54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap54


Em bé đã được 1 tuần đã được bác sĩ thả về nhà, bố mẹ Jeon rất lo lắng sợ em bé không quen với vú em mà mẹ Jeon tay chân lại không được khéo nên đành phải ở lại nhà bà nội đợi mẹ và em bé chắc chắn khỏe mạnh mới về nhà. Điều này làm bạn JungKook rất muộn phiền, đã rình mò từng ngày từng tháng đợi em về nhà cuối cùng em lại về quê cha đất tổ nơi mà JungKook lại không về được bởi vì cậu còn phải ở ngoài này để đi học nữa, mấy ngày tiếp lại phải đi du lịch cùng lớp nên chẳng còn thời gian nào thảnh thơi cả.

JungKook ở nhà chán nản vân vê con Sữa đang nằm ngoan trên đùi đùa nghịch góc áo của cậu, dạo này con Đậu chăm đi đuổi chuột, bắt gián ngoài vườn mà bỏ quên Sữa, cũng tại Sữa lười quá không chơi với Đậu nên Đậu mới bỏ đấy.

"Mày càng ngày càng béo rồi."-JungKook sờ sờ bụng của Sữa thở dài một hơi rồi sờ vào bụng mình.-"Hình như tao cũng thế..."

Từ khi Taehyung đến, cậu phải tăng được mấy cân rồi, bình thường cậu cũng kén lắm nhưng mà đồ ăn của Taehyung rất ngon nên cậu mới thành thế này. Tất cả là tại Taehyung.

"Cậu đang tự sướng đấy à?"-Taehyung vừa học xong thấy JungKook cứ nắn đi nắn lại bụng mình, hắn đang thắc mắc tiểu ngốc nghếch này đang nghĩ trò gì đồi bại trong đầu đây?

"Taehyung..."-JungKook buồn rầu ôm chân Taehyung.-"Tớ béo rồi..."

À. Ra thế. Taehyung mặt than tự gật gật đầu trong lòng.

"Ăn như lợn thế không béo thì sao?"-Hắn xoa xoa bụng đang mất dần cơ bụng của JungKook.

"Cậu phải an ủi tớ chứ."-JungKook bĩu môi.

"Đấy là nói dối."-Taehyung hôn lên trán cậu.

"Hôm trước cậu cũng nói dối tớ là cậu bị trĩ còn gì? Thế mà bảo không biết nói dối.-JungKook lầm bầm.

"Không thích chứ không phải không biết. Thằng ngu mới không biết thôi, hôm đấy là tình huống đặc biệt không nói dối không được."-Hắn đỏ mặt ho hắng, thật ra hắn không thích nói dối vì lúc nào nói dối hắn cũng bị phát hiện, hôm ấy bấn quá nên hắn mới nói bừa thôi.

"Tớ sắp lăn theo Jimin thật rồi."-JungKook ảo não thở dài, cậu đang nghĩ đến cảnh cậu và Jimin tròn như lu lăn quanh cánh đồng cỏ, vừa lăn vừa kêu ụt ịt,...Trời ơi, nghĩ thôi đã rùng mình rồi.

"Nuôi lợn béo một chút mới được giá."-Taehyung nhéo nhéo má JungKook cười hihi.

"Nói lung tung gì đấy?"-Cậu húc Taehyung nằm lăn xuống giường, cắn cắn cằm hắn.

"Đừng nghịch, đau đấy, không phải ai cũng hai cằm như cậu đâu nhé."-Taehyung ngẩng đầu tránh hai chiếc răng thỏ của JungKook.

"Chiều cậu quá nên giờ cậu hư thân mất rồi."-JungKook nghiến răng kèn kẹt trườn người lên gặm môi Taehyung, cậu rất biết điều chỉ day nhè nhẹ thôi nhưng cũng đủ làm hắn tê tái.

"Là cậu khơi mào trước đấy nhé."-Taehyung lật người ép JungKook nằm xuống bên dưới ngọt ngào ngậm cả hai chiếc răng thỏ cùng môi trái tim vào trong miệng, khuôn môi mềm mại non nớt của cậu tạo ra cho hắn xúc cảm tuyệt vời.

"Taehyung, tay..."-JungKook giật mình thoát khỏi môi của hắn, bắt lấy tay đang dần đi xuống trong quần của cậu. Bình thường hắn chỉ thò vào áo vuốt lưng, sờ bụng thôi, lần trước sờ xuống dưới bị đánh nên sợ không dám chạm vào, lần này cư nhiên lại chán sống tấn công nó lần nữa. Ôi choáng, đây là bộ phận cấm, bố cậu còn chưa sờ qua của cậu mà hắn lại dám tấn công qua lại.

"Cho cậu sờ lại là được chứ gì?"-Taehyung liếm liếm môi của cậu.-"Tớ biết cậu rất dễ chịu..."

"..."-JungKook căng cứng cả người nhất thời không biết nên nói gì. Mặt cậu theo đó đỏ hết lên, cơ thể cũng đang có phản ứng rất lạ, không khó chịu cũng không đau đớn gì cả, nhưng, cậu thấy thốn lắm.

Thấy cậu yên lặng, đầu ngu rơi vào trạng thái phân tích xem tóm lại là cậu đang thích hay không thích hắn chỉ mỉm cười tiếp tục công chuyện của mình, từ môi cậu di chuyển xuống vành tai mẫn cảm rồi xuống dần đến cổ và không có dấu hiệu ngừng đi xuống. Hôm nay Taehyung thề, không ăn được con lợn này hắn liền xuất gia, ăn chay luôn.

Đến khi JungKook bị khoái cảm đánh thức đến tỉnh thì trên người cũng không còn mảnh vải.

"Taehyung, cậu làm cái gì vậy?"-JungKook ôm người gào lên.

"Chế tạo cháu cho Jukio."-Hắn lần mò xuống bên dưới. "Này."-JungKook đỏ mặt khi thấy Taehyung đang nghịch ngợm con chim nhỏ của mình, cậu đá đá hắn nhưng hắn không đi, ngược lại còn dạng chân cậu ra rồi dùng đầu gối ghì chặt chân cậu xuống giường.

"Ngoan ngoãn đi, tớ mà mất kiềm chế là SM ngay giờ luôn đấy."-Sau một nụ cười thô bỉ, Taehyung cúi xuống hôn cậu cuồng nhiệt làm phân tâm suy nghĩ ngu ngốc, sau đó.... nhanh tay đem thứ trong túi bóng hôm qua vừa giấu ở chân giường ra làm JungKook mặt mày xám như tro.

"Cậu..."-*nói lắp*-"Chuẩn bị nó từ lúc nào?"

"Sáng hôm sau khi cậu xin link GV của Hoseok, nó liền ném cái này cho tớ."-Taehyung lấy một ít ra đầu ngón tay nhẹ nhàng đem xuống bên dưới.

"Tại sao tớ phải nằm dưới?"-JungKook gần như thét lên.

"Bởi vì cậu không biết nằm trên."-Hắn không để cậu trả lời gì thêm mà ngay lập tức đem thứ gel mát lạnh vào người của JungKook.

"Đau..."-Cậu bủn rủn cả người.

"Ngoan, thả lỏng ra sẽ không đau nữa."-Taehyung vỗ về an ủi cậu.

"Có ngu mới tin cậu."-JungKook lắc đầu quầy quậy ép Taehyung bỏ tay ra khỏi người mình.

"Ngang thế không biết."-Hắn thở dài, không còn cách nào khác đành phải dùng kĩ thuật hôn lưỡi cao siêu lấy đi lí trí của JungKook.

Dần dần đau đớn đi qua, một ngón rồi hai ngón,..cậu không còn thấy đau nữa thay vào đó là khoái cảm mà cậu chưa bao giờ được trải nghiệm. Thời gian cứ từ từ trôi qua, đến khi Taehyung cảm thấy bản thân đã ăn no thì cũng là lúc JungKook không còn tí lí trí nào hết, cậu giống như đang bị ai đánh xong thả một khoảng mơ hồ, đến ngón tay cũng không cử động nổi nữa.

"Đau lắm à?"-Taehyung ôm lấy eo cậu gặm nhấm vành tai.

"Thử thì biết."-Giọng cậu khàn khàn giận dỗi nói. Cũng may JungKook đây là dân tập võ vốn khỏe như trâu bò nên mới cầm cự được đến bây giờ nếu không chắc ngất xỉu vì đau đớn lâu rồi.

"Tại người của cậu câu dẫn quá, tớ không ngừng lại được."-Taehyung nói thật, đây là lần đầu tiên của cậu cũng là của hắn cho nên hắn không có nhiều kinh nghiệm, đương nhiên khó kiềm chế dục vọng của mình, cũng đúng, ăn chay lâu như vậy mới được ăn thịt, chyện thèm khát cũng khó tránh. Còn nữa, cơ thể của cậu mịn màng rất có xúc cảm, dạo này có da có thịt hơn cần cong chỗ nào liền cong chỗ đấy, béo ngậy như thịt mỡ, thật sự quá khó cưỡng.

"..."-JungKook lười tranh luận với hắn, cậu lim dim chuẩn bị ngủ.

"Tớ yêu cậu, JungKook."-Taehyung hôn lên môi cậu rồi bế cậu đi tắm rửa thật sạch sẽ và dùng chăn bọc cậu trở lại giường.

"Taehyung à."-JungKook ngủ mớ.

"Ơi..."-Taehyung mỉm cười vuốt tóc cậu, dù biết cậu nói mớ nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn trả lời.

"Cậu nhất định không được quên tớ."-Nói xong cọ cọ vào ngực của hắn ngáy khò khò.

"Nhất định."-Taehyung hôn lên từng ngón tay của cậu rồi đắp chăn ôm người ấm áp vào lòng.

Vừa rồi hắn không kịp kéo rèm, nhìn bầu trời chưa sáng hẳn đang ánh màu tím nhàn nhạt, yên lặng và lạnh lẽo. Taehyung siết chặt JungKook vào người mình, nhẹ nhàng nói.-"Tớ thật sự muốn ngừng lại thời gian để có thể mãi mãi bên cậu. Dù quãng đường còn lại chông gai thế nào tớ sẽ mãi mãi không quên cậu, sẽ khảm thật sâu hình ảnh của cậu trong trái tim của tớ. JungKook à, tớ yêu cậu vô cùng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ggg