Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lúc sau, anh trở về văn phòng và bắt đầu làm việc. Vụ án đầu tiên anh nhận là một vụ án đã khép lại từ 9 năm về trước. Vụ án này tương đối khó nhưng theo chương trình học của anh thì mức độ tương ứng chỉ bằng 1- giết người có chủ đích và lối suy nghĩ còn đơn giản của học sinh đại học.

Năm diễn ra vụ án, người bị hại Thẩm Mộng Kỳ được 21 tuổi, hiện học đại học năm 3 - Thanh Hoa, chuyên nghành ngoại ngữ giao tiếp.

Thẩm Mộng Kỳ bị sát hại bằng một loại chất độc vô cùng kì bí, vào giai đoạn đầu, mắt của nạn nhân mờ dần và chuyển sang mù hẳn. Gia đình nạn nhân phát hiện và đưa cô đến bệnh viện Đại Học Thanh Hoa.

Từ giai đoạn 2 trở đi, cơ thể nạn nhân bắt đầu xuất hiện những triệu chứng ngộ độc kỳ lạ. Ban đầu, cô bị đau bụng và không để ăn uống được bình thường. Vài ngày sau, dạ dày bắt đầu có dấu hiệu kỳ lạ khó chịu, sau 1 thời gian thì tóc bắt đầu rụng dần và trọc hẳn hoàn toàn.

Sau đó cô được đưa vào bệnh viện Đồng Nhân ở Bắc Kinh để kiểm tra nhưng không có bất cứ dấu hiệu bất thường nào. Tuy nhiên, cô vẫn nhập viện để theo dõi tình hình. Sau vài ngày, tình trạng sức khỏe nạn nhân có dấu hiệu thuyên giảm, tóc cũng mọc lại dần.

Vì không tìm được nguyên nhân nhưng sức khỏe có dấu hiệu khả quan nên cô được xuất viện.

Tưởng chừng như mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây nhưng khi quay lại trường học sau kỳ nghỉ đông thì cô phát hiện cơn đau dữ dội ở chân. Vài ngày sau đó, tình hình sức khỏe diễn biến xấu đi một cách nhanh chóng, cô luôn cảm thấy đau chân và bị chóng mặt.

Lúc này, cha mẹ đã đưa cô đến một bệnh viện phía Bắc để điều trị và 1 vị giáo sư đã nói rằng tình trạng này rất giống bị nhiễm độc Thallium nghiêm trọng hiếm gặp. Tuy nhiên, lúc này Mộng Kỳ bị đau ở bắp chân khá nghiêm trọng nên bác sĩ không thể chạm vào để kiểm tra.

Lần này nghiêm trọng hơn lần trước nhiều khi cơn đau kéo dài đến thắt lưng cô. Cô đau đớn quằn quại trong vài ngày thì được đưa đến bệnh viện Hiệp Hoà để điều trị. Tại đây, các giáo sư khác cũng nói rằng trường hợp này rất giống với vụ nhiễm độc Thallium ở Đại học Thanh Hoa vào 60 năm trước.

Trong quá trình trao đổi, giáo sư cũng nói rằng những triệu chứng của cô gặp phải không khác gì triệu chứng bị nhiễm độc Thallium, nhưng tiểu thư Thẩm gia một mực khẳng định mình chưa bao giờ tiếp xúc với Thallium nên bệnh viện không kiểm hóa nghiệm và không thể tiến hành kiểm tra xem có thật sự bị nhiễm độc hay không.

Sau lần này, bệnh tình của cô ngày càng nghiêm trọng, bắt đầu xuất hiện tình trạng co rút cơ mặt, cơ mắt tê cứng, mất tự chủ trong việc hô hấp. Lúc này, bệnh viện Hiệp Hòa đã chữa trị theo bệnh án viêm đa dây thần kinh cấp tính.

Không lâu sau, cơ quan hô hấp của cô cũng bị suy thoái, bác sĩ quyết định tiến hành phẫu thuật mở khí quản. Dù làm mọi cách nhưng vẫn không thể xác định được nguyên nhân gây bệnh thật sự.

Cuối tháng đó, Thẩm Mộng Kỳ rơi vào trạng thái hôn mê sâu, mãi đến 5 tháng sau là vào cuối tháng 8, cô mới tỉnh lại.

Trước tình hình này, bạn bè của cô đã quyết định chung tay giúp đỡ cô bằng cách phiên dịch tình trạng bệnh thành tiếng Anh và gửi mail cầu cứu thông qua một hệ thống thông tin toàn cầu dưới dạng diễn đàn thảo luận.

Sau quyết định lần đó, họ đã nhận được thư phản hồi của hơn 1500 bác sĩ đến từ khắp nơi trên thế giới và có hơn 1/3 ý kiến cho rằng, tình trạng của cô là bị nhiễm độc Thallium. Đây được biết là chất hóa học cực độc, từng được dùng trong thuốc diệt chuột, côn trùng nhưng do có khả năng gây ung thư nên sau này đã bị cấm hoặc hạn chế sản xuất.

Sau khi được chẩn đoán chính xác căn bệnh bí ẩn, Mộng Kỳ nhanh chóng được các bác sĩ tiến hành chữa trị, giải độc. Tuy nhiên, thời gian phát hiện bệnh quá trễ nên tình trạng sức khỏe của cô dường như khó cứu chữa.

Chất độc Thallium sau một thời gian ngấm vào người đã khiến cô ấy bị liệt hai chân, thị lực suy giảm, gần như mù. Cô không thể tự thở vì hệ thống hô hấp bị suy thoái phải nhờ đến máy trợ thở. Không những thế chất độc cũng ảnh hưởng đến chức năng não của cô, khiến cô từ một sinh viên ưu tú bỗng trở thành đứa trẻ bại liệt, mất khả năng sinh hoạt hằng ngày và gần như lúc nào cũng phải cần người hỗ trợ mới đi chuyển được.

Bố mẹ cô đã tiến hành gửi báo cáo đến nhà trường cũng như báo án đến cảnh sát Đại học Thanh Hoa. Trước đó, các bác sĩ đã thử nghiệm và chẩn đoán rằng cô đã bị đầu độc một cách cố ý.

Lúc còn tỉnh táo, Thẩm Mộng Kỳ cũng rất nhiều lần nói rằng mình chưa từng tiếp xúc với Thallium. Bác sĩ đều không tin nên đã nhờ người phụ trách phòng thí nghiệm ở Khoa Hóa yêu cầu đưa danh sách các sinh viên tiếp xúc với hóa chất thì không có tên của cô.

Sau một thời gian, vì lí do đã quá hạn vụ án, nên vụ án đã được khép lại bởi cảnh sát địa phương. Sau khi đọc xong án bản, anh tỏ ra đầy nhiệt huyết và ngay lập tức bắt đầu thực hiện điều tra các nhân chứng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro