8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hầu tước dựa vào cửa sổ, cầm một điếu xì gà giữa hai ngón tay.  Lia xuất hiện từ phía sau bức tượng thiên thần khi tuyết bắt đầu rơi. Lia che đầu tránh tuyết khi cô đi về phía biệt thự, Betty gặp cô ở lối vào. Hầu tước nhìn Lia bước vào biệt thự với Betty rồi sau đó chuyển mắt sang vợ mình, người đang đọc sách trên giường.

"Nếu em định nuôi dạy nó giống như một cậu bé, em cần phải học cách tôn trọng trước."

Anastasia không trả lời chồng, cô tiếp tục đọc sách, Hầu tước quay sang cô với vẻ mặt cứng nhắc, "Anastasia!"  Hầu tước gọi tên cô trong khi cắn điếu xì gà của ông ta và Anastasia từ từ ngẩng đầu lên.

"Anh nói tôi trừng phạt Lia vì tôi không biết tôn trọng?"

“Không, ta tin rằng sự tôn trọng của em là từ một phía.  Lia là con của chúng ta bây giờ, em tát cô bé ấy là quá nặng ”Marquis nói.

(Marquis là tên của hầu tước, ba của Lia nha mọi người :3)

"Tôi chỉ cho Lia biết vị trí của nó nên đứng, và vì ngài đã giao việc học của con bé ấy cho tôi, hãy để tôi tự giải quyết."

"Vị trí ?" bá tước hỏi khi cơn giận của ông ngày càng lớn.

“Tôi đã trừng phạt Lia vì lợi ích của gia tộc Vale!  Con bé ấy không nên phạm sai lầm lần nào nữa sau những gì đã xảy ra ngày hôm nay.  Nếu nó không mắc phải sai lầm, tôi sẽ không trừng phạt con bé thêm một lần nào nữa ”.

Hầu tước hút điếu xì gà của trong khi Anastasia bình tĩnh lại, ông ta nhận ra bà ấy yêu thương Kieran một cách mù quáng như thế nào. Bà đã trở nên cực kỳ nhạy cảm kể từ khi Camellia đến ở trong ngôi nhà này, chính ông và những người hầu đều nhận thấy điều đó. Annastasia đứng dậy đi đến ngồi xuống trước bàn trang điểm để tết tóc.

“Tôi cũng sẽ trừng phạt Kieran vì đã làm hoen ố gia tộc Vale.”

"Em nghĩ Lia đã làm điều đó?"

"Sự tha thứ cho những sai lầm làm cho một người trở nên yếu đuối."

“em thực sự tin rằng sai lầm của một đứa trẻ sẽ làm hoen ố gia tộc Vale?  Lời nói của em mới thực sự làm ô nhục gia đình này! ”  Hầu tước bỏ mặc người vợ đang run rẩy của mình, dù trời đã khuya, người quản gia của gia đình, Anher, đi theo Hầu tước đến mệt mỏi.

"Ngươi đã tìm thấy mẹ của Lia chưa?"  Hầu tước hỏi.

“Cô ấy dường như đã rời thị trấn.  Một số người nói rằng cô ấy đã rời đi để tìm con của mình, và những người khác nói rằng cô ấy đã gặp tai nạn ”.

Hầu tước bước vào bên trong thư viện lạnh lẽo với khuôn mặt vô cảm, người quản gia đốt lò sưởi.  Ông ấy quan sát ngọn lửa khi người quản gia đảo các khúc gỗ.

“ngài sẽ bị cảm lạnh. Tôi sẽ pha trà cho ngài. "

"Anher, ngươi có từng thấy cái này không?"  Hầu tước lấy ra một chiếc hộp da nhỏ dưới đáy kệ, gia huy nói rằng chỉ người chủ gia đình mới có thể mở chiếc hộp này.

Anher khóa cửa, đứng trước mặt chủ nhân của mình.  "Đó là những gì ngài đã đề cập trước đây."

Hầu tước mở chiếc hộp, trong hộp là một viên kim cương to bằng ngón tay người nằm gọn trong đó, "Nó đến từ một mỏ kim cương."

Anher đã kiểm tra viên kim cương với chiếc kính râm mà Hầu tước tặng cho anh, chuyên môn của anh ta với tư cách là một thợ kim hoàn đã trở nên hữu ích.  Đôi mắt của Anher phấn khích khi tập trung.  “Tôi chưa bao giờ thấy một viên đá nào tốt hơn viên này, thưa ngài.”

“ Đây là lý do tại sao hoàng đế đã có những hành động kỳ lạ ”.

"Ngươi có thể tìm thấy thứ này ở vùng đất trung lập không?"

“có thể thưa ngài, một nửa trong số đó thuộc sở hữu của gia tộc Ihars.  Nếu Hoàng đế không làm cho nơi này trở thành trung lập, thì tất cả các vùng đất ấy đã có chủ. "

Hầu tước nhìn chằm chằm vào viên ngọc lộng lẫy, Anher bưng trà ở cửa và không cho người hầu gái xem bên trong có gì.

"Ngài có tin rằng sẽ xảy ra chiến tranh không?"  Người quản gia hỏi với vẻ mặt lo lắng.

Hầu tước cau mày trước câu hỏi của Anher trong khi nhấp ngụm trà thảo mộc của mình, "Vương quốc Geore đã hành động, ta đã nhìn thấy những lá cờ quân sự của họ ngay cả ở Đồng bằng Del Casa."

"Vua Luan Sergio dường như đang thể hiện đúng màu sắc của mình khi đó."

“Họ đã thua từ những thế hệ trước.  Tôi nghĩ rằng họ chỉ đang giả vờ. "

Phía bắc của Đế chế thuộc sở hữu của người Ihars và chạm vào Dãy núi phía Tây Behorbia, nơi chiến tranh đã hoành hành trong một thế kỷ.  Cả hai quốc gia, mệt mỏi vì chiến tranh, đã tạo ra một vùng đất trung lập rộng lớn với sông Nangtwa làm ranh giới.  Đó là một khu vực ngừng bắn, và cả hai quốc gia hiện sống trong hòa bình bấp bênh.

Ba mươi năm cứ như vậy trôi qua, một năm trước, Luan Sergio trở thành vị vua tiếp theo, hắn là một người đàn ông khó hiểu.  Tuy nhiên, ông đã gửi quân đội của mình đến các vùng đất trung lập vì ông ấy biết những kho báu ở vùng đất Ihar. Điều đó làm Công tước của Ihar trở nên vô cùng tức giận và đã cho gọi Hầu tước để xem xét xung quanh vì ông ấy có lý do là một thương gia để ở đó.

"Công tước có biết gì về tôi không?"  Quản gia tò mò hỏi.

"Tất nhiên.  Đất thuộc sở hữu của Ihars, tốt hơn hết là ngươi nên yêu cầu hợp tác. "

Đối với các quý tộc để duy trì sự cân bằng quyền lực của họ với Hoàng gia, vốn được mọi người yêu mến, họ cần nhiều tiền hơn.  Cách duy nhất để các quý tộc có quyền lực ngang bằng với Hoàng gia là duy trì quỹ của họ, vì quyền lực chỉ có thể được cân bằng sau khi Hoàng gia mắc nợ các quý tộc.  Một sự cân bằng chặt chẽ như vậy sẽ dẫn đến một cây thước lý tưởng.

Hầu tước nhìn viên kim cương trong suốt.  Đột nhiên, tiếng chuông vang lên, một người hầu chạy vào với vẻ mặt sợ hãi và hoảng sợ hét lên, "Thưa ngài, cậu chủ trẻ Kieran đã ngất xỉu và không thể thở được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro