Chương 6. Quyết định tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ba lần rồi!

Từ sáng đến giờ Cường đếm được tổng cộng ba lần thằng Công lớp trưởng le ve lại chỗ bé Thư. Cái thằng "trà xanh" này nữa, nhất định phải khiến tất cả con gái trong lớp nhìn nó bằng ánh mắt hình trái tim thì mới vừa lòng đúng không?

Cường cay, nó sắp sửa nghiến mòn cả răng, bất ngờ lại thấy lớp trưởng tiếp tục "tình cờ" lướt qua bàn của crush.

- Đầu Thư dính cái gì này!

- Hả? Gì thế…

Văn Thành Công giơ tay định chạm vào tóc của Thư. Chẳng biết trên tóc em dính thứ gì, nhưng tay cậu nhóc lớp trưởng bất ngờ bị tóm lấy giữa lưng chừng bằng một lực siết có thể biến các-bon thành kim cương.

- Đầu tao cũng dính gì ấy, mày xem hộ tao!

Thành Công nhíu mày khó chịu, chẳng hiểu trùm trường làm sao, gần đây anh ta rất hay gây sự với cậu.

- Ông không tự xem được à?

- Mắt tao có mọc trên đỉnh đầu đâu.

- Ông nhờ người khác không được hay sao mà cứ phải tôi?

- Cả lớp toàn đứa lùn tịt thì thấy sao được đỉnh đầu của tao?

- Vậy ông cúi xuống là được…

- Tao không thích cúi!

Thái độ này rõ ràng là muốn gây sự đây mà, lại còn trước mặt Thiên Thư nữa chứ. Thành Công vô cùng khó chịu, bàn tay của cậu cuộn tròn lại thành nắm đấm. Trong trường lan truyền rất nhiều tin đồn về Võ Cao Cường, tuy nhiên Công không sợ đâu.

- Ông muốn đánh nhau chứ gì?

- Tao đang nhờ mày hết sức tử tế đấy nhé!

Cường nhếch mép cười, thái độ cực kỳ thách thức. Nó chưa đánh nhau ở trường bao giờ, chẳng qua cái đám thừa hơi rỗi việc suốt ngày lan tin đồn nhảm bôi nhọ danh tiếng băng thanh ngọc khiết của nó. Cường không quan tâm, nhưng nếu thằng Công mà cứ tìm cách động chạm crush bảo bối ở trước mặt nó, thì dù ông nội có đập què chân nó cũng phải cho thằng này một trận.

- Hai người về chỗ mau đi, sắp vào tiết rồi!

Mắt thấy hiệp hội cao kều sắp sửa đánh nhau, Thư bèn vội vã can ngăn.

Cường tặc lưỡi, trước khi về chỗ nó còn giơ hai ngón tay trỏ vào mắt mình rồi lại chĩa thẳng về phía lớp trưởng, hàm ý đe doạ vô cùng rõ ràng: liệu hồn, bố mày đang để ý đấy!

Suốt cả buổi học, như thường lệ, kiến thức thầy cô vất vả truyền đạt đi vào tai trái của Cường sau đó thoát ra ngoài bằng tai phải. Nó cứ ngáp ngắn ngáp dài rồi lại một tay chống cằm một tay xoay xoay cây bút chì kim.

Chẳng hiểu vì sao bóng lưng Thiên Thư cứ chạy thẳng đến đập vào mắt nó, khiến nó không tài nào tập trung được. Đây là kỹ năng độc quyền siêu cấp bí mật của đám học giỏi đúng không?!

Bữa nay Cường phát hiện ra bé Thư đổi kiểu tóc mới, em tết đuôi sam lệch về một bên, nhìn từ đằng sau xinh ơi là xinh.

À không, nhìn từ đằng nào cũng xinh!

Cường rất muốn lôi điện thoại ra chụp ảnh em, nhưng rồi nó lại cảm thấy hành vi chụp ảnh quay phim mà không xin phép vô cùng biến thái, thế nên nó đành giấu vội mong muốn phạm pháp đó đi. Nhân lúc mọi người đang tập trung vào bài giảng, Cường ở cuối lớp hí hoáy phác hoạ chân dung của Thư vào trong cuốn vở duy nhất mà nó dùng để ghi chép tất cả các môn.

Có một bí mật mà chỉ vài người quan trọng được biết: Cường vẽ rất đẹp.

Mẹ Cường là giảng viên nổi tiếng ở trường mỹ thuật, năng khiếu này của nó chắc chắn di truyền từ mẹ, còn năng khiếu thể thao cộng với giao diện đẹp trai sao nguyên bản chính từ bố.

Về trí thông minh… chắc do đột biến gen lặn.

Nhưng Cường lại không hay vẽ, nó chỉ vẽ khi có cảm hứng.

Dạo này chẳng hiểu tại sao, cứ lên lớp là có cảm hứng, lạ thật!

Đến lúc nhận ra thì đã vẽ hết nửa quyển vở rồi, ai không biết còn tưởng Cường đang ôn thi vào trường mỹ thuật hoặc là kiến trúc gì đó.

Phong "cờ đỏ" hôm trước bảo nó: nếu thích người ta đến thế thì tỏ tình đi, mắc công cái bệnh tương tư ngày một nặng thêm. Nhưng thằng này chẳng biết gì cả, đứng trước chân dung crush tự tay vẽ ra Cường còn cảm thấy tim đập chân run nữa là đứng trước phiên bản 3D của em rồi nói mấy lời sến súa.

Quân sư bạn thân lại bảo: yên tâm đi, ai yêu vào cũng tự động sến. "Cờ đỏ" khuyên bằng cái mặt đểu lắm, dù mặt thằng này lúc nào cũng đểu.

Cường phân vân từ sáng đến tối, từ trường về nhà, từ phòng khách vào tận phòng ngủ. Đầu óc nó lơ ma lơ mơ, đến nỗi uống nhầm luôn cả khay nước của Leonardo Gián, điều đó khiến cho mèo cưng nhìn nó với một ánh mắt vô cùng kỳ thị.

Mấy nay Cường thấy đặc biệt bất an, nhất là sau khi nằm vùng khảo sát group riêng tư của đám con trai An Lạc, phát hiện có không ít thằng tăm tia bé Thư. Bọn này thần kinh hết rồi, cả trường thiếu gì gái xinh mà cứ nhất định đi thích bé Thư của nó? Ô hay, hoa khôi toàn trường chẳng phải con nhỏ Mĩ Nhân Mẫn Nhi gì gì bên khối 11 à???

Rồi cả cái bọn chíp hôi 10D, thắc mắc thì lên văn phòng hỏi bài giáo viên, thế quái nào cứ giờ giải lao là đám con gái bu lấy thằng Công, đám con trai bu lấy bé Thư hỏi lấy hỏi để. Rõ ràng mục đích rất thiếu trong sáng!

Chưa kể còn con bé Nguyệt bạn thân của Thư. Thân gì thì thân cũng ngồi xích ra chút đi, suốt ngày sà vào cạnh em to nhỏ cái gì không biết, rồi nhỡ "thơm" trúng má em thì sao? Con gái phải có liêm sỉ chứ hả? Mà so ra thì nhỏ này cấp độ đe doạ còn cao hơn cả lớp trưởng "trà xanh".

Dẫu sao cũng bị dí làm trùm trường, hay là Cường lấy cái danh nghĩa này đăng đàn cấm tiệt đứa nào lại gần bé Thư luôn nhỉ?!

Không được không được, nhỡ đâu em ấy hiểu lầm nó đang cố tình cô lập em khỏi các bạn thì sao? Thế là bạo lực học đường còn gì!

Không được không được!!!

- Vậy lấy tư cách quái gì "phong toả" em ấy khỏi đám nguy hiểm xung quanh đây hả?

Cường hét toáng lên vào mặt thằng Phong khi mà phương án tỉ mỉ nó mới nghĩ ra lại bị khứa bạn mỏ hỗn phát hiện rằng có vấn đề.

"Cờ đỏ" chỉ cười mất dạy rồi nhẹ nhàng đáp:

- Tư cách bạn trai, thằng con khờ khạo của bố ạ!

- Nhưng nhỡ em ấy từ chối tao thì làm sao?

- Thì cứ mạnh dạn xông vào mà hôn, chịu khó ăn một cái tát là được, vẫn lời chán.

- Mày điên à???

- Thế thì mày đợi thằng khác tỏ tình hộ cho, xong đợi thằng đó cầu hôn rồi rước ẻm về dinh hộ mày luôn!

- Nhưng mà…

- Mày đào đâu ra lắm "nhưng" thế hả?

Thằng "cờ đỏ" nói có lý quá Cường không cãi được, hoặc là tại nó giỏi văn. Dẫu sao quanh đi quẩn lại vẫn chỉ có một phương án hứa hẹn: tỏ tình!

Tỏ tình thì tỏ tình, mất miếng thịt nào đâu mà sợ, Cường làm được.

Nó lên kế hoạch vô cùng tỉ mỉ dưới sự trợ giúp nhiệt tình của cả vũ trụ, đặc biệt là khứa bạn thân thi thoảng mới thấy chịu làm người tốt.

Theo kinh nghiệm nghiên cứu truyện tranh thiếu nữ của Cường, chỉ cần đẹp trai là được. Theo kinh nghiệm nghiên cứu hồng trần của Phong "cờ đỏ", chỉ cần giàu có là được. Đến lúc tỏ tình cứ khoe hết ra, đảm bảo sắt đá cũng phải cảm động.

Nguyên một tuần trước khi kế hoạch vĩ đại diễn ra, hơi một tí là mẹ của Cường lại thấy nó hỏi những câu vô cùng kỳ lạ:

- Mẹ ơi, mùi nước hoa này con gái có thích không?

- Mẹ ơi, để tóc kiểu này con gái có thích không?

- Mẹ ơi, đi giày kiểu này con gái có thích không?

- Mẹ ơi…

Mọi người trong nhà nhìn Cường hết sức ngạc nhiên, sau đó chẳng ai bảo ai, tất cả cùng cười tủm tỉm. Chưa bao giờ trông thấy cu cậu sốt sắng thế này trước đây. Có lần bà nội của Cường còn đùa: thằng cháu đích tôn chắc chỉ dậy thì thành công về mặt thể xác.

Vậy mà cuối cùng cái ngày trọng đại ấy cũng đã đến - ngày Võ Cao Cường chính thức dậy thì về mặt tâm hồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro