Chương 72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit & Beta: Thul

Khi thời tiết trở nên lạnh hơn, những chuyến đi bộ của Haejin cũng ngắn hơn. Cậu ấy đi lại cũng khó khăn đến cả việc ngồi xuống nghỉ ngơi, bàn chân của cậu ấy sưng lên và lưng đau nhức, vì vậy Hwan đã phải xoa bóp cho cậu ấy.

Hwan đã chăm sóc Haejin rất nhiều. Anh ấy thậm chí còn giúp đỡ Haejin làm công việc kinh doanh tự nhiên của mình nếu cậu ấy ra lệnh. Trước đây Haejin sẽ nghĩ rằng tên điên này làm tất cả điều đó là vì đứa bé, nhưng giờ đây Haejin biết rằng không phải vậy.

Không mất quá nhiều thời gian để Kang Haejin nhận ra rằng người mà Hwan dành nhiều tâm huyết nhất chính là cậu chứ không phải đứa bé. Tôi có thể đoán được điều đó qua cách nhìn vào đôi mắt đã thay đổi, sự động chạm chân thành và phong thái thận trọng của anh ấy.

Tuy nhiên, Haejin vẫn sợ.

' Liệu anh ấy có chán tôi lần nữa không ? Liệu anh ấy sẽ thay đổi đột ngột sau khi sinh đứa trẻ không ? '

' Mặc dù tôi biết đó là những suy nghĩ vớ vẩn nhưng tôi vẫn không thể xoá bỏ nỗi sợ hãi đã ăn sâu vào trong tâm trí mình. Trước đây Lee Hwan đã từng như thế này. Anh ấy đối xử với tôi như người yêu của anh ấy và đột nhiên thay đổi rồi nhốt tôi lại trong khi chưa có sự cho phép của tôi '

Dù sao thì tôi cũng là một con người nên việc dành thời gian cho tôi trong nhiều tháng, tự nhiên có thể thu hút trái tim của tôi. Không, không phải nó chỉ quyến rũ tôi thôi đâu mà còn làm tan chảy trái tim tôi hoàn toàn luôn ấy.

Haejin nghĩ rằng có thể cậu ấy bị mê hoặc bởi khuôn mặt của Lee Hwan. Trên thực tế, CEO Lee Hwan của Keystill đã nôit bật trên các phương tiện truyền thông đến mức anh ấy được đối xử như một thần tượng. Ngay cả khi họ gặp nhau, chính nụ cười tươi rói của anh ấy đã khiến tôi bị mê hoặc.

Tuy nhiên, khi tôi nhìn thấy ánh mắt rạng rỡ của Lee Hwan đang nhìn vào bụng mình và tận hưởng thời gian xoa bóp chân cho tôi, tôi nghĩ có lẽ mình đã nhầm rồi.

Bên cạnh đôi mắt nâu sắc sảo và chiếc cằm nổi rõ trông có vẻ cứng ngắc khi nhắm mắt lại, Haejin dần dần nhận ra một điều khác.

' Ngạc nhiên thật, anh ta khá ít nói ... '

Lee Hwan không hay nói những điều vô ích.

' Thói quen gãi cổ cũng rất đáng yêu '

Anh ấy có thói quen gãi cổ khi gặp khó khăn.

" Vậy chuyện gì đã xảy ra ? Tiếp tục nói đi "

Khi đang tập trung vào một câu chuyện, anh ấy có thói quen nhướng mày sang một chút.

" Tôi sẽ ăn nó sau. Tôi có một cuộc họp sớm "

Anh ấy không thích ăn nó trước khi làm việc.

Anh ấy thích đồ ngọt và có thói quen dùng ngón trỏ xoa bóp ngón cái bên trái.

Đôi khi anh ta nhăn mặt lại khi ngủ, khi ấn nhẹ vào vầng trán đang nhíu lại, nếp nhăn càng dày thêm. Ngoài ra, khi ngủ anh ấy còn có thói quen nắm nhẹ tay tôi lại như thể không muốn để tôi đi.

Quan sát từng tí một, kết luận mà Haejin đưa ra là Lee Hwan là một alpha bình thường một cách đáng ngạc nhiên và anh ấy yếu đuối trước tôi.

Khi biết rõ về Hwan, hi vọng nhỏ nhoi rằng anh ấy sẽ không bỏ rơi tôi sau khi sinh con bắt đầu lớn lên từng chút một.

Niềm hi vọng đó, cứ nảy mầm và bắt đầu lớn dần lên mỗi khi thấy Lee Hwan cười với tôi, mỗi lần anh ấy lau người ướt đẫm mồ hôi cho tôi và thay tất cho tôi suốt cả ngày.

Haejin muốn làm cho niềm hi vọng đó lớn hơn nữa. Sau khi sinh đứa bé trong bụng, tôi muốn ở bên Lee Hwan. Ngay cả khi nơi đó không phải khu nghỉ dưỡng sang trọng như này, ngay cả khi anh ấy không phải là CEO của một công ty lớn thì tôi chỉ muốn thân thiết với anh ấy lâu hơn một chút.

Một ngày nọ, như thường lệ, Hwan đang làm việc trên máy tính xách tay của mình và Haejin đang ngồi trên giường đọc truyện tranh.

Haejin tò mò khuôn mặt Hwan nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trong khi cau mày trông hơi khác mọi khi.

" Sao vậy ? Có gì không vừa ý anh sao ? "

" Tôi phải chọn đồ để mặc cho cuộc họp, nhưng nó có chút khó khăn. Thư ký Park đã cho tôi xem một vài ... "

" Để tôi xem cho "

Hwan mang chiếc máy tính xách tay đến giường và kéo nó lại gần. Có một số bức ảnh về quần áp được trưng bày. Haejin chỉ vào một trong số đó.

" Anh Hwan rất hợp với màu than củi. Một bộ đồ màu than với một chút hơi xanh. Trông anh sẽ thật tuyệt khi mặc bộ quần áo như vậy "

Hwan chuyển ánh nhìn của mình vào Haejin. Trông anh ta có vẻ khá ngạc nhiên. Haejin nhún vai.

" Gì ? "

" Tôi chỉ hơi ngạc nhiên. Haejin thậm chí còn biết phong cách của tôi, đại loại như vậy. Điều đó khiến tôi hạnh phúc "

Haejin chỉ chọn một bộ đồ cho Hwan, nhưng khi nhìn thấy Hwan thật sự hài lòng, lòng tôi có chút chua xót. Haejin gục đầu vào lòng anh và nhìn lại những bộ vest trên màn hình.

" Hmm, điều đó cũng tốt. Ồ, màu xanh nước biển trông nhạt quá "

Anh ấy không trả lời ngay lập tức, thay vào đó Hwan bắt đầu vuốt tóc Haejin trên đùi anh ấy, và Haejin nhìn lên, giao tiếp bằng mắt với Hwan.

" Hiện tại em đang tỏ ra đáng yêu với anh sao ? "

Trước câu hỏi chứa đứng một tràng cười, Haejin đưa mắt đi chỗ khác. Cậu ấy không hiểu tại sao mình lại cảm thấy xấu hổ một cách kì lạ.

" Anh nói như vậy dựa vào cái gì ? "

" Vậy thì em sẽ không phiền nếu tôi tiếp tục làm việc này "

Những ngón tay của Hwan lướt qua tóc Haejin. Haejin nhắm mắt lại trước cái chạm nhẹ của bàn tay.

" Thực ra tôi nghĩ em trông giống như một con mèo con dễ thương "

" Bụng của tôi quá lớn để làm mèo con rồi "

" Em nói gì vậy ? Đó là điều khiến em trở nên xinh đẹp hơn "

Haejin mở to mắt. Hwan trông có vẻ ngượng ngùng khi vừa vừa nói vừa mỉm cười. Anh ta là người thường nói những điều xấu hổ một cách hờ hững như vậy, và sẽ chỉ bật cười.

Hwan đặt máy tính xách tay của mình sang một bên và điều chỉnh lại tư thế để Haejin có thể dựa vào thoải mái hơn. Haejin tự nhiên dụi đầu vào lòng anh rồi cắm đầu vào đó luôn. Tôi cảm thấy có thứ gì đó cứng cứng giữa hai đùi, nhưng cố gắng phớt lờ nó.

" Nhân tiện ... Tôi đang nghĩ về một nơi để đi nghỉ sau khi em sinh xong "

" Kì nghỉ ? "

" Chúng tôi vẫn đang cân nhắc đi Amazon nhưng nếu đi Nepal thì chúng ta có thể thực hiện bao nhiêu chuyến đi tuỳ thích "

Haejin tròn mắt. Hwan cười lần nữa như thể nó rất dễ thương.

" Em đã nói rằng em muốn đi để khám phá những vùng đất xa xôi "

Phần thân trên của Haejin, vốn đang nằm, giật bắn lên. Hwan cảm thấy xấu hổ và tự hỏi tại sao Haejin lại có thể nhanh nhẹn như vậy mặc dù cái bụng đang căng phồng như kia.

" Có thật không ? Có thật không ? "

" Họ đã liên lạc với tôi ngày hôm qua. Thực ra, tôi đã lên kế hoạch từ rất lâu rồi nhưng phải mất khá nhiều thời gian vì tôi còn phải lo cho công việc khác "

" Tôi ổn mà "

Haejin - người trông như sắp khóc, nhìn anh với ánh mắt lấp lánh như một vị thần. Không ngờ rằng người mình thích sẽ thích nó đến vậy, Hwan cảm thấy xấu hổ. Anh ta hi và tiếp tục nói.

" Việc phát triển sản phẩm chính thức vẫn còn phức tạp, nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn các hướng dẫn viên địa phương và các hợp đồng an ninh. Sau khi em sinh xong và hồi phục sức khoẻ sẽ là mùa thu, vì vậy đây sẽ là thời điểm thích hợp để đi khám phá. Những nơi đó hầu như là rằng và núi chưa được khám phá ... "

" Cảm ơn nhiều. Cảm ơn rất nhiều, Hwan "

Trong khi vỗ về Haejin - người liên tục nói cảm ơn anh ấy, Hwan mỉm cười khi anh đỡ phần trên của anh ấy ngả về phía sau một chút. Đôi má ửng đỏ quyến rũ. Đôi mắt sáng cũng rất đẹp. Anh ta phấn khích đến mức thở hồng hộc.

" Sẽ rất tuyệt nếu chúng ta có thể đi ngay bây giờ, nhưng trước tiên tập trung vào việc em sinh con một cách an toàn đã, được không ? "

Haejin gật đầu khi Hwan nhẹ nhàng vuốt mái tóc bù xù của mình. Vì Haejin rất đẹp nên Hwan đã không kiềm chế được mà hôn nhẹ lên môi cậu.

Gương mặt vốn đã đỏ của Haejin lại càng đỏ hơn. Bầu không khí trở nên ấm áp lạ thường. Khoảnh khắc hai đôi môi chuẩn bị sáp lại gần nhau ...

" Ồ, tôi cũng rất phấn khích. Nghĩ về việc khám phá, nó giống như ... "

Haejin thốt ra một cách ngẫu nhiên. Nhìn thấy Hwan khịt mũi, có vẻ như anh ta thực sự rất phấn khích. Hwan cảm thấy tiếc nuối một cách kì lạ, nhưng anh cũng vô cùng thích thú với vẻ ngoài đáng yêu của Haejin.

" Haejin "

Đôi mắt của Haejin chứa đầy những loại ngạc nhiên khác nhau khi anh nói tên cậu trong khi vòng tay quanh má cậu., m

" Em thích nó nhiều như vậy à ? "

Lần này, mặt anh ta nóng lên rõ rệt. Thật tuyệt khi nó đỏ lên ngay lập tức sau đó lại nguội đi, nhưng anh vẫn sợ nó sẽ phản tác dụng trên cơ thể mình (ý là cương á:v) nên Hwan đặt nhẹ trán mình lên trán Haejin rồi lại bỏ ra.

" Nếu tôi biết em thích nó nhiều như vậy, tôi nên làm điều đó sớm hơn, nhưng tôi lại mất một thời gian dài vì mình quá ngu ngốc "

" K - Không ... Thực ra, ngay cả khi không có con ... Tôi cũng rất thích ... "

Hwan muốn rời mắt khỏi cậu, nhưng anh lại không thể.

" Tôi thực sự có một chút lo lắng. Tôi đang nghĩ liệu mình có thể ở bên Hwan sau khi sinh xong không ... Vì tôi sẽ không chịu nổi cảm giác chúng ta rời xa nhau như thế này ... Và anh có thể sẽ chán tôi một lần nữa ... "

' Ý em ấy là sao ? '

Lần này, mắt Hwan mở to. Anh cau mày, nhưng sợ rằng Haejin sẽ sợ hãi, vì vâyh anh nhanh chóng thả nhẹ biểu cảm của mình.

" Nhưng bây giờ tôi thực sự không còn nơi nào để đi ... Tôi thực sự cô đơn ... Tôi luôn cô đơn, nhưng ... "

Trái tim anh sẽ bớt đau hơn nếu đôi mắt đó chứa đựng sự đau đớn hay đau buồn, nhưng biểu cảm của Haejin lại hoàn toàn đờ đẫn.

" Tôi không quan tâm nếu chúng ta không ở trong khu nghỉ dưỡng sang trọng này, hoặc nếu nó không phải là một chiếc giường tốt hay những bữa ăn đắt tiền. Hoặc nếu nơi đó là một nơi giống như căn phòng tôi từng ở ... Tôi không quan tâm bất cứ điều gì trong số đó, vì vậy ... "

Đôi môi của Haejin, đã ngừng nói trong giây lát, đặc biệt đỏ.

" Tôi chỉ muốn chúng ta ở bên nhau nếu Hwan vẫn thích tôi "

Khi Haejin nói xong, cậu ấy đảo mắt và bắt gặp Hwan. Hwan không còn cách nào khác là ôm cậu một lần nữa.

" Tôi xin lỗi "

Anh ấy đã xin lỗi vì đã khiến cậu suy nghĩ như vậy. Đã lâu rồi anh không hứa sẽ ở bên cạnh cậu, nên anh chưa bao giờ nghĩ rằng cậu lại lo lắng về điều này.

Tay Haejin chạm vào lưng anh. Cậu ấy rúc vào người anh như thể tìm kiếm sự an ủi. Vòng tay ôm lấy Hwan thật căng thẳng.

Vì vậy, Hwan đã quyết định. Dù không thể xoá bỏ hoàn toàn sự ngờ vực còn sót lại trong lòng Haejin, nhưng anh sẽ không bao giờ buông tay cậu nữa. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro