CHƯƠNG 1 _ CHƯƠNG CỦA NGÔI SAO NĂM CÁNH ( The five-pointed star )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gặp lại Thánh Dạ ( My first tear )

"Hừ... Đã vậy thì chúng ta chỉ còn cách đấu với nhau một trận để quyết định xem ai phải nhường đường cho ai."

"Chơi luôn chứ sợ quái gì... Nhưng mà này, rồi cô sẽ hối hận cho mà xem."

"Chưa biết ai hối hận đâu! Vậy Dịch đại hiệp này cũng không khách sáo nữa..."

"Hừ..."

"Đàn Chỉ Thần Công!"

"Oái! Đê tiện! Dám búng mũi ta à? Xem tuyệt chiêu Thiết Bổ Sam! Thông Bội Quyền đây!"

"Ái da!"

"Hây a!"

Bốp binh! Binh bốp!

Huỵch!

...

Chết tiết, từ lúc từ biệt chú Mộc, Dịch đại hiệp này chả khác nào một chiến binh cảm tử lao một mạch đến bệnh viện Tảo Xuyên. Tôi chợt phát hiện trước cổng bệnh viện tập trung rất đông nữ sinh, trông chả khác nào bầy vịt giời đông lúc nhúc đang gân cổ lên gào thét: "Kim Ánh Minh! Kim Ánh Minh!" Kim Ánh Minh là ai vậy ta? Tóm lại tình hình bây giờ rất gay go, người đứng đông đến nỗi ngay cả ruồi cũng chẳng có chỗ mà lách vào.

Sau khi lượn đi lượn lại đúng năm mươi vòng ở đây, cuối cùng nhờ có mắt lửa ngươi vàng chả kém Tôn Ngộ Không mà tôi phát hiện ra có một lỗ hổng cao khoảng nửa mét bị che khuất bởi tầng tầng lớp lớp lá cây thầu dầu.

Ôi má ơi, cũng hết cách rồi! Thôi thì cứ chui đại vào vậy...

Tôi cúi đầu, khom lưng, cố chui qua cái lỗ hổng bé tí tẹo đó.

Binh!

Úi! Cái gì thế? Phía trước có cái gì đó cưng cứng như bê tông.

"Ái! Ai chán sống hả? Đứa nào cũng chui vào cái lỗ này thế? Muốn cụng đầu chết thiếu gia đây à?"

Ủa "bê tông" biết nói mới ghê chứ, tôi gắng gượng căng mắt ếch ra nhìn, giật mình khi thấy một nam sinh mặc áo khoác bò bụi bặm cũng đang trừng mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Ê! Cô có bị biến thái không mà chui vô đây hả? Khôn hồn thì tránh đường để thiếu gia đây ra."

"Cái gì, cái gì đấy? Rõ ràng là con chó điên chắn đường người ta trước còn già mồm à!" Tôi quắc mắt lên quát rõ to.

"Muốn chết hả?"

Chúng tôi như hai con bò tót, mũi thở phì phì như sắp sửa khè lửa đến nơi, mắt trợn trừng nhìn đối phương, hai cái đầu cứ dí chặt vào nhau.

Coi chiêu Thiết Đầu Công của ta đây! Chết nè! Chết nè!

"Con ranh chết tiệt, mày chán cơm thèm đất hả?" Nam sinh non vừa dùng hết sức chống đỡ, vừa nghiến răng kèn kẹt, "Co biết thiếu gia đây là ai không? Thiếu gia Mông Thái Nhất, đại ca của trường Tảo Xuyên."

Tôi tiếp tục húc đầu: "Đếch cần biết là ai hết, đồ cánh cụt rụt vòi!"

"Con ranh!"

Tôi húc, tôi húc, húc thật lực.

Đúng lúc chúng tôi húc nhau đến nỗi trán xì khói trắng, mắt gườm gườm nhìn nhau thì... "Í! Thiếu gia Thái Nhất! Sao cậu lại ở đây?" Đột nhiên giọng nói lí nhí của một nam sinh vang lên sau lưng Mông Thái Nhất.

"Oái! Chết thật! Bị phát hiện rồi! Con ranh trời đánh, mau tránh đường!" Cái tên ban nãy còn hung hăng như bò tót, thế mà giờ cuống lên như con khỉ bị cháy mông, la hét ầm ĩ, dùng hết sức bình sinh đẩy tôi ra ngoài. Oái! Hắn đã đẩy được nửa người tôi ra ngoài rồi.

"Á á á! Mọi người mau lại đây mà xem, có người muốn gặp Kim Ánh Minh nên tìm cách chui qua cả lỗ này!"

Bỗng một tiếng hét như lợn bị chọc tiết vang lên, tôi giật bắn mình, quay vội đầu lại thì phát hiên đám vịt giời phát cuồn ban nãy. Chẳng may bị họ tóm được thì tôi làm sao đi tìm Tiểu Thánh với Trinh Trí Chiêu được đây?

"Đồ điên! Nhanh... nhanh lên, để tôi vào trước đã! Để đám vịt giời kia tóm được thì thảm lắm đấy!"

"Còn lâu! Nếu tôi bị đám người sau lưng tóm được thì còn khuya mới có cơ hội đi gặp Chim Sẻ! Hay là thế này đi, cô cứ nhường tôi ra trước, tôi sẽ giúp cô xử lí đám bà tám kia!"

"Nói thật hay nói chơi đấy?"

Đúng lúc tôi mất cảnh giác thi tên Mông Thái Nhất chớp luôn thời cơ lách người qua nhanh như cắt, sau đó tóm lấy người đang ngã phịch ra đất là tôi.

"Thế... thế cậu định xử lí mấy nhỏ đó thế nào?" Nhìn đám người ấy càng lúc càng tiến gần đến chỗ mình, tôi lắp bắp như gà mắc tóc.

"Lắm lời! Chạy mau!"

"..."

Hộc! Hộc! Hộc! Hộc! Hộc!

Không biết bị Mông Thái Nhất kéo chạy được bao lâu, lúc tôi sắp tắc thở vì kiệt sức thì cuối cùng cũng đến một cái ngõ ít người qua lại.

Tôi cúi người thở dốc, hai tay đặt trên đầu gối. Hộc hộc hộc hộc... Số mệnh của Dịch đại hiệp này sao mà xui xẻo... Tôi làu bàu một lúc rồi đưa mắt nhìn Mông Thái Nhất đang đứng đối diện, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, "Ban nãy cậu nói cậu là học sinh trường Tảo Xuyên hả?"

"Chứ còn gì nữa!" Mông Thái Nhất nhíu mày rồi mặt vênh ngược lên giời, "Chả ai lại không biết đến tiểu bá vương vô địch trường Tảo Xuyên ~ thiếu gia Mông Thái Nhất!"

Tôi hí hửng móc mảnh giấy trong túi rồi chìa ra trước mặt Mông Thái Nhất: "Thế cậu có biết người này không?"

"Bắc Nguyên Ái... Ủa? Cô gặp bà già đó có chuyện gì thế?" Mông Thái Nhất há hốc mồm nhìn tôi.

"Đây là mảnh giấy của một chú sống lang thang họ Mộc viết cho tôi, còn dặn là 'gặp khó khăn thì cứ tìm người này'." Tôi sốt sắng.

Mông Thái Nhât chống cằm nghĩ ngợi mấy giây rồi vỗ đùi đét một cái: "Thế này đi! Kể ra cô cũng to gan lớn mật đấy, Mông Thái Nhất này không đánh nhau thì không kết thành bạn được, mai cô đến tường Tảo Xuyên chỉ cần nói tên của tôi ra, đảm bảo ngay cả hiệu trưởng cũng phải cun cút đón tiếp tử tế."

"Thế... Mông Thái Nhất này, cậu đã nghe qua ngôi sao Thánh Dạ bao giờ chưa?" Coi bộ hắn cũng là dân có máu mặt ở thành phố Tảo Xuyên, tôi vẫn nuôi hi vọng có thể thăm dò được chút ít thông tin gì đó.

"Ngôi sao á? Thiếu gia đây rảnh mà đi quan tâm mấy chuyện nhảm nhí đó..." Hắn định quay người đi thì bỗng dưng nhớ ra cái gì đó, chau mày lại, "À đúng rồi, hình như tôi có nghe con nhỏ mắc bệnh sạch sẽ thái quá nói, có một tên mặt mày vô cảm như người chết đang ở khu resort của nhả nhỏ ta để quay quảng cáo thì phải! Tên là gì í nhỉ... à tên là Thánh Dạ."

"Ế? Thật hả?" Biết được tung tích của Thánh Dạ, tôi sướng rơn nhảy cẫn lên, "Vậy... vậy Mông đại hiệp, phiền cậu nói cho tôi biết cái khu resort đó nằm ở đâu?"

Mông Thái Nhất nói cho tôi địa chỉ cụ thể, sau đó oai như cóc ghẻ xua xua tay: "Thôi nhé! Khỏi tiễn! Nhớ là đến Tảo Xuyên thì cứ nói tên tôi ra, nói là thiếu gia Mông Thái Nhất đẹp trai đến tội lỗi người hùng hành hiệp trượng nghĩa đệ nhất vô địch trường Tảo Xuyên."

"..."

"Một chữ cũng không được thiếu đâu đấy! Nhớ chưa hử?"

(Dạo này mình kiểm tra trên lớp hơi nhiều, mong mấy bạn thông cảm *cúi đầu*)

-----➿-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro