Chương 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1.

Thời điểm Hoàng Nhân Tuấn đứng trước cổng biệt thự với gương mặt đẫm nước mắt và bờ vai run lên bần bật đến tìm mình, Lý Đông Hách đoán thể nào cậu cũng biết đuợc ít nhiều. Ban đầu cả hai bên gia đình đều bàn nhau cố gắng giấu nhẹm đi, không muốn để cho Hoàng Nhân Tuấn vì nó mà chịu thương tổn, nhưng hẵng còn chưa kịp qua nổi một ngày mà ai đó đã kể cho nghe hết mọi chuyện rồi. 

Thật ra sự việc không đơn giản lắm, Hoàng Nhân Tuấn phân hóa thành Omega bị vướng vào một mối liên hôn gia tộc, vừa vặn đối tượng kết hôn cùng cậu lại là đại thiếu gia Alpha ưu tú nhà họ Lý, đồng thời là anh trai của Lý Đông Hách.

Ban đầu Lý Thái Dung vẫn tỏ ra rất bình thường, anh cũng lên tiếng phản đối, nói rõ ràng độ phù hợp giữa hai người quá thấp nên không thể đem lại hạnh phúc cho Hoàng Nhân Tuấn, cho rằng để Hoàng Nhân Tuấn ở bên cạnh Lý Đế Nỗ mới là tốt đẹp nhất vì độ phù hợp của bọn họ lên đến chín mươi lăm phần trăm, so với kết quả bốn mươi phần trăm của Hoàng Nhân Tuấn với anh thật sự như lấy trứng chọi đá. Lý Đế Nỗ mới là bạn đời chân chính mà Hoàng Nhân Tuấn đang tìm kiếm bấy lâu nay, mối liên kết vốn dĩ đã nảy sinh và bén rễ khi cả hai lần đầu tiên phân hóa. Nhưng Hoàng Nhân Tuấn không chấp nhận sự thật này, cậu có đặc quyền được phép lựa chọn bạn đời mà cậu mong muốn, vậy nên cậu chọn Lý Thái Dung.

So với bạn đời định mệnh mà số phận an bài, Hoàng Nhân Tuấn muốn mạo hiểm một lần để ở bên cạnh người mình yêu, dẫu cậu biết rõ rằng kể cả nếu Lý Thái Dung đã đánh dấu cậu thì sau này anh vẫn thừa khả năng gặp được bạn đời định mệnh của mình. 

"Mày đã biết trước rồi đúng không?" Hoàng Nhân Tuấn hỏi, hướng đôi mắt đỏ hoe vướng hơi nước lên nhìn Lý Đông Hách, khiến bạn chột dạ chẳng biết làm gì ngoài nặng nề gật đầu. 

Trước khi Lý Thái Dung bỏ trốn, anh ấy chỉ để lại cho Lý Đông Hách một câu, xin lỗi Nhân Tuấn giúp anh.

Bạn đời định mệnh của Lý Thái Dung xuất hiện rồi, không phải Omega, cũng chẳng phải Beta, mà lại là Enigma. Cái loại Enigma dễ dàng áp chế Alpha ấy, Lý Đông Hách mới nhìn thấy một lần mà không dám có lần hai. Quá mức đáng sợ, ánh mắt người nọ gần như muốn xé toạc những kẻ muốn cướp đi Alpha họ Lý kia, kể cả Hoàng Nhân Tuấn.

"Anh ấy có nói cho mày biết sẽ đi đâu không?" Hoàng Nhân Tuấn đột nhiên trở nên gấp gáp, nắm lấy tay Lý Đông Hách kéo thẳng ra ngoài, "Đi, chúng ta đi tìm Thái Dung, tao chắc chắn anh ấy vẫn còn ở Thượng Hải, đúng vậy, anh ấy chắc chắn vẫn chưa đi xa được đâu."

"Nhân Tuấn, bình tĩnh đã" Lý Đông Hách tính ngăn cản Hoàng Nhân Tuấn, nhưng lời đến miệng lại bị chủ nhân nuốt trọn vào trong. Đến rồi, Lý Đông Hách cảm thán, nhìn người vừa mới xuất hiện ở cửa nhà.

Lý Đông Hách sợ nhất hai điều, một là ánh mắt như muốn giết người của Enigma bên cạnh Lý Thái Dung, hai là hương vị từ rượu everclear tỏa ra xung quanh Lý Đế Nỗ. Hương rượu vừa ngọt ngào vừa đắng chát, hòa quyện cùng nồng độ cồn quá cao dễ làm người khác cảm thấy bị áp bức. Còn nhớ lúc Lý Đế Nỗ mới phân hóa, vì chưa quen điều khiển tin tức tố nên làm cả nhà trên dưới lao đao một trận, ngay cả Beta như Lý Đông Hách cũng bị dính chưởng mà bủn rủn chân tay, may mắn chỉ có Lý Thái Dung chống đỡ được, từ từ tiến đến bên kẻ đang mất khống chế mà dạy hắn cách thu hồi cùng phát tán nó.

"Hận nhà chưa đủ loạn?" Lý Đế Nỗ nhíu mày quan sát gương mặt đỏ lựng của Hoàng Nhân Tuấn, sau đó khẽ liếc mắt ra đằng sau chỗ Lý Đông Hách, "Hai người muốn đi đâu?"

Lý Đông Hách cạn lời, run rẩy thoát khỏi bàn tay Hoàng Nhân Tuấn,  chột dạ nói: "Bọn em... ha ha ha... bọn em tính đi ăn cơm."

"Ăn cơm?" Lý Đế Nỗ  ngữ khí nhấn mạnh hỏi, "Mới đầu giờ chiều mà ăn cái gì? Buổi trưa ăn còn chưa no à?"
Xong quay sang Hoàng Nhân Tuấn vẫn im lặng từ nãy tới giờ, "Sao lại khóc?"

Hoàng Nhân Tuấn bị hỏi tới liền cúi mặt càng sâu, không muốn ở trong tình huống xấu hổ này đối diện Lý Đế Nỗ. Hai người là bạn đời định mệnh, Hoàng Nhân Tuấn có suy tính đến đâu cũng chưa từng suy tính đến trường hợp này. Trong ba anh em nhà họ Lý, Hoàng Nhân Tuấn chơi thân Lý Đông Hách nhất, lại yêu thầm Lý Thái Dung nhiều năm, mối quan hệ của cậu với Lý Đế Nỗ cùng lắm chỉ nói chuyện vỏn vẹn ba, bốn câu, mà chủ đề lần nào cũng liên quan tới  Lý Đông Hách, cho nên mỗi lần đứng trước mặt hắn đều cảm thấy vô cùng xa lạ. 

"Ngẩng đầu lên" Lý Đế Nỗ mang giọng điệu ra lệnh tiến lại gần Hoàng Nhân Tuấn, vô tình tản ra tin tức tố nhằm xoa dịu tâm trạng người nọ. 

Hoàng Nhân Tuấn ngửi được mùi tin tức tố lan tỏa trong không khí liền bình tĩnh mà thu liễm kích động, quay về dáng vẻ ngoan ngoan thường ngày. Cậu ngẩng đầu theo lời Lý Đế Nỗ, bị ánh mắt sắc lạnh của hắn vây hãm toàn thân. Dù sao cũng là bạn đời định mệnh, chỉ cần hắn ban phát cho cậu chút ngon ngọt, cậu liền thấy thỏa mãn.

"Em muốn đi đâu?" Lý Đế Nỗ kiên nhẫn lặp lại câu hỏi vừa nãy.

"Em muốn đi tìm anh Thái Dung," Hoàng Nhân Tuấn thành thật nói, "Anh đưa em đi được không?"

Hoàng Nhân Tuấn biết hiện tại người có thể tìm ra Lý Thái Dung chỉ có Lý Đế Nỗ, Lý Đông Hách thường ngày trông có vẻ thân thiết với Lý Thái Dung nhưng thật ra vẫn bị thân phận là Beta của bản thân cản trở. Tuy rằng nói Alpha cùng Alpha ở một chỗ thường hay đối lập, hơn nữa lại còn thuộc loại năng lực mạnh mẽ như Lý Thái Dung cùng Lý Đế Nỗ thì không tránh khỏi đố kị lẫn nhau. Nhưng trong quãng thời gian Lý Đế Nỗ phân hoá thành Alpha, giữa bọn họ có lẽ đã tạo ra sợi dây liên kết hình nào đó. Nói cách khác, Lý Thái Dung vừa là anh trai vừa là người thầy mà Lý Đế Nỗ kính trọng nhất.

"Em nói cho em ấy biết à?"
"Không nhé."
Lý Đế Nỗ với Lý Đông Hách đồng thanh nói.

Chuyện quan trọng này Hoàng Nhân Tuấn nghe được từ thủ hạ đi theo bên cạnh Lý Thái Dung.

Trước khi bước chân vào Lý gia, chính thức làm bạn đời Lý Thái Dung, Hoàng Nhân Tuấn đã mua chuộc được vài ba người. Bọn họ mỗi ngày đều đặn nhắn tin báo cáo lịch trình của anh vào máy điện thoại của cậu, từ mấy giờ anh thức giấc cho đến anh chợp mắt lúc nào. Nếu để Lý Thái Dung biết được, với tính khí của anh chắc chắn sẽ không chấp nhận, thậm chí khinh thường cậu. Bất quá, còn cách thức nào khác sao?

Hoàng Nhân Tuấn đem tình yêu bản thân ấp ủ nhiều năm lần lượt thể hiện ra cho Lý Thái Dung thấy, chập chững bước ở đằng sau giúp đỡ anh, biến những điều ngoài khả năng thành có khả năng. Cậu làm đủ mọi chuyện, đi theo anh đến đủ mọi nơi, giấu diếm có, công khai cũng có, đến nỗi người chẳng hiểu truyện liền bảo cậu sắp phát điên rồi.

Đúng! Cậu cũng tự nhận thấy mình sắp điên rồi. Nhưng làm gì có ai khao khát tình yêu mà không phát điên được cơ chứ?

Lún quá sâu, chấp nhận chịu thương tổn, chỉ để đổi lại một ánh mắt từ người kia.

Đến lúc nhận được rồi, lại chẳng phải kiểu ánh mắt đong đầy sóng tình mà bản thân hằng mong muốn.

Hoàng Nhân Tuấn ghét câu nói chỉ coi Nhân Tuấn là em trai phát ra từ Lý Thái Dung, cũng ghét luôn Lý Đông Hách vì khuyên mình hay là từ bỏ đi.

"Em biết anh Thái Dung ở đâu à  mà muốn anh đưa đi?" Lý Đế Nỗ cười khẩy, đưa tay nâng mặt Hoàng Nhân Tuấn lên đối diện với mình, "Nếu em chắc chắn biết được anh Thái Dung đang ở đâu thì anh sẽ đưa em đi, nhưng em đã nghĩ tới chuyện khi em tìm được anh Thái Dung rồi thì liệu anh ấy có chịu quay trở về với em hay không?"

"Em..." Hoàng Nhân Tuấn lắp bắp, quả thực cậu chưa hề suy tính đến truyện này.

"Nếu em biết chuyện anh Thái Dung bỏ đi thì hẳn cũng biết bạn đời định mệnh của anh ấy là Enigma" Lý Đế Nỗ buông tay khỏi mặt Hoàng Nhân Tuấn, "Enigma mà đánh dấu Alpha, em nghĩ anh Thái Dung còn cưới được em sao?"

Từng lời, từng lời Lý Đế Nỗ thốt lên như muốn đâm thẳng vào hàng rào phòng ngự bao lâu nay Hoàng Nhân Tuấn gầy dựng nên, mạnh mẽ ép buộc cậu chấp nhận sự thật rằng: Cả đời này cậu đừng mong có được Lý Thái Dung.

"Chỉ cần, chỉ cần đưa anh ấy về lúc bọn họ chưa đánh dấu lẫn nhau là được mà" Hoàng Nhân Tuấn biết rõ nhưng vẫn phản bác, nói xong liền quay sang chỗ Lý Đông Hách tìm sự ủng hộ "Đúng không Đông Hách?"
Lại còn bồi thêm một câu: "Nhưng nếu bọn họ đánh dấu rồi, cũng có thể đưa Thái Dung đến bệnh viện cắt..."

"Đủ rồi, dừng lại đi." Lý Đông Hách nhìn cậu mờ mịt, chưa bao giờ bạn cảm thấy thất vọng về Hoàng Nhân Tuấn như ngày hôm nay.  Ý tứ trong lời Hoàng Nhân Tuấn vừa mới vừa nãy còn chưa tròn vành tròn chữ, cơ mà Lý Đông Hách cùng Lý Đế Nỗ đều đã ngầm hiểu tất cả. 

Giống cách  Alpha đánh dấu Omega, Enigma khi đánh dấu Alpha cũng sẽ cắn lên tuyến thể lấp ló đằng sau gáy, nhưng quá trình Enigma cùng Alpha kết hợp thời gian kéo dài và khó khăn hơn gấp bội. Đấy là còn chưa kể Lý Thái Dung nằm trong hàng ngũ Alpha ưu tú, tức là phải đánh dấu từ hai đến ba lần so với Alpha bình thường, bởi vì Alpha ưu tú có khả năng bài trừ Enigma rất cao.  Cho nên việc cắt bỏ tuyến thể sau khi Alpha đã bị Enigma đánh dấu là điều vô cùng khó khăn, thậm chí còn chưa từng có cuộc phẫu thuật nào thành công một trăm phần trăm, hầu hết đều để lại di chứng vô cùng rõ rệt.  

Trước kia lúc Lý Thái Dung nói với Lý Đông Hách rằng bạn đời của anh là Enigma, bạn còn phản đối kịch liệt một trận. Tuyệt đối không được, Lý Thái Dung không thể kết đôi cùng Enigma, nhưng cuối cùng sau tất cả sợi dây liên kết là một cái gì đấy rất nghiệt ngã. 

Nghe thấy chính miệng Hoàng Nhân Tuấn nói ra những lời mà bản thân chán ghét,  đương nhiên Lý Đông Hách rất tức giận, bạn nhanh hơn một bước tóm lấy Hoàng Nhân Tuấn ra khỏi sự áp bức đang chuẩn bị bùng nổ của Lý Đế Nỗ, kéo cậu một đường đi thẳng lên trên lầu.

Lý Đế Nỗ lúc này đứng ở dưới tầng, mắt dõi theo từng bước đi của Hoàng Nhân Tuấn. Trong nhà hiện tại lại không bật đèn, ánh nắng ngoài cửa cứ thế chiếu lên một nửa người hắn, làm cho Lý Đế Nỗ trông càng âm u thâm trầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro