Chương 38 : Sai lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đau đớn ... Bruce đau đớn rất nhiều. Clark đứng trên anh, ghim cổ tay lên trên đầu anh. Cánh tay phải của Bruce bị gãy và đau nhói. Mắt cá chân trái của anh bị trật khớp. Một vài xương sườn bị gãy. Và sau đầu anh đau nhức từ Clark đập anh vào sàn nhà.

"Nói rằng anh là của tôi." Clark nhìn anh với ánh mắt khao khát, sở hữu.

Bên dưới Kryptonian, Bruce có thể cảm thấy mình đang cương . Kevlar của anh đã bị cắt nát và nửa dưới của cơ thể anh đã hoàn toàn phơi bày.

Clark nhận thấy sự cương cứng và cười toe toét. "Có vẻ như cơ thể anh đồng ý với tôi."

Superman đẩy về phía anh, cọ xát thứ đang cương của họ. Trong  khoái lạc, Bruce cong lưng, rên rỉ.

"C-Của anh. Tôi là của anh."

Clark nắm cằm, nghiêng mặt anh lên. "Nói lại lần nữa."

"Tôi là của anh. Của anh. Của anh, "anh thở hổn hển. "Tôi thuộc về anh."

Bruce giật mình tỉnh lại, hoảng hốt. Tim anh đập thình thịch khi anh ngồi dậy trên giường. Anh vẫn ở một mình trong phòng anh tại Trang viên Wayne . Những tia sáng mặt trời chiếu qua khoảng trống giữa các tấm rèm, chiếu sáng phòng ngủ tối tăm. Bruce ôm lấy mặt anh, cố thở chậm lại. Anh chóng mặt vì thở gấp.

Anh có một cơn ác mộng khác. Bruce nghĩ anh đã tốt hơn. Đã ba tháng kể từ vụ tấn công. Tại sao anh vẫn còn gặp ác mộng? Anh nên vượt qua điều này.

Bruce tái hiện lại giấc mơ trong đầu. Anh cảm thấy xấu hổ khi nhớ lại anh đã dựng lên như thế nào trong cuộc tấn công. Cái quái gì đang xy ra vi tôi? Có l tôi đang điên... Làm thế nào Bruce có thể tận hưởng việc bị lạm dụng như vậy?

Không, tôi không thích nó. Bruce lắc đầu, cảm thấy bối rối. Anh đã bị đau trong cuộc tấn công. Anh đã sợ hãi. Vậy thì tại sao anh có thể dựng lên? Có phải anh  là một kẻ bệnh hoạn không? Anh có thích Clark thống trị anh không? Sở hữu anh?

Anh nhớ cái nhìn đầy thiêu đốt trong mắt Clark khi anh ta yêu cầu, "Nói rng anh là ca tôi."

Bruce bật dậy khỏi giường, đi tới đi lui. Đó không phi là Clark. Clark s không làm thế vi tôi. Đó không phi là Clark! Suy nghĩ của anh lướt nhanh khi anh run rẩy lo lắng. Kryptonite đỏ đã khiến Superman làm những điều đó. Clark đã không khống chế được tâm trí anh.

Nhưng, lý do của Bruce là gì? Tại sao anh lại bị kích thích? Tại sao anh lại khóc và cầu xin như một con chó con ?

Bruce hét lên một cách giận dữ khi anh đấm vào cái gương treo trên tường. Chiếc gương rơi xuống, vỡ tan trên sàn nhà. Máu nhỏ giọt từ tay anh trong khi Bruce nhìn xuống mảnh vỡ xung quanh. Sự phản chiếu của anh rời rạc và gãy giữa các mảnh gương.

Nước mắt chảy dài trên má anh khi anh giấu mặt trong tay.

Bruce là một mớ hỗn độn.

SxB

Tại cuộc họp Justice League hàng tuần, Flash ngồi ở bàn họp, cảm thấy vô cùng khó chịu. Green Lantern đang ngồi trong ghế của Superman bên cạnh Batman, trong khi Clark đang ngồi cạnh Barry. Mọi người trong bàn đều tỏ ra tức giận. Hal và Diana lườm nhau như thể họ có thể bắt đầu đánh nhau bất cứ lúc nào. Clark trông cực kỳ khổ sở. Aquaman và Martian Manhunter dường như cũng không vui lắm.

Người duy nhất nói là Batman. Bruce dẫn đầu cuộc họp như thường lệ, hành động như không biết gì đến sự khó chịu của mọi người. Cuối cùng, anh kết thúc cuộc họp, rồi anh đứng dậy và lao ra khỏi phòng họp.

Clark bất ngờ bật dậy khỏi ghế và đuổi theo anh. Tò mò, Barry nhanh chóng theo họ ra bên ngoài.

Ở hành lang, Clark đang đứng trước Bruce. "Robin đã gọi tôi tối qua. Chúng ta có thể nói chuyện không?"

"Không." Batman gầm gừ, "Tên nhóc đó nên quan tâm đến việc của mình thì hơn."

Bruce cố gắng rời đi, nhưng rồi Superman lại cản đường anh, chặn lối đi của anh. "Dick chỉ lo lắng cho anh. Tôi thực sự nghĩ chúng ta nên nói chuyện. "

"Tránh ra." Bruce lườm anh.

Đột nhiên, Hal lao vào hành lang và đẩy Clark ra khỏi Bruce.

"Rút lui đi! Anh ấy không muốn nói chuyện với anh! "Hal hét lên với Superman.

Chết tit! Flash nhanh chóng nắm lấy Green Lantern và kéo anh ra. "Hal, hãy để họ nói chuyện!"

"Không đời nào! Clark cần biến đi! "Hal hét lên khi anh giằng tay khỏi tay Barry.

Rồi Wonder Woman xông vào hành lang. Cô rút thanh kiếm của mình và gầm lên với Hal, "Tôi mệt mỏi vì sự xấc xược của anh lắm rồi, anh là cái tên ngớ ngẩn."

"Cô muốn đánh nhau sao, con khốn?!" Green Lantern hét lên với cô trong khi Flash kéo anh lại.

"Diana, bình tĩnh đi. Làm ơn, "Superman nắm lấy thanh kiếm của Diana, cầu xin cô.

Trong cuộc hỗn loạn, Batman quay người bỏ đi. 

Cố gắng xoa dịu tình hình, Flash kéo theo Green Lantern và phóng đi với tốc độ cực nhanh.

Barry lao tới phía bên kia Tháp Canh, rồi thả Hal ra, để anh rơi xuống sàn.

Hal nhảy dựng lên, hét lên, "Chết tiệt, Barry! Đừng làm thế nữa! "

"Anh phải để Clark và Bruce một mình," Barry cáu kỉnh giận dữ. "Họ phải nói chuyện! Anh đang làm mọi thứ tồi tệ hơn! "

Hal trông bị xúc phạm. "Anh đang làm cho nó tồi tệ hơn?"

"Đúng vậy!"

"Ồ, anh là kẻ xấu ở đây sao? Thật sao?! Em có biết Clark đã làm gì không? "

Barry khoanh tay." Có, anh ấy đã nói với tôi. Anh ấy đã tấn công Bruce trong khi chịu ảnh hưởng của kryptonite đỏ. "

"Em có biết anh ta đã cố cưỡng hiếp Bruce không?"

"Không..." Clark đã giải thích toàn bộ sự mọi chuyện, nhưng anh cố ý không nói ra phần đó với Hal. Barry thở dài. "Nhưng nó không làm tôi ngạc nhiên."

"Gì? Làm thế quái nào - ?! "Hal hét lên trong sự phẫn nộ.

"Anh có biết cách kryptonite đỏ hoạt động không? Nó làm chệch đi những ham muốn của Clark và lấy đi lương tâm, đạo đức của anh ấy. Không còn cảm giác đúng và sai, làm thế nào mà Clark có thể tự ngăn mình lại? "Barry bảo vệ Kryptonian," Anh ấy không có lỗi ở đây. Đừng trách anh ấy nữa. "

Hal quay đi, cau có. "Anh chỉ muốn bảo vệ Bruce. Anh ta là bạn của chúng ta... "

"Tôi biết, Hal. Và tôi muốn bảo vệ anh ấy nhiều như anh. Nhưng đừng quên rằng Clark cũng là bạn của chúng ta. "

"Hmph. Anh ta không phải là bạn của anh. "Hal dậm chân đi.

Barry thở phào nhẹ nhõm.

SxB

Tối hôm đó, Bruce ngồi một mình trong Batcave, lặng lẽ tức giận. Anh vẫn giận Robin vì đã gọi điện cho Superman. Dick không nên liên lạc với Clark sau lưng anh. Bruce đã giận điên người. Vào bữa ăn tối, Bruce đã có một cuộc cãi vã với Dick, sau đó ra lệnh cho cậu về phòng của mình. Tối nay Batman lên kế hoạch tuần tra Gotham một mình.

"Bruce?" Giọng Clark vang lên từ Bat-Comm. Anh nghe có vẻ lo lắng. "Bruce, tôi biết anh có thể nghe thấy tôi. Dick nói với tôi chuyện gì đã xảy ra với Joker. Chúng ta có thể nói chuyện được không? "

Bruce giận dữ tắt Bat-Comm và đập nó trên bàn.

Kể từ cuộc họp của Justice League hôm nay, Clark đã cố gắng liên lạc với anh. Rõ ràng là anh biết Batman gần như đã giết Joker cách đây vài đêm. Clark chắc đã nghĩ rằng Bruce đã đánh mất mình, rằng anh không thể đối phó với bóng tối của chính mình.

Phải, Clark đã sai. Mọi thứ đều dưới sự kiểm soát của Bruce. Anh không cần Superman lao vào và cứu anh khỏi chính anh. Anh không phải là kẻ thảm hại.

Bruce đứng dậy và lao đến Batmobile. Anh ngồi ở ghế tài xế rồi phóng ra khỏi hang. Batman chạy xuống phố, hướng về trung tâm của Gotham. Trong một con hẻm tối, anh đỗ chiếc Batmobile, rồi bắn khẩu súng của mình và tung lên mái của một tòa nhà gần đó.

Trong khoảng một giờ, Batman tuần tra thành phố, nhảy từ trên mái nhà này lên sân thượng kia. Đêm nay Gotham khá yên bình nhưng điều này khiến anhthấy bồn chồn hơn. Chắc chắn có tội phạm ở đâu đó quanh đây.

Cuối cùng, anh phát hiện một khuôn mặt quen thuộc trên mái nhà của một phòng trưng bày nghệ thuật. Catwoman cắt một cái lỗ  tấm kính trên mái nhà. Có lẽ vì vậy nên cô có thể lẻn vào bên trong và trộm các tác phẩm nghệ thuật.

Batman tung về phía phòng trưng bày nghệ thuật và đáp xuống mái nhà. Anh đứng trước mặt Catwoman, lườm cô.

Cô nhếch mép cười khi nhận ra anh. "Ôi trời. Anh chàng bự con, Bat xấu tính đã bắt được tôi. "

"Tôi sẽ không cho phép cô trộm bất cứ thứ gì," anh gầm gừ.

Catwoman lập tức rút roi ra và tấn công. Cô vung cây roi của mình vào anh trong khi Batman nhảy ra khỏi đường tấn công của nó. Anh hầu như không né tránh khi cô quất chiếc roi. Trong một đòn tấn công, Bruce không đủ nhanh và cái roi siết chặt quanh cánh tay phải của anh. Catwoman cười khi cô giật mạnh vũ khí của mình, kéo Batman về phía cô. Cô chộp lấy anh, cố vuốt khuôn mặt anh, nhưng Batman nhanh chóng nắm lấy cánh tay cô và ngăn cô lại.

Cô ép sát cơ thể mình vào anh. "Anh biết đấy, tôi có thể nghĩ ra điều gì đó thú vị hơn nhiều so với đánh nhau."

"Cô chỉ nói thế bởi vì cô đang thua." Batman nhếch mép cười khi anh giật mạnh cánh tay phải của mình, giật lấy cái roi khỏi tay cô.

"Ôi, thôi nào." Cô rên rỉ, "Vui vẻ tối nay đi nào. Đã lâu rồi tôi mới gặp anh. "

Bruce yên lặng, xem xét đề nghị của cô. Đã nhiều năm kể từ khi anh ngủ với Catwoman. Lần cuối cùng là trước khi anh gặp Clark.

"Bat mạnh mẽ của tôi." Cô cúi xuống và vuốt ve Kevlar, cả hạ bộ của anh.

Mặc dù anh chỉ cảm thấy cô chạm vào bộ giáp, anh đã trở nên cứng . Một cảm giác nhẹ nhõm trôi qua anh. Bruce không phải là một kẻ quái dị. Anh không trở thành kẻ thích bị hành hạ. Anh không hoàn toàn điên rồ. Nếu anh muốn, anh có thể quan hệ tình dục với Catwoman giống như anh đã làm cách đây nhiều năm.

Catwoman đối xử với anh như anh mạnh mẽ, như anh nắm quyền kiểm soát. Hơn bất cứ điều gì, Bruce muốn cảm thấy như anh nắm quyền kiểm soát. Anh cảm thấy mệt mỏi vì cảm thấy yếu đuối.

Khi Catwoman áp miệng vào môi anh, Bruce hôn cô.

SxB

Superman đã kiệt sức. Sau cuộc họp Justice League, anh đã dành phần lớn thời gian để chiến đấu với Luthor. Hắn đã nâng cấp Warsuit của mình và tàn phá Metropolis. Hôm nay Luthor đã gần giết được Superman nhiều lần. Tình huống tồi tệ đến nỗi Clark phải gọi cho Diana để được giúp đỡ. May mà Wonder Woman đã đến giải cứu. Với sự giúp đỡ của cô, Superman đã có thể đánh bại Luthor.

Giờ thì tên ác nhân đó đang ở trong tù, và Clark đã cố gắng liên lạc với Bruce lần nữa. Anh đã gọi Bruce trên Bat-Comm nhiều lần, nhưng không có phản hổi. Clark đợi trong căn hộ của mình một lúc, rồi cuối cùng anh quyết định bay đến Gotham. Anh thực sự lo lắng cho Bruce. Đêm qua, Dick đã gọi cho Clark và nói với anh về hành động tự hủy hoại mình của Bruce.

Có vẻ như Bruce đang tan vỡ. Clark không thể tin rằng Batman gần như đã giết Joker. Nếu Bruce thực sự phạm tội giết người, điều đó sẽ làm hỏng anh. Quy tắc của anh rất quan trọng với anh. Clark không thể chịu nổi khi Bruce tự hủy hoại mình.

Bay qua bầu trời, Superman tiến về phía Gotham trong khi lắng nghe nhịp tim của Bruce. Chẳng mấy chốc, anh phát hiện Batmobile đang chạy xuống đường, về phía Batcave. Sau khi Bruce lái xe vào hang, Clark theo anh vào trong và đáp xuống mặt đất.

Batman bước ra khỏi Batmobile và lườm Superman. "Anh đang làm gì ở đây?"

"Chúng ta cần nói chuyện," Clark khăng khăng.

"Hmph. Tôi không có gì để nói với anh. "Bruce lao vào  Batcave.

Trong một ảo ảnh của siêu tốc độ, Superman xuất hiện trước mặt anh, ngăn anh lại. Clark nhìn Bruce, phân tích Batsuit của anh. Chiếc Kevlar có những vết xước lạ và thắt lưng của anh vặn vẹo như thể anh đã vội vã.

"Đêm tuần tra của anh thế nào?" Clark nói.

"Tốt."

"Bắt được kẻ xấu nào không?"

Bruce nhún vai. "Anh có thể nói thế."

"Tại sao thắt lưng của anh lại cong vẹo thế?" Clark hỏi.

Batman nhanh chóng điều chỉnh thắt lưng của mình, "Đó không phải việc của anh. Ra khỏi đây đi."

"Tôi sẽ không rời khỏi cho đến khi anh nói chuyện với tôi." Clark bướng bỉnh khoanh tay.

Bruce nhìn anh khó chịu. "Anh có thực sự muốn biết những gì tôi đã làm tối nay không?"

"Có."

"Tôi đã quan hệ với Catwoman trong Batmobile."

"SAO CƠ ?!" Clark hét lên, kinh ngạc.

Bruce ngay lập tức nhảy lùi lại và đặt một tay lên thắt lưng tiện ích của mình. Trái tim anh đang đập như anh chờ Superman tấn công.

"Anh có vấn đề gì với chuyện đó không?" Batman gầm gừ phòng thủ.

Clark khinh ngạc với đôi mắt mở lớn, không tin. Bruce có thực sự nghĩ anh đang gặp nguy hiểm không? Tổn thương... Đúng vậy, anh rất buồn khi Bruce ngủ với Catwoman. Nhưng Clark sẽ không bao giờ tấn công anh. Khó chịu, Clark siết chặt nắm đấm của mình khi anh cau có với Bruce.

"Không, tôi không," Clark lạnh lùng nói. "Cứ làm bất cứ điều gì anh muốn, Bruce."

Trong chớp mắt, anh phóng ra khỏi hang và bay đi.

SxB

Trong căn hộ của anh, Clark ngồi trên chiếc ghế dài, tức giận. Anh cảm thấy đau đớn và bị phản bội dù anh biết mình không có quyền cảm thấy như thế. Họ có thể đã hành động như một cặp tại một thời điểm, nhưng Bruce chưa bao giờ là bạn trai của anh. Anh ta được tự do ngủ với bất cứ ai anh ta muốn. Ngay cả một kẻ trộm như Catwoman.

Clark giận dữ khoanh tay. Catwoman? Thật sao? Sau tất cả những gì đã xảy ra, anh có thể hiểu Bruce muốn ngủ với một người phụ nữ, nhưng tại sao anh lại chọn một tên tội phạm? Nói về các tiêu chuẩn thấp. Anh hy vọng Bruce đã sử dụng 'ba con sói'. Clark sẽ không ngạc nhiên nếu Catwoman đã cố khiến anh mắc phải HIV hoặc một số căn bệnh khác.

Hình ảnh lóe lên trong tâm trí anh khi Clark tưởng tượng Bruce hôn Catwoman, quan hệ với cô. Tức giận, Clark đứng dậy và đi quanh căn hộ của mình. Điều này thật ngu ngốc. Anh không có quyền ghen. Giữa anh và Bruce đã kết thúc! Mọi thứ kết thúc rồi...

Clark điếng người khi nước mắt trào ra. Nó đã thực sự, thực sự kết thúc. Suy nghĩ cuối cùng đã đánh anh như một tấn gạch. Ngay cả, sau mọi thứ, có một phần nhỏ của anh vẫn còn hy vọng. Anh nghĩ rằng có lẽ anh có thể giải quyết tất cả điều này bằng cách nào đó... Nhưng không thể sửa chữa. Như Bruce đã nói, mọi thứ đã xong.

Nước mắt chảy dài trên mặt anh khi anh ngồi xuống ghế. Mối quan hệ với Bruce đã biến mất. Anh không nghĩ họ còn có thể là bạn nữa.

Trên bàn, điện thoại của anh bắt đầu đổ chuông. Anh nhấc điện thoại lên và liếc nhìn vào ID người gọi. Đó là Lois.

Anh trả lời cuộc gọi, "H-Hey, Lois."

"Này, Smallville." Cô dừng lại một lúc. "Anh ổn không thế? Anh có vẻ buồn."

Clark nhanh chóng lau nước mắt. "Anh không sao."

"Chuyện gì vậy?" Cô hỏi.

Clark thở dài. Gần đây, anh đã không thể che giấu bất cứ điều gì với Lois. Cô liên tục kiểm tra anh.

"Anh đã từ bỏ Bruce. Hoàn toàn. Anh vẫn có thể làm việc với anh ấy, nhưng anh không nghĩ bọn anh sẽ trở thành bạn được nữa, "anh thừa nhận buồn bã. "Đã kết thúc rồi."

"Ồ, Clark. Em rất tiếc, "Lois nói với sự thông cảm.

"Tốt rồi. Đó là điều tốt nhất..."

"Em sẽ đến ngay."

Anh khăng khăng, "Không, Lois. Ổn rồi-"

"Em sẽ đến." Cô gác máy.

Thở dài, Clark đặt điện thoại xuống. Lúc này anh chỉ muốn ở một mình, nhưng anh biết Lois sẽ không đồng ý. Kể từ khi anh cố tự tử, cô đã dành rất nhiều thời gian ở căn hộ của anh. Cô là một người bạn thực sự tốt. Clark không xứng đáng với cô.

Hai mươi phút sau, Lois bước vào căn hộ của anh. Cô sử dụng chìa khóa dự phòng của mình và thậm chí còn không thèm gõ cửa. Cô lao vào trong, mang theo hai túi lớn. Cô đặt túi lên bàn bếp, sau đó lấy ra một chai vodka và rượu rum.

Clark nhìn cô bối rối. "Hả, Lois, tại sao em lại mang rượu đến?"

"Chà, em không biết gì về anh, nhưng em thích xả láng sau một vụ chia tay tồi tệ." Cô lấy ra hai cái ly thấp và đổ đầy vodka.

Clark không trang cãi. "Bruce và anh chưa từng hẹn hò. Ngoài ra, rượu không ảnh hưởng đến anh. "

"Đó là lý do tại sao em mang cái này." Lois rút ra một thùng chứa chì và mở nó ra, để lộ một miếng kryptonite màu xanh lá cây.

Clark cau mày, cảm thấy sức mạnh của mình tiêu tan. "Em vẫn còn có?"

"Tất nhiên rồi." Lois đặt kryptonite lên bàn. "Giờ thì anh yếu hơn, có lẽ anh có thể say xỉn một lần. Nó đáng để thử. "

"Anh không biết," anh miễn cưỡng nói.

"Thôi nào, Smallville." Cô đưa cho anh một ly thủy tinh. "Cạn ly."

SxB

Sau vài vòng vodka, Clark chắc chắn đã cảm thấy được hiệu quả. Bây giờ anh đang ngồi trên chiếc ghế dài bên cạnh Lois. Cả hai đều uống rượu rum pha với soda. Kryptonite vẫn còn trên bàn bếp. Nó đủ gần để làm cho Clark cảm thấy yếu, nhưng cũng đủ khoảng cách để nó không khiến anh đau đớn. Clark cảm thấy nhẹ nhõm khi nhấm nháp đồ uống hỗn hợp. Toàn bộ cơ thể anh cảm thấy vô trọng lực và tê liệt. Thật kỳ lạ.

"Wow." Clark khua tay qua lại trước mặt. "Vậy, đây là những gì người say cảm thấy sao?"

Lois cười khúc khích. "Ôi chúa ơi. Em đã làm hư anh. "

Anh cười với cô. Cả hai đều say xỉn. Anh vui vì Lois đã gợi ý điều này. Tất cả những lo lắng của anh dường như tan biến. Trong cơn say này, anh gần như có thể quên ... Bruce. Cơn đau đầu đột nhiên đánh anh cùng một lúc.

Nước mắt trào dâng trong mắt anh. "Anh nhớ Bruce. Anh đã yêu anh ấy rất nhiều. Nhưng bây giờ tất cả đã hết rồi. "Clark ôm mặt anh trong khi anh khóc. "Nó không thể sửa chữa. Anh không thể sửa nó. "

"Ôi, Smallville. Thôi nào. "Lois vòng tay ôm lấy anh, kéo anh vào một cái ôm. "Không sao đâu. Em xin lỗi, nhưng anh luôn có thể tìm người khác. Anh là một anh chàng tuyệt vời. "

"Anh thật khinh khủng." Clark nhẹ nhàng đẩy cô ra.

"Khônggg. Thôi nào, đừng nói thế. "Cô cố làm anh vui lên," Anh thật tuyệt. Em mãi yêu anh. "

"Em đã phải lòng Superman."

Cô đảo mắt. "Phải, đó là anh. "

Anh buồn bã lắc đầu. "Em không thích con người thật của anh. Clark Kent."

"Gì chứ. Anh điên à? Em hoàn toàn nhận ra sau cặp kính đó. "Lois cười tự mãn.

Clark cười. "Vậy tại sao em lại nói không? Khi anh hỏi em nhiều năm trước... "

Cô thở dài trong khi khoanh tay. "Bởi vì anh giống như người bạn tốt nhất của em và em sợ phải phá hủy điều đó, anh biết đấy. Sau đó, anh đã gặp Brucinda và bắt đầu thích các chàng trai, vậy nên sao cũng được."

"Một anh chàng. Không phải các chàng trai. "

"Sao cơ?"

"Bruce... Anh ấy là người đàn ông duy nhất anh từng thích. Anh vẫn thích phụ nữ hơn. Bruce giống như... một ngoại lệ, "Clark giải thích.

"Oh. Chà, chết tiệt. "Lois ngả đầu ra sau, nhìn lên trần nhà. "Em đoán em thực sự thất vọng ."

Clark nhìn cô bối rối. "Ý em là gì?"

"Trước khi anh gặp Bruce, em đã có một cơ hội với anh và em đã bỏ qua nó. Em tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu em nói có. "

"Anh... anh không biết," anh thừa nhận.

Cô liếc nhìn anh. "Anh có nghĩ mọi thứ sẽ tốt hơn không?"

Clark nhìn chằm chằm vào mắt cô. "Chúng ta vẫn có thể tìm ra."

Lois ngả người về phía trước và hôn anh.

SxB

Vào buổi sáng, Bruce tỉnh dậy trong phòng ngủ. Trong một lúc, anh nằm trên giường, cảm thấy thảm hại. Anh đã nghĩ cái quái gì tối qua? Có một lý do tại sao anh ngừng gặp Catwoman vài năm trước. Bởi vì ở bên cô là một sai lầm. Nó luôn là một sai lầm. Thay vì đưa cô vào tù, Batman đã để cô đi. Ngay khi anh rời đi, cô có lẽ đã trở lại phòng trưng bày nghệ thuật và trộm đồ.

Bruce run lên khi anh nhớ lại cuộc trò chuyện của anh với Clark.

"Tôi đã quan h vi Catwoman trong Batmobile."

Làm sao anh có thể nói điều đó với Clark? Nó thật tàn nhẫn. Bruce biết anh ta cảm thấy thế nào về anh. Mặc dù họ chưa bao giờ chính thức là một cặp, Bruce cảm thấy tội lỗi ... Anh nhớ lại nét mặt đau đớn trên khuôn mặt của Clark và muốn đấm chính mình. Clark không đáng chịu đựng điều đó. Superman đã cố nói chuyện với anh và sửa chữa mọi thứ, và Bruce đã hành động như một thằng khốn.

"Chúa ơi, chết tiệt." Bruce đứng dậy và kéo chiếc áo choàng đen, rồi anh rời phòng ngủ.

Trên hành lang, Dick đang đứng bên ngoài phòng anh. Cậu thiếu niên trừng mắt nhìn anh trong khi khoanh tay.

"Cha đã nói chuyện với Clark chưa?"

Bruce thở dài và đi ngang qua cậu. "Để ta yên, Dick."

Anh đi xuống cầu thang và bước vào phòng nghiên cứu. Bruce nhấn nút ẩn trên một bức tượng, mở lối đi bí mật. Sau đó, anh trượt xuống, về phía Batcave.

Trong hang, Bruce đi đến Batcomputer và lấy chiếc Bat-Comm ra khỏi bàn. Trong một lúc, anh do dự trước khi bật thiết bị. Rồi Bruce ngồi xuống và hít một hơi thật sâu, cảm thấy lo lắng. Anh biết anh cần nói chuyện với Clark. Đã đến lúc sửa chữa mọi thứ.

Bruce gọi cho anh trên Bat-Comm. "Clark? Clark, anh có nghe thấy tôi không? "

Hoàn toàn im lặng cho đến khi anh nghe thấy giọng nói của Lois. "Chào, Bruce."

Bruce chớp mắt ngạc nhiên. "Lois, Clark đâu rồi?"

"Uh... À, giờ anh ấy đang tắm," cô lo lắng nói.

"Tôi hiểu rồi." Bruce nhíu mày. Lois đã qua đêm sao?

Cô thở dài. "Điều này thực sự khó xử. Clark nói giữa hai người đã kết thúc. "

"Đúng vậy," Bruce gầm gừ. "Anh ta là của cô."

Bruce giận dữ ném chiếc Bat-Comm lên tường, phá vỡ nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro