Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1:

- Em nghe chị ơi.

- Nay chị không đi làm đâu, trưa về thì ghé trường thằng Bin đón nó cho chị, rồi qua ăn cơm luôn, chị nói cô giáo nó trước rồi.

- Ô kê chị, cần em qua phụ gì không?

- Đặt hết, chả làm gì cả, trưa vác xác vô là được.

Cúp máy rồi, Ngân lại bị cuốn vào công việc bộn bề, bẵng đi tới tận khi điện thoại reo chuông báo cô mới dứt mình ra để dọn dẹp bàn làm việc được. Lục đục khóa cửa, xách túi chạy đi đón cu Bin. Ngân để xe ngoài cổng, đi bộ vào lớp học, thành thạo lấy đồ cho Bin, cậu nhóc được về sớm, vui vẻ nịnh nọt:

- Cô Ngân con đổi dép xong rồi.

Xoa đầu Bin, Ngân gật đầu khách sáo với cô giáo:

- Nay một trăm ngày ông ngoại Bin, em đón bé về trước, cảm ơn cô ạ.

- Sáng nay mẹ bé nói với cô rồi, chị đưa bé về đi.

- Vâng, chào cô đi Bin.

Bin khoanh tay dõng dạc hô to:

- Con chào cô con về.

- Bye Bin nhé, hẹn gặp lại vào ngày mai. Chị cho bé về đi, cô vô cho các bạn ăn đã.

- Dạ, chào cô ạ.

Rồi hai cô cháu dung dăng dắt nhau đi dần ra phía sân trường, nhưng ngang qua lớp Mầm, Ngân chợt khựng người lại. Mắt long lanh nhìn thẳng vào bé gái đang khóc thút thít cúi gằm mặt trước tô cháo hồng hồng. Cô giáo trẻ kè kè bên cạnh cầm thước nạt nộ.

- Ăn không, không ăn là tui đổ đầy người bây giờ.

Bé gái càng thút thít 'tợn' khiến cô giáo mất kiên nhẫn, cầm tô cháo lên sấn sổ đút vào miệng bé, đến nỗi bé vừa sặc vừa ho, vừa gào khóc. Ngân bình tĩnh lấy điện thoại quay lại tình huống này, vừa định tiến vào thì Bin kéo tay cô, thủ thỉ:

- Cô Hồng dữ lắm, cô đừng vô, bị cô Hồng đòn đấy.

Ngân nhoẻn cười, xoa đầu Bin trấn an:

- Không sao, Bin toàn kêu cô Ngân siêu nhân còn gì. Bin ngồi ghế đá đợi cô nhé.

Sắp xếp cho Bin ngồi trong 'Vườn Cổ Tích' xong, Ngân mới tiến gần về phía lớp Mầm. Thấy có người tới, một cô giáo khác ngừng tay bận bịu múc cháo, ra cửa tươi cười hỏi han:

- Chị tìm ai ạ?

- Bé kia.

Ngân lạnh nhạt chỉ tay vào bé đang khóc nấc lên, ấm ức ngậm một miệng đầy cháo. Cô mỉm cười vẫy vẫy tay, bé gái như tìm được người giúp đỡ, nhanh chóng chạy lại túm lấy tay Ngân. Vừa lúc này, Bin cũng đi tới, rất 'đàn anh' xoa đầu cô bé, nhẹ giọng hỏi:

- Lại khóc rồi, lần nào gặp em cũng khóc thế, nín đi.

Nhìn hai đứa nhỏ, Ngân chợt thấy ấm áp, dặn dò Bin:

- Bin đưa em qua ngồi bên này cho em bình tĩnh nhé, đợi cô xíu.

Thấy vậy hai cô giáo không đồng ý, giữ lấy tay bé gái, cũng nhíu mày vặn hỏi Ngân:

- Xin hỏi, chị là ai, đề nghị chị không đưa cháu ra khỏi lớp.

Ngân gật đầu phối hợp, cúi xuống nói với bé gái:

- Con tên gì?

- Bông.

Đứng lên nhìn về phía danh sách tên các bé dán trên cửa lớp, Ngân tìm tên "Bông" thường gọi, lại so sang cột tên khai sinh "Phạm Ngọc Tiểu Vy", đồng thời lưu luôn số điện thoại của người nhà, bấm gọi:

- A lô, phụ huynh bé Bông đúng không ạ? Vâng, tôi chuẩn bị đưa bé lên phòng hiệu trưởng ngồi đợi, anh đến với bé chút được chứ?

- ....

- Vâng, tôi đón cháu giữa buổi, tình cờ gặp chút việc, giờ tôi đưa Bông vô phòng hiệu trưởng, mong anh tới gặp rồi trao đổi ạ.

Sau đó Ngân cúp máy, nhìn sang hai cô giáo đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, Ngân nắm tay hai đứa trẻ:

- Cô Hồng phải không? Tôi đang có bằng chứng về việc cô tổn hại đến tinh thần trẻ rất nghiêm trọng, có thể nói là ngược đãi tinh thần trẻ. Tôi nghĩ cô nên đi cùng tôi tới phòng hiểu trưởng làm việc nhỉ.

- Tôi... tôi...

Cô giáo trẻ tái mặt, lắp bắp không biết trả lời thế nào thì Ngân đã bế bé Bông lên, và dắt tay Bin đi thẳng. Bin nhận thức được sự việc tương đối, ngầm hiểu Ngân đang bảo vệ bé Bông mắt mũi đỏ bừng kia, càng trào lên cảm giác mình cũng là anh hùng, nên khi vào đến phòng hiệu trưởng, liền chủ động giúp Ngân an ủi Bông, để cô đi 'chiến đấu' với băng đảng xấu xa.

- Xin chào, thưa cô em muốn gặp cô có chút việc được không ạ.

Hiệu trưởng trường mầm non khá trẻ, chắc chỉ ngoài bốn mươi tuổi, khuôn mặt cũng phúc hậu hiền lành. Thấy Ngân lễ phép, còn dẫn theo hai đứa nhỏ thì trong lòng dâng lên hồi chuông cảnh báo không hay, vội đứng dậy mời Ngân ngồi xuống ghế sa lông. Sắp xếp cho hai đứa trẻ xong, Ngân nhanh chóng vào việc:

- Trước khi người nhà bé Tiểu Vy tới, em muốn trao đổi trước với cô về cô giáo Hồng lớp Mầm một. Tuy không biết đây là lần thứ mấy, nhưng theo "Điều 4 và khoản 2" Luật Bảo vệ chăm sóc và giáo dục trẻ em, cô Hồng đã có hành vi ngược đãi tinh thần trẻ, tất nhiên ở đây em chưa biết cô Hồng có ngược đãi thể xác trẻ hay không.

Cô hiệu trưởng an tĩnh nghe Ngân nói hết, chắc cũng từng trải qua tình huống này, nên không quá luống cuống, nhưng cũng không tránh khỏi sốt ruột, cô nhẹ giọng giãi bày:

- Cô Hồng mới về trường không lâu, còn chưa được biên chế chính thức, nên chắc là gặp sai sót. Em cứ bình tĩnh, để cô gọi cô Hồng lên giải quyết.

- Cậu.

Bé Bông đang yên lặng ngồi cạnh Bin, chợt bật đứng dậy chạy ào ra phía cửa, nhào vào lòng người đàn ông cao lớn. Giữa trưa mặt trời có phần gắt gỏng, nhưng Bảo Lộc là thành phố được ưu ái nhất về thời tiết. Tuy ngoài sân là một mảnh chói mắt, nhưng trong phòng lại chẳng có chút nóng nực nào. Mọi người trong phòng đều hướng ánh mắt ra phía hai cậu cháu đang 'âu yếm' nhau. Bé Bông thút thít:

- Bông không ăn, cô thế này, thế này này...

Giọng nói bập bẹ chưa rõ ràng, kèm theo tiếng thút thít và hành động vô thức diễn tả lại của Bông khiến bầu không khí ngưng đọng. Ánh mắt người đàn ông đang nhu hòa vỗ về cháu gái, đột ngột chuyển sắc bén khi liếc tới chỗ hiệu trưởng.

- Nói như vậy, nghĩa là nếu cô giáo chưa biên chế, thì không thuộc trách nhiệm của nhà trường?

Anh ta gằn giọng, phát ra âm thanh trầm khàn, cô đặc cả không khí. Đối mặt với Ngân bình tĩnh bao nhiêu, giờ phút này cô hiệu trưởng thấy khốn đốn bấy nhiêu. Chưa kịp giải quyết êm đẹp, cũng chưa rõ sự việc nghiêm trọng đến đâu, đã căng thẳng dựng đứng sống lưng. Vội vàng cho gọi 'nhân vật chính' tới, một mặt phải hòa hoãn người nhà.

- Mời anh ngồi xuống đây đã, tôi cũng chưa rõ sự việc xảy ra như thế nào, chúng ta cùng nhau giải quyết được không. Tôi cam đoan, tuyệt đối không bao che nhân viên của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro