43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap43


"Đi về thôi. Nơi này thật đáng sợ."-Jin kéo tay Yoongi đi ngược trở lại.

"Cẩn thận lạc đường."-NamJoon đường mình mình đi, chẳng quan tâm đến hai người kia là mấy.

"Em không tin người Jeon gia đáng sợ hơn em."-Yoongi kéo Jin đi theo NamJoon, sắp đến nơi rồi mà còn về thì ra thể thống gì nữa.

______________

"Đến rồi?"-Hoseok cắn cành hoa, vuốt vuốt các thứ đứng trước mặt ba người NamJoon. Nó còn mặc cái quần đùi hoa cởi trần, da dẻ mềm mại trắng tinh lại còn có múi, ôi, xịt máu mũi.

"Áo đâu? JungKook cướp của mày à?"-NamJoon không cảm xúc lườm SeokJin đang nhìn chằm chằm vào người Hoseok kia.

"Phủi phui mồm mày, ông đây đang định đi bơi."-Hoseok sấn đến gần Yoongi.-"Cậu muốn bơi không Yoongi, nước ở đây trong lắm đó nha, bơi hồ đó, nước tự nhiên, mát cực."

"Không thích."-Yoongi giật tay Hoseok ra khỏi người mình, ra hiệu cho NamJoon tiếp tục dẫn đường.

"Yoongi à, cậu càng phũ càng quyến rũ."-Mặc kệ bản thân bị ruồng rẫy nó vẫn tung tăng chạy theo.

__________

Con quỷ JungKook cuối cùng cũng tha cho người ta cái mạng, không bắt người ta đốt bếp, thái hành nữa,.. vì cơ bản là cậu chán chặt thịt rồi. Mọi người chuyển bếp qua thác nước, Jeon gia chuyển đến đây cũng là vì cái thác này, nước trong veo sạch sẽ, mùa đông thì ấm mùa hè thì mát lạnh, nước chảy thành hồ cũng khá lớn thêm khung cảnh thiên nhiên mà ông Jeon mất công mất sức cả tháng cả năm để thiết kế thì đúng là tuyệt vời ông mặt trời. Jeon gia chuẩn bị sẵn đồ bơi cho mọi người, tất cả chỉ cần dẫn xác đến quẩy tưng bừng là được rồi.

SeokJin vừa đến, chào hỏi xong liền lao đến cái bếp than ngoài trời cùng vỉ nướng, sẵn sàng chiến dịch ẩm thực xuyên không gian. Yoongi thì đến chơi với JungKook và Taehyung, tiện thể ném quần áo cho Taehyung, hắn không thể mặc đồ của JungKook mãi được.

"Yoongi, thay đồ đi, xuống hồ bằng bộ đó sẽ khó chịu đấy."-JungKook đưa bộ quần áo nhẹ nhàng cho Yoongi, đương nhiên là còn nguyên tem mác.

"Tớ không định xuống hồ."-Yoongi lắc đầu.

"Không xuống cũng phải xuống. Đây là địa bàn của tớ, cậu đương nhiên phải nghe lời tớ."-JungKook vênh mặt, ấn quần áo vào tay Yoongi.-"Chị Na, giúp em đưa cậu ấy đến phòng thay đồ."

"Cậu thật là..."-Yoongi thở dài. Nhìn mọi người ai ai cũng mặc quần áo mỏng để nghịch nước mà anh cũng không muốn khác người lắm, cho nên là phải nghe theo JungKook thôi.

"Tốt lắm."-JungKook cười hi hi vỗ vai Yoongi đẩy về phía phòng thay đồ.

Một lúc sau, đã thấy Hoseok nhòm nhòm ngó ngó lấp ló ở gốc cây.

"Được chưa? Cậu ấy chịu không?"-Mặt rất chi hớn hở.

JungKook khinh bỉ đạp cho Hoseok một phát.-"Dê xồm. Không phải lúc trước ở khu tập huấn nhìn thấy cơ bụng của Yoongi rồi sao?"

"Nào có. Cậu ấy toàn tắm ở nhà vệ sinh riêng ấy, nếu không cũng là tắm với SeokJin. Chỉ giữ kẽ với mình tao."-Nhắc đến đây Hoseok tủi thân, đương nhiên là không dưới trăm lần thằng này rình rập rồi, nhưng mà không thành công nên mới phải tạo kế hoạch dụ dỗ Yoongi, để xem múi đó.

"Ăn ở thất đức."-JungKook bỏ lại một câu rồi chạy lại chỗ SeokJin ăn uống. "Tự mình tẩy uế xong ăn chay niệm phật nhiều vào, phổ độ chúng sinh, với lại,... thôi, tao nghĩ mày nghiệp nặng tốt nhất lên núi tu hành đi, cạo đầu bôi vôi vào, thế mới tích được đức."-Taehyung như âm hồn xuất hiện, vỗ lưng Hoseok mấy cái đau điếng người xong tung tăng chạy theo người yêu với bản mặt không thể vô tội hơn.

"Tô..tông..mô...môn..chúng, mày, nhé..."-Hoseok ôm lưng hằn năm ngón tay thon thon dài dài, khóc ra nước mắt.

5 phút sau, Yoongi mặc quần đùi và áo khoác mỏng đi ra, cả người anh như phát sáng vậy, làn da lấp lánh thon gọn cùng đôi chân mướt mát không cọng lông, trắng tinh như gốm sứ,..

"Này."-Yoongi khua tay trước mặt Hoseok đang ở gần anh nhất.

*Rầm* Ngất trong tình trạng đầm đìa máu mũi.

"Không tiền đồ."-Mẹ Kelly chậc lưỡi, cắn miếng thịt nướng.-"Nhưng mà nhìn lại thì Min thiếu cũng ngon đấy."

"Mày, hàng của con cũng không tha à?"-Dia húych eo Kelly.

"Lố bịch, đấy là tao nhận xét."-Kelly trừng mắt.-"Nhưng mà nghĩ đến tương lai hai đứa nó tao nản quá, cứ bảo với Hobi là hạn chế tiếp xúc với Min thiếu thôi nhưng nó không làm được, người làm mẹ như tao thật khó xử."-Kelly chống cằm nhìn xa xăm.

"Có gì đâu, không phải mày đã có Gia Cát bên cạnh rồi sao? Thấy Junie làm thế nào thì làm thế đi, Kim gia với Min gia tao nghĩ cũng là một loại thôi."

"Nhầm."-Simon bên cạnh thấy vậy liền lên tiếng.-"Em phải hiểu bố của Yoongi là người rất có máu mặt trong giới kinh doanh, tiền thì không thiếu nhưng mà con chỉ có một đứa. Cứ cho là Min gia có thể chấp nhận Hoseok đi nữa thì thằng bé nhà mình sẽ phải rất vất vả để có thể ngồi trong Min gia mà không bị khinh rẻ, bạc đãi. Đấy là 'cứ cho là' nhé, chứ bình thường có kề dao lên cổ chưa chắc ông Min đồng ý Hoseok nhà mình nhé."

"Không kề được thằng bố thì kề vào cổ con cũng được. Tao lại không tin ông Min dám bỏ mặc con trai của mình đứng giữa danh giới sống và chết."-Junie lắc lắc li nước ép trong tay, đôi mắt lạnh như băng nhắm vào Yoongi.

"Mày đừng nói là,..."-Tất cả khi ngửi thấy mùi sát khí đều quay ra nhìn Junie chằm chằm, hơi thở của Junie giống như máu tươi nồng đậm một cách đáng sợ.

"Nếu Min gia dám dùng Yoongi làm con mồi để ép buộc Taehyung thì bắt buộc tao phải lật con bài cuối cùng mà thôi. Yên tâm, Hoseok cũng là con tao, đương nhiên tao không khiến nó chịu thiệt."-Junie nở nụ cười hắc ám vuốt ve cái bụng tròn vo của mình.-"Cùng lắm là lấy JungKook và Taehyung ra làm gương để Min cân nhắc lại việc kết giao với nhà mình thôi mà."

Mấy người lớn nghe vậy đều rơi vào trầm tĩnh, ai cũng tập trung vào việc của mình, vì cơ bản tất cả đã quen với thói tin tưởng tất cả vào người chỉ huy, Junie.

Đám trẻ đang chơi rất vui vẻ, còn phía bên này, mọi người đều khá căng thẳng, tự nhiên xuất hiện một thân màu đen đứng trước mặt Junie, nghiêm trọng thông báo.

"Chủ nhân, phía xưởng Tây của chúng ta đang bị tập kích, theo biển số xe và đồng phục thì họ là người của KBB, trực thuộc Kim gia. Y Y đến trực tiếp nghe lệnh chủ nhân."- Y Y, bên đội ám vệ theo dõi hoạt động của các chi nhánh của Jeon gia, người thông minh lanh lợi nhất trong nhóm ám vệ có nhiệm vụ nhận tin trực tiếp từ Junie.

"Ồ, tôi quên mất điện thoại trong nhà, khổ thân Y Y rồi. Chỉ là xưởng ở phía Tây thôi mà, bỏ đi cũng không tiếc."-Junie nhấp một ngụm nước ép, khóe môi mỉm cười, bàn tay gõ từng nhịp nhè nhẹ lên thành ghế.-"Nhưng mà, để họ tung hoành như vậy ngay trên địa bàn của chúng ta, họ sẽ nghĩ là chúng ta quá dễ bắt nạt hay không?"

Lời vừa đưa qua, ánh mắt lập tức nhìn qua Dia và Kelly.

"Rửa tai nghe lệnh."-Họ nhanh nhẹn mặc thêm chiếc áo khoác, nghiêm chỉnh đứng lên.

"Siêu thị KS của Kim gia."-Junie đặt li nước ép xuống.-"Đập tan tành cho mị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ggg