CHƯƠNG 10 : SÓNG GIÓ HẬU CUNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Quý Phi Nương Nương, người mượn gió bẻ măng chỉ vì thù cũ mà vu khống một tiêu tử nhỏ bé, việc làm của người khiến thần thiếp không phục "

Dương Phi thấy tình thế bất lợi liền vùng dậy chống lại Thảo Quý Phi. Nhân lúc Hoàng Thượng, Hoàng Hậu và Tại Dân không có trong cung, Thiên Thảo liền kéo người đến Lương Thế Cung bắt Gia Minh tới thận hình ti để hành hình.

" Dương Phi, lá gan ngươi ngày càng to rồi đó. Hôm nay còn dám mưu phản, mạo phạm thất kính với bổn cung. Bản thân ngươi dưới cấp bậc của ta, vả lại ta đang có quyền quản lý lục cung. Ngươi dám ngăn cản bổn cung hành xử sao "

Dương Phi cứng rắn, nàng hất bay đĩa bánh trên bàn, các mảnh vụn vỡ nhỏ bay tung.

" Khi xưa còn trong Vương Phủ, bổn cung vẫn nhớ ngươi rất phép tắc, hiểu đạo lý trên tôn dưới ti. Từ ngày được phong làm Quý Phi ngươi đã đánh mất đi nhân tính của mình. Ngươi có biết hình tượng trong cung của ngươi là gì không, Thảo Quý Phi gì chứ , người chính là một độc phụ lạm dụng chức quyền, hôm nay bổn cung quyết không để ngươi được thỏa mãn, nếu muốn mang Gia Minh đi, ngươi phải bước qua xác của bổn cung "
Dương Phi cầm lấy một mạnh xứ vụn giơ thẳng lên trước mặt Thảo Quý Phi.

Gia Minh không thể tiếp tục nhìn cảnh bạo loạn trước mắt, y gắng cượng ngồi dậy, quỳ xuống trước mặt Thiên Thảo.

" Dương Phi Nương Nương, Quý Phi Nương Nương, hai vị dù sao vẫn là phi tử của Hoàng Thượng, không nên cãi vã để gây ra thị phi. Nếu thật sự nô tài có tội thì xin Quý Phi Nương Nương hãy mang nô tài đi. Nhưng trước khi đến thận hình ti, nô tài ngu muội, bản thân không biết đã gây ra chuyện gì khiến Quý Phi Nương Nương trách phạt như vậy "

Thiên Thảo đạp Gia Minh ngã xuống, vô tình khiến một mảnh xứ cứa đứt tay hắn.

" Người còn phải hỏi ta câu này sao ? Bản thân ngươi đã làm ra chuyện đại nghịch bất đạo gì mà ngươi còn chưa biết sao. Nếu vậy để bổn cung nói cho ngươi biết, chính ngươi và La Tại Dân kia đã cấu kết với nhau dùng mê hương để quyến rũ Hoàng Thượng, khiến Hoàng Thượng chìm trong mê đắm tửu sắc. Ngươi còn gì để biện minh với bổn cung không "

" Nô tài thật sự không biết Quý Phi Nương Nương đang nói gì, nô tài thật sự không có làm những việc này "

" Mê hương gì chứ, chẳng qua đó chỉ là nước hoa mà Gia Minh chính tay điều chế, không chỉ ở Minh Ngọc Cung, đến Lương Thế Cung ta cũng được La Quý Phi tặng cho một lọ, bản thân Thảo Quý Phi đã quá mê tín rồi. La Quý Phi chính là nhờ hiền đức nên được Hoàng Thượng sủng ái, đến hiện giờ mà người vẫn thắc mắc về việc này sao " Dương Phi liền đỡ Gia Minh đứng dậy, bàn tay hắn không ngừng chảy máu khiến Dương Phi xót xa.

" Nếu Dương Phi đã quyết tâm bảo vệ tên tiểu tử kia, chi bằng ngươi hãy chịu tội thay cho hắn ta. Bổn cung cứ cho rằng Gia Minh không có tội nhưng chính Dương Phi đây đã phạm phải đại tội thất kính với bổn cung. Nếu không chôn được người khác , chi bằng hãy đào hố tự chôn chính mình " Thiên Thảo sai người lôi lấy Dương Phi, Gia Minh thấy vậy liền ôm tay của Dương Phi kéo lại, Bảo Ngọc vả miệng y, Gia Minh điếng người ngã xuống đất, choáng váng mà ngất xỉu.

" Lôi Dương Phi ra ngoài, phạt ả ta 20 trượng "

Dương Phi thân thể vốn yếu ớt bị phạt đánh trượng khiến nàng khó mà cầm cự. Sau 5 trượng đánh nàng liền bất tỉnh, huyết chảy ra từ miệng, khung cảnh khiến các nô tì và thái giám trong cung đều hết sức kinh động.

" Ai Gia hôm nay đi tụng kinh cầu mong cho bách tính có lại mùa màng tươi tốt, vô tình đi ngang qua Lương Thế Cung mà đã thấy các ngươi huyên náo ở đây rồi " Thái Hậu giá đáo.

Nhìn thấy Thái Hậu, Thiên Thảo có dự cảm chẳng lành. Dương Phi kia vốn là người con dâu mà Thái Hậu yêu thích nhất, nay lại bị y mang ra đánh phạt đến tổn thương khí huyết mà bất tỉnh, thấy vậy Thiên Thảo liền giả bộ trùng chân mà lao xuống dưới bậc thang, cú va chạm không mạnh nhưng chày sát không ít , không tránh khỏi việc đổ máu, Thiên Thảo cũng vì thế mà bất tỉnh.

" Thanh Bình, rốt cục đã xảy ra chuyện gì vậy " Thái Hậu nhìn sơ qua đã thấy có ba người đang nằm ngất dưới sàn, khung cảnh hỗn loạn trước mắt này nếu để lọt ra ngoài chắc chắn sẽ gây ra không ít lời đồn thâm cung nội chiến.

" Bẩm báo Thái Hậu, Thảo Quý Phi hôm nay đã tiến thẳng vào cung đòi xử chết tiểu tử Gia Minh vì dám dùng mê hương để tính kế cho La Quý Phi quyến rũ Hoàng Thượng tranh sủng. Chủ tử thấy vô lý liền bênh vực cho Gia Minh nên đã vô tình buông lời mạo phạm Thảo Quý Phi và bị phạt đánh trượng" Thanh Bình nói năng lắp bắp, giọng nàng run lên vì không thể giữ được bình tĩnh.

" Thảo Quý Phi tuy là phi tần có danh phận cao quý nhưng khi vẫn còn Ai Gia ở trong Sương Mai Thành thì làm gì đến lượt cô ta hô mưa gọi gió ở đây, hôm nay còn suýt giết chết cả hai mạng người. Ai Gia sẽ truy cứu đến cùng, không thể để trong cung tiếp tục xuất hiện những truyện ồn ào, đại nghịch bất đạo như vậy "

Nói xong Thái Hậu liền hạ chỉ thu lại trang phục của Quý Phi của Thiên Thảo, giáng xuống tần vị. Tuy nhiên người cũng không ngừng chú ý đến Gia Minh, chỉ là một nô tài nhỏ bé mà lại khiến cho lục cung bất ổn như vậy, nếu thật sự những gì Thiên Thảo nghi ngờ là đúng thì tên nô tài này quả là một nhân vật không tầm thường.

" Linh Linh, tên tiểu tử Gia Minh này hãy mang đến Huệ Mai Cung hầu hạ đi "

" Thái Hậu nhưng nô tài này là người hầu hạ cận thiết của La Quý Phi, nếu cứ đưa đi như vậy thì e rằng Quý Phi Nương Nương sẽ không hài lòng "

Thái Hậu nhếch mép " Là nô tài của La Quý Phi thì cũng là làm nô cho Sương Mai Thành này, trong mắt Ai Gia không muốn chứa thứ hạ tiện nhưng nếu thật sự tên này tâm cơ như Thảo Tần vừa nói thì nên đưa về cung của ta quan sát sẽ an toàn hơn "

Mông Cổ - Đại điện linh đình tổ chức yến tiệc để tiễn đưa các chư vị Hoàng Quốc, hôm nay cũng chính là ngày vi hành cuối cùng của Đế Nỗ, Tại Dân và Anh Duy tại nơi xa. Mặc dù đã rời cung được gần 10 ngày nay nhưng Tại Dân luôn có một cảm giác bất an, một dự cảm chẳng lành. Y bất giác đặt tay lên Đế Nỗ

" Hoàng Thượng, hôm nay là ngày cuối rồi có đúng không ? "

Đế Nỗ thấy Tại Dân có vẻ lo lắng liền an ủi : " Không chỉ mình nàng mà ngay cả ta và Hoàng Hậu đều rất nhớ Thành. Hậu cung đã có Thái Hậu làm chủ, nàng yên tâm "

Tại Dân nghe được những lời này của Đế Nỗ cũng vơi đi phần nào lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro