Chap 13 : First kiss . Lời nói từ trái tim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Điểm đến đầu tiên của cả 2 chính là rạp chiếu phim . Nguyên nhân khiến cả 2 đến đây là vì Vương Hạo chiều theo ý nó . 2 nhân vật đứng đầu 2 tập đoàn lớn mà lại đi hẹn hò ở rạp chiếu phim . Chuyện này mà truyền ra ngoài thì chắc nhân viên và mọi người sẽ sợ chết khiếp mất . Khi đã đến nơi , Vương Hạo nói nó đứng yên ở đó chờ hắn để hắn đi đỗ xe , rất nhanh sau đó hắn quay trở lại . Vô cùng tự nhiên mà nắm tay nó . 

- Này mau buông tay ra . - Nó khó chịu nói .

- Em hiện tại là vị hôn thê của anh , sao anh phải buông cơ chứ ?

- Ai là vị hôn thê của anh cơ chứ ? Bớt tự mãn đi 

Băng Di tức giận rút tay ra khỏi bàn tay hắn rồi bỏ đi trước . Bỏ lại hắn ở phía sau , hắn khẽ cười rồi cũng đuổi theo nó . Vương Hạo đi mua vé và bắp nước xong thì cùng nó đi vào rạp và bắt đầu xem phim . Thảo theo ý nó là 1 bộ phim tình cảm lãng xẹt ... À nhầm lãng mạn .

Hơn 2 tiếng sau ... 

- Được rồi , được rồi em đừng khóc nữa . - Vương Hạo thấy nó khóc thì vội vàng luống cuống không biết nên xử lí thế nào . Mọi người đi ngang qua ai cũng nhìn cả 2 với ánh mắt hiếu kì và tò mò nhưng nó thì vẫn cứ thút thít .

- Băng Di , đừng khóc nữa mọi người sẽ tưởng anh ăn hiếp em đó . Nín đi nào , ngoan . - Hắn dỗ dành nó nhưng có vẻ như vô tác dụng . 

Thật đúng là hết nói nổi với cô nhóc này , chỉ vì 1 bộ phim mà khóc lên khóc xuống . Hại hắn chẳng biết phải làm sao thì mới được . 1 ý nghĩ thoáng hiện lên trong đầu hắn , nghĩ là làm hắn liền cuối xuống và hôn lên đôi môi nó . Bị tập kích bất ngờ khiến cho Băng Di quên mất phản kháng , chỉ nghe trong đầu vang lên 1 tiếng  " Bùm ... " 

1 lúc sau hắn buông nó ra , nhìn vẻ mặt nó thoáng ửng đỏ và có chút ngu ngơ khiến cho hắn phải bật cười . Đến khi hoàn hồn lại thì nó mới biết là lúc nãy đã xảy ra chuyện gì . " Nụ hôn ... nụ hôn đầu ... " Nó lẩm bẩm như người mất hồn . Vương Hạo thính tai nghe được nó nói câu đó thì trong lòng vui sướng hét lớn .

- Băng Di ... - Hắn dịu dàng gọi nó 

- Hở ?

Nó trả lời hắn theo bản năng rồi chợt nhận ra và ...

- Anh ... anh .... Cái đồ biến thái chết tiệt này . Sao anh có thể cướp mất nụ hôn đầu của tôi vậy hả ? - Nó thật sự đang rất tức giận , nụ hôn đầu của nó cứ thế bị mất đi chỉ bởi vì hắn . 

- Cho dù em có mắng chửi anh thế nào thì anh vẫn thấy rất là vui . 

- Này anh có bị dở hơi không vậy hở ? 

- Đi thôi , anh dẫn em đi ăn . Chắc em đói lắm rồi .

Nói xong hắn liền tiến lên nắm lấy tay nó , cho dù nó có giãy dụa thế nào thì cũng không làm được . Nó không quan tâm nữa , mặc cho hắn muốn làm gì thì làm .

Cả 2 cùng nhau dùng bữa tối , mặc dù nó có tức giận nhưng dù gì đi nữa cũng không thể nào bỏ bữa nha . Nhìn nó nhỏ con vậy thôi chứ ăn cũng không ít , thiếu điều chỉ muốn nói . Nó đích thị chính là heo biến dạng ( au : haizzz , hình như có gì đó sai sai ) . Không khí lãng mạn bao quanh cả 2 . Nó thì vẫn cứ vô tư ăn , còn hắn thì lại ngắm nhìn nó .

- Này đồ biến thái , sao anh không ăn ? - Nó khó chịu nói . 

- Nhường em . 

- Hmmm ... anh không ăn thì thôi nha . 

Nói rồi , nó vẫn tiếp tục ăn và lựa chọn giải pháp chính là bơ đẹp hắn . Vương Hạo khẽ lắc đầu cười vì hành động vô cùng đáng yêu của nó . 

- Băng Di ... - Hắn nhẹ nhàng gọi tên nó . 

- Chuyện gì ? 

- Anh thấy em có vẻ không thích khi cùng anh kết hôn . 

Nghe Vương Hạo nói vậy đầu tiên là ngạc nhiên , sau đó thì lại là im lặng không nói gì . 

- Thật ra không phải em không thích . Em chỉ muốn cả 2 bên đều là tự nguyện chứ không phải là vì lời đính ước của cả 2 nhà mà chúng ta kết hôn . Cái này quá gượng ép đi . 

Băng Di vừa nói xong thì không khí im lặng bao trùm lên khắp cả 2 . Vương Hạo im lặng nhìn nó , còn Băng Di thì chỉ biết cúi đầu nghịch dĩa đồ ăn . Và rồi ... 

- Anh ... anh ... làm gì vậy ? - Nó hốt hoảng kêu lên .

Vương Hạo đứng dậy và rồi đi về phía nó quỳ 1 gối xuống . Nhẹ nhàng nắm lấy tay nó . 

- Băng Di , anh biết chuyện này có hơi đột ngột nhưng mà anh vẫn đánh cược với bản thân rằng em sẽ đồng ý . Hàn Băng Di , ngay từ khi em còn là 1 cô bé . Anh đã thề với lòng rằng em sẽ mãi là người mà anh yêu . Ngày em chuyển đi và chúng ta cắt đứt liên lạc , anh vẫn luôn 1 mực chờ em trở về . Và ngay tại lúc này , anh chỉ biết nói với em 1 điều . Dù mọi thứ có xảy ra thế nào thì anh vẫn là yêu em . Từ khi còn là 1 thằng nhóc đến khi trưởng thành , anh vẫn là yêu em . 

Từng lời hắn nói khiến cho Băng Di thoáng chốc bối rối không biết nên làm thế nào . Nó chưa từng nghĩ rằng sẽ có người ngoài ba mẹ dành cho nó nhiều tình cảm đến vậy . Khi nó còn là 1 cô nhóc , nó đúng là rất thích Vương Hạo nhưng đó chỉ là tình cảm trẻ con mà thôi . Đến khi sau này lớn rồi , nó mới suy nghĩ lại và khẽ cười vì tình cảm trẻ con đó , Nhưng mà bây giờ , Vương Hạo nói như vậy thì nó nên làm gì đây ? 

- Băng Di , làm người yêu anh nhé ... 

End chap 13 

~ Chewry ~

" Nếu là thương thì cũng không hẳn . Gọi là thích thì cũng không phải . Anh chỉ biết 1 điều rằng là con tim này thuộc về em . Vì em mà loạn nhịp , vì em mà đập lệch mất đi 1 nhịp . Dù chỉ là 3 chữ đơn giản nhưng anh vẫn muốn nói : " Anh yêu em " " 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro