruka vòng tay ôm cô từ phía sau, ngăn cản cô làm vậy. Nhận ra điều này, niềm đam mê nóng bỏng lan khắp cơ thể Yunika.

Cô nắm lấy cánh tay Haruka và vuốt ve nó.

Mặc dù vẫn còn là buổi sáng nhưng cảm giác hạnh phúc của Yunika đã lên tới đỉnh điểm.

Tuy nhiên, ở vị trí đó cô không thể nhìn thấy khuôn mặt của Danna-sama.

Yunika muốn nhìn thấy khuôn mặt đang say ngủ của Haruka phía sau cô, nhưng sự kiềm chế của Haruka đối với cô mạnh hơn cô mong đợi.

"Ư ư ~ "

Cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngừng chống cự và đầu hàng Haruka.

Yunika nghịch nghịch Talisman trong khi nằm xuống và ngẫu nhiên xem qua nhật ký của bạn bè mình.

Sau khi cô thổ lộ tình cảm của mình với Haruka, một số người bắt đầu tránh xa cô một cách trắng trợn. Cô cảm thấy hơi thất vọng nhưng điều đó không khiến cô bận tâm nhiều. Thời tiểu học, Yunika cảm thấy bị cô lập vì Shinku học khác lớp với cô. Dù là từ người quen, cô cũng cố gắng trân trọng mối liên hệ của mình với họ dù mỏng manh đến đâu, nhưng giờ những điều đó không còn quan trọng nữa.

Gần đây, Yunika thậm chí còn không thèm đi chơi với Rui, Shun và Akito. Tất cả những gì cô có thể nghĩ là mình phải ở bên Haruka và Shinku mãi mãi.

Phần bình tĩnh trong tâm trí Yunika nhận thức được rằng suy nghĩ này rất nguy hiểm. Nhưng sự tồn tại của Haruka đã làm tan chảy lý trí của cô không thương tiếc.

Yunika không thể ngăn mình bị thu hút bởi Haruka, người mỉm cười hồn nhiên và vui vẻ với cô, mặc dù anh là một người đàn ông tồi tệ đã đưa nhiều phụ nữ khác về nhà mình.

"Chào buổi sáng, Yunika."

Có vẻ như Haruka đã tỉnh dậy.

Bàn tay anh từ từ vuốt ve bụng Yunika theo chuyển động tròn.

"Nn... ♡"

Yunika gần như phát ra tiếng rên rỉ mặc dù anh chỉ đang vuốt ve cô.

"Haruka, chào buổi sáng."

Cô chào lại anh, không bận tâm đến hành động của anh.

"Buổi sáng em có mùi thơm quá."

"N-Nè, đừng có ngửi tóc em."

Haruka áp sát vào sau đầu Yunika và tận hưởng mùi hương trên tóc cô.

Yunika chống cự trong khi ngọ nguậy cơ thể mình, mặc dù cô trông có vẻ không thực sự bận tâm.

"Haru-kun, chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, Miyako."

Miyako tỉnh dậy sau lời tán tỉnh của Haruka và Yunika. Cô lập tức ôm lấy Haruka, làm ra vẻ chiều chuộng.

Cô cắn vào cổ Haruka và để lại một vết cắn màu đỏ nhạt trên đó.

"Buổi hòa nhạc của Tsuyuri bắt đầu lúc mấy giờ nhỉ?"

"15 giờ chiều. Bây giờ mới có 9 giờ sáng thôi."

"Chà, chúng ta hãy đến đó sớm."

Giải thoát Yunika khỏi vòng tay của anh, Haruka đứng dậy. Anh vào nhà vệ sinh tắm rửa, mặc dù vẫn muốn ngủ.

Trong khi đó, Yunika, người được buông ra khỏi sự kiềm chế của Haruka, đang ở trạng thái hơi trầm cảm. Cô muốn tán tỉnh Haruka thêm một chút trên giường nhưng thời gian trôi qua quá nhanh.

"Em cũng vậy..."

Yunika theo sau Haruka với những bước đi chóng mặt và choáng váng.

Ánh mắt cô gặp ánh mắt Haruka trong gương khi anh đang đánh răng trong phòng vệ sinh. Haruka quay đầu lại và chạm mắt trực tiếp với cô.

Haruka kiểm tra chiếc kệ gần đó và lấy ra một chiếc bàn chải đánh răng mới. Anh đưa nó cho Yunika cùng với kem đánh răng.

"Đây, dùng cái này đi."

"Hừm... Cảm ơn anh."

Trước một tấm gương lớn, hai người cạnh nhau đánh răng. Đó là một buổi sáng có Haruka bên cạnh. Nó thật lạ. Yunika cảm thấy nó hoàn toàn khác so với khoảng thời gian cô ở cùng anh trong khách sạn tình yêu.

Yunika cảm thấy rùng mình khi nghĩ rằng một ngày nào đó đây sẽ là cuộc sống hàng ngày của họ.

Sau khi họ đánh răng xong, Haruka hôn nhẹ lên môi Yunika.

Điều đó tự nhiên đến mức Yunika không khỏi đỏ mặt.

"Trước tiên hãy sử dụng phòng tắm. Anh sẽ chuẩn bị bữa sáng."

"Hừm..."

Haruka nói một cách đơn phương và rời khỏi phòng vệ sinh.

Yunika bị bỏ lại một mình để rửa mặt và chuẩn bị sẵn sàng.

Má cô vẫn ửng đỏ dù cô đã cố gắng làm dịu nó bằng nước.

Sau khi ăn sáng xong, bốn người thu dọn đồ đạc và tiến đến live house nơi tổ chức buổi hòa nhạc.

Tsuyuri sẽ biểu diễn vào khoảng 15 giờ nhưng buổi hòa nhạc sẽ bắt đầu vào khoảng 13:30.

Đi chơi ở địa điểm tổ chức cho đến khi buổi hòa nhạc bắt đầu là một ý tưởng không tồi. Mọi người đều nghĩ như vậy.



一Trong khi đó.

Trong khi các thành viên khác của ban nhạc đang điều chỉnh nhạc cụ của họ thì Tsuyuri đang sắp xếp một số miếng gảy đàn guitar trên bàn.

"Tsuyu-chan, cậu không cần phải chiều chuộng người hâm mộ của mình quá đâu.."

"Điều này không dành cho người hâm mộ."

"Hở...?"

"Tớ sẽ dạy cho tên nhếch nhác đó một bài học vì đã coi thường tớ."

"H-Hể...?"

"Hôm nay... tớ sẽ tỏ tình."

"T-Tỏ tìn—?!"

"""EHHHHH~?"""

Tiếng hét của các thành viên trong nhóm Tsuyuri vang vọng khắp hội trường.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro