18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 18


Cũng may nhờ có ba thằng ngổ ngáo kia mà cả lũ được ngủ ngon lành thêm một chút, khi tỉnh dậy cũng là 7 giờ 45 phút.

Má Jin cẩn thận chuẩn bị đồ ăn sáng từ trước rồi, đợi đàn chim nhỏ ngủ dậy là có thể ăn được.

Xong xuôi cũng là 8 giờ 15 phút xuống nghe phổ biến, cái này có nghe cũng không hiểu cái gì nhưng vẫn phải chai mông ra ngồi, được cái thời tiết hôm nay mát mẻ hơn hôm qua, không có nắng mấy lại còn có gió.

"Hình như sắp bão."-NamJoon nhìn trời đoán tình hình, vừa dứt lời liền có mấy hạt mưa phe phẩy.

"Mẹ kiếp, NamJoon, cậu là dự báo thời tiết à?"-Hoseok đưa tay lên che đầu.

"Tớ chỉ là hơi nhạy cảm với thời tiết."-NamJoon sụt sịt.

"Trốn thôi."-JungKook chùm áo lên đầu chạy bán sống bán chết, mồm NamJoon thiêng dã man luôn ấy, ở lại tí nữa thế nào cũng ướt hết.

Vì mưa nên phổ biến với chẳng phở miến bị dẹp qua một bên, cả lũ lại lên phòng ngồi.

Một lúc sau, sấm chớp bắt đầu ầm ầm, gió rít rất mạnh, cây cối nghiêng ngả đổ rầm,.. Người ngồi trong nhà còn giật mình liên hồi.

"Bão cấp 7 đổ bộ đột ngột, theo đài dự đoán thì khoảng 5 giờ sẽ về đến đây, người dân phía dưới đang cần trợ giúp, chúng ta nhanh chóng trang bị đầy đủ bộ đàm, áo mưa, cuốc xẻng,... rồi nhanh chóng xuống dưới hỗ trợ mọi người."-Jin đi nghe ngóng tình hình rồi lên loa thông báo cho tất cả.

"Uầy, bão đáng sợ thế mà ra khỏi nhà nhỡ bị sét đánh chết thì sao?"-Jimin tái mặt.

"Sét tầm này cũng đỡ rồi, nhanh nhanh tranh thủ xuống dưới đi, ở đây là vùng núi, nếu sạp lở sẽ rất nguy hiểm."-NamJoon vừa chuẩn bị đồ đạc má Jin đưa vừa nói.

"Jimin, Hoseok, Yoongi thân hình nhỏ con thì phụ trách khoản giải tán người dân đến nơi an toàn, còn NamJoon và Jin hyung thì gọi người cùng đi giúp người dân cố định nhà cửa giảm thiểu tổn thất về người và tài sản, tớ với JungKook to con hơn nên sẽ phụ trách ngăn đập, đắp đê, hạn chế nước lũ tràn vào."-Taehyung nhanh chóng thiết lập một bản kế hoạch đơn giản nhất.

Tất cả học sinh trong trường cũng được phân ra làm ba phía theo Hội học sinh chỉ định. Hội BTC cũng hòa vào BTS chỉ đạo và bắt tay vào làm việc.

Phía bên BTC có Evan và Ken vào nhóm của JungKook và Taehyung, còn lại đều phân tán hết ra hai nhóm kia.

Đối với việc khuân vác bao tải ngăn đập, chặt bớt những cành cây dễ đổ gây nguy hiểm,... JungKook rất lúng túng, cậu từ bé sống trong nhà cao cửa rộng đâu biết mấy thứ này, Taehyung cũng không kém JungKook là mấy nhưng mà hắn có kiến thức sâu rộng về mấy tình huống thế này nên hắn chỉ đạo rất tốt nên cậu nghe lời Taehyung chỉ đâu đánh đấy, chẳng biết cái gì, lúc này cậu mới thấy bản thân thua kém, rõ ràng sống trong hoàn cảnh giống nhau, hắn thì linh động trong tất cả mọi thứ còn cậu thì,.. Haiz.

"Ế."-JungKook đang khênh bao tải thì trượt chân.

"Cẩn thận một chút."

Cũng may là có Evan đỡ lấy cậu, cậu ta bê hai cái bao lớn vậy mà vẫn chẳng xi nhê gì, trong khi cậu bê một cái đã siêu vẹo. Cậu tủi thân a, tài trí không bằng người này, sức khỏe không bằng người kia, con người hiếu thắng như cậu đối với đả kích thế này thật không chịu nổi.

"Cảm ơn anh."-Cậu gật đầu, lấy bàn tay của Evan đang ở trên eo cậu xuống rồi cố gắng bê thêm bao đắp đập.

"JungKook à, mệt quá thì đi nghỉ đi, đừng cố. Cậu làm từ nãy đến giờ rồi."-Taehyung vỗ vai JungKook.

"Tớ không yếu đuối như vậy."-JungKook hất tay Taehyung ra tiếp tục công việc của mình.

