61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap61


Bầu trời cuối cùng cũng ngả màu, tất cả tắm sạch nước biển trên người rồi trở lại với bữa tiệc đồ nướng của SeokJin tỉ mỉ chuẩn bị.

"Taehyung, há miệng."-JungKook thổi nguội miếng thịt nước đút vào miệng Taehyung.

Hắn gật gù, ít ra tên nhóc này vẫn còn biết quan tâm đến hắn.

"Nội trong vòng 1 tháng mà không tăng 3 cân thì chết chắc."-JungKook hài lòng khi thấy Taehyung ăn ngon miệng, tiện thể ra lệnh luôn. Đã nằm trên phải xứng nằm trên chứ, ai lại tong teo như cây sào còn cậu thì nõn nà mũm mĩm như thế này được, mà cũng không phải Taehyung gầy đâu, hắn là dạng người chắc khỏe, cơ bắp săn nên nhìn mới bị bé mà thôi.

"Từ khi chuyển đến Jeon gia tớ đã tăng 3 cân rồi, tăng nữa sao?"-Taehyung sụt sịt. Hắn đã cố gắng điều chỉnh chế độ ăn sao cho ngang bằng một con lợn rồi, ăn thêm để thành trâu bò à?

"Cấm hỏi."-JungKook gỡ từng miếng cá, tôm, xúc xích,..vào bát cho Taehyung như cho một đứa trẻ.-"Há miệng."

"..."-Phải nghe lời thôi, ai bảo JungKook là tư sản chứ?

"Móa, đã có ăn dâng tận mồm, cậu có cần thiết phải làm bản mặt oán phụ như vậy không?"-JungKook chép chép môi mỏng.-"Lần nào ăn cũng vất vả y như đút con vậy."

"Cậu đẻ rồi hay sao biết hay vậy?"-Taehyung bất mãn há miệng đón con tôm.

"Đẻ rồi. Đẻ ra cậu đấy."

*Khụ* Quái lạ, con tôm này nướng rồi mà vẫn bơi ra khỏi miệng được mới tài chứ.

"Đúng rồi, Taehyung phải ăn nhiều vào mới khỏe được. Ai lại để JungKook bắt nạt hoài được."-Hoseok ngứa miệng thêm dầu vào lửa.

"Bắt nạt? Ai? Tao á?"-JungKook chỉ vào mặt mình. Cậu đang đút cho Taehyung ăn đấy, đang đút đấy, thế mà nó dám mở mồm nói cậu bắt nạt Taehyung. Bắt nạt ở chỗ nào a?

"Im đi, cậu còn nói thêm JungKook sẽ ném cậu vào bếp nướng luôn đấy."-Yoongi quan ngại khi thấy mặt JungKook đen thùi lùi, anh đẩy tay ra hiệu cho Hoseok câm mồm.

"À ừ ừ..."-Nó gật đầu như bổ củi tập trung chuyên môn.

JungKook xụ mặt, cậu đáng sợ như vậy thật à?

"Ăn đi."-Taehyung gắp đồ ăn cho JungKook

"Ứ thèm."-JungKook quay ngoắt đầu. Cậu mà thèm bắt nạt hắn á? Còn lâu.

Taehyung dơ chiếc đũa trên không trung một hồi lâu thấy JungKook có vẻ không muốn ăn thật, tiểu tổ tông lại dỗi rồi, mà dỗi giờ này là tội cho ai? Đương nhiên là hắn. Nghĩ đến đây, hắn thân ái tặng Hoseok một cái lườm dài bất tận.

Hosoek sờ cái lưng gai gai lạnh bê bát cơm trốn sau lưng Yoongi. Hình như nó cảm thấy Taehyung còn đáng sợ hơn so với JungKook thì phải. Cả đôi này, tốt nhất Hoseok không nên ngứa mồm trêu vào, may mắn là có người yêu cơ cấu to nên bảo vệ được không thôi là toi cơm với hai đứa nó rồi.

"JungKook à, ăn một miếng đi."-Hai người giờ đổi vai, Taehyung quay ra nịnh nọt JungKook, đêm nay tiểu tổ tông lại tỉnh dậy đòi ăn thì mệt lắm ấy.

"Không."-JungKook kiên quyết lắc đầu.

"Cậu muốn gì mới ăn đây?"-Taehyung hêt cách hạ bài.

Vừa dứt lời, JungKook đưa cặp mắt sắc lạnh lia tới chỗ Hoseok. Cậu chính là muốn mượn đao giết người.

"Trừ khi Jung Hoseok bóc sạch sẽ số tôm, cua, ghẹ, bề bề này...Tớ mới ăn."

"Tớ cũng có thể bóc mà."-Taehyung thở dài, hắn không quen cưỡng ép người khác trong khi Hoseok bây giờ đã là người thương của Yoongi nữa, hắn sẽ khó xử mà.

"Làm thế tốn công người ta nói tớ bắt nạt cậu."-JungKook lè lưỡi. Muốn chơi với ông đây à? Tuổi cưng còn nhỏ lắm.

Hoseok kéo kéo tay áo của Yoongi.-"Cậu có cách gì không?"

"Chịu."-Yoongi bất lực cắn cắn miếng thịt bò.-"Nhưng mà nhắc trước, Taehyung rất hiền lành nhưng một khi đã chạm vào cái lông ngược của cậu ấy thì...Hoseok à, cậu nên chuẩn bị tâm lí bị đì suốt cấp đi nhé."

"Hoseok, thế nào? Là không muốn đút cho trẫm ăn phải không?"-JungKook nhướn mày. Cho chừa tội nói lăng xằng bậy nhé cưng.

Hoseok vất vả lắm mới lết được xác qua chỗ JungKook, những ngón tay xinh từ từ hoạt động, kể cũng khổ cho Hoseok, má Jin toàn sử dụng hải sản tươi nguyên nên vỏ chắc chắn lắm mà để thỏa sức ăn của JungKook thì Hoseok chỉ có nước bóc mệt nghỉ, đến khi nào chảy máu tay may ra JungKook mới bỏ qua.

"Anh Evan và Lim rất thân thiết đúng không? Toàn thấy hai người ở cạnh nhau thôi."-Jimin vừa nhai tôm vừa hỏi.

"A...mày hỏi gì kì quá vậy?"-Lim húych eo Jimin, đỏ ửng cả hai má. Nó nháy mắt với Lim, đương nhiên nó biết Lim thích Evan mà tên kia cứ nhập nhằng chẳng chịu nói ra có thích hay không thích để người ta biết đường cái gì cả.

"Ừm."-Evan chống cằm gật đầu.-"Lim rất tốt cho nên anh rất quý."-Nói xong anh ta lại cười rực rỡ, đặt con bề bề béo ngậy vừa bóc vào bát của Lim.

Móa, sao cười lắm thế? Evan bị thiểu năng hay sao vậy? Jimin thật sự muốn ném câu đó vào mặt Evan.

"Chỉ dừng lại ở chỗ quý thì thôi đi. Lim của chúng tôi còn phải tìm người mới để thành lập gia đình, anh cứ ở gần cậu ấy như vậy thì làm sao cậu ấy có người thương được?"-Jimin khinh bỉ cắn càng cua.

Evan liếc mắt về phía Lim.-"Thật à?"

"Dạ? Làm gì..."-Lim xua tay chưa kịp nói gì thì thánh FA Park Jimin lại chặn họng.

"Thật đấy. Cậu ấy vì lo anh ngượng nên mới không nói thôi."

"Park Jimin."-Lim gằn giọng nhắc nhở.

NamJoon và SeokJin đang nướng đồ ăn cũng phải ngoái ra nhìn, mỗi người có một suy nghĩ khác nhau.

NamJoon: Ô hô hô, hôm nay thằng ế biết làm mai nha.

SeokJin: Aida, thằng bé này ế lâu quá nên muốn ai cũng cô đơn theo nó. Đủ độc địa.

"Lim thật sự muốn thành lập gia đình à?"-Ánh mắt xanh của Evan bỗng lóe lên tia hụt hẫng khó tả.

"Ô hỏi ngu, vậy anh nghĩ cậu ta sẽ ở vậy để chơi với anh đấy à?"-Yoongi không định xen vào chuyện người khác nhưng mà tại Evan hỏi câu ngu quá làm Yoongi bực mình hộ Lim.

"Em."-Lim xoắn xuýt gấu áo, hai má đá sớm đỏ bừng.-"Em ăn xong rồi, mọi người ở lại vui vẻ."

Nói xong chạy mất hút. Lim đúng là người da mặt mỏng mà. Thôi cũng được, để mọi chuyện ở đây để chế cùng đồng bọn xử lí giúp.

"Anh có thích Lim không?"-NamJoon đặt đĩa thịt nướng thơm phức xuống bàn rồi cầm hai lon bia mở nắp đưa một lon cho Evan, một lon tự mình uống.

"Anh sao? Không biết nữa."-Evan gãi gãi đầu.

"Là không quên được vợ tôi à?"-NamJoon rất dửng dưng, không mặn không nhạt hỏi giống như kiểu hỏi 'Thời tiết hôm nay đẹp nhỉ?' Hay 'Mày ăn cơm chưa?' vậy.

"Không có."-Evan suýt thì sặc bia, anh ta lắc đầu nguầy nguậy phủ định. Tình cảm của anh và SeokJin thật sự kết thúc lâu rồi mà.

"Vậy thì nên đi tìm hạnh phúc mới đi, không phải anh nói Lim rất tốt hay sao?"-NamJoon vỗ vai Evan tận tình khuyên bảo.-"Để chấm dứt suy nghĩ của anh về vợ của tôi thì vẫn nên tìm người mới để bù đắp chỗ tình cảm thiếu thốn."-Xin lỗi, anh vợ xinh đẹp, NamJoon cần làm như vậy vì cuộc đời của Lim mà thôi.

"Nhưng nhỡ đâu Lim không thích anh."-Evan vẽ vòng tròn ở miệng lon bia không cẩn thận bị cứa vào tay chảy cả máu.

"Thích hay không thì tự anh phải hỏi cậu ấy."-Jimin cười cười.-"Được ăn cả ngã thì mất răng, thế thôi. Đàn ông đàn ang ở cái độ tuổi trẻ trung này cái gì cũng nên thử một lần mới tránh khỏi hối hận. Dù thích hay không thì Lim cũng không cắn anh được, cậu ta đâu phải JungKook. Cho nên anh không phải sợ."-Jimin đưa tờ giấy ăn cho Evan quệt máu ở tay.

"WTF?"-JungKook đang nhai phồng cả má quay ra trừng mắt với Jimin.

"Không có gì đâu, mày hốc tiếp đi."-Jimin cười xòa.-"Em đặt phòng khác rồi cho nên hai người khóa trong luôn đi. Không cần để ý tới em."

"Vậy cảm ơn nhé."-Evan lại cười, anh vẫy tay chào mọi người rồi cuống quýt chạy về phía khách sạn.

"Phù, cuối cùng cũng giúp nàng ấy đoạt được hạnh phúc đời mình."-Có mà cuối cùng cũng làm được việc ra hồn người thì có. Jimin ôm tim hạnh phúc với đôi mắt rưng rưng.

"Hừ, cuối cùng ông đây đã xử lí xong tình địch cao to hơn ông đây."-NamJoon uống nốt chỗ bia còn lại, tủm tỉm cười thỏa mãn.

"..."-Jimin câm nín.

Nơi khác.

"JungKook à, mày nói không ăn sao bây giờ lại ăn nhiều vậy? Tao bóc muốn tróc cả xương tay ra rồi đây này."-Hoseok khóc không ra nước mắt, khổ sở nhìn đống vỏ trước mặt JungKook.

"Taehyung à, thằng Hoseok nó lắm mồm."-JungKook chưa kịp hét xong, Hoseok đã nhanh nhét con tôm ròn rụm vào miệng nó.

"Xin mày, để con sư tử ngủ yên đi."-Hoseok chấm chấm nước mắt, đau đớn tiếp tục công việc của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ggg