Chương 37: Sự trở lại của Joker

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong Batcave, Bruce ngồi trước máy tính, đọc báo cáo từ cơ sở dữ liệu của Sở cảnh sát Gotham. Cơ sở dữ liệu dễ dàng xâm nhập vào và đó là cách nhanh nhất để có được thông tin về các tội ác mới nhất của thành phố. Nhanh hơn nhiều so với nói chuyện với Ủy viên Gordon.

Batman lướt qua các báo cáo của cảnh sát, cảm thấy thất vọng. Không có dấu hiệu nào của Joker trong những tháng qua. Đâu là kẻ giết người hàng loạt điên rồ? Gã đang chờ điều gì?

Một vài ngày trước, Bruce cuối cùng cũng tháo bó bột ra khỏi cánh tay phải của mình. Anh đã sẵn sàng tuần tra một lần nữa. Sẵn sàng đối mặt với Joker... Bruce giận dữ nghiến chặt hàm trong khi nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Khi anh tìm thấy Joker, anh sẽ phá vỡ mọi cái xương trong cơ thể của gã. Tên điên đó phải trả giá cho những gì gã đã làm

Đằng sau anh, Robin và Batgirl bận rộn luyện tập. Dick cố gắng dạy cho Barbara một kỹ thuật mới để tự bảo vệ mình trong trận chiến.

"Hãy thử lại lần nữa." Dick góp ý với cô, "Cậu đang sử dụng quá nhiều lực. Khi chiến đấu với ai đó lớn hơn, cậu phải sử dụng sức mạnh của mình để chống lại họ."

Barbara giận dữ, "Phải rồi, sẽ dễ dàng hơn nếu tôi thực sự chiến đấu với  một người nào đó lớn hơn tôi."

Dick đỏ mặt, nhìn bị tổn thương, "Này, tôi cao hơn cậu!"

Cô khoanh tay, "Không, không phải. Chúng ta ngang nhau. "

"Gì cũng được. Thử lại đi."

"Tốt thôi."

Dick bước ra sau khi cô khoanh tay và nhìn thẳng về phía trước. Sau vài giây, Robin đột nhiên chạy về phía cô và tóm lấy cô từ phía sau. Khi cậu tóm lấy cô, cô nhanh chóng quay sang một bên và kéo mạnh cánh tay cậu. Rồi Barbara lật Dick qua vai cô và cậu ngã xuống sàn nhà với một tiếng thét lớn.

"Ugh." Dick rên lên đau đớn khi cậu ngồi dậy, "Tôi nghĩ rằng cậu đã biết cách làm nó, Babs."

Cô liếc nhìn Batman một cách hy vọng, "Tối nay em có thể đi tuần tra với anh không? Làm ơn đi, Bruce. Em đã được đào tạo mỗi ngày trong nhiều tháng qua."

"Ừ." Dick càu nhàu, "Hãy để cô ấy đánh đập người khác để thay đổi."

Cô đảo mắt, "Ồ, ngừng rên rỉ đi, Dick. Cậu ổn mà."

Batman đứng dậy và bước về phía họ. Khi anh đi qua Batgirl, anh nở một nụ cười nhỏ, "Em có thể đi."

"Vâng, cuối cùng cũng được!" Barbara cười toe toét.

"Tuyệt." Dick cũng mỉm cười.

Bruce đi đến Batmobile trong khi hai thiếu niên đi theo anh. Khi anh mở cửa xe, Barbara nhìn anh bối rối. Batmobile chỉ có hai chỗ ngồi.

"Uh, Chúng ta sẽ ngồi như nào?" Cô hỏi.

Dick mỉm cười với cô, "Cậu có thể ngồi trên đùi tôi."

"Không xảy ra đâu." cô chế giễu trong khi Dick trông có vẻ thất vọng.

Bruce liếc nhìn cô, "Em có bằng lái xe, phải không?"

Barbara gật đầu, "Vâng. Em đã nhận nó vào tháng trước. Sao ạ?"

Anh với tay vào thắt lưng và ném cho cô một bộ chìa khóa. "Lấy Batblade đi."

Cô bắt lấy chìa khóa trong khi cười rạng rỡ, "Tuyệt!"

"Cha không để con lái Batblade." Robin phàn nàn.

"Bởi vì con mới mười bốn." Bruce trả lời.

"Thế thì sao chứ?" Dick cãi lại, "Cô ấy chỉ mới mười sáu!"

"Và cô ấy có giấy phép."

Barbara vội vã về phía Batblade và ngồi trên xe máy. Sau đó, cô tra chìa khóa và chỉnh lại động cơ. "Ôi chúa ơi! Thật đáng kinh ngạc."

"Điều này thật bất công." Dick càn nhằn.

"Bỏ đi." Bruce ngồi vào chỗ ngồi của người lái chiếc Batmobile.

"Yeah, đồ rên rỉ!" Barbara gọi to.

Robin trừng mắt nhìn cô trong khi cô cười khúc khích.

"Nào. Đi thôi." Batman hét lên.

Dick nhanh chóng ngồi trong Batmobile. Sau đó, Bruce lái xe ra khỏi Batcave trong khi Barbara lái xe máy theo họ .

SxB

Sau khi đỗ Batmobile và Batblade trong một con hẻm bị bỏ hoang, họ bắt đầu tuần tra Gotham. Batman, Robin, và Batgirl chạy từ trên mái nhà đến tầng mái, nhảy và tung mình nhờ những cái súng móc. Tại một khoảng cách lớn giữa các tòa nhà, Batman nhảy qua một cách dễ dàng trong khi Robin nhảy lên và lộn nhào trong không trung.

Dick đáp xuống mái nhà khác, rồi cậu quay lại nhìn Barbara. Cô lo sợ chạy và nhảy qua khoảng trống rộng, nhưng cô không có đủ lực bật. Batgirl vừa hạ cánh trên gờ đá và mất thăng bằng, sắp rơi khỏi tòa nhà.

Robin nhanh chóng nắm lấy tay cô và kéo cô lên mái nhà, "Cậu ổn chứ?"

Cô mỉm cười biết ơn, "Ừ, tôi ổn. Tôi không phải là một người biểu diễn nhào lộn như cậu."

Dick cười khúc khích, "Cậu sẽ quen với việc nhảy thôi, tin tôi đi."

Batman đứng trên miệng một máng xối lớn, sốt ruột chờ đợi. "Hai người có đi không?"

"Yeah!" Batgirl chạy ra  lần nữa trong khi Robin thở dài và đi theo cô.

Có vẻ như Barbara luôn háo hức gây ấn tượng với Batman. Dick chắc chắn có thể liên quan đến điều đó, nhưng nó đã bắt đầu làm cậu khó chịu... Bruce thậm chí còn không giúp gì cho việc tập luyện của Barbara. Dick đã làm hầu hết việc đó. Cậu là người đã dạy cô cách chiến đấu tay đôi. Cậu là người đã chỉ cho cô cách sử dụng batarang và súng móc. Cậu thậm chí còn dạy cô về hack.

Dick đã dạy cô mọi thứ cậu biết. Cậu thực sự muốn cô thành công. Ngoài ra, cậu muốn cô an toàn...

Trong khi họ tiếp tục chạy, Robin bám theo sau lưng Batgirl, quan sát mái tóc dài màu đỏ của cô trong gió. Nếu có chuyện gì xảy ra với cô, Dick không biết cậu sẽ làm gì. Cậu thực sự quan tâm đến cô.

Đột nhiên, Dick nghe thấy tiếng một người phụ nữ hét lên. Sau đó, Batman nhảy khỏi mái nhà, vào một con hẻm. Robin và Batgirl nhanh chóng bắn súng móc của họ và tung xuống theo anh.

Trong con hẻm tối tăm, có một người đàn ông đứng trên người phụ nữ đang la hét, ghim cô xuống đất. Batman mạnh mẽ giật mạnh người đàn ông ra và ném hắn vào một bức tường gạch. Sau đó, Batman tấn công người đàn ông, đấm hắn.

Người phụ nữ tội nghiệp đang khóc, và bộ váy của cô bị rách. Rõ ràng là người đàn ông đó đã cố làm gì đó với cô .

Barbara quỳ bên cạnh người phụ nữ và nói nhẹ nhàng, "Cô ổn chứ? Cô có bị đau ở đâu không? Chúng tôi có thể đưa cô đến bệnh viện."

Trong khi đó, Batman đang đánh kẻ đã tấn công người phụ nữ. Bây giờ, người đàn ông được bao phủ trong máu và khuôn mặt của hắn hầu như không thể nhận ra. Người phụ nữ run rẩy vì sợ hãi khi nhìn Batman đánh đập dã man kẻ đã tấn công mình.

"Thưa bà?" Barbara nhẹ nhàng đặt tay lên vai người phụ nữ.

Người phụ nữ hét lên trong kinh hoàng rồi chạy ra khỏi con hẻm. Batman vẫn đánh người đàn ông liên tục trong khi Barbara liếc về phía Dick một cái nhìn lo lắng.

"Đủ rồi!" Robin giật lấy cánh tay của Batman, ngăn anh lại.

Bruce cuối cùng đã thả người đàn ông bị đánh đập đẫm máu, để hắn rơi xuống đất. Người đàn ông thở khò khè, đấu tranh để thở. Hầu hết xương sườn của hắn có thể đã gãy.

"Tên khốn kiếp chết tiệt!" Batman gầm lên khi anh lao ra khỏi con hẻm .

Batgirl trông có vẻ lo lắng, "Anh ấy luôn tàn bạo như này sao?"

"Không." Robin nhíu mày. Có cái gì đó không đúng.

SxB

Họ tiếp tục tuần tra thành phố từ những mái nhà. Ở trung tâm thành phố Gotham, Batman ngồi trên một cái máng nước, nhìn ra khu vực. Robin và Batgirl đứng ở một khoảng cách, trên gờ của cùng một tòa nhà. Trong khi Bruce nhìn xuống thành phố, Dick và Barbara thì thầm với nhau.

"Chuyện gì đang xảy ra với anh ấy vậy?" Cô lặng lẽ hỏi.

"Tôi không biết." Dick lẩm bẩm, "Nhưng cha rõ ràng đang đối phó với một số vấn đề. Tôi không nghĩ cha đã sẵn sàng trở lại tuần tra. "

"Chúng ta có nên bảo anh ấy về nhà không?"

"Cha sẽ không nghe chúng ta đâu." Dick thở dài.

Đột nhiên, Tín hiệu Bat lóe lên trên bầu trời đêm. Chết tiệt! Robin nguyền rủa trong lòng.

Bruce ngay lập tức bắn súng móc của mình và tung đi. Dick và Barbara cũng bắn súng của họ, theo anh. Tín hiệu Bat đang chiếu sáng trên trụ sở cảnh sát như mọi khi, nhưng tiếng còi báo động lại theo hướng ngược lại.

Batman theo tiếng còi cảnh sát trong khi Robin và Batgirl đuổi theo anh. Hàng chục còi báo động đều hướng đến cùng một tòa nhà bỏ hoang. Tòa nhà cũ được bao quanh bởi cảnh sát, họ đã tạo thành một vòng tròn rộng quanh ngôi nhà. Rõ ràng là họ không muốn đến quá gần.

Bruce, Dick, và Barbara tung mình vào một tòa nhà gần đó và nghiên cứu tình hình từ một khoảng cách an toàn.

Một cảnh sát hét lên vào  micro, "Anh đã bị bao vây! Hãy thả con tin ra và đầu hàng đi! "

Cửa trước vào tòa nhà bất ngờ bật mở. Sau đó, Joker đứng ở ngưỡng cửa. Tên sát nhân điên loạn đó buộc chất nổ vào ngực. Đằng sau gã, những tên tay sai đeo mặt nạ hề, cầm súng chĩa vào đầu người dân.

"Gửi cho Batsy của tao!" Joker hét lên, "Tao chỉ nói chuyện với Bat!"

Trên mái nhà gần đó, Dick nuốt một cách lo lắng và liếc nhìn Batman, "Đây hẳn là một cái bẫy. Bruce, cha không thể- "

Bruce bắn súng của mình và tung mình đi. Anh đáp xuống mặt đất bên trong vòng phòng hộ của cảnh sát, ngay trước mặt Joker.

"Chết tiệt, điều này thật tệ." Dick rùng mình khi cậu quan sát.

"Chúng ta làm gì đây?" Barbara nhìn cậu một cách lo lắng.

Bên dưới họ, Joker đang cười to, "Ồ, nửa của tao tốt hơn. Hehehe! Ta nhớ mày lắm, Batsy. "

Batman gầm gừ, "Hãy để con tin đi. Ta là người ngươi muốn."

"Ồ, mày hiểu đúng rồi đấy. Luôn là về mày, phải không?" Joker cười toe toét, "Chúng ta có rất nhiều thứ để bắt kịp. Tao đã tặng bạn trai mày món quà nhỏ màu đỏ. Hai người có vui không?"

"Thằng khốn!" Batman lắc đầu giận dữ.

"Ta-daaa!" Joker giơ cái kíp nổ lên chiếc áo khoác bom của mình, "Xem nào, Batsy. Ngón tay của tao có thể bị trượt."

Một món quà nhỏ màu đỏ? Joker đang nói cái quái gì vậy? Dick không hiểu, nhưng cậu biết họ cần hành động nhanh lên. Trong khi Joker bị phân tâm, Dick cần phải lẻn vào trong tòa nhà đó, bằng cách nào đó và giải cứu những con tin.

"Đi nào." Robin nói với Batgirl khi cậu chạy sang phía bên kia mái nhà.

Nhảy từ trên sân thượng lên mái nhà bên cạnh, Dick và Barbara vội vã đến phía bên kia của vòng vây cảnh sát. Bây giờ họ đang đối diện với mặt sau của tòa nhà, nơi mà Joker và những tên tay sai của gã đang giữ con tin. Ở phía sau tòa nhà, có một tay sai duy nhất với khẩu súng đang canh gác cửa.

Hoàn hảo. Robin bắn súng móc của mình vào tòa nhà và tung về phía tay sai, đá vào mặt hắn ta. Tên tội phạm ngã xuống sàn, rồi Batgirl tung xuống bên cạnh Robin. Cùng nhau, họ lẻn vào tòa nhà qua cửa sổ bị vỡ.

Bên trong tòa nhà, có một nhóm người tụ tập với nhau trong khi mười tên tay sai với mặt nạ hề chĩa súng vào họ. Nghĩ nhanh, Robin phát hiện một bảng điện trên tường. Cậu rút ra vài sợi dây, khiến điện tắt

Trong bóng tối, Robin và Batgirl nhanh chóng tấn công, hạ từng người một. Dick đánh một số người trong số họ với thanh kiếm của mình trong khi Barbara đấm và đá. Một khi những tên tay sai bị đánh bại, Robin chạy đến phía trước tòa nhà. Con tin đã được tự do, nhưng Joker vẫn còn có quả bom chết tiệt buộc trước ngực gã!

Ở phía trước tòa nhà, Batman và Joker vẫn đang đối mặt với nhau. Bruce trừng mắt nhìn Joker trong khi nắm chặt nắm đấm. Anh trông như không kiềm chế được bản thân.

Trong khi đó, Joker vẫn đặt ngón tay trên kíp nổ. "Nói tao biết, Bat. Tao rất tò mò đấy. Nó thế nào? Ham muốn và tàn bạo? Hay chớp nhoáng và dâm dục? Có rên rỉ không? "

Batman gầm lên giận dữ khi đấm vào mặt Joker. Sau đó, Joker ngã xuống trong khi nhấn nút trên kíp nổ.

"KHÔNG!" Robin hét lên kinh hoàng.

Thay vì tiếng nổ, những bông hoa giấy xuất hiện từ chiếc áo khoác bom. Chất nổ là giả.

"Ngạc nhiên chưa!" Joker cười điên cuồng.

Batman ngay lập tức nắm lấy cổ áo của gã và đấm gã. Trong khi đó Robin thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, một cảnh sát hét lên qua micrô lần nữa, "Tất cả mấy người, nằm xuống đất và giơ tay ra! Nằm xuống hoặc chúng tôi sẽ bắn! "

Cảnh sát nhắm vũ khí của họ vào Batman, Robin và Joker. Dick lo lắng giơ tay lên trong khi Bruce phớt lờ cảnh sát và tiếp tục tấn công Joker.

"Đây là lời cảnh báo cuối cùng!" Cảnh sát hét vào micro, "Giơ tay đầu hàng hoặc chúng tôi sẽ bắn!"

Bruce cuối cùng cũng thả Joker ra và nhìn Dick. Họ chia sẻ một cái nhìn lo lắng, sau đó Barbara đột nhiên chạy ra ngoài và ném một quả lựu đạn khói. Toàn bộ khu vực bị bao phủ trong khói khi Batman, Robin và Batgirl bắn súng của họ và tung đến nơi an toàn. Cảnh sát bắn vũ khí của họ, nhưng ba người dễ dàng né những viên đạn khi họ trốn thoát.

Ở một khoảng cách an toàn, Bruce, Dick và Barbara đứng trên mái nhà của một tòa nhà gần đó trong khi làn khói mờ đi. Và trong số các viên đạn không viên nào trúng Joker. Gã điên đó vẫn đang lăn trên mặt đất, cười. Chẳng mấy chốc, tất cả các con tin đều ra ngoài, không bị thương. Sau đó, cảnh sát bắt giữ Joker và dẫn gã đến một chiếc xe cảnh sát bọc thép.

Trên mái nhà, Batman nhìn xuống Joker, lặng lẽ tức giận.

Robin cho anh một cái nhìn lo lắng. "Bruce, Joker đang nói về cái gì vậy?"

"Ta chưa xong việc với gã đâu," Bruce gầm gừ.

Dick chớp mắt ngạc nhiên. "C-Ý cha là gì? Cảnh sát đã bắt gã. "

Không nói lời nào khác, Batman nhảy khỏi mái nhà.

SxB

Sử dụng khẩu súng của mình, Batman tung từ tòa nhà này đến tòa nhà kia khi anh đuổi theo chiếc xe cảnh sát bọc thép. Máu của anh đang sôi sục. Dù thế nào đi nữa, anh cũng không thể để Joker đi. Bruce chưa xong việc với gã.

Batman bắn súng của mình lần nữa và tung về phía chiếc xe. Anh đáp xuống nóc xe rồi với tay vào dây đai tiện ích của mình và rút ra một chiếc máy cắt laser nhỏ. Với tia laser, Batman cắt một lỗ lớn trên nóc của chiếc xe bọc thép.

Bên trong xe, Joker bị còng tay và ba cảnh sát đã chết trên sàn. Joker có máu trên bộ đồ tím của gã.

Gã chào đón Bruce với một nụ cười rộng, xấu xí. "Nhớ tao rồi sao?"

Batman giật lấy phía trước bộ đồ của Joker và kéo gã ra khỏi xe. Sau đó, Bruce bắn súng của mình vào một tòa nhà gần đó và tung đi với tên ác nhân. Họ đáp xuống mái nhà của một tòa nhà cao, sau đó Batman đẩy Joker xuống.

Joker lẩm bẩm khi đầu đập xuống sàn bê tông. Thanh  âm tiếng cười của gã càng khiến Bruce  tức giận hơn. Anh lao về phía tên ác nhân và đấm vào mặt gã. Máu chảy ra từ miệng Joker, nhưng gã tiếp tục cười. Batman đánh gã lần nữa và lần nữa, phá nát mũi của Joker và vài cái răng của gã.

Mọi thứ khác mờ dần khi anh tấn công Joker. Vào lúc đó, điều duy nhất quan trọng là làm Joker bị thương. Khiến gã trả giá cho những gì gã đã làm. Bruce rất tức giận. Tức giận vì Clark đã bị lấy đi từ anh. Tức giận vì người bạn của anh đã từng chống lại anh. Tức giận vì anh không thể dừng nó lại. Những tổn thương đã xảy ra. Bất cứ điều gì anh có thể có với Clark đã bị hủy hoại. Tất cả vì cái thứ ngay trước mặt anh.

Bruce hét lên khi anh đấm vào khuôn mặt của Joker. Anh có thể cảm thấy vết nứt nơi xương gò má của gã bên dưới khớp ngón tay mình. Ngay cả khi với tất cả các vết thương của mình, Joker sẽ không ngừng cười. Âm thanh xấu xí đó chỉ thúc đẩy Bruce đấm mạnh hơn. Anh muốn tiếng cười kinh khủng đó kết thúc. Anh muốn tất cả kết thúc.

Tức giận, Bruce nắm lấy cổ Joker và bóp cổ gã. Tiếng cười cuối cùng cũng dừng lại khi Joker nghẹt thở. Bruce siết chặt tay hơn, nghiền nát cổ họng của tên ác nhân. Những con ngươi của Joker bắt đầu chuyển sang màu đỏ. Gã không nhận được bất kỳ không khí nào, và chẳng mấy chốc gã sẽ không bao giờ có thể thở lại.

"Dừng lại! Cha đang giết gã! Dừng lại đi! "Dick hét lên khi cậu và Barbara đáp xuống mái nhà.

Bruce cuối cùng cũng thả Joker ra và liếc nhìn hai thiếu niên. Cả Dick và Barbara đều nhìn anh với đôi mắt kinh hoàng. Nhìn thấy họ đã giúp Bruce trở lại. Máu anh lạnh lẽo khi anh nhận ra anh gần như đã giống phạm tội giết người như thế nào.

Joker ho, nhổ ra máu. "Thôi nào, Bat. Đánh tao đi. Tao biết mày muốn mà. "

Batman đứng trên tên ác nhân, trừng mắt nhìn gã. "Ta sẽ không giết ngươi đâu, Joker."

"Aw, đó là một sự sỉ nhục ." Joker tức giận, "Có lẽ tao sẽ đưa cho Supes một liều thuốc đỏ khác. Và xem nó xé nát cái mông kia. "

Sự tự kiểm soát của anh vỡ vụn khi Bruce nắm lấy Joker và đánh gã lần nữa.

"Dừng lại! Đừng giết gã! "Dick chạy về phía họ và nắm lấy cánh tay của Bruce.

"Tránh xa ta ra!" Batman hét lên khi anh giật mạnh tay cậu ra và đấm vào mặt của Robin.

Dick ngã xuống đất, rồi Bruce sững sờ, nhìn cậu. Cậu bé bị chảy máu mũi và miệng. Bruce cảm thấy kinh khủng. Anh cố đánh Joker, không phải Dick.

"Robin!" Barbara lao về phía Dick và quỳ xuống bên cạnh cậu. Cô ôm lấy cậu trong khi lườm Bruce.

"Ta... ta không có ý," Bruce lẩm bẩm, cảm thấy tội lỗi.

Joker cười điên cuồng.

Đột nhiên, một chiếc trực thăng cảnh sát xuất hiện phía trên đầu họ, chiếu sáng một khoảng nhỏ trên mái nhà. Sau đó, Batman, Robin, và Batgirl nhanh chóng bắn súng của họ và trốn thoát. Họ để lại Joker phía sau mái nhà. Cảnh sát sẽ đưa gã lên trực thăng. Tên ác nhân đã bị thương quá nặng để gây ra bất kỳ rắc rối nào khác cho đêm nay.

SxB

Dick ngồi ở ghế khách phía trước của Batmobile trong khi Bruce lái xe. Họ ngồi trong im lặng, từ chối nhìn nhau. Phía sau họ, Barbara đang theo sau bằng Batblade. Dick không nghĩ mũi cậu sẽ gãy, nhưng mặt cậu vẫn đau. Môi dưới của cậu bị nứt và khuôn mặt thâm tím. Bruce đã đánh cậu rất mạnh. Mặc dù nó là một tai nạn, Bruce rõ ràng cảm thấy tồi tệ về nó. Anh không nói gì trên đường về.

Khi họ trở về Batcave, Bruce đỗ chiếc Batmobile trong khi Barbara đỗ chiếc xe máy bên cạnh họ.

Bruce cuối cùng cũng liếc nhìn Robin, trông hối hận. "Ta xin lỗi, Dick."

"Tốt rồi. Con đã quá quắt hơn. "Dick nhảy ra khỏi chiếc Batmobile và đóng sầm cửa xe.

Bruce bước ra khỏi xe, theo cậu. "Không sao đâu. Nó không nên xảy ra. "

Dick giật mình trong sự thất vọng, "Nếu cha thực sự xin lỗi, hãy nói cho con biết cái quái gì đang xảy ra."

"Ý con là gì?"

"Cha biết chính xác con muốn nói gì." Dick trừng mắt nhìn anh. "Joker nói gì thế? Thứ màu đỏ là gì? "

Bruce dừng lại, do dự.

"Nói cho con nghe, chết tiệt!" Dick hét lên.

Với một tiếng thở dài, Bruce cởi chiếc áo. "Barbara, về nhà đi. Dick và ta cần nói chuyện. "

"Uh, được rồi." Barbara đi về phía lối ra.

Sau khi cô bước vào thang máy và rời đi, Bruce khoanh tay và nhìn Dick. Anh trông không thoải mái như thể anh đang miễn cưỡng nói chuyện.

"Vậy?" Dick hỏi, "Chuyện gì đã xảy ra với Joker?"

" Joker đã khiến Clark tiếp xúc với kryptonite đỏ."

"Đỏ gì?" Dick nhìn anh bối rối. "Con nghĩ nó luôn là màu xanh. Kryptonite đỏ đã làm gì? "

"Nó ... thay đổi Clark." Bruce giải thích, "Nó lấy đi lương tâm của anh ta, sự đồng cảm của anh ta. Clark không phải là chính mình khi anh ta chịu ảnh hưởng của kryptonite đỏ. Anh ta không chịu trách nhiệm cho hành động của mình. "

"Clark có phải là người đã tấn công cha không?" Dick hỏi. Đột nhiên, tất cả các vết thương của Bruce đều có ý nghĩa. Nếu anh chiến đấu với Superman, tất nhiên anh đã bị đánh bầm dập.

"Phải, nhưng đó không phải lỗi của Clark. Đừng đổ lỗi cho anh ta. "Bruce khăng khăng," Đó không phải lỗi của anh ta. "

"Được rồi." Dick gật đầu, rồi cậu nhớ ra điều gì đó mà Joker đã nói.

"Có lẽ tao sẽ cho Supes một liều thuốc đỏ khác. Và xem anh xé cái nát cái mông kia, " giọng nói rùng rợn của Joker vang vọng trong đầu cậu.

"Clark có cưỡng hiếp cha không?"

Bruce cau có. Anh trông có vẻ bối rối bởi câu hỏi nhưng anh vẫn trả lời, "Không."

Dick cau mày. "Đừng nói dối con."

"Tôi không nói dối. Clark đã cố, nhưng ta đã ngăn anh ta... vào giây cuối cùng, "Bruce thừa nhận không thoải mái.

"Chết tiệt. Và Joker biết điều đó sẽ xảy ra? "Dick nhăn nhó kinh hãi. "Gã...Gã muốn Clark cưỡng hiếp cha. Ôi chúa ơi. Thật  điên rồ. "

"Hmph. Nói ta biết về nó, "Bruce càu nhàu.

Dick nhìn anh lo lắng khi cậu lảm nhảm, "Cha ổn chứ? Con xin lỗi. Đó là một câu hỏi ngu ngốc. Con chỉ-"

"Ta ổn," Bruce ngắt lời cậu.

Tất nhiên, Dick biết đó là một lời nói dối. Bruce không ổn. Nếu không, anh sẽ không trở nên tức giận tối nay. Nếu Dick không ở đó để ngăn anh, Bruce sẽ giết Joker. Anh sẽ phá vỡ quy tắc của mình ...

"Cha biết Joker muốn cha giết gã, đúng không? Gã sẽ thắng nếu cha- "

"Ta biết." Bruce thở dài, nhìn xấu hổ về chính mình. "Ta mất kiểm soát. Nó sẽ không xảy ra lần nữa đâu. "

"Được rồi." Dick cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó cậu hỏi, "Clark xử lý tất cả những điều này thế nào?"

"Anh ta đã cố tự sát."

Đôi mắt Dick mở to vì sốc. "Chú ấy làm gì?"

"Mảnh kryptonite bị mất trong thắt lưng của ta..." Bruce giải thích, "Clark đã lấy nó và cố tự sát với nó. Lois đã ngăn anh ta lại. "

"Ôi, Chúa ơi." Dick thậm chí không biết phải nói gì. Điều này thật khủng khiếp. Không có gì lạ khi Bruce gần đây không ổn định. Anh đang cố gắng đối phó với tình huống này.

"Bruce, con xin lỗi. Con thậm chí không thể tưởng tượng nổi ... "

"Việc gì thì cũng đã xong rồi." Bruce quay đi.

"Chờ đã." Dick đứng trên đường đi của anh, ngăn anh lại. "Cha đã nói chuyện với Clark chưa? Hai người có ổn không? "

Bruce nhún vai. "Chúng ta vẫn làm việc cùng nhau. Anh ta có trách nhiệm lãnh đạo Justice League. "

"Ý con là ngoài công việc. Hai người nên giúp đỡ lẫn nhau để cùng vượt qua chuyện này. "

"Ta ổn. Ta không cần giúp đỡ, "Bruce bướng bỉnh nói.

"Cha có đùa con không?" Dick cãi lại, "Cha cần tất cả sự giúp đỡ cha có thể nhận được."

"Ta nói là ta ổn. Cuộc trò chuyện này kết thúc. "Bruce lao ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro