Chương 2: Thư thông báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trường đại học G nằm ở phía đông thành
phố T, là trường nổi tiếng nhất cả nước, hàng năm
thí sinh tranh nhau để vào đây dùi mài kinh sử.
Đối với học sinh đạt loại ưu, trường sẽ có rất
nhiều chính sách ưu đãi cùng với các loại quỹ
khuyến học Trái lại, học phí cũng đắt đến khiến
người ta phải líu lưỡi.
Nói cách khác, trường G ngoài việc là nơi
tập trung tinh anh còn có con em của tầng lớp quí
tộc đến học.
Người thường bước chân vào trường này
chẳng khác nào cuộc sống nửa đời sau được đảm
bảo, thậm chí có thể nhờ nơi này mà kết giao
được với quan lại quý tộc.
Giới thiệu về thực lực hùng hậu của
trường G được xem như là một môn học bắt buộc
mỗi ngày, các giáo viên luôn dùng cách này để
thu hút, thúc đẩy và công kích học sinh.
Bùi Nhiên lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, lá
cây đều đã rụng hết, qua mấy tháng nữa, không
biết chính mình rồi cũng sẽ đi đâu về đâu.
Thành tích học tập của anh trai là không
thể nghi ngờ, đã được đại học G công nhận, còn
nàng thì sao? Nàng không biết, nàng chỉ nhớ anh
trai có nói một câu, Tiểu Nhiên, em có thể làm
được!
Ừm, nàng có thể làm được.
Không bao giờ ... muốn đối mặt với cha
dượng dù chỉ một giây một phút nào nữa, người
duy nhất khiến nàng quyến luyến chínhlà anh trai,
nàng cần sự che chở của anh, cần bàn tay ấm áp
của anh, thế nên, lúc này đây, nàng phải cố gắng
theo kịp anh trai, không thể để anh trai chịu thêm
gánh nặng, phải giống như một con chim nhỏ phá
tan lồng sắt, cùng anh trai bay tới những chân trời
rộng lớn hơn.
Khí thế hừng hực thi vào trường đại học
bắt đầu mở màn vào tháng tư.
Ngày đó, cha mẹ, người thân của các thí
sinh tấp nập đưa đón, xe bus, xe taxi xếp đầy hai
bên đường.
Anh trai giữ chặt bàn tay Bùi Nhiên, băng
qua giữa biển người, mua một thanh chocolate lớn
nhét vào trong tay nàng, "Tiểu Nhiên, ăn chút gì
đi, đừng lo lắng quá. Anh tin tưởng em, cho dù kết
quả có thế nào thì anh vẫn sẽ luôn ở bên em."
Nắm chặt thanh chocolate anh trai đưa,
Bùi Nhiên cảm thấy mũi hơi đau xót, cúi đầu bóc
chocolate, bẻ một nửa đút vào miệng anh trai, "Em
sẽ cố gắng, anh cũng thế nhé! Em còn phải nhờ
vào anh nuôi đó."
Cô gái giữ nguyên nụ cười, ánh mắt dứt
khoát ánh lên hào quang, cũng giống như anh trai,
nàng biết, cả hai người đều có chung lý tưởng và
mục tiêu.
Những ngày chờ đợi thư thông báo càng
lúc thời tiết càng nóng, cha dượng thường xuyên
mặc một chiếc quần cộc rộng thùng thình ở nhà,
cứ thỉnh thoảng lại cố ý lộ ra cái bụng mập mạp
tìm Bùi Nhiên đòi câu trả lời, trong mắt có tia nhìn
khiến người khác phải buồn nôn, mong chờ được
ra tay với Bùi Nhiên.
May mắn là cả kì nghỉ hè anh trai đều
canh giữ bên cạnh Bùi Nhiên, cho dù nàng tắm
rửa, Phương Mặc đều kê cái ghế ngồi trước cửa
phòng tắm, cha dượng vừa thấy như vậy liền hùng
hùng hổ hổ mắng, tiểu tạp chủng!
Lúc ngủ, Phương Mặc kéo một cái giường
gấp đến trước cửa phòng Bùi Nhiên, ngủ ngay tại
đó, ngày đêm bảo hộ, phòng bị cái lão súc sinh
luôn có mưu đồ bất lương kia.
Một ngày thư thông báo còn chưa đến là
một ngày hai anh em còn chưa được ngủ yên
giấc.
Rốt cuộc, khi hoa dại trong vườn đều đã
nở rộ, hai phong thư mới được chuyển đến.
Cha dượng kinh ngạc trừng lớn hai mắt,
hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng hai tiểu tạp
chủng do mình nuôi dưỡng đều đỗ đại học G. Nhất
là Phương Mặc, nhờ thành tích đạt loại ưu mà được
trợ cấp học bổng hai vạn tệ.
Đối với hai anh em mà nói, hai vạn tệ quả
thực là con số trên trời.
Phương Mặc vui sướng mà khóc, ôm Bùi
Nhiên, "Tiểu Nhiên, cuối cùng chúng ta cũng được
giải thoát rồi. Anh có tiền cho em đóng học phí,
mua quần áo mới."
"Anh!"
Giây phút ấy, nàng nghẹn ngào vùi vào
lòng anh trai, thật lâu cũng không nói nên lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro