Chương 47 : Cái chết trong gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya, và Gotham im lặng bất thường. Joker đã bị nhốt bên trong Arkham Asylum, một lần nữa. Chỉ một ngày trôi qua kể từ khi Barbara bị bắn. Cha cô, Ủy viên Gordon đang ở trong phòng bệnh viện,  ngồi cạnh giường.

Bên kia bệnh viện, Batman và cả Robins đứng trên nóc tòa nhà gần đó. Họ đã theo dõi phòng bệnh của Barbara gần một tiếng đồng hồ. Họ có thể nhìn thấy cô và cha cô qua cánh cửa sổ mở.

Thiếu kiên nhẫn, Jason đi qua đi lại khi cậu chằn nhằn, "Ugh. Ông ấy sẽ không bao giờ rời đi! Con phát điên nên vì chờ đợi mất. Hãy đi gặp cô ấy đi. "

"Không," Batman nghiêm nghị đáp. "Miễn là Ủy viên Gordon đang ở trong phòng, chúng ta sẽ giữ khoảng cách của mình.Ông ấy không biết con gái mình là Batgirl. Cô ấy muốn giữ bí mật về cuộc đời khác của mình . "

"Vậy, hãy cởi áo choàng đi," Jason gợi ý. "Chúng ta có thể đến thăm cô ấy bằng quần áo thông thường."

Batman lắc đầu. "Tại sao Bruce Wayne lại đến thăm cô ấy vào giữa đêm? Điều đó có vẻ đáng ngờ. "

"Thật ngu ngốc! Con chỉ muốn nói chuyện với cô ấy! "Jason hét lên thất vọng.

"Bruce nói đúng." Dick khoanh tay khi cậu nhìn chằm chằm vào cửa sổ của Barbara. "Chúng ta có thể ghé thăm khi bố cô ấy rời đi. Chúng ta phải tôn trọng mong muốn của Barbara và bảo vệ danh tính là Batgirl của cô ấy . "

"Ti sao?" Jason khịt mũi. "Nó không giống như cô ấy có thể là Batgirl nữa."

"Đừng nói thế!" Dick giận dữ giật lấy cổ áo trang phục của Robin.

"Nhưng đó là sự thật! Cô ấy đã bị liệt! "Jason cãi lại.

"Im đi, đồ trẻ ranh!" Dick hét lên.

"Cả hai người ngừng lại đi." Bruce gầm gừ.

Dick trừng mắt nhìn Jason khi thả cậu ra, đẩy cậu nhóc đi. "Con sẽ ra khỏi đây. Titans cần con. "Dick lao tới mép mái nhà và bắn súng móc của mình.

Robin tung đi trong khi Jason gọi, "Đợi đã! Anh không thể rời đi! "

Jason với lấy khẩu súng của mình, sẵn sàng đi theo Dick.

"Để nó đi." Batman nắm lấy cánh tay của Jason, ngăn cậu lại.

"Nhưng chúng ta nên ở cạnh nhau!" Jason phản đối.

"Jump City an toàn hơn Gotham. Nó sẽ ổn thôi. Chỉ cần cho nó ít không gian. "

Jason nhíu mày và giằng cánh tay ra khỏi Bruce. Trong một lúc, cậu nhìn vào khoảng không, nhưng cậu không thể thấy Dick nữa. Robin còn lại đã biến mất. Jason thở dài trong thất bại. Cậu không nên nói về Batgirl. Bây giờ Dick đã tức giận với cậu. Đôi khi Jason quá thẳng thắn vì lợi ích của chính mình. Cậu sẽ nói bất cứ điều gì xuất hiện trong đầu cậu mà không suy nghĩ...

Ngu ngc. Jason siết chặt nắm đấm của mình, tức giận bản thân. Cậu liếc nhìn cửa sổ của Barbara lần nữa và phát hiện ra người ủy viên đang ngủ gật trên chiếc ghế cạnh giường.

"Chết tiệt," Jason càu nhàu. "Bố cô ấy đã ngủ. Ông ấy sẽ ở đó cả đêm. "

"Chúng ta sẽ về nhà." Batman quay lại và bước sang phía bên kia mái nhà. Anh lôi khẩu súng của mình ra và tung xuống con đường bên dưới.

Jason nhìn chằm chằm vào cửa sổ của Barbara lần cuối , sau đó cậu đi theo Bruce xuống đường

SxB

Trong vài ngày qua, Bruce không rời Batcave. Anh ngồi trước Batcomputer trong nhiều giờ đồng hồ, xem cảnh quay an ninh từ Arkham Asylum. Joker vẫn còn trong phòng giam của gã. Ngay lúc này. Batman không thể để tên tâm thần đó trốn thoát dù có chuyện gì đi nữa.

"Có l ln sau, mày s bị cướp mt mt Robin."

Mối đe dọa của Joker vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí anh. Batman không thể nghĩ ra bất cứ điều gì khác. Mắt anh bỏng rát khi nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Anh đã không ngủ trong nhiều ngày. Anh không thể thư giãn, nếu anh mất cảnh giác dù chỉ một giây, Bruce biết chuyện gì sẽ xảy ra. Joker muốn thiết lập lại trò chơi của họ. Tên khốn bệnh hoạn đó đã lên kế hoạch xử lý mọi người Bruce quan tâm, tất cả họ bị coi là trò tiêu khiển.

Đó là lý do tại sao Bruce cho phép Dick rời khỏi Gotham. Đứa trẻ đó sẽ an toàn hơn ở Jump City. Joker sẽ khó tiếp cận cậu hơn.

Tất cả mọi người càng xa  anh họ càng an toàn hơn... Bất cứ ai gần gũi với Batman đều có thể là mục tiêu tiếp theo của Joker. Điều đã xảy ra với Barbara và cha cô là lỗi của Bruce. Anh để họ tham gia, sau đó anh không thể bảo vệ họ.

Bruce không thể xử lý một thất bại như thế. Anh sẽ không thể sống với chính mình.

Trong khi anh quan sát Batcomputer, anh nghe thấy tiếng bước chân đến từ phía sau anh. Anh liếc qua vai và phát hiện Jason mặc bộ đồ Robin của cậu.

"Thôi nào, Bruce. Đi tuần tra thôi. "

"Không, ta bận." Bruce nhìn lại màn hình máy tính. Đoạn phim camera an ninh cho thấy Joker vẫn ngồi trong phòng giam.

"Cha đã quan sát Joker trong nhiều ngày. Cha đã không làm bất cứ điều gì. "Jason giật mạnh cánh tay của Bruce. "Nào. Gã không phải là kẻ xấu duy nhất ở Gotham, cha biết mà. Chúng ta phải đi tuần tra. "

Batman giằng tay cậu ra. "Không. Nếu ta không để mắt đến Joker, gã sẽ trốn thoát lần nữa. "

Jason khịt mũi. "Chà, nếu cha chắc chắn gã sẽ trốn thoát, thì anh nên giết gã đi."

"Cái gì?" Bruce ngạc nhiên nhìn cậu bé.

"Cha nên giết gã," Jason lặp lại trong khi khoanh tay. "Nghiêm túc đấy. Không ai quan tâm nếu cha giết Joker. Cái tên khốn đáng chết đó. "

Batman cau có. "Đừng có nói như thế, Jason."

"Cứ thì sao?" Jason chế nhạo. "Con phát bệnh với thái độ thánh thiện của cha. Vì cha từ chối giết gã, điều đấy khiến cha trở thành thánh? Mỗi khi cha để Joker sống, cha biết là có nhiều người vô tội sẽ chết không! "

Bruce giận dữ bật dậy khỏi ghế của mình và tiến về phía cậu, người anh tỏa ra sát khí khi anh gầm gừ, "Nếu ta giết Joker ,sau đó ta sẽ chẳng  tốt gì hơn gã."

"Vậy nên cha chỉ cần nhốt gã lại và chờ gã trốn thoát ?! Cách của cha không hiệu quả, Bruce! "Jason hét lên," Nếu cha không giết gã, con sẽ làm thế! "

"Vềphòng của mình. Ngay, " Batman gầm gừ. "Và cởi bộ đồ đó ra! Con không xứng đáng là Robin nếu không thể tuân thủ các quy tắc của ta. "

"Mẹ kiếp. Cha biết con nói đúng. "Jason giận dữ bỏ đi.

Cậu ấn thang máy lên trang viên, để Bruce một mình ở Batcave.

SxB

Hai ngày nữa trôi qua và Bruce vẫn chưa rời hang. Alfred thực sự lo lắng cho anh. Người quản gia lo lắng bước đi quanh trang viên, dọn sạch mọi thứ trong tầm mắt. Ba lần một ngày, ông mang thức ăn xuống cho Bruce, sau đó mang bát đĩa bẩn về bếp. Khi Jason không ở trường, cậu sẽ nói chuyện với Alfred. Thành thật mà nói, Jason cũng lo lắng cho Bruce, nhưng cậu chưa quên cuộc cãi vã của họ ...

Jason biết cậu đã đúng. Joker phải chết. Đó là cách duy nhất để bảo vệ mọi người. Cậu không hiểu tại sao Bruce không thể thấy điều đó. Batman chỉ cứng đầu, bám vào nền tảng đạo đức thanh cao của anh. Anh từ chối làm những gì cần thiết và cuối cùng là giết chết kẻ tâm thần đó. Thật bực bội, và Jason vẫn còn giận anh. Nhưng cuối cùng sự quan tâm lớn hơn sự tức giận của cậu.

Khoảng nửa đêm, Jason trượt xuống cột tới Batcave. