Chương 61: Bình Minh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Happy New Year, chúc mọi người một năm mới bình an nhó (。•̀ᴗ-)۶


"Chào buổi sáng ~ , Miyako."

"Chào buổi sáng, Hibiki-chan."

Miyako là người đầu tiên đến điểm hẹn và mỉm cười chào Hibiki, người đi sau cô.

Hibiki, người không thích mặc váy, đang mặc một chiếc quần ống loe màu vàng chanh được cắt may màu trắng và đi giày thể thao.

"Vậy Tsuyuri và những người khác cũng ở đây..."

Hibiki nhìn theo hướng cằm cô chỉ và thấy Tsuyuri và Mika đang bước từng bước nhỏ.

"Chào buổi sáng ~ , Tsuyuri-chan, Mika-chan."

"Chào buổi sáng... Miyako, Hibiki.."

"Chào buổi sáng mọi người."

Như thường lệ, Tsuyuri trông bơ phờ và lười biếng khi chào hỏi những người khác.

Cô có vẻ là người quan tâm đến ngoại hình của mình hơn những người khác và ăn mặc đẹp.

Cô mặc một chiếc áo cổ thủy thủ màu trắng, một chiếc váy ca-rô màu xanh trắng và đội một chiếc mũ quân đội trên đầu.

Đối lập với Tsuyuri hào nhoáng, Mika mặc một chiếc quần jean xanh đơn giản, đội mũ đen và áo sơ mi rộng thùng thình.

"Ồ, tôi đến rồi đây."

"Chào buổi sáng mọi người."

"Chào các cậu."

Vào đúng thời điểm diễn ra cuộc họp, Kureha Shun, Kashiwagi Rui, Fudo Akito và Kazami Yusuke, những người học lớp khác, đã tiếp cận 4 cô gái.

Tóc của họ được tạo kiểu bằng các sản phẩm làm tóc, và tất nhiên, quần áo và giày dép của họ đều mới toanh, thể hiện sự tâm huyết của họ.

Người qua đường đều bị nhóm mỹ nam mỹ nữ hấp dẫn, thậm chí không nghi ngờ gì. Một số người trong số họ hỏi xung quanh xem liệu có đang quay phim gì không.

Thật ra, ngoại trừ Hibiki và Mika, hai trong số 4 cô gái không có hứng thú đi chơi hôm nay, nhưng Tsuyuri và Miyako không hiểu sao lại ở đây.

Tsuyuri lặng lẽ quan sát biểu hiện của Miyako, trong khi Miyako đáp lại lời chào với những chàng trai với nụ cười nhân hậu như cũ.

"Vậy là Yunika không thể đến được."

Rui cười buồn bã.

Anh ấy bị Yunika thu hút hơn Miyako và rất thất vọng vì Yunika không thể đến.

"Tôi nghe nói Shinku đang gặp khó khăn và muốn tăng tỷ lệ tham gia."

"Nghe có vẻ khó khăn."

Rui gật đầu đồng ý khi Hibiki kể cho anh ấy nghe những gì Yunika đã nói với cô.

"Đã lâu không gặp, Miyako. Gần đây cậu không đến, nên tôi nhớ cậu lắm đó."

"Đã lâu không gặp, Kazami. Tôi xin lỗi, mọi chuyện khá bận rộn."

Sau khi tự sát và sống lại, Miyako nhận được tin nhắn từ nhiều người. Cô xin lỗi những người thân thiết với mình bằng những tin nhắn được cá nhân hóa và những người còn lại bằng những tin nhắn tiêu chuẩn.

Sau đó, Miyako tiếp xúc thân thể với Haruka suốt cả ngày nên cô có xu hướng bỏ qua các game và thể thao VR, mặc dù đó là kỳ nghỉ hè.

Không thể tránh khỏi, sự tham gia của cô vào cộng đồng đã giảm đi.

Trong thâm tâm không hề có chút hối tiếc, cô đáp lại bằng một nụ cười biểu thị và lời xin lỗi với Yusuke.

"Được rồi đi thôi."

Theo lời của Yusuke, cả nhóm bắt đầu bước đi.

Mục đích của buổi vui chơi là để tránh bị hạn chế tập thể dục, đó là lý do rõ ràng nhất.

Miyako thuộc câu lạc bộ thể thao, Tsuyuri chủ yếu chơi game nhịp điệu và chơi trong Câu Lạc Bộ Nhạc Nhẹ, nhưng Mika làm cosplay để kiếm sống, còn Hibiki chủ yếu chơi game VR và may mặc nên họ phải tự giác ra ngoài để giải quyết hạn chế tập thể dục.

Nếu bị hạn chế, họ không thể vào thế giới ảo nên cần phải ra ngoài thường xuyên.

Và việc hạn chế tập thể dục này sẽ thuận tiện cho nam giới mời các nàng đi chơi.

Hibiki, người mà Shun tiếp cận lần đầu, rất quan tâm đến nhóm.

Ngay cả khi không bị giới hạn về bài tập, Hibiki vẫn sẵn sàng chấp nhận lời mời của Shun.

Cả nhóm đi vào phòng karaoke.

Mặc dù hơi chật chội nhưng đó là một căn phòng khá rộng, nơi 8 nam thanh nữ tú lần lượt ngồi thành một hàng trên những chiếc ghế hình chữ L.

"Order đồ uống nào."

"Okay."

Người ta quyết định rằng người ở cuối phòng sẽ hát trước, và Miyako, người ở cuối phòng, sẽ nhận micro. Cô là người đầu tiên hát một bài hát.

Shun và những người khác cũng bắt đầu chuẩn bị bài hát của riêng mình.

"Okay, tôi sẽ hát trước."

Miyako đứng dậy, cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Akito và Yusuke đã cổ vũ cho cô.

Miyako chưa từng học hát trước đây nhưng khả năng ca hát của cô ngang tầm một ca sĩ chuyên nghiệp.

Miyako có cảm giác cao độ tốt và âm vực rộng nên cô có thể hát hay hầu hết mọi thứ. Dù không luyện tập và không giỏi bằng ca sĩ chuyên nghiệp nhưng ngoại hình và giọng hát tuyệt vời của cô đã chinh phục khán giả.

Cô nhờ Hibiki và Shun chọn thứ gì đó vừa phải để chọn.

Trong khi một người hát, cả nhóm cùng trò chuyện thân mật và thời gian trôi qua như vậy.

"Chúng ta hãy đổi chỗ ngồi để thay đổi nhé!"

"Đượーc."

Yusuke hét lên và Akito gật đầu.

Yusuke và Akito, những người đã âm mưu cướp Miyako khỏi Shun kể từ khi họ gặp nhau ở sơ trung, giờ đã cùng nhau hợp tác để kéo Shun và Miyako ra xa nhau.

Shun cau mày một lúc, nhưng vẫn gật đầu đồng ý với họ, thích không khí của cảnh này hơn.

Họ quyết định thứ tự chỗ ngồi bằng một ứng dụng xổ số mà họ đã tải xuống một cách ngẫu nhiên.

"Yay, Miyako-chan và Tsuyuri-chan ở cạnh tôi!"

Yusuke cường điệu và vui vẻ bày tỏ niềm hạnh phúc của mình như thể đang muốn khoe khoang. Miyako mỉm cười cay đắng, trong khi Tsuyuri đáp lại với vẻ mặt trống rỗng.

"Cậu và Miyako cách xa nhau lắm phải không?"

"Không có gì. Tôi rất vui khi được ở bên cạnh cậu."

Hibiki chọc Shun bằng giọng trêu chọc, nhưng khi Shun nhìn thẳng vào cô và nói gì đó, mặt cô đỏ bừng và im lặng.

Mặc dù Shun nghĩ rằng bản thân là một chàng trai tuyệt vời nhưng anh ta cảm thấy thất vọng vì mình không thể bước tiếp từ thời điểm này.

Akito và Yusuke khen ngợi Miyako và có những tiến bộ về phía cô, nhưng cô lạnh lùng gạt bỏ chúng.

Shun tham lam muốn có mối quan hệ với tất cả các cô gái xinh đẹp, bất kể điều gì, với sự chấp thuận của họ.

Sẽ là một ý tưởng tồi nếu gần gũi với bất kỳ ai cụ thể quá sớm.

Và, có một mối quan hệ thể xác với bất kỳ ai sẽ là một ý tưởng tồi.

Shun tự nhủ phải kiên nhẫn một thời gian, vì anh ta có thể có được một người phụ nữ theo ham muốn của mình bất cứ lúc nào muốn.

Đã được một thời gian kể từ khi họ đổi chỗ ngồi. Đã 2 giờ trôi qua kể từ khi họ bước vào phòng karaoke và Miyako rời khỏi phòng để đi vệ sinh.

Thấy vậy, Tsuyuri đi theo Miyako và nói, "Tôi cũng vậy."

"Cậu không phải là ca sĩ phải không, Tsuyuri-chan?"

"Hả? Không, tôi không phải."

"Thật là lãng phí tài năng đó."

"Các ca sĩ trong Câu Lạc Bộ Nhạc Nhẹ giỏi hơn tôi và tôi thích chơi hơn..."

"Tôi hiểu rồi."

Họ chia tay và đi về phòng, trao đổi nhẹ nhàng vài câu.

Khi Tsuyuri rời khỏi phòng, cô thấy Miyako đang rửa tay ở khu vực rửa tay.

Đứng ở chỗ rửa tay bên cạnh, Tsuyuri cũng bôi xà phòng rửa tay lên tay.

"Nè, Miyako..."

"Có chuyện gì vậy, Tsuyu-chan?"

"Tớ muốn gặp HarーObi-kun vào một lúc nào đó."

Ngay khi Tsuyuri nói vậy, không khí xung quanh Miyako dường như đông cứng lại.

Miyako trong lòng khó chịu khi đột nhiên nhắc đến tên Haruka. Cô cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng có chút lạnh lùng khi hỏi.

"Tại sao?"

Trong chốc lát, Tsuyuri đã sợ hãi. Cô thực sự không hiểu tại sao mình lại sợ hãi. Nhưng có một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng cô.

"...Hôm nọ cậu ấy đã cứu tớ... Tớ muốn cảm ơn cậu ấy..."

"Tớ hiểu rồi. Chà, tớ sẽ cho cậu ấy biết."

Miyako mỉm cười nói với cô như vậy, sau đó đơn phương cắt ngang cuộc trò chuyện, quay gót và rời khỏi phòng vệ sinh.

Ngạc nhiên trước thái độ xua đuổi của Miyako, Tsuyuri đứng đó sững sờ một lúc.

Đã 4 giờ trôi qua kể từ khi họ bước vào quán karaoke.

Miyako và những người bạn của cô tiếp tục hát trong khi trò chuyện vui vẻ.

Khi đến lúc rời khỏi, họ vẫn đang có tâm trạng khá tốt sau khi hát hết mình và tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Lần sau chúng ta hãy đi trượt tuyết hoặc trượt ván tuyết nhé!"

"Tuyệt vời, mời tôi lần nữa nhé!"

"Tôi sẽ mời cậu!"

"Yusuke, thỉnh thoảng cậu nên đến Câu Lạc Bộ Nhiếp Ảnh. Tôi sẽ đưa cậu vào cosplay."

"Tôi có thể cân nhắc nếu Miyako và những người khác đến xem!"

Yusuke, được Mika mời, nhìn Miyako và những người khác bằng con mắt biến thái trắng trợn.

"Tớ sẽ đi xem buổi biểu diễn, miễn là Mika-chan mời."

"Tớ có thể đi xem buổi biểu diễn vì nó trông thú vị."

Đôi mắt Yusuke sáng lên trước lời nói của Miyako và Hibiki.

"Ồ vậy ư? Sau đó tôi sẽ làm một bộ cosplay siêu ngầu. Xin hãy chăm sóc tôi, Mika-san!"

"Tôi cũng sẽ đi với cậu!"

Akito đẩy Yusuke đang bám lấy Mika trong sự bối rối.

Yusuke đẩy Akito lại và nói chuyện với Mika.

Shun tình cờ tiếp cận Miyako, người đang đi phía sau nhóm.

"Họ ồn ào quá phải không?"

"Ahaha, chà, sôi nổi thật tốt."

"Tớ sẽ không nói họ sôi nổi, họ chỉ là những kẻ ngốc.
Sôi nổi thật là thú vị, nhưng thỉnh thoảng tớ muốn ra ngoài ở một nơi yên tĩnh."

Shun hỏi cô một cách vòng vo rằng anh muốn hẹn hò với cô.

"Đúng, nghe hay đấy."

Miyako dường như đã hiểu được lời nhắn và mỉm cười đồng ý.

Cảm thấy vui vì điều này, Shun bắt đầu nói chuyện với Hibiki, người đang đứng cạnh Rui.

Miyako đi ở cuối nhóm, giảm tốc độ bước đi.

Cô nhìn Shun với nụ cười méo mó trên môi.

"Haru-kun... Cảm thấy vui không?"

Cô hỏi Haruka bằng một giọng nhỏ, mặc dù giọng cô không đến được với anh.

(Em sẽ làm cho anh cảm thấy thật thoải mái vì tất cả những nỗi đau mà em đã gây ra cho anh.)

Cô đặt tay lên bụng trên quần áo và đỏ mặt.

(Em sẽ làm cho anh cảm thấy vượt trội.)

Ngoài Shun, Rui, Akito và Yusuke đều thích Miyako.

Họ muốn tâm trí và cơ thể của Miyako.

Shun nghĩ rằng anh ta đã có trái tim cô rồi nhưng thực tế không phải vậy.

(Mouu, tâm trí và cơ thể của em, đều là của Haru-kun.. Fufufu)

Miyako vuốt bụng cười mê hoặc.

Trong bụng cô, hàng trăm triệu hạt giống đang ngọ nguậy.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro