86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap86

Nghe tin Hoseok tỉnh dậy từ mẹ Kelly, JungKook và mẹ cũng chạy ngay sang nhà Hoseok từ lúc đấy.

Ngồi xoa nắn tay chân cho nó và kể chút chuyện xảy ra năm năm cho nó nghe, ù một cái đã đến 7 giờ sáng.

"JungKook, cậu không phải đi làm à?"-Yoongi nhắc nhở.

Cậu bĩu môi cong cong.-"Chưa gì đã đuổi. Tớ đi làm để hai cậu hú hí chứ gì?"

"Chính xác."-Yoongi cong cong khóe miệng.-"Xuống dưới ăn sáng xong đi làm đi. Trả Hoseok lại cho tớ."

"Chậc chậc, thôi được rồi. Tớ xuống."-JungKook xoa xoa bụng mình, công nhận là có chút đói.-"Tao đi ăn sáng rồi đi làm đây. Tạm biệt mày."

JungKook chưa xuống được hết cầu thang thì Jimin đã chạy lên, nói bảo hú hí cho sang chứ có làm được cái gì đâu, hai thằng bóng đèn này cản trở hết cả buổi sáng rồi. Đấy, lại còn phải kể đến tất cả người nhà Jeon gia mỗi người thăm một chút lại mất nguyên ngày nữa.

Yoongi cười trừ ngán ngẩm, thôi thì thế nào cũng được.

________________

JungKook vừa ăn sáng xong là đi làm ngay, mở cửa phòng làm việc cậu đã thấy cái cục bông nho nhỏ chổng mông trên ghế sofa rồi.

"Em không đi học à?"-JungKook phì cười, cậu vỗ nhẹ vào mông của bé.

"Em không thích đi học, em thích ở đây chơi với Kookie cơ."-Jukio thấy cậu liền nhảy vào lòng dụi dụi.

Con bé sáu tuổi, mẹ bắt nó đi học nhưng nó lại không muốn đi. Thôi kệ đi, mấy kiến thức cơ bản học sau cũng được.

"Ai đưa em đến đây thế?"-JungKook xoa đầu Jukio hỏi.

"Em tự đi."-Bé nhe hàm răng trắng nhỏ nhỏ của mình.-"Em trốn lúc bố đang ngủ say đấy. Em đánh răng thay quần áo rồi bảo chú tài xế trở đến đây."

"Vậy chưa ăn gì đúng không?"

Bé lắc lắc đầu, ý nói chưa ăn.

Cậu thở dài, bố ơi là bố, làm ăn ẩu đến thế là cùng. Cuối cùng thì cậu phải nhờ cô y tá đi mua đồ ăn sáng cho Jukio và để con bé tự chơi ở bàn tiếp khách đợi đồ ăn trở về.

*Cốc cốc*

"Đồ ăn về rồi."-Jukio xung phong chạy ra mở cửa.

"Chào em."-SeokJin xòe hai ngón tay cười thật tươi, ẵm luôn Jukio.-"Anh có mua bánh cho bé này."

Đằng sau SeokJin còn có ChanBi và...Taehyung nữa. Sắc mặt của hắn so với hôm qua có chút khởi sắc, hắn không còn ủ rũ nữa, mái tóc đen đã được cắt gọn gàng, râu cũng được cạo sạch sẽ rồi.

JungKook mỉm cười đứng lên chào và hướng tay mời mọi người ngồi xuống ghế.

"Jukio còn chưa ăn, anh giúp em cho nó ăn nhé."-Cậu lấy đĩa và cốc sữa ấn vào tay Taehyung.-"Còn cậu, đi cùng anh sang bên kia làm thủ tục nhập viện đi."

Ý tránh mặt quá rõ ràng, Taehyung có hơi thất vọng nhưng rất nghe lời đi theo anh ra phòng khách.

Trong phòng chỉ còn lại cậu và ChanBi. Cậu nhìn đồng hồ trên tường một chút rồi quay xuống cười với y.

"Hình như bác mang thiếu một thứ thì phải.

ChanBi thở dài. JungKook so với trước kia lanh hơn nhiều quá. "Taeko ngại con không thích nên không tới."

"Bác gọi ông ta tới đi. Chuyện ông ta gây ra tự ông ta phải chịu trách nhiệm."-JungKook đón lấy hai li trà từ tay thư kí, mời ChanBi.

Y cũng đành phải gọi điện cho Taeko tới. Đối diện với cậu, y hơi ngại nên chẳng nói được câu gì hết, mà cậu cũng không nói gì, chỉ yên lặng xem bệnh án. Đến khi Taeko đến, không khí bí bách trong phòng mới thoát ra.

"Mời ngồi."-JungKook đứng lên chỉ về ghế đối diện.

"Ừ."-Taeko hơi sốc, tự nhiên JungKook lại đối xử tử tế làm ông có chút không quen. Ông và ChanBi đưa mắt nhìn nhau một lúc rồi lúng túng ngồi xuống.

Thái độ của hai người làm cậu phì cười, cậu nhấp một chút trà rồi nói:

"Chúng ta cũng chẳng phải chỗ xa lạ gì nên cho phép tôi nói thẳng thắn nhé."-Cậu đặt li trà xuống, đan hai tay vào nhau để lên đầu gối.-"Tôi sẽ chữa trị cho Taehyung."

"Thật sao?"-Taeko không tin vào tai mình, ông ngạc nhiên tròn cả hai mắt.

"Điều kiện là gì?"-ChanBi gật đầu, thổi thổi li trà của mình sau đó uống một ngụm.

"Vẫn là ba minh mẫn nhất."-JungKook cười rộ lên để lộ hàm răng trắng tinh đều tăm tắp nhưng ánh mắt của cậu lại sâu thẳm và tinh tế đến lạ thường, cậu dơ lên ba ngón tay thon dài.-"Ba điều kiện."

"Nói đi."-ChanBi mỉm cười.-"Bác đến là để nghe con nói mà."

"Được."-Cậu gật đầu.-"Thứ nhất, tôi muốn được Kim gia cưới về bằng hôn lễ trọng đại nhất, linh đình nhất. Tôi muốn làm Kim thiếu phu nhân, chính thức trở thành người nhà Kim gia."

"Cái gì?"-Taeko rít lên, cưới JungKook về đâu có khác gì rước sói vào nhà đâu?

"Ông không có tiếng nói ở đây."-JungKook cười.-"Tôi gọi ông đến chỉ để nghe cho rõ những điều mà tôi nói mà thôi."

Taeko đang định nói gì nhưng bị ChanBi ngăn lại.

"Ba đồng ý."

Một chữ 'Ba' đã đủ làm cậu thỏa mãn rồi. Thật ra ChanBi vốn không hề phản đối cuộc hôn nhân này, đây là chuyện rất bình thường mà cặp đôi yêu nhau nào cũng muốn có thôi.

Taeko nhịn xuống, bấu tay chân của mình ngồi xuống yên lặng. Thôi thì miễn cứu được Taehyung ông bằng lòng vậy.

"Thứ hai, tôi muốn ông Kim Taeko dọn ra khỏi Kim gia, miễn làm phiền tôi và Taehyung."-JungKook rất thư thả buông lời. Cậu ghét Taeko, rất ghét, ghét đến nỗi nhìn thấy mặt là khó thở, cho nên cậu không muốn ông ta ở chung với mình một chút nào hết.

"Jeon JungKook, cậu quá đáng rồi."-Taeko bật dậy chỉ thẳng mặt JungKook. Đuổi chủ nhân hiện tại của Kim gia ra khỏi nhà sao? Chưa làm dâu mà đã phách lối như vậy rồi thì vào nhà còn định thế nào nữa?

ChanBi kéo Taeko ngồi xuống ghế, y hơi nhíu mày.-"Cái này thật sự hơi quá rồi."

"Theo tôi biết thì hình như là năm năm nay Taehyung không nhìn qua mặt bố của mình thì phải, hôm nay ông cũng phải ngồi xe khác để đến đây. Không phải sao?"-JungKook cười khẩy. NamJoon nói cho cậu biết, cứ gặp Taeko là Taehyung lại lên cơn đau đầu quằn quại, hình như hắn còn bị ám ảnh bởi người bố của mình.-"Ba ChanBi nếu không vì Taehyung bị ốm cũng không định rời khỏi Park gia. Cái này sai hay đúng?"-Jimin có nói với cậu cái này.

"Tất cả đều là sự thật."-ChanBi cúi đầu lầm bầm.

"Vậy con người đáng ghét như ông thì ở lại Kim gia để làm gì nữa? Thay vì làm người khác khó chịu thì ông biến luôn ra chỗ khác đi cho người ta đỡ ngứa con mắt."-JungKook nhìn thẳng vào đôi mắt đã đỏ ngầu của Taeko. Ông ta đáng phải chịu như vậy, nghiệt mà ông ta đã tạo ra ông ta phải trả lại bằng nửa đời sống cô đơn của mình.

"Thôi được rồi, tôi đồng ý là được chứ gì?"-Taeko thở ra một hơi, dù sao ở nhà cũng chẳng ai quan tâm ông ngoài con trai cả đã làm dâu nhà người ta. Vậy ông còn ở lại làm cái gì nữa?

"Thứ ba, tôi sẽ giúp Taehyung phục hồi trở lại, cậu ấy sẽ học đại học và quản lí Kim gia. Cho nên, đến khi cậu ấy phục hồi, ông hãy nhường lại Kim chủ nhân cho cậu cho Taehyung luôn đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ggg