3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 3


Đến ngày hôm sau, cậu rất vất vả mới thuê được ba người bê bàn học lên lớp, nhưng mà vừa lên đến lớp đã bị Hoseok chặn lại.

"Trời ơi, JungKook, cậu làm thật đấy à? Tớ chỉ nói đùa thôi mà."-Hoseok trưng hai con ốc nhồi ngây dại nhìn cậu.-"Tớ tưởng cậu có mắt phải nhìn thấy lớp chúng ta chính là kín mít, không có khả năng chứa nổi một cái bàn nữa. Không tin, cậu cứ nhìn xem."

Trời đánh JungKook a, cậu mặt ngu đứng yên một chỗ, tay nắm thành quyền nhìn vào lớp. Cái lớp này chính là thêm một cái bàn thì không có chỗ đi, mà có chỗ đi thì tủ đựng đồ không thể mở. Sao cậu không chú ý gì hết thế này? Huhuuu

"Jung Hoseok, lần sau cậu còn nói đùa nữa, chết chắc."-JungKook mím môi cho người đem bàn ghế trở về. Vấn đề ở đây là cậu phải ngồi ở đâu.

"Tớ bị bừa mồm nói thôi mà. Hihi, cậu mau nghĩ cách xin Taehyung ngồi chung đi, ngoài cách đấy ra không còn biện pháp khác đâu."-Hoseok khoác vai cậu cười như hoa.

"Này, cậu chơi với Taehyung nhiều, cậu thấy hắn khó tính không?"-JungKook cắn cắn ngón tay, thờ thẫn nhìn vào cái bàn của Kim Taehyung không chớp mắt. Ngồi chung với người mình ghét nhất trên đời, cậu làm được không? Không được cũng phải cố làm cho bằng được, dù có mặt dày ôm lấy mặt bàn cũng phải nghe giảng chứ, nghỉ một ngày quá lắm rồi a. Mà cậu nghĩ rồi, Kim Taehyung không phải dạng nói nhiều chắc cũng không đến nỗi đem cậu đi quanh trường chửi bới đâu ha.

"Nếu cậu ngồi ở chỗ đó thì chính là ngồi giữa Taehyung và Yoongi, mà cậu chưa nghe danh hai người đó sao? Khó ở nhất hành tinh luôn. Thôi, không lằng nhằng nữa, tớ còn có việc ở dưới lớp nghệ thuật, đi trước."-Hoseok vui vẻ vẫy tay chào cậu, tầm này cậu còn tâm trạng chào hỏi gì nữa, huhu, tiến thoái lưỡng nan, cậu phải làm sao bây giờ.

"Đứng đực mặt ra đây làm gì? Còn không vào lớp."-NamJoon đi qua vỗ vai cậu một cái đau điếng kéo cậu về thực tại. Hầy, dù có khó ở cũng chỉ là con người thôi, không phải sợ.

"Heheee, Taehyung à."-JungKook nuốt nước miếng đứng trước mặt Taehyung xoa xoa hai cái móng dò nhỏ, rất tha thiết nhìn hắn.

"..."-Taehyung tròn mắt nhìn JungKook, hắn thậm trí còn trừng cả đôi mắt to thù lụ lên nhìn cậu.-"Mất trí à?"

*Roạtttt*_một gáo nước lạnh hất thẳng mặt cậu.

Bỏ đi, hơi đâu nịnh bợ con người này chứ? Nếu cậu ta không cho thì có thể nhờ giáo viên giải quyết mà.

"Tôi ngồi cùng cậu được không?"-JungKook ho hắng.

Taehyung không nói gì, chỉ dịch mông một chút, vẫn là cắm đầu vào đọc sách. JungKook đơ ra, thế này là cho rồi sao?

Đợi nửa ngày chưa thấy cậu ngồi xuống, Taehyung tiếp tục đem đôi mắt ngây ngô lên nhìn cậu.

"Lại bị cái gì nữa?"

"A, cậu là đồng ý rồi đấy à?"-JungKook còn trợn mắt to hơn nhìn Taehyung.

"Ừ, miễn không làm ảnh hưởng đến tớ là được."-Tiếp tục đọc sách.

Mỗi vậy thôi à? Chỉ đơn giản là đồng ý vậy thôi sao? Cậu còn tưởng phải xuống nước quỳ xuống cầu xin Taehyung nữa đấy.
Một lần nữa, Taehyung ngẩng đầu nhìn cậu.

"Này, cậu còn muốn gì nữa?"

"À, không có gì."-Cậu nhanh mông ngồi xuống trước khi Taehyung đổi ý, cậu còn cố nhe răng nhìn hắn cười.

"Thần kinh."-Taehyung nhăn mặt gấp quyển sách lại chuẩn bị đón cô giáo vào lớp.

Mịa, không phải là nhờ vả thì cậu tẩn hắn một trận rồi nhé. Còn tên mặt dài mười sáu mét lăm mươi kia nữa, dám nói dối cậu, tên Taehyung này xin dễ đến cậu còn không tin nổi, thế mà hắn dám bốc phét là khó ở. Hừ, nhà ngươi cứ mang cái xác về đây nhé.

"Cậu, tên gì?"-Giọng ngái ngủ của ai đó, ngồi bên cạnh cậu thì phải, a, là Yoongi, anh bĩu môi nhỏ dụi dụi hai bên mắt nhìn cậu.

"Là JungKook. Jeon JungKook."-Cậu mỉm cười trả lời lại Yoongi.

"Cậu rất đẹp."-Yoongi trưng đôi mắt lấp lánh lên nhìn cậu.

"Hả?"-JungKook ngớ người.

"Không được nói chuyện riêng."-Tên Taehyung bên cạnh nghiêm mặt, gõ gõ bàn xong lăn đùng ra ngủ. Hình như cậu hơi to tiếng làm ảnh hưởng đến hắn thì phải. Mà nè, không được nói chuyện thì được ngủ sao? Hai cái đó đều không được mà.
Cậu cay đắng nhìn chòng chọc đống lông chó ngay bên cạnh mình, cậu muốn cạo nó, để xem, còn ai thèm nhìn đến bản mặt của hắn nữa.

"Khụ."-Yoongi bật cười chọc chọc vào tay của JungKook.-"Tớ chưa từng thấy ai nhìn Taehyung kiểu thèm khát muốn ăn tươi nuốt sống như cậu."

"Ai thèm ăn chứ? Con người này chôn tám năm không thối hết thịt, tớ ăn nổi sao? Hừ."-JungKook bĩu bĩu môi lầm bầm.

"Hahaaa."-Yoongi cười chảy cả nước mắt. Hoá ra anh không lạnh lùng như cậu tưởng.

"Thưa cô, Jeon JungKook nói chuyện riêng."

Taehyung, Kim Taehyung,...

Đồ độc ác, nhắc nhở không xong đi méc giáo viên kìa, ấu trĩ, huhuuu. Thế là cậu được một suất quỳ ngoài cửa y như chó cún trông lớp. Muốn về nhà quá đi mất, con cờ hó mặt băng Kim Taehyung đúng là quá đáng ghét.

"Tôi hận cậu, Kim Taehyung."-JungKook trừng mắt nhìn vào bàn người kia còn nạn nhân kia không quan tâm lắm kê cái gối nhỏ lên mặt bàn, úp mặt xuống và làm một giấc.

_______

Giờ ăn...

"Kim Taehyung... Kim Taehyung... Kim Taehyung..."-Cậu nghiến răng nghiến lợi băm vằm miếng bí đỏ trong bát, chính xác là cậu coi nó chính là Taehyung mà chọc chọc chọc, bực bội cả buổi sáng mà không thể thải ra ngoài, cứ thế này thì cậu chết vì táo bón mất.

Nhìn cái sân trường trống không mà chán quá, mẹ Jeon là vì không yên tâm cho con trai đi ăn bên ngoài nên lúc nào cũng cho người chuẩn bị một phần riêng cho cậu đem tới trường, canteen lại không cho mang đồ lạ vào nên cậu đành bơ vơ ngồi ăn ngoài ghế đá. Dù sao cũng quen rồi, đồ ăn ở nhà nấu so với ở trường ăn vẫn ngon hơn rất nhiều, cậu gặp một miếng sushi to bỏ vào miệng vui vẻ ăn ngon lành, hai chân còn đong đưa trên chiếc ghế đá nữa. Đối với cậu, được ăn là sung sướng nhất a.

____Trong phòng hội trưởng hội học sinh.

"Taehyung, em nhìn gì vậy?"-SeokJin hua hua chiếc đũa trước mặt Taehyung.

"Con khỉ đó nhìn buồn cười nhỉ?"-Taehyung chống cằm nhìn chỉ ra ngoài cửa kính chỗ mà JungKook đang ngồi ăn cơm.

"Oa, Taehyung biết quan sát người khác cơ đấy."-SeokJin vỗ tay như thấy khỉ trong sở thú biết làm trò mới.-"Nhìn cậu ấy quen quen, hình như có nộp đơn xin vào Hội học sinh, để anh kiếm xem. Đây rồi, Jeon JungKook đúng không? Học lực giỏi, thể thao giỏi, nghệ thuật giỏi, nhưng thành tích bảo mật, chỉ có Hội học sinh mới được xem thôi. JungKook, thật là lạ, giống như được một thế lực nào đó bảo vệ vậy."

"Cậu ta đi học rất sớm, về cũng rất sớm."-Taehyung tiếp tục ăn cơm, không quên trả lời.

"Đừng nói đây là con trai Jeon gia nhé, nghe nói nhà đó cả họ mới có được một con trai nên quý lắm, hầu như không tiếp xúc nhiều với bên ngoài."-SeokJin trầm ngâm nhìn ra cửa sổ.-"Cậu ấy đẹp thật đấy, nếu không phải cậu ta kín đáo thì đã bị đám học sinh ở trường mình đeo bám giống em rồi."

"Như vậy rất rắc rối."-Taehyung nhăn mặt nghĩ đến sáng nào cũng phải chạy muốn đứt hơi hắn lại mệt mỏi.

*Tinggg*_Đầu óc hắn nảy ra một ý tưởng, tại sao hắn lại không làm giống JungKook nhỉ? Đi sớm một chút đến lớp có thể tranh thủ ngủ. Ý tưởng thật tuyệt vời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ggg