Chương 35: Vị khách không mời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đêm tối, Superman lơ lửng trên bầu trời, bên ngoài Bệnh viện Đa khoa Gotham. Anh có thể nghe thấy nhịp tim kiên định của Bruce bên trong tòa nhà. May mắn thay, màn cửa phòng bệnh của Bruce đã đóng, nên anh ta không thể nhìn thấy anh.

Clark thở dài. Anh đã ở Gotham cả đêm, giữ an toàn cho thành phố. Kể từ khi các tên ác nhân khu vực tin rằng Batman đã biến mất, tỷ lệ tội phạm đã tăng vọt. Superman cảm thấy có trách nhiệm bảo vệ vùng đất của Batman. Xét cho cùng, đó là lỗi của anh khi Bruce bị thương. Giữ Gotham bình yên là điều ít nhất Superman có thể làm.

Ở đuôi mắt, Clark phát hiện một luồng ánh sáng xanh và liếc sang một bên. Green Lantern đang bay về phía anh.

"Này, Supes!" Hal mỉm cười trong khi lơ lửng trong không khí bên cạnh anh, "Chuyện gì thế? Anh đã đến thăm tên ranh mãnh kia chưa? "

Clark nhìn đi chỗ khác không thoải mái, "Không. Batman đang nghỉ ngơi."

"Có phải Batman ở đó không?" Hal nhìn chăm chăm vào bệnh viện và chỉ vào căn phòng với rèm cửa khép kín, "Đó là phòng của anh ta à?"

"Dừng lại! Làm ơn đi đi! Giúp tôi! Ai đó giúp tôi!" Một người phụ nữ hét lên điên cuồng ở phía bên kia của Gotham.

"Tôi phải đi." Superman phóng đi, bay về phía người phụ nữ đang đau khổ.

SxB

Trong phòng bệnh, Bruce nằm trên giường với đôi mắt nhắm nghiền. Anh đã cố gắng ngủ nhiều giờ, nhưng anh vẫn tỉnh táo. Suy nghĩ của anh cứ quay lại với Clark. Bruce tự hỏi người anh hùng đó đang làm gì. Một phần của anh muốn gọi cho Lois lần nữa, nhưng anh không thể đối phó với cô ngay bây giờ. Cô luôn hỏi Bruce liệu anh có ổn không và đối xử với anh như một nạn nhân. Bruce không muốn sự thương hại của cô. Anh chỉ muốn có một bản cập nhật về Clark.

Clark xử lý mọi thứ như thế nào? Anh đã hồi phục chưa? Anh vẫn đổ lỗi cho bản thân sao? Anh vẫn muốn chết ư?

Bruce có thể cảm thấy tim anh đập mạnh trong lồng ngực. Anh quá lo lắng khi ngủ. Anh muốn gặp Clark, nhưng anh biết đó là một ý tưởng tồi. Anh không thể nhìn Clark. Không phải bây giờ. Với xương gãy và những vết bầm tím. Nhìn  Bruce bây giờ sẽ chỉ khiến Clark cảm thấy tệ hơn. Bruce cần chữa lành trước. Anh cần phải tỏ ra mạnh mẽ và cho Clark thấy anh hoàn toàn ổn. Bởi vì Bruce đã ổn...

Đột nhiên, anh nghe thấy một giọng nói quen thuộc, "Này, Tên ranh mãnh!"

Bruce ngay lập tức mở mắt và ngồi dậy. Green Lantern đang đứng trong phòng, bên cạnh cửa sổ đang mở.

"Mẹ nó. Thực sự là anh sao? "Hal há hốc miệng với anh trong sự ngạc nhiên, "Vậy, đây là bí mật lớn? Anh là Bruce Wayne."

Bruce gắt gỏng trong sự khó chịu. Anh không có tâm trạng cho việc này, "Đi đi, Hal."

Thay vì rời đi, Hal ngồi xuống ghế cạnh giường Bruce, "Tôi không thể tin được đó là anh. Ý tôi là, anh còn quá trẻ. Tôi luôn nghĩ anh là một ông già cáu kỉnh dưới cái mũ trùm đó. Nhưng anh chỉ lớn hơn tôi vài tuổi."

"Có ý kiến gì trong cuộc nói chuyện này không?" Bruce càu nhàu.

"Và anh cũng là một tay chơi!" Hal cười trong sự thích thú, "Thật điên rồ. Có đúng là anh đã làm hơn  trăm phụ nữ không?"

"Không."

"Ồ." Hal trông hơi thất vọng.

"Hơn năm mươi." Bruce thừa nhận.

"Chết tiệt, tên ranh mãnh!" Hal cười toe toét, "Họ có nóng bỏng không? Họ là tất cả các  mẫu hình?" Anh nhanh chóng thay đổi ý định, "Không, đừng nói với tôi. Nó sẽ khiến tôi ghen tị. "

"Hal, nếu anh không có lý do để ở đây, tôi thà bị bỏ lại một mình còn hơn."

"Tôi chỉ kiểm tra anh thôi, anh bạn." Hal khoanh tay khi nhìn chằm chằm vào vết thương của Bruce, "Bane thực sự đập anh ra trò."

Bruce trừng mắt nhìn anh, "Chà, như anh có thể thấy, tôi vẫn còn sống. Giờ thì đi ngay."

"Tốt thôi. Dù sao đi nữa... " Hal đứng dậy và đi về phía cửa sổ, "Tôi sẽ để anh lại để anh ủ ê."

"Tôi không ủ ê. "

"Ha, chắc rồi." Anh cười khẩy, "Gặp lại sau, tên ranh mãnh. Ngủ đi."

Green Lantern bay ra ngoài cửa sổ, để Bruce một mình trong phòng.

SxB

Đã đến lúc tổ chức cuộc họp hàng tuần. Tại Tháp Canh, Green Lantern bước xuống hành lang và vào phòng họp. Rồi anh ngồi xuống cạnh Flash. Tất cả các thành viên khác của Justice League đã ngồi quanh bàn họp, ngoại trừ Batman và Superman. Hal biết Bruce vẫn còn ở bệnh viện. Nhưng Clark thì ở đâu?

"Hãy bắt đầu cuộc họp." Wonder Woman thông báo.

"Chúng ta có nên đợi Supes không?" Flash hỏi.

Diana dịch chuyển thoải mái trên ghế, "Superman... cần một chút thời gian. Anh ấy sẽ không đến."

"Tôi nghĩ rằng những cuộc họp này là bắt buộc." Aquaman phàn nàn, "Tôi biết Batman bị thương. Nhưng lý do của Superman là gì?"

"Anh ấy cần thời gian nghỉ ngơi." Diana quát lên, "Anh ấy không nợ anh một lời giải thích."

Aquaman trừng mắt nhìn cô trong khi Martian Manhunter gắt gỏng với họ, "Sự thù địch này là không cần thiết."

Hal lên tiếng, "Tôi đã thấy Clark tối qua và anh ấy có vẻ ổn. Batman, mặt khác, trông cực thảm."

Barry trông ngạc nhiên, "Anh đã thấy Batman?"

"Ừ, anh đã tìm được phòng bệnh viện của anh ta." Hal cười tự hào khi anh khoe khoang, "Giờ thì anh biết danh tính bí mật của anh ta. Anh sẽ nói với em, nhưng nó là riêng tư, em biết đấy. "

"Anh ấy là Bruce Wayne?" Barry đột ngột hỏi.

"Cái gì?" Mắt Hal mở to vì sốc, "Làm thế nào em biết được điều đó?"

"Tôi có linh cảm." Barry giải thích, "Quay lại trước khi chúng ta thành lập liên minh, có một số bài viết về Bruce Wayne đã hẹn hò với Clark."

"Họ đang hẹn hò?!" Hal rít lên trong sự hoài nghi.

"Chà, tôi không biết. Tôi nghĩ đó chỉ là tin đồn. Nhưng Bruce và Clark chắc chắn đã được phát hiện ở cùng nhau, "Barry thở dài. "Mối quan hệ của họ phức tạp hơn anh nghĩ."

Diana gật đầu đồng ý, "Phải, rất phức tạp. Tôi lo cho cả hai."

"Chờ đã." Hal giơ cả hai tay lên, "Mọi người ở đây đã biết Bruce Wayne là Batman sao?"

"Tôi chỉ nghi ngờ thôi." Diana nhún vai.

"Tôi cũng vậy." Arthur thừa nhận.

"Tôi có thần giao cách cảm, nên tôi luôn biết." J'onn tiết lộ.

"Nghiêm túc sao?!" Hal hét lên trong sự thất vọng, "Tôi là người cuối cùng tìm ra nó?"

Tất cả các thành viên khác của liên minh đều nhún vai hoặc lặng lẽ quay đi.

"Ồ, đây là chuyện nhảm nhí!" Hal nổi khùng khi khoanh tay.

SxB

Đêm đó, Green Lantern đứng trên nóc tòa nhà cao tầng, đối diện bệnh viện Đa khoa Gotham. Anh nhìn chằm chằm vào cửa sổ phòng của Bruce, không biết phải làm gì. Sau cuộc họp Justice League, Hal đã bay về Gotham, nơi anh dành phần lớn thời gian để săn lùng Bane. Hal đã quyết định đánh bại tên ác nhân đã tấn công Batman. Anh nghĩ rằng anh có địa lợi tốt hơn với Dark Knight.

Chỉ có một vấn đề ... Bane không phải là người tấn công Bruce.

Hal siết chặt nắm tay của mình trong khi anh nhớ lại cuộc trò chuyện của mình với tên ác nhân. Với giọng nói méo mó kì lạ của mình, Bane đã cười khi nghe tin Batman bị thương nặng. Bane đã chối bỏ việc tấn công Batman và nói rằng hắn ước mình đã 'phá hủy Bat'. Dường như Bane thực sự tin rằng hắn có thể khiến Bruce bị thương, nhưng hắn không làm vậy. Hal tin tên khốn đó đang nói sự thật.

Nhưng nếu Bane không tấn công Bruce, thì ai đã làm? Và tại sao Bruce lại nói dối về nó?

Hal cần biết. Quyết tâm, anh bay ra khỏi mái nhà, hướng về phía cửa sổ của Bruce. Hal mở cửa sổ và bước vào phòng bệnh tối. Bruce đang nằm trên giường, đá loạn từ bên này sang bên kia. Mắt anh nhắm chặt và anh nhăn nhó như thể anh đang đau đớn. Anh gặp cơn ác mộng sao?

Lo lắng, Hal chầm chậm tiến lại gần giường, "Này, Bruce."

Bruce giật mình và run rẩy trong giấc ngủ. Gần giống như anh đang cố gắng chiến đấu với ai đó.

"Nào. Thức dậy đi." Hal tóm lấy vai Bruce.

Đột nhiên, Bruce bật dậy và bóp cổ Hal, "Đừng chạm vào tôi!"

Hal nghẹt thở, không thể thở được. Rồi Bruce chớp mắt vài lần khi anh tỉnh táo.

Anh ngạc nhiên nhìn Hal và cuối cùng thả anh ra, "Ồ, là anh."

"Phải, là tôi!" Hal ho trong khi giữ chặt cổ mình, "Cái quái gì thế, Bruce?"

"Anh không nên lẻn vào phòng của tôi."

"Tôi không lẻn vào!" Hal rụt rè, "Tôi đến đây để thăm bệnh. Nhắc tôi đừng bao giờ đánh thức anh lần nữa, tên tâm thần."

Bruce cho anh một cái nhìn khó chịu, "Tôi chưa bao giờ yêu cầu anh đến thăm."

"Quá xấu tính. Chúng ta cần nói chuyện." Hal ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường Bruce.

"Về điều gì?"

"Tôi đã nói chuyện với Bane. Tôi biết hắn không đánh anh, vậy ai đã làm?"

Bruce ngay lập tức căng thẳng, trông không thoải mái, "Đó không phải chuyện của anh."

"Phải, đúng vậy." Hal cãi lại, "Đó là việc của cả liên minh. Bất cứ ai có thể làm anh bị thương tệ đến mức này đều là một mối đe dọa nghiêm trọng. Chúng ta nên biết về nó."

"Tôi có thể tự xử lý."

"Rõ ràng là anh không thể. Đó là lý do tại sao anh bị như này." Hal nói gay gắt.

Bruce trừng mắt nhìn anh, "Ra khỏi phòng tôi."

"Hãy nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra."

"Không. Ra ngoài."

Hal ngoan cố khoanh tay, "Tôi sẽ không đi đâu cho đến khi anh nói chuyện với tôi. Người làm anh bị thương là ai? Hẳn là kẻ thực sự mạnh. "

"Cút. Ra. Ngoài."

"Có ai biết sự thật về những gì đã xảy ra không? Ít nhất, anh đã nói với Clark, phải không? Anh ấy biết, đúng không?"

"Anh không được nói chuyện với Clark về chuyện này." Bruce gầm gừ.

"Vậy là anh ấy biết?" Hal đứng dậy và đi về phía cửa sổ, "Chết tiệt. Tôi sẽ hỏi anh ấy. "

"Chờ đã!"

Hal dừng lại và quay lại, "Sao?"

Bruce trông thật sự sợ hãi khi anh nài nỉ, "Làm ơn để Clark một mình."

Hal há hốc miệng nhìn anh hoài nghi. Làm ơn? Anh không chắc liệu anh có nghe đúng không. Batman sẽ không bao giờ cầu xin bất cứ điều gì. Đã xảy ra lỗi gì đó nghiêm trọng, "Cái quái gì đang xảy ra với anh vậy?"

"Tôi sẽ nói với anh những gì đã xảy ra nếu anh hứa để Clark một mình."

"Tốt. Tôi hứa." Hal quay lại ghế và ngồi xuống, "Vậy chuyện gì đã xảy ra?"

Bruce do dự trước khi nói, " Joker đã khiến Clark tiếp xúc với kryptonite đỏ ..."

"Cái gì?" Hal nhìn anh bối rối, "Kryptonite đỏ là gì?"

"Nó lấy đi sự tự chủ của Clark, lương tâm của anh ta. Anh ta không thể kiểm soát bản thân khi tiếp xúc với nó."

"Chờ đã. A-Anh đang nói là...?" Hal chùn bước, hoàn toàn bị sốc, "Clark tấn công anh?"

Bruce thở dài, "Phải, nhưng đó không phải lỗi của anh ta."

"Chết tiệt! Và, kryptonite đỏ này ở ngoài kia, đang ở đâu đó?"

"Phải, xui xẻo là thế. Tôi sẽ phá hủy kryptonite đỏ bất cứ khi nào tôi tìm thấy nó. Nhưng vẫn còn một số tôi chưa định vị được."

"Tôi có thể tìm nó cho anh." Hal đề nghị, "Tôi sẽ tìm mọi nơi."

"Kryptonite đỏ không dễ tìm. Nó cực kỳ hiếm."

"Tôi sẽ tìm nó,tên ranh mãnh. Đừng lo lắng. Anh có thể đặt niềm tin vào tôi." Hal nói một cách trấn an.

Bruce nở một nụ cười nhỏ, "Cảm ơn."

Hal chớp mắt ngạc nhiên, "Anh vừa cảm ơn tôi sao?" Anh chọc thẳng vào Bruce? "Wow. Clark chắc chắn đã đánh anh rất nhiều."

"Im đi, Lantern." Bruce đập vào tay anh.

"Tôi vẫn chưa hiểu. Tại sao Clark tấn công anh? Anh như người bạn tốt nhất của anh ta. Tại sao anh ta không tấn công Luthor hay ai đó mà anh ta ghét? "

Bruce tránh ánh mắt của anh, "Tôi không biết."

Hal nghiêng người lại gần hơn và chạm vào vết bầm đen trên cổ họng của Bruce, "Mẹ kiếp. Anh ta cũng bóp cổ anh à?"

Bruce nhanh chóng hất cánh tay ra. Anh lườm Hal trong khi hơi run rẩy, "Biến đi."

Hal sững sờ, nhìn anh chằm chằm. Một cái gì đó dường như đã tắt. Anh nhớ lại những gì Bruce đã hét lên khi anh tỉnh dậy lần đầu tiên. "Đừng chạm vào tôi!" Đột nhiên, Hal sợ hãi bởi một ý nghĩ đáng lo ngại.

"Khi Clark tấn công anh, anh ta có nói gì không?"

"Hal, thôi đi!" Bruce gầm gừ.

Anh thận trọng đưa tay về phía Bruce. Sau đó, Bruce hất tay anh ra, một lần nữa.

"Clark đã làm gì với anh ?" Hal hỏi kinh hãi.

"Tôi đã nói rồi. Anh ta tấn công tôi."

"Đó là tất cả những gì anh ta đã làm sao?"

Mặt Bruce tái xanh, trông lo lắng, "Tôi không hiểu ý anh là gì."

"Tôi không nghĩ vậy." Hal đe dọa, "Hãy nói cho tôi hoặc tôi sẽ hỏi Clark."

Bruce lườm anh với ánh mắt hận thù trong mắt anh, "Anh là một thằng khốn."

"Kể cho tôi chuyện gì đã xảy ra."

"Anh ta cố cưỡng hiếp tôi." Bruce cáu kỉnh giận dữ, "Giờ anh đã hài lòng chưa? Anh có thể để tôi một mình không? "

"Ôi, Chúa ơi." Hal cảm thấy tội lỗi vì tò mò, "Bruce, tôi-tôi xin lỗi. Anh ổn chứ?"

"Đừng nói với tôi như thế." Bruce rít lên.

"Như cái gì? Làm như tôi quan tâm sao?"

"Cứ đi đi."

Hal bật dậy khỏi ghế, đầy tức giận. Anh siết chặt nắm đấm của mình trong khi đi qua đi lại, "Tôi không hiểu anh, Bruce. Tôi đang cố gắng giúp anh và anh đẩy tôi ra. Nhưng anh bảo vệ người đàn ông đã cố cưỡng hiếp anh?!"

"Clark không chịu trách nhiệm về những gì đã xảy ra." Bruce cãi lại.

"Nhảm nhí! Tôi không tin!" Hal hét lên giận dữ, "Một mảnh kryptonite không thể biến ai đó thành kẻ hiếp dâm. Anh ta hẳn đã muốn làm điều đó."

"Hal, im đi. Anh không biết mình đang nói gì đâu."

"Đánh anh là một chuyện. Nhưng cưỡng hiếp? Tôi không thể đưa ra lý do của Clark. Anh ta phải trả giá cho những gì anh ta đã làm!"

"Không, anh không được làm thế. Và anh sẽ để anh ta một mình!" Bruce hét lên.

"Clark đã cố cưỡng hiếp anh!" Hal hét lên trong sự thất vọng, "Tại sao anh vẫn bảo vệ anh ta?! Anh có bị ấm đầu không."

"Ra ngoài! NGAY!" Bruce hét lên.

"Anh Wayne, mọi thứ đều ổn chứ?" Một giọng nữ vang lên từ hành lang.

Bây giờ bước chân đang đến gần cửa. Trong một lúc, Hal và Bruce trừng mắt nhìn nhau. Rồi Hal nhanh chóng bay ra khỏi cửa sổ trước khi một y tá vào phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro