Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đại tỷ, đã điều tra ra, là bang Hoàng Kí tập kích ta. _ Băng Băng từ ngoài bước vào trong, cúi đầu cung kính nói. Vừa mới về khách sạn được một tiếng, rất nhanh đã có kết quả, moi người quả thật làm việc rất tốt nhỉ?

Mộng Đình nheo đôi mắt chim ưng lại, cô có từng nghe qua bang Hoàng Kí, là do Hoàng Châu Đại đứng đầu. Ông ta luôn làm những hồ sơ giả qua mặt nhà nước để ăn hối lộ từ các ông lớn.

Mọi chuyện ông ta làm và che giấu thì cô đều biết, nhưng đó giờ không bên nào động đến bên nào, cô cũng chả thèm để ý đến.

Tiếc thật, tuy ban đầu nước sông không phạm nước giếng, nhưng do lần này ông ta manh động trước, thì thôi đành ra tay vậy. Coi như tôi giúp ông chết sớm một chút, vẹn cả đôi đường.

Cô nhếch mép cười, nhẹ nhàng nói với Băng Băng:

" Lật đổ bang Hoàng Kí trong hai tiếng, tất cả những chứng cứ mà ta có được cứ nộp cho nhà nước dưới tên nặc danh đi. " _ Băng Băng quá quen với cách làm này của cô rồi.

Nhận lệnh xong, cô ta lui ra ngoài. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu Mộng Đình cho người đánh sụp tất cả những bang phái khác có ý đồ tập kích hay giết mình, cho dù mạnh thế nào cũng giết nhanh gọn lẹ không nể mặt hay nương tay với ai. Ai ra tay trước mà không suy nghĩ thì chịu thôi.

Đúng như lời nói, chỉ trong vòng hai tiếng, Hoàng Kí đã bị lật đổ, Hoàng Châu Đại bị bắn một phát ngay vào tim nên cũng chết tại chỗ. Khối tài sản của ông ta để lại cho gia đình đều được nhà nước thu giữ với lí do có điều nghi vấn. Tất cả địa bàn của ông ta giờ thuộc về Dương Kì - Dương Mộng Đình. Mọi thông tin tung ra, ai cũng bất ngờ, Hoàng Kí vốn là một bang phái lớn mà, chắc là chọc giận tới người không nên chọc rồi.
- ---------
Ngày hôm sau.

Sau mấy tiếng ngồi phi cơ từ Italy về thành phố A, cuối cùng cũng tới nơi.

Nhưng trông Mộng Đình không có vẻ là mệt mỏi chút nào, vì chỉ ngay sau đó liền lái xe tới Dotie Bar Club.

Dotie Bar Club nằm trong chuỗi tài sản vô giá không đếm xuể của cô, có tổng cộng mười lăm chi nhánh trên toàn thế giới, tất cả thiết kế đều y hệt nhau.

Chuỗi bar club này của Mộng Đình được xếp hạng một trên thế giới về các bar club sang chảnh và đẹp nhất. Vì một đêm vô đây, ước tính một người sẽ phải chi từ hai đến ba tỷ để trả, nên lợi nhuận thu về rất cao ở mỗi đêm.

- Là ai tập kích cậu? _ Ánh Nguyệt ngồi ở trong phòng VIP, vừa thấy Mộng Đình bước vào thì liền hỏi.

- Hoàng Châu Đại.

- Là bang Hoàng Kí sao? _ Vì chung một tay quản lí bang, nên Ánh Nguyệt cũng biết rất nhiều các bang khác.

Mộng Đình gật đầu một cái, tay cầm lấy ly rượu màu đỏ sánh uống một hơi, chất lỏng uống vào làm hơi rát ở trong cổ, nhưng mặt cô vẫn không biến sắc gì hết. Cay đắng nào cô cũng đã trải qua, chỉ còn lại mỗi cay đắng tình đời là chưa bao giờ thôi!

Ánh Nguyệt cùng Nhật Hy nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu, đã sống hơn năm mươi năm tuổi đời vẫn còn ham hố hay sao? Vậy thôi để ông lên đường sớm một chút, cáo từ.
- ---------.

Hội trường quay quảng cáo.

Kỳ Vương cùng Mạc Dũng lúc đầu tới trễ mười lăm phút, cứ lo sợ sẽ không kịp giờ để quay, ai ngờ đâu khi chuẩn bị còn rất nhanh, vì vậy thời gian còn dư ra rất nhiều. Kỳ Vương cùng Mạc Dũng đi vệ sinh một lát sau quay lại đi ngang qua phòng " TRANG ĐIỂM 2 " lại nghe tiếng bàn tán về mình ở bên trong.

" Các cậu có nghe nói gì không? Lần trước quay quảng cáo, Kỳ Vương đã không thèm để ý tới Dương Tổng dù một tí nào. " _ Kỳ Vương nhận ra giọng nói này, chính là của Chu Tử Sâm.

"Cậu ta ghê gớm phết nhỉ? Chỉ mới vào hai năm mà gan đã lớn lên nhiều rồi đó. " _ Giọng nói tiếp theo khỏi cần nghe nhiều anh cũng biết đó là ai, Giang Hạo, cũng là đồng nghiệp trong Tống Thị với anh. Định lập hội tám sao?

" Dương Tổng xinh đẹp lại giàu có như thế, cậu ta không thèm để ý tức là đang dùng chiều ' lạt mềm buộc chặt ' để người ta để ý tới mình, định làm cáo già ai ngờ ra là cáo non, căn bản thì chủ tịch cũng không hề để ý đến cậu ta. "

Rất nhiều lời bàn qua tán lại nói xấu anh, tất cả anh đều không màng tới, nhưng chỉ cần nghe tới Dương Tổng kia, anh lại không thích. Cô ta chẳng phải là loại con gái phong lưu đào hoa sao? Có bán có cho không thì anh đây cũng không thèm nếm xỉa đến chứ nói gì là tình yêu đôi lứa ở đây vậy.

" Cạch "

Kỳ Vương cùng Mạc Dũng bước vào trong làm những người đó giật nảy mình. Tất cả không ngờ rằng những lời nói đó lại lọt đến tai của anh.

Nào là Tử Sâm, Giang Hạo cùng Diêu Bạch, tất cả đều là những người đồng nghiệp cùng Tống Thị. Sở dĩ lần này ba người họ được tới đây, là để đóng vai quần chúng bên ngoài giúp anh một tay. Vậy mà còn túm nhau lại nhiều chuyện.

Nhìn thấy một ấm nước để trên bàn bên cạnh, anh với tay lấy, tạt thẳng vào chỗ ba người họ đang ngồi, không nhiều gì mỗi người cũng bị ướt.

" Này.. cậu làm cái gì vậy hả? "

Chu Tử Sâm là người đanh đá nhất trong số ba người ở đây, nên cậu ta không dễ gì để yên lần này.

- Tôi nói cho các cậu nghe lần đầu cũng như lần cuối, nghe cho rõ. Thứ nhất, tôi dựa vào thực lực mà đi lên để có được vị trí ngày hôm nay, không như các người dùng thân thể để trao đổi. Thứ hai, cái người được gọi là Dương Tổng đó không có gì để tôi ưng ý cả, tôi đây mới không để ý. Hôm nay là cảnh cáo, nếu không phục thì cứ tiếp tục, để tôi xem giữa chúng ta ai mới là người thắng cuộc đây.

Kỳ Vương nói với giọng nhẹ nhàng nhưng người nghe lại hiểu nó có ý rất hung dữ. Nói xong, anh đi ra ngoài, để lại ba hắn ta tức chết người.

Nhưng anh lại không biết rằng, những hành động lời nói của anh vừa rồi đều lọt vô mắt của Mộng Đình.

Ban đầu cô nhíu mày không vui, nhưng lúc sau lại nhếch môi mỉm cười. Không để ý sao? Để rồi xem như thế nào đã.. Nói trước thì không vui chút nào đâu.

- Băng Băng, trục xuất ba hắn ta ra khỏi Tống Thị, càng nhanh càng tốt.

Cô quay lại nói với Băng Băng, sau đó lại ung dung đi ra ngoài như chưa có gì xảy ra hết.
- --------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro