PART 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PART 1:

California đầy nắng.

Liam đứng trước bệ cửa sổ, ánh mắt phóng vào vô định, như nhớ đến một kỉ niệm nào đó, xa xăm lắm.

Ngoài kia, từng chùm nắng tinh nghịch rong đuổi nhau trên ruộng cải. Nắng trải dài ngọt lịm, nắng vàng rụm và ngọt ngào như mật, nắng đuổi nhau trên nẻo những con đường chưa được rải nhựa, nắng nồng đượm nhưng nhẹ nhàng, nắng yếu ớt mà mạnh mẽ. Cái nắng của mùa hè đang bao trùm toàn bộ bang California và hình như chưa có ý định nhường chỗ cho cái nắng dịu dàng của mùa thu.

Liam cứ đứng lặng như vậy trước cửa sổ, làn gió đìu hiu thổi cuốn những lọn tóc màu nắng của hắn bay lên tứ tung. Cái gió và nắng của mùa hè, nồng nàn nhưng dường như chẳng đưa hương vị. Hắn chán chường nhìn ra cửa sổ, cánh mũi mở to dường như đang tìm kiếm một mùi hương nào đó, nhưng chẳng có gì ngoài gió và nắng. Vô vị.

Cửa khẽ mở trong khi hắn đang mơ màng nhìn ra ngoài kia, đôi mắt cụp xuống nhớ nhung ai đó. Một cô gái với mái tóc nâu dày và xoăn lọn, đôi mắt xám nâu ánh lên những cái nhìn lanh lợi, lém lỉnh và nghịch ngợm, khẽ ôm lấy tấm lưng rộng của hắn. Khuôn mặt cô ánh lên một nụ cười rạng rỡ, chói lòa giống màu nắng kia vậy.

Hắn không bất ngờ mà chỉ mỉm cười gỡ hai bàn tay đang ôm chặt lấy thân mình, từ từ xoay người lại. Cô gái vẫn cứ cười, nhìn hắn bằng đôi mắt đầy yêu thương. Hắn cụp đôi mắt mệt mỏi của mình như muốn lảng tránh thứ ánh sáng phát ra từ nụ cười kia vậy. Hắn ghét nắng, ghét cả mùa hè, thế nhưng hắn không cản thứ nắng nồng cháy đó bước vào cuộc đời hắn. Thật lạ.

Cô gái khẽ cười nhẹ một lần nữa, cái cười chan chứa sự nồng đượm của thứ nắng cháy bỏng nơi cô sinh ra. Ngồi phịch xuống ghế, đôi mắt vẫn không rời khỏi hắn.

- Anh, anh có yêu em không?

Tiếng nói cất lên, nhẹ như gió phả vào tai hắn. Hắn chậm rãi ngước nhìn, cố nặn ra một nụ cười tươi nhất có thể, nhưng hắn vẫn im lặng, không trả lời. Đối diện với cô, hắn không thể nói dối lòng mình.

- Em về từ bao giờ thế?

Hắn nhìn cô bâng quơ hỏi, rồi lại cụp mắt xuống sàn, nơi một vệt nắng vương qua kẽ hở của rèm cửa. Cô cũng cúi xuống, bàn tay ấm áp nắm lấy tay hắn, chậm rãi ngả lưng trên bờ vai rắn chắc, thong thả trả lời:

- Em vừa về thôi, anh không nhớ em sao?

- Anh nhớ. - Hắn hôn nhẹ lên mái tóc màu hạt dẻ, nhẹ hôn lên những lọn tóc xoăn xoăn dưới cái nắng, nó ánh lên một màu thật rực rỡ.

- Tại sao anh yêu em?

Tiếng nói trong trẻo như nắng lại cất lên, phảng phất chút buồn. Liam nghe tim mình hẫng một nhịp, trong vô thức, hắn đáp lại:

- Vậy tại sao em lại yêu anh.Cô cười, tiếng cười chói lóa vang lên trong cái vàng ươm của mùa hạ - Vì anh giống như một cơn gió, một cơn gió rất đặc biệt.

- Tại sao anh lại là gió?

- Vì gió rất bình yên.

Hắn quay cuồng đầu óc, mọi thứ giống như một cơn lũ ào ạt ùa về. Thứ kỉ niệm hắn đã lãng quên từ lâu nay lại mồn một hiện về trong trí óc hắn, đau đớn đến kì lạ.

Mùa thu 8 năm trước.

Hà Nội, Việt Nam.

Hoa sữa nở rộ từng những góc phố phường, mùi hương nồng thắm đến kì lạ. Một thanh niên trẻ với mái tóc vàng rụm như nắng, dáng người cao to đang khoác ba lô vật vờ trên vỉa hè. Hà Nội mùa thu se se lạnh, gió đưa mùi hoa sữa lộn vòng trong không gian, thứ mùi ngào ngạt đến khó thở.

Hắn lảo đảo bước đi trong bóng chiều tà, phố vắng khủng khiếp. Khung cảnh nơi đây thật ảm đạm hay do hắn cảm nhận như thế. Lòng hắn giờ đang cuồn cuộn, đầy những nỗi đau không rõ tên. Hắn loạng choạng rồi gục ngã. Mưa bắt đầu lất phất rơi, còn hắn, hắn gục xuống mà khóc.Một bàn tay nhẹ nhàng chìa ra cho hắn.

Mơ hồ hắn ngước mắt lên, nhìn thấy mờ mờ sau hàng lệ, một người con gái với tà váy trắng thướt tha, mái tóc đen xoăn nhẹ phủ trọn đôi vai gầy, mùi hoa sữa nồng nàn tỏa ra từ cái giỏ nho nhỏ trên tay cô gái, một nụ cười nhẹ nhưng buồn.

- Cần tôi giúp không?

Từng từ rành rọt vang lên, rõ như tiếng bản địa. Cô gái này biết tiếng Anh, hắn ngơ ngác nhìn, một thiên thần không phải với nụ cười rạng rỡ, không phải đôi mắt phát ra ánh hào quang, nhưng nụ cười ấy có thể xoa dịu nỗi đau, đôi mắt ấy có thể cảm thông cho tâm hồn đầy rẫy những vết thương của hắn.

Và hắn biết, thiên thần mùa thu của đời hắn đã xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro