Chương 148: [Ngày Tận Thế]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những thay đổi tối thiểu trong cuộc sống của Haruka sau trải nghiệm cận kề cái chết của anh.

Haruka đến trường lần đầu tiên kể từ khi xuất viện.

Cả Miyako, Ria và Yuzurika đều không ở cùng anh.

Chỉ có Yunika ở bên cạnh Haruka.

Cô rất vui khi có Haruka cho riêng mình dù chỉ là một thời gian ngắn. Hôm nay, Yunika búi tóc thay vì kiểu tóc hai bím thường ngày.

Cô không tự tạo kiểu mà nhờ Haruka làm hộ.

Tâm trạng của cô thậm chí còn tươi sáng hơn bình thường vì điều đó.

Cả hai không nói với nhau lời nào, cả hai lặng lẽ bước đi trong khi nép mình vào nhau với nụ cười trên môi.

Họ nắm tay nhau thật chặt, không hề tỏ ra lo lắng trước ánh mắt của những học sinh khác đang đi bên cạnh họ trên cùng một con đường đến trường.

Yunika dụi má vào cánh tay của Haruka, bầu không khí đáng yêu của cô được thể hiện trọn vẹn.

Điều đó khiến việc đi lại của Haruka hơi khó khăn nhưng anh không bận tâm và để Yunika làm theo ý cô.

Khi đến cổng trường, họ chia tay nhau và đi đến tủ đựng giày tương ứng.

Như thể muốn ở bên nhau cho đến phút cuối cùng, Yunika nhanh chóng chạy về phía Haruka và nép vào cánh tay anh lần nữa sau khi cô thay giày.

Các học sinh chứng kiến toàn bộ cảnh tượng không khỏi thở dài nặng nề, bị thu hút bởi sự gần gũi của họ.

Mặc dù đang thu hút sự chú ý về phía mình nhưng cả hai vẫn dán mắt vào nhau.

Khi đến giờ vào lớp, cả hai cuối cùng cũng buông đôi tay đang đan vào nhau ra. Lòng bàn tay họ ướt đẫm mồ hôi, họ không hề cảm thấy khó chịu.

Yunika vẫn còn miễn cưỡng để Haruka đi, cuối cùng cô đã nắm chặt lấy vạt áo khoác của anh bằng bàn tay vẫn mang hơi ấm của anh.

Khi bước vào lớp, một cuộc trò chuyện sôi nổi đang diễn ra giữa 6 học sinh ngồi quanh bàn của Hibiki: cụ thể là Hibiki, Tsuyuri, Mika, Akito, Shun và Rui.

Biểu cảm của Haruka hơi u ám trong giây lát.

Nói một cách thẳng thắn thì Yunika đã trở thành một kẻ hoàn toàn bị ruồng bỏ trong lớp học.

Cô chỉ mới thú nhận tình cảm của mình với người cô yêu, nhưng cuối cùng cô lại bị xa lánh vì điều đó.

Mặc dù Yunika không bận tâm đến điều đó và luôn mỉm cười vui vẻ nhưng Haruka lại thấy tình huống này thật đáng lo ngại.

Mặt khác, đó lại là một trường hợp khác đối với Tsuyuri.

Có lẽ do thái độ kỳ lạ của mình nên lời tỏ tình của Tsuyuri với Haruka tại buổi hòa nhạc trực tiếp không ảnh hưởng đến danh tiếng của cô trong lớp.

"Nghiêm túc mà nói, cậu thực sự kỳ lạ đấy, Tsuyuri. Cậu làm mọi việc theo tốc độ của riêng mình quá nhiều."

Chủ đề trò chuyện chính của nhóm tập hợp là về Tsuyuri.

Mọi người đều gật đầu đồng ý với những gì Shun đã nói, ngoại trừ Tsuyuri, người có vẻ bối rối.

"Chà, Tsuyuri là vậy phải không?"

Shun tự hào chạm vào đầu Tsuyuri trước mặt mọi người.

Ngoại hình và phong thái tự tin của Shun khiến việc thể hiện tình cảm của hắn trở nên vô cùng tự nhiên, không ai cảm thấy khó chịu hay kỳ lạ về hành động của hắn.

Tsuyuri cũng vậy, dường như không có bất kỳ sự phản kháng cụ thể nào từ việc đó.

Chỉ có một người, Haruka, đang lắc vai giận dữ.

Haruka đến gần bàn của Hibiki và ngẫu nhiên quàng tay qua eo Tsuyuri, nâng cô lên.

"Chào buổi sáng, Tsuyuri."

"Chào buổi sáng, Haruka."

"Có chuyện gì với mày vậy, Obi. Mày không được chào đón ở đây."

Akito trừng mắt nhìn Haruka với ánh mắt đầy sát khí.

"Tao đến để chào người yêu của mình. Ngoài ra, đừng tùy tiện chạm vào những cô gái có bạn trai như vậy."

"Hả?????"

Haruka ôm chặt Tsuyuri và nhanh chóng thả cô ra.

Tsuyuri ngơ ngác nhìn Haruka, má cô hơi ửng hồng.

Yunika đi một quãng đường dài đến bàn của mình để tránh nhóm. Cô nhìn Haruka và Tsuyuri với ánh mắt ghen tị.

Shun gần như muốn tặc lưỡi nhưng hắn đã kịp kìm lại.

Mọi người đều thấy rõ ràng rằng hắn không thể kìm nén được sự thất vọng của mình. Đây là lần đầu tiên họ thấy Shun có vẻ mặt như vậy.

"Tôi chỉ không hiểu thôi, Tsuyuri. Haru có gì tuyệt vời thế?"

"Hai chúng tôi rất hợp nhau."

Tsuyuri đáp lại lời nhận xét đầy ác ý của Shun mà không hề chớp mắt.

"Haru-kun là người sẵn sàng liều mạng để bảo vệ người khác, không có gì lạ khi yêu cậu ấy cả."

Miyako tham gia vào cuộc trò chuyện và bổ sung thêm suy nghĩ của riêng mình.

"Đúng vậy. Cậu ấy đã bảo vệ tôi rất nhiều lần."

Tsuyuri gật đầu đồng ý với Miyako.

"Đối với tôi cũng vậy đó? Haru-kun bảo vệ tôi bằng cách lãnh ba viên đạn vào ngực. Nó thậm chí còn để lại sẹo."

"Tớ đã có thể làm điều tương tự. Không giống như Haru, tớ thậm chí sẽ không khiến cậu gặp nguy hiểm."

"Nhưng Shun, không phải cậu đã bỏ chạy khi tôi sắp bị bọn Android đó bắt sao?"

Shun cố gắng tự tin khoe khoang với Miyako nhưng hắn ngay lập tức bị Hibiki bắn hạ.

"Lúc đó tôi đã không để ý... đó là lỗi của tôi..."

Shun sửng sốt vì bị đánh vào chỗ đau, hắn ngượng ngùng ngoảnh mặt đi.

Hibiki không trách móc cũng không thất vọng về Shun.

Trong tình huống nguy hiểm đến tính mạng, ai lại có đủ can đảm để cứu người khác? Nếu vai trò của họ bị đảo ngược, Hibiki không thể tưởng tượng được mình sẽ ra tay giúp đỡ Shun.

Đó là lý do tại sao Hibiki bắt đầu xem xét lại lập trường của mình đối với Haruka.

Cô đã đọc được từ nhật ký trò chuyện của Miyako rằng Haruka đã liều mạng để bảo vệ cô ấy.

Hibiki cảm thấy cô có thể hiểu tại sao Tsuyuri và những người khác lại yêu Haruka, dù chỉ là một chút.

"Haruka, ngồi xuống đi."

"Okay."

Khi Haruka ngồi vào chỗ, Tsuyuri ngồi vào lòng anh như thể đó là điều đương nhiên. Cô dựa vào anh và tạo một tư thế thoải mái.

Toàn bộ chuỗi sự kiện đã khiến Shun tức giận đến mức không thể chịu nổi.

Trong khi đó, Miyako nở một nụ cười trên môi, nhưng ánh mắt cô không vui chút nào.

"Chào buổi sáng, Yunika."

"Chào buổi sáng, Tsuyuri."

Yunika quay mặt đi nửa chừng và đáp lại lời chào của Tsuyuri trong khi chuẩn bị vào lớp.

"Miyako, tại sao cậu lại ở cùng Haru khi bị tấn công?"

"Cả hai chỉ tình cờ gặp nhau trên đường về nhà thôi."

Haruka ôm chặt Tsuyuri, thờ ơ quan sát cuộc trao đổi giữa Miyako và Shun.

"Àー, Haruka."

Sau khi chuẩn bị xong cho buổi học, Yunika quay đầu về phía Haruka.

"Có chuyện gì vậy?"

"Em vừa nhận được một thông báo... Em hiện đang mang thai."

"Có phải là con trai không? Hay là con gái?"

"Còn quá sớm để nói đó, đồ ngốc."

Haruka đưa tay trái còn rảnh của mình về phía Yunika trong khi vẫn ôm Tsuyuri trên tay còn lại.

Đương nhiên, Yunika nhẹ nhàng đan ngón tay của mình với ngón tay của Haruka.

"Hãy là một người cha tốt nhé, Haruka."

"Để đó cho anh."

Yunika nở một nụ cười rạng rỡ với anh.

Bầu không khí xung quanh Haruka và Yunika, những người đang bình tĩnh thảo luận về việc nuôi dạy con cái, đã trở nên đông cứng.

Mọi người đứng im như hóa đá.

"Yunika... cậu đang đùa phải không?"

Giọng nói phát ra, như thể bị ép buộc, thuộc về Rui, người đã im lặng lắng nghe cuộc nói chuyện nhỏ của họ cho đến thời điểm đó.

"Hả? Dù đó là sự thật..."

"Có thai.... nhưng chúng ta vẫn còn là học sinh mà."

Hibiki lẩm bẩm vì sốc. Đó là một câu chuyện ban đầu khó tin, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Yunika, cô không thể không nghĩ rằng đó là sự thật.

Mặc dù Yunika là một kẻ bị ruồng bỏ trong lớp nhưng cô vẫn có rất nhiều người ngưỡng mộ.

Cô thường xuyên được các nam sinh ở lớp, lớp khác tiếp cận. Họ nghĩ rằng nếu ai đó có địa vị như Haruka có thể có mối quan hệ với cô thì họ sẽ có cơ hội tốt hơn để làm điều đó.

Việc Yunika có thai gây sốc đến mức tin tức nhanh chóng lan truyền khắp toàn trường.

Mọi người xung quanh Yunika bắt đầu nhìn chằm chằm vào cô với vẻ tò mò, mặc dù cô không đặc biệt quan tâm đến điều đó.

Trên thực tế, Yunika đã nhìn nhận điều đó theo một khía cạnh tích cực, vì Haruka sẽ chú ý đến cô nhiều hơn kể từ đây.

Haruka đảm bảo rằng Yunika đang mang thai và người yêu khác của anh, Tsuyuri, không được phép tiếp xúc nhiều với những người đàn ông khác. Anh kín đáo giữ họ ở bên cạnh mình.

Với mỗi lần Haruka cố gắng độc chiếm cả hai, Reika, Shinku và Miyako có thể cảm nhận được một cảm xúc đen tối sâu sắc, nặng nề tích tụ trong sâu thẳm trái tim họ.

Mặc dù được Haruka dành cho tình cảm tràn đầy ở nhà nhưng họ vẫn cảm thấy không hài lòng vì không thể công khai làm người yêu của anh ở trường.

Ngay cả Shinku, người luôn lo sợ mối quan hệ của họ bị lộ, cũng có chung cảm xúc.

Trong khi Yunika và Tsuyuri thoải mái nói chuyện và vui vẻ khi ở bên Haruka, Shinku thậm chí không thể tham gia vào một cuộc trò chuyện thích hợp hoặc chia sẻ cùng mức độ tình cảm thể xác với anh một cách cởi mở.

Nó làm cô phát điên.

Một lúc sau, Ria quay lại trường. Môi trường xung quanh Haruka thậm chí còn trở nên sống động hơn.

Ngược lại, Shinku ngày càng u ám.

Shinku đang dần đạt đến giới hạn của mình, một cách chậm rãi.



Một ngày nọ, khi Haruka đang rửa tay sau khi hành sự trong nhà vệ sinh, Shun đến đứng cạnh bồn rửa.

Không nhìn vào mặt Haruka, Shun bắt đầu nói như thể đang nói với hình ảnh phản chiếu của mình trong gương.

"Đừng quá tự mãn chỉ vì gần đây mọi việc đang diễn ra tốt đẹp với mày."

"Hả?"

Haruka bối rối hơn là tức giận khi bất ngờ phải đối mặt với một cuộc chiến.

"Tao sẽ giao cho mày Tsuyuri và Yunika. Đổi lại, nếu mày động tay vào Miyako hoặc Shinku, tao sẽ giết mày."

"Mày thật kiêu ngạo khi nói như thể mày sở hữu họ vậy."

Khi Haruka trừng mắt nhìn hắn, Shun vẫn giữ nụ cười điềm tĩnh và đáp lại bằng ánh mắt của chính mình.

"Cứ câm mồm và nghe lời tao nói. Tao nghiêm túc đấy."

Shun nói một chiều rồi rời khỏi nhà vệ sinh.

"Trước đây tên này thường điềm tĩnh hơn..."

Haruka lẩm bẩm với chính mình trong phòng vệ sinh trống rỗng.

Ở trường tiểu học, Haruka không có tình bạn đặc biệt nào với Shun.

Trong cuộc sống hàng ngày của họ, Haruka luôn thấy Shun là người trịch thượng. Quan trọng hơn, hắn là kẻ thù khi theo đuổi Miyako.

Tuy nhiên, bề ngoài, hai người có vẻ rất hợp nhau. Shun cũng giả vờ thân thiện với Haruka.

Giờ đây, khi không còn thời gian dành cho nhau, tính cách xung đột của họ càng lộ rõ.

Trước đây, mỗi khi Haruka nhìn thấy Shun và Miyako nói chuyện với nhau, anh luôn cảm thấy lồng ngực đau nhói, như thể trái tim mình đang bị xé nát.

Haruka đã quen với việc bị dày vò bởi cảm giác tự ti của mình.

Nhưng bây giờ, anh không còn cảm thấy đau nữa.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro