chương 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Đế Nỗ nhận lấy thẻ chờ đồ ăn, kéo theo La Tại Dân đi tìm chỗ ngồi, lúc này mới phát hiện sắc mặt đối phương không được tốt.

"Làm sao vậy? Không vui à?" Lý Đế Nỗ hỏi.

La Tại Dân âm thầm xoa xoa cổ tay bị nắm đến đau của mình ở dưới mặt bàn, muốn bảo Lý Đế Nỗ về sau đừng động tay động chân với mình, nhưng lời ấy lại phi thường không có khí chất, cứ như đàn bà con gái vậy, nên cậu liền chuyển giọng: "Sau này đừng làm thế nữa, tôi không muốn thiếu nợ cậu đâu."

Lý Đế Nỗ hơi sửng sốt, sau lại nở một nụ cười: "Cậu coi tôi như người ngoài thế sao?"

La Tại Dân: "Không phải, nhưng mà cậu..."

Lý Đế Nỗ dứt khoát cắt lời: "Được được được, về sau sẽ không như vậy nữa, nhưng mà có một chuyện cậu phải nhớ kỹ nhé, La Tại Dân, tôi mời cậu ăn cơm là vì tôi thích thế, không cần phải cảm thấy mắc nợ tôi."

La Tại Dân: "..."

Lý Đế Nỗ thật sự không tức giận, hắn không nhỏ mọn đến vậy, mà có lẽ bản thân cũng ý thức được hành động ban nãy của mình khiến La Tại Dân cảm thấy khó xử, cho nên nhanh chóng nói mấy lời kia. Hơn nữa, sự tình phát sinh trong game tối hôm qua làm cho tâm tình Lý Đế Nỗ đặc biệt xán lạn, do đó, nhìn vào bộ dáng bực bội của La Tại Dân ở trước mặt đây, hắn cũng cảm thấy đáng yêu, chỉ muốn ôm cậu vào lòng hôn cho một cái.

... Nghe nói người mang thai sẽ trở nên xấu tính, xem ra đúng thật không sai!

Khụ, tuy "mang thai" là chuyện ở trong game, thế nhưng Lý Đế Nỗ chính là nhịn không được mà muốn lôi tâm tình vui sướng đến diệu kỳ này ra ngoài hiện thực, dù sao La Tại Dân cũng có biết hắn đang suy nghĩ cái gì đâu, ha ha.

Thẻ chờ đồ ăn lóe sáng, Lý Đế Nỗ nhanh chóng đi tới cửa gọi đồ để lấy thịt bò bít tết trở về, lại thấy bên cạnh có bán nước ô mai, không biết xuất phát từ tâm lý gì mà liền mua cho La Tại Dân một cốc.

Thời điểm hắn bưng khay đồ ăn trở về, vẻ mặt của La Tại Dân đã dịu đi rất nhiều, kỳ thực đối diện với Lý Đế Nỗ, cậu cũng cảm thấy rất là vô lực.

Tiếp nhận nước ô mai Lý Đế Nỗ đưa tới, La Tại Dân buồn bực hỏi: "Sao chỉ có một cốc vậy?"

Lý Đế Nỗ chỉ chỉ vào máy bán nước tự động cách đó không xa: "Tôi đi mua 7 Up."

La Tại Dân không nói gì, Lý Đế Nỗ đúng là một tên nghiện 7 Up rất nặng mà!

Buổi tối, chưa đến sáu giờ, Thương Hỏa liền gửi tin nhắn ME cho La Tại Dân: "Vợ à, mấy giờ em mới online?"

La Tại Dân cảm thấy đau đầu, sau một loạt sự tình diễn ra vào tối hôm qua, cậu còn chưa biết nên đối mặt với Thương Hỏa như thế nào...

"Anh không cần làm trực tuyến sao?" La Tại Dân trả lời.

Thương Hỏa: "Sau khi phiên bản thực tế ảo được tung ra đã chuyển thành phát video thu sẵn, không cần đúng giờ lên sóng nữa, thỉnh thoảng trang web sẽ mời anh tới giải thích một chút thôi, cho nên thời gian tương đối tự do."