Quần quật đến 2 giờ trưa, ăn qua loa cái bánh rồi cậu tiếp tục làm việc.

Taehyung lần này chỉ chằm chằm nhìn cậu, không nói gì hết nhưng đôi lông mày của hắn đã nhăn hết cả vào.

Con người của JungKook vừa hiếu thắng vừa bảo thủ, ương bướng không ai nói nổi, quá cứng đầu. Nhìn khuôn mặt trắng bệch tái nhợt của JungKook hắn ăn cũng không ngon, ném lại mẩu bánh, Taehyung chạy theo JungKook tóm lấy cậu.

"Vào trong đi. Công việc sắp hết rồi, một chút nữa là về được."

"Tớ không sao."-JungKook tiếp tục khước từ. "Dù sao cây cối cũng đã được nẹp cẩn thận, đê đập cũng kê kiên cố rồi, vào trong đi."

"Tớ nói là tớ không sao."-Cậu bắt đầu gắt.

"Vào trong nhanh."

Đây là lần đầu tiên Taehyung lớn tiếng quát cậu, ánh mắt vô cùng khủng bố trừng to, đanh thép đến đáng sợ, còn kinh dị hơn cả cơn bão ngoài kia ấy. JungKook cũng run, chỉ biết tròn mắt nhìn hắn.

"Đi vào trong đi, cơ thể của cậu. Lạnh cóng cả rồi."

Taehyung cũng cảm thấy lời nói của mình hơi quá, hắn nhẹ giọng hơn áp bàn tay ấm lên má của cậu.

"Ngoan, nếu dầm mưa thêm nữa thì cái mạng của cậu tớ không mang về Bigstar được đâu."

Hắn áp má mình lên trán của cậu nhu nhuận nói.

"Ken, giúp tôi tìm một bộ quần áo khô đưa cho JungKook thay, cậu ấy sẽ cảm mất. Còn Evan, anh khỏe mạnh nhất bê nốt mấy bao kia xong cố định nó chặt chẽ lại đi."

Taehyung giao cậu cho Ken đưa đi, cậu cũng ngoan ngoãn như mèo nhỏ đi theo anh Ken không dám hó hé nữa.

Hắn mỉm cười, con người này rắn mỏng phải kết hợp nhuần nhuyễn mới trừng trị được.

Còn hội BTC, tuy bề ngoài thì xếp ngang với BTS nhưng mà thực chất vẫn phải nghe theo BTS chỉ đạo. Bên này, Evan và Ken bị xoay như chong chóng vì bọn họ đều là con nhà giàu không biết rõ về mấy thứ thế này, cũng không được phổ cập nhiều nên đành dựa dẫm lại Taehyung. Bên kia, Lim và mấy đứa khác cũng sợ Yoongi một vành không dám hó hé một câu nào hết. Bên còn lại có Hội trưởng và Hội phó hội học sinh quyền cao chức trọng lại toàn dân đầu to, học giỏi đương nhiên phải nghe theo vô điều kiện.

Vật lộn đến tận 5 giờ, bão lúc này mới trực tiếp tràn vào, mọi người cũng vừa xong công việc nhanh chóng di chuyển về khu tập huấn nghỉ ngơi và ăn cơm.

___________

"Hắt xì,.."-JungKook liên tục hắt hơi, chưa về được đến nơi thì ngất mất cũng may Yoongi đỡ được, mà cậu to quá, tí thì đè chết Yoongi, may hơn một tí là NamJoon đỡ được cả hai người.

"Mọi ngày nó khỏe như con trâu cơ mà, sao lại ngất được nhỉ?"-Jimin sờ trán của JungKook.

"Cậu thử một mình bê hơn 30 bao cát xem có trụ được không?"-Taehyung bỏ lại một câu rồi bế JungKook từ vòng tay của NamJoon đi thẳng về phía kí túc xá, Yoongi cũng nhanh chóng chạy theo.

"Taehyung à, cậu cũng mệt rồi, nghỉ đi còn JungKook để tớ lo là được rồi."-Yoongi đỡ lấy JungKook trên vai Taehyung xuống.

"Ừ."-Nhìn Yoongi lo lắng cho JungKook như vậy, Taehyung cũng đành giao cậu cho Yoongi rồi thay bộ quần áo mới, lên giường ngủ.

Yoongi pha nước ấm, lau qua người cho JungKook, thay quần áo và sấy khô tóc cho cậu mới đặt cậu xuống giường ấm.

"Người cậu ấy lạnh quá."-Yoongi lúng túng đang định lấy thêm chăn thì Taehyung đã ôm JungKook vào lòng.

"Còn tớ thì rất nóng."

"..."-Yoongi cắn cắn môi, nhìn lên trần nhà hít một hơi sâu.-"Được rồi, cả hai nằm nghỉ đi, tớ đi lấy thuốc."

Anh gượng cười rồi đi ra ngoài, trong bụng chua loét, khó chịu như kiến bò.

Kim Taehyung, cao tay thật đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ggg