A Dân: "Ồ... vậy tám giờ tôi onl."

Thương Hỏa: "Trễ như thế à..."

A Dân: "Sắp cuối kỳ rồi, muốn bớt chút thời gian bắt đầu ôn tập."

Thương Hỏa: "Cũng được."

Dù nói như thế, nhưng La Tại Dân cũng không ngăn được cảm giác nhớ mong Thương Hỏa, mắt thấy đã hơn bảy giờ, trong lòng liền ngứa ngáy không thôi. Bởi vì học không vào nên cậu dứt khoát gạt sách vở sang một bên, nghĩ trước cứ vào game xem thử, nếu Thương Hỏa không onl, sẽ lập tức out ra ôn tập tiếp.

Đội mũ giáp đăng nhập vào game, La Tại Dân vừa mở mắt liền nhìn thấy Thương Hỏa đang nằm ngay bên cạnh mình!

Đúng vậy, bọn họ vẫn đang trong phòng ngủ vợ chồng, Thương Hỏa chống tay lên đầu, chăm chú nhìn cậu: "Em đã đến rồi? Sớm hơn so với ước định."

La Tại Dân thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu, nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt giường, hoảng sợ nói: "Sao anh cũng ở đây?"

Thương Hỏa vô cùng hưng trí mà quan sát bộ dạng thẹn thùng của người kia: "Em nói có khéo không, anh cũng vừa onl thôi, không ngờ chỉ trong chốc lát em đã xuất hiện rồi."
La Tại Dân đỏ mặt đi ra khỏi căn phòng, Thương Hỏa cũng đi theo đằng sau cậu. Thời điểm hai người ra khỏi ngưỡng cửa, bên tai liền vang lên thanh âm gợi ý của hệ thống game: "Động phòng thành công, đêm động phòng hoa chúc gia tăng 1000 điểm thân mật!"

La Tại Dân run rẩy khóe miệng, thật sự là đêm động phòng? Quay đầu nhìn lại, ngay sau đó cậu phát hiện một mảnh đỏ chói trong phòng đã được đổi thành màu vàng ấm áp... Thì ra chỉ có một đêm như vậy thôi sao? 囧.

Nhưng mà căn cứ vào cái thông báo kia, xem ra kể cả người chơi rời mạng cũng có thể được tính thời gian ở chung phòng, chẳng biết độ thân mật còn có tác dụng gì nữa không nhỉ...

Sau khi xuống lầu, La Tại Dân ra sân trước xem xét khu vườn của mình, những hạt giống lúc trước cậu gieo lại lớn thêm không ít. Cậu thu hoạch đậu xanh và cây bông, sau đó gieo xuống một chút cao lương.

Thương Hỏa nhắm mắt theo đuôi người nọ, La Tại Dân đang trong tình trạng rối loạn tâm tư, quay đầu không được tự nhiên hỏi: "Anh đi theo tôi làm gì?"

Cứ như đây là lần đầu nhìn thấy đối phương, Thương Hỏa quét mắt nhìn A Dân một lượt từ trên xuống dưới, cuối cùng dừng đường nhìn trên bụng cậu, cẩn thận thăm dò: "Em có thấy... cơ thể khác với mọi khi không?"

La Tại Dân âm thầm phun máu trong lòng, thiếu chút nữa nội thương trầm trọng!

"Không có!" Má nó, có thể có cảm giác khỉ gì! Cũng không phải mang thai thực sự! Tên này có thể đừng làm cậu nhớ lại những chuyện tối qua khôngggggggg!

Thương Hỏa thấy người nọ đùng đùng nổi giận, sợ cậu thực sự phát hỏa, không dám đùa giỡn nữa, che miệng ho nhẹ một tiếng: "Giờ em muốn chơi cái gì? Anh chơi với em nhé."

"Hôm nay không luyện tập PK à?" Luyện tập một thời gian, kỹ thuật PK của La Tại Dân đã có rất nhiều tiến bộ, bây giờ đấu với Thương Hỏa cũng có thể đánh rụng hơn nửa thanh máu của đối phương!

Thương Hỏa nhíu mày: "Trong khoảng thời gian này đừng PK nữa."

La Tại Dân: "..."

Thương Hỏa: "Được rồi, được rồi, luyện một lát đi."

Lý Đế Nỗ đã suy nghĩ chu toàn, lát nữa sẽ để La Tại Dân tùy tiện ngược sát mình... Vì thế hắn liền nhìn vào thiếu niên A Dân niệm một câu "Biến thân". Có điều, thân thể La Tại Dân hoàn toàn không phát sinh biến hóa, Lý Đế Nỗ sửng sốt, đọc lại một lần, song La Tại Dân vẫn duy trì bộ dạng cũ!

La Tại Dân cũng cảm giác có chút không bình thường: "Xảy ra chuyện gì thế?"

Thương Hỏa bỏ lại một câu "Em chờ chút" rồi dang cánh bay tới đảo Thái Phượng tìm Chức Nữ nhờ cố vấn. Chức Nữ cho hắn biết đáp án - Trong bảy ngày mang thai, Linh tộc không thể biến thân, chỉ có thể duy trì hình thái con người.

... Quả nhiên đã mang thai rồi!

Thương Hỏa vừa mừng vừa lo, biết rõ đây chỉ là một cái game, nhưng vẫn vui mừng như một tên ngốc. Sau khi bay về nhà, hắn liền kích động mà ôm lấy A Dân, hôn một cái, nói: "Ha ha, em có rồi."

Đầu óc La Tại Dân điên cuồng nổi sấm, trong nháy mắt liền triệt để... nội thương!

Thân là một nam thanh niên trưởng thành, lại bảo cậu phải tiếp thu sự thật rằng mình đã 'có', đây là một cảm giác thốn đến mức nào nhaaaaa!

Vài ngày sau đó, Thương Hỏa thể hiện sự cưng chiều và bao dung lớn nhất mà một người chồng có thể dành cho vợ. Hắn dẫn A Dân lên trời xuống đất ngắm cảnh khắp nơi, mua vô số pháo hoa phóng cho đối phương thưởng thức, thời điểm offline liền dùng ME nhắn tin chúc ngủ ngon và chào buổi sáng, thậm chí có lúc còn nhịn không được mở miệng hỏi địa chỉ của người kia, La Tại Dân hỏi hắn muốn làm gì, hắn nhanh nhảu đáp: "Anh muốn gửi cho em vài món ăn ngon."

A Dân: "Anh thôi ngay!"

... La Tại Dân cảm giác gần đây chỉ số thông minh của Thương Hỏa đã sắp sửa về không!

Cứ thế trải qua một tuần mang thai, ngày hôm đó La Tại Dân vừa online đã cảm thấy bụng mình không được thoải mái, song lại cho rằng chuyện này xuất phát từ cảm giác trong hiện thực, nên tạm thời thoát game đi toilet. Thế nhưng vừa cởi mũ giáp ra, cậu liền phát hiện cảm giác khó chịu vừa rồi đã hoàn toàn tan biến.

La Tại Dân mang theo nghi vấn mà đăng nhập vào game một lần nữa, cảm giác tức bụng lại nảy sinh, trong lòng cậu lộp bộp một tiếng... Má ơi, không phải là sắp sinh rồi chứ!

La Tại Dân đỏ mặt, hoàn toàn không biết phải làm sao, cắn răng nhẫn nhịn trong chốc lát, sau đó giống như được bản năng mách bảo mà liền chạy thẳng lên phòng ngủ vợ chồng, xoay chốt chặt cánh cửa lại!

"A Dân!" Nhận thấy biến hóa trên mặt La Tại Dân, Thương Hỏa vội vàng theo lên.

"Đừng có vào đây!" La Tại Dân rống lớn một tiếng.

Thương Hỏa: "..."

La Tại Dân ngồi chồm hỗm trên giường, mặt mũi đỏ bừng mà nhìn chằm chằm vật thể mình vừa mới "phọt" ra, tròn tròn, trắng trắng... Đây là cái gì? Một quả trứng thật bự hả?

Kỳ quái, cậu là chồn bạc, là động vật có vú, Lý Đế Nỗ là người, cũng là động vật có vú, tại sao kết quả cả hai lại sinh ra trứng được?

Quả trứng này đúng là do cậu "sinh" ra, La Tại Dân còn nhớ khi ấy cậu ngồi xổm xuống theo bản năng, dùng sức rặn một phát, cả người liền thoải mái, bụng cũng không còn căng tức nữa, quá trình sinh nở chẳng phải chính là như vậy hay sao... Oh No!!! Cả đời cậu cũng không muốn nhớ cái cảm thụ trong một nháy mắt vừa rồi!!!

La Tại Dân nhìn chằm chằm quả trứng trước mặt, tò mò vươn tay chọt chọt mấy cái... Mềm ghê!

... Trứng vỏ mềm!

"A Dân! A Dân! Em sao rồi?" Thương Hỏa đã không đợi nổi mà gào thét ở ngoài cửa, chẳng qua vì e ngại khí thế của La Tại Dân lúc quát "Đừng có vào đây" nên hắn mới không phá cửa xông lên. Nhưng là, hiện tại trong phòng một chút động tĩnh cũng đều không có, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Người nọ sinh rồi?

Hai giây sau, chỉ nghe trong phòng truyền ra một câu rất khẽ: "Vào đi..."

Thương Hỏa lập tức đẩy cửa xông lên, chỉ thấy A Dân đang ngồi xếp bằng ở trên giường, thân thể vẫn mặc một bộ áo lông trắng muốt, trước mặt còn có một vật thể màu sắc tương tự hình... trứng?

Thương Hỏa lập tức đi qua, quỳ một gối xuống bên giường, cẩn thận dò hỏi: "Đây là... bảo bảo?"

La Tại Dân mặt không đổi sắc "Ừ" một tiếng, nhưng trong lòng cậu đã sắp 囧 mà chết đi rồi.

Thương Hỏa khẩn trương đến mức không dám thở mạnh, đưa tay sờ sờ quả trứng, ấm ấm, mềm mềm, khi đặt tay lên còn có cảm giác vỏ trứng phập phồng như đang hô hấp...

La Tại Dân nhìn nhìn Thương Hỏa, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, hiện tại Thương Hỏa không phải là người, hắn đã thành ma, Ma tộc có cánh... Là chim hả? Rốt cuộc thì đây là trứng chim? Hay là trứng ma? 囧.

Thương Hỏa không rối rắm chuyện đẻ trứng hay đẻ con giống như La Tại Dân, bất kể quả trứng này là cái gì thì cũng là con của hắn và A Dân. Hắn hạnh phúc sờ soạng trong chốc lát, sau đó định ôm quả trứng vào ngực theo bản năng.

Ngay lúc Thương Hỏa ôm quả trứng lên, La Tại Dân khẽ động trong lòng, thiếu chút nữa đã rống lên rằng "Anh cẩn thận một chút". Đây chính là trứng vỏ mềm đấy, ngộ nhỡ bị rơi, bị va chạm, bị xiết chặt, thương tổn đến bảo bảo thì làm sao...

Từ từ, vì sao mình lại có loại suy nghĩ quái dị như thế này hả trời! (╯‵□′)╯︵┻━┻

La Tại Dân cố nén xuống vô số rối rắm trong lòng, triệt để giữ im lặng, thấy Thương Hỏa ôn nhu hôn lên vỏ trứng, không hiểu sao lại rất muốn cười, nhưng cuối cùng vẫn không cười ra thành tiếng, ngược lại nói: "Làm sao bây giờ?"

Thương Hỏa ôm quả trứng, ngẩn ngơ nói: "Không biết."

La Tại Dân tiếp tục hỏi: "Anh... muốn ấp trứng hả?"

Bất kể trứng ma hay là trứng chim thì đều là trứng của Thương Hỏa, cậu chỉ phụ trách sinh ra thôi, đúng rồi, những vấn đề khác không cần xen vào nữa!

Thương Hỏa: "..."

A Dân: "Nếu không trước mắt cứ đặt nó ở trong phòng, chúng ta tới chỗ Chức Nữ hỏi thăm một chút xem sao?"

Thương Hỏa từ chối trong một cái chớp mắt: "Em đi hỏi đi, anh ở đây trấn thủ."

La Tại Dân: "..."

Liếc mắt nhìn hai 'cha con' bọn hắn một cái, tuy bảo bảo chỉ là một quá trứng, nhưng Thương Hỏa dường như không hề muốn buông tay. La Tại Dân chẳng nói chẳng rằng mà đóng cửa đi xuống lầu, triệu hồi Cùng kỳ Liệt diễm bay về đảo Thái Phượng ở Phàm giới. Khi cậu hỏi Chức Nữ tại sao mình lại đẻ trứng, Chức Nữ đáp: "Câu hỏi hoàn toàn không có câu trả lời."

La Tại Dân: "..." Hự, thế mà lại không có đáp án! Đây là một bug trong game à? Hay là vì cậu chưa phát dục nên "trứng thụ tinh" sẽ thành ra như thế này?

Không, cái này không khoa học! Cậu không phải con gái, cơ bản không tồn tại chức năng này, vấn đề chính là cái Hạt giống thần bí kia!

Làm đôi vợ chồng đầu tiên sinh con ở trong game, La Tại Dân cảm giác con đường mình và Thương Hỏa phải đi thật lắm gập ghềnh.

Thế nhưng, cứ rối rắm mấy chuyện này cũng chẳng có ý nghĩa, hiện tại điều cần hỏi chính là khi nào bảo bảo sẽ nở ra, và làm thế nào để nở ra.

Lúc này, Chức Nữ cũng cho cậu một câu trả lời thỏa đáng - quả trứng kia thế mà phải dùng độ thân mật để nuôi!

Sau khi có được đáp án, La Tại Dân nhanh chóng bay về gia viên.

Lên lầu, La Tại Dân nhẹ tay nhẹ chân mà đẩy cửa ra, chỉ thấy Thương Hỏa đang ôm quả trứng nằm ở trên giường, lúc thì hôn nó, lúc lại ôn nhu gọi nó là "bảo bảo", vẻ mặt si mê y hệt như trúng tà... La Tại Dân bị sét đánh đến toàn thân tê rần, trong lòng dấy lên một thứ cảm xúc vui vẻ quái dị đến không cách nào chịu nổi.

"Hỏi được rồi, phải dùng độ thân mật để nuôi nấng, nhưng mỗi ngày chỉ có thể cho nó ăn 100 điểm, nghe nói nuôi đủ trứng sẽ nở ra."

Tiếp nhận thông tin La Tại Dân vừa cung cấp, Thương Hỏa nhanh chóng kéo cậu lại, cùng nhau phân chia đủ số điểm thân mật cần thiết để chuyển sang quả trứng.

"Không có biến hóa gì." La Tại Dân nhìn trái nhìn phải, lại thò tay chọt chọt chọt, ồ, hình như vỏ trứng lại mềm đi một ít... Nhìn nó thế này, thật giống một viên bánh trôi to bự nha.

Thương Hỏa cười, nói: "Đừng gấp, từ từ sẽ lớn."

Hai người lại ngây ngây ngốc ngốc tụm vào một chỗ quan sát hồi lâu, rốt cuộc La Tại Dân là người đầu tiên lên tiếng đánh vỡ cục diện ấm áp quỷ dị này: "Đừng nhìn nữa, có nhìn cả ngày hôm nay thì cũng sẽ không có biến hóa gì đâu."

Vừa lúc ấy đám người Cửu Điện Hạ tìm tới cửa, rủ hai người cùng đi đánh phó bản. Bởi vì vài ngày mang thai không thể biến thành chồn bạc nên đã lâu La Tại Dân không được PK cũng như chém quái, cảm giác toàn thân sắp thành sắt rỉ mất rồi: "Đi thôi, cùng đi chơi một lát."

Thương Hỏa cẩn thận dịch chuyển quả trứng ra giữa giường, lại đắp chăn lên cho nó, xác định nó sẽ không vô duyên vô cớ lăn xuống đất mới lưu luyến không rời mà cùng A Dân đi chơi.

Cửu Điện Hạ đang cùng mấy người còn lại chờ ở dưới lầu, thấy Thương Hỏa và A Dân đi xuống, cười xấu xa hỏi: "Chậc chậc, ban ngày ban mặt còn rúc vào phòng ngủ vợ chồng... Làm cái gì thế vậy?"

La Tại Dân đỏ mặt, không dám đem chuyện đẻ trứng nói cho bất cứ ai, còn sợ Thương Hỏa vô ý lộ ra nên liều mạng nháy mắt với hắn vài cái.

Thương Hỏa không phát hiện, song cũng chỉ bâng quơ bảo với Cửu Điện Hạ rằng: "Bọn tao là vợ chồng, làm chuyện vợ chồng nên làm vốn là đạo lý hiển nhiên, nào có giống như mày, lượn lờ mấy cái Phiêu Hương viện chơi bời cùng đám NPC kỹ nữ đến mức thận hư."

Cửu Điện Hạ đỏ bừng mặt mũi, vội vã thanh minh: "Tao chỉ đi xem, làm méo gì mà khoa trương như mày chém gió, mày nghe ai nói bậy nói bạ vậy hả!"

Thương Hỏa liếc nhìn Thệ Thủy một cái, Cửu Điện Hạ ủy khuất nói: "Anh Thủy, sao anh có thể nói em như vậy!"

Thệ Thủy không để ý tới Cửu Điện Hạ, trực tiếp hỏi Thương Hỏa: "Nghe nói tuần trước chú mày và A Dân hoàn thành nhiệm vụ vợ chồng thần bí, được thưởng một cuốn 《 Tống tử kinh 》, mấy ngày hôm nay cả hai đều không thấy bóng, chắc không phải là bận 'tạo người' đấy chứ?"

Một câu vô cùng đơn giản, thế nhưng đã khiến đích ngắm biến thành quả bóng cao su đập trả về Thương Hỏa, mọi người lập tức bị dời lực chú ý, đồng loạt nhìn sang La Tại Dân đang đứng ở một bên -

Cửu Điện Hạ: "Đệt, thật sao!?"

Ly Lạc: "A Dân, cậu muốn sinh chồn bảo bảo à? (⊙o⊙) "

Dã Hạc: "Tôi fuck, cái trò chơi này còn cho phép sinh con hả? ( ̄0 ̄|||) "

Nhàn Vân sờ sờ cằm, nhìn về phía Dã Hạc: "Hay là chúng ta cũng kết hôn đi?"

"..." La Tại Dân nằm không cũng trúng đạn rốt cuộc hiểu được vì sao Thương Hỏa lại nói, trong bọn họ thì Thệ Thủy chính là kẻ có bản lĩnh làm chuyện xấu nhất!

Sắp tới cuối kỳ, trong khoảng thời gian này La Tại Dân một bên chuẩn bị ôn thi, một bên cũng không quên online chăm sóc quả trứng của mình và Thương Hỏa. Nhờ sự nuôi dưỡng hàng ngày, quả trứng kia đã chầm chậm xuất hiện một vài biến hóa, từ một 'viên bánh trôi' thuần trắng ban đầu đã dần dần trở thành 'viên bánh trôi thủy tinh' nửa trong suốt - Đúng vậy, lớp vỏ màu trắng bên ngoài gần như đã có thể nhìn xuyên qua! Tuy nhiên, bên trong lại là một lớp sương mù màu đen, nên hai người bọn hắn vẫn không đoán được 'nó' thực sự là vật thể gì. Nói tóm lại, La Tại Dân càng nhìn càng cảm thấy nó giống viên bánh trôi nước nhồi vừng đen!

Mười ngày sau, màn sương đen bên trong quả dừng chậm rãi tan đi, La Tại Dân cùng Thương Hỏa rốt cuộc thấy rõ chân diện mục của bảo bảo!

Nằm trong quả trứng là một đứa bé còn đang nhắm mắt, da trắng thịt mềm, nhưng trên đầu lại có hai cái sừng nhọn...

Má ơi, vì sao nó lại có sừng! Đứa nhỏ này là ngưu ma vương chuyển thế ư?

--

Đứa bé nắm chặt nắm tay, cuộn mình thành một cục tròn tròn, trên thân không có quần áo, nhưng bởi vì hai cẳng chân gấp lại che đi bộ phận trọng điểm nên không thể nhìn ra là nam hay nữ.

La Tại Dân tò mò không biết bộ dáng sau lưng nó thế nào, nên liền đề nghị Thương Hỏa cùng nhấc nó lên, hoặc là xoay xoay chỉnh chỉnh lại vị trí một chút. Thế nhưng Thương Hỏa lại lộ ra vẻ mặt hung dữ như cọp mẹ bảo vệ con, nói: "Nghiêng đi nghiêng lại rồi đè vào mặt bảo bảo thì sao?"

La Tại Dân cạn lời: "Vỏ trứng dày như vậy, lại còn mềm nữa, làm sao có thể đè vào được, anh không hiếu kỳ liệu lưng nó có cánh hay không à?"

Thương Hỏa: "..."

Được rồi, hắn có chút động tâm, đích thực rất tò mò, còn đặc biệt muốn cách một lớp vỏ trứng mà hôn vào mông bảo bảo!

Hai người cẩn thận xoay xoay quả trứng ở trên mặt giường mềm mại, thế nhưng thời điểm nhìn lại liền trợn tròn con mắt vì ngạc nhiên, tiểu bảo bảo vẫn ngửa lên trên cứ như thể nổi trên mặt nước, bất kể xoay thế nào thì cũng không bị trở mình theo!

Làm sao bây giờ? Một người ôm trứng lên cao? Một người khác ngồi xổm xuống dưới quan sát?

Từ khi bị Thương Hỏa ôm lên một lần vào ngày được sinh ra cho đến nay, quả trứng kia vẫn chưa hề rời khỏi mặt giường.

Thương Hỏa có vóc dáng cao lớn hơn, tất nhiên sẽ là người ôm trứng. Song, hắn dùng tay nâng lên rất nhiều lần, nhưng liên tục bị trượt vì vỏ trứng quá mềm và trơn, hắn còn ý đồ đem hai bàn tay luồn xuống tận sau lưng quả trứng, tuy nhiên vẫn là không được!

"Vỏ trứng quá trơn, trọng lượng quá nặng, không ôm lên được." Thương Hỏa cho ra kết luận.

La Tại Dân thử hai lần cũng không thu hoạch được gì, xem ra tạm thời bọn hắn chỉ có thể nhìn chính diện bảo bảo thông qua lớp vỏ trứng gần như trong suốt mà thôi.

Thấy Thương Hỏa ôn nhu nhìn tiểu bảo bảo đang say ngủ, La Tại Dân đề nghị: "Chúng ta đặt cho nó một cái tên đi."

Thương Hỏa: "Hửm?"

La Tại Dân liếc mắt nhìn người kia: "Chung quy cũng không thể gọi nó là 'bảo bảo' mãi được." Nếu chỉ có hai người bọn hắn với nhau, có gọi quái dị hơn thế nữa thì dần dần cũng thành thói quen, nhưng trước mặt người ngoài cứ một câu "bảo bảo" hai câu "bảo bảo", La Tại Dân vẫn cảm thấy cực kỳ mất thể diện.

Thương Hỏa sờ sờ lớp vỏ trứng mềm mại, cười nói: "Cũng tốt, tùy em." Lý Đế Nỗ phát hiện, La Tại Dân dần dần thay đổi, từ thái độ kháng cự cùng mất tự nhiên lúc ban đầu nay đã bất tri bất giác dung nhập vào "cảnh tượng gia đình" ấm áp êm đềm...

A Dân: "Gọi Thang Viên(*) có được không?"

(*) Thang viên = Bánh trôi

Thương Hỏa: "Thang viên?"

A Dân sờ mũi: "Anh không thấy nó rất giống một viên bánh trôi sao? Tròn tròn dẹp dẹp, trôi nổi trong bát nước gừng."

Thương Hỏa: "..."

Được rồi, nghe La Tại Dân nói thế, hắn cũng cảm thấy đúng là rất giống! Tóm lại là, Lý Đế Nỗ cũng không quan tâm đặt tên như thế nào, chỉ cần La Tại Dân thích là được.

Thương Hỏa gật gật đầu: "Vậy gọi là Thang Viên đi."

Đối với những sinh viên bình thường vẫn luôn đi học nghiêm túc, cuối kỳ lại ôn tập tử tế mà nói, thi cử tương đối dễ dàng và thoải mái, bởi vì bọn họ không cần lên lớp, một ngày chỉ thi có một môn, toàn bộ thời gian còn lại có thể tự do sử dụng. Đó cũng là lý do, La Tại Dân thường xuyên lên game xem xét tình hình của Thang Viên, quan sát nó có biến hóa gì mới hay không. Mỗi ngày trôi qua, lớp vỏ bao bọc xung quanh Thang Viên chẳng những càng thêm trong suốt mà còn mỏng dần đi nữa, cậu và Thương Hỏa phỏng đoán, thời điểm tầng vỏ trứng này hoàn toàn biến mất cũng là lúc Thang Viên mở mắt chào đời.

Kỳ thi đi vào giai đoạn kết thúc, sinh viên năm nhất và năm hai thi xong trước nên bắt đầu lục tục nghỉ hết kỳ. Ngày hôm đó Lý Đế Nỗ gọi điện thoại cho La Tại Dân, hỏi thăm khi nào thì người nọ về quê.

"Ngày mai tôi thi môn cuối cùng, có khả năng ở lại trường học hai ngày để thu dọn đồ đạc, sáng ngày thứ ba sẽ đi mua vé tàu điện, cậu thì sao?"

Lý Đế Nỗ: "Tôi thi xong rồi, muốn mời cậu đi ăn một bữa trước khi cậu về quê, có thời gian không?"

"Được," La Tại Dân nghĩ nghĩ, trong khoảng thời gian gần đây, tối nào cậu cũng lên game chơi với Thương Hỏa, cho nên hẹn Lý Đế Nỗ vào ban ngày xem ra tương đối thích hợp hơn, "Trưa ngày mốt được không?"

Lý Đế Nỗ: "Ok, quyết định như vậy nhé!"

Vào chiều hôm sau, khi ra khỏi phòng thi, La Tại Dân vừa mở vòng tay thông minh thì liền nhìn thấy một cái tin nhắn ME do Thương Hỏa gửi tới: "Bảo bảo mở mắt rồi!"

La Tại Dân gần như lập tức vắt chân chạy vội về ký túc xá, không kịp thở lấy hơi đã nhanh chóng đội mũ giáp lên.

Nơi cậu xuất hiện sau khi online vẫn là phòng ngủ vợ chồng, mấy ngày hôm nay, thời điểm Thương Hỏa và A Dân rời mạng đều mò về đây, ngồi xổm bên cạnh Thang Viên để canh chừng. Hiện tại, lớp vỏ bao bọc xung quanh nó chỉ còn lại một tầng màng rất mong manh, nhưng hai người cũng không dám tùy tiện ôm lên hoặc chạm vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro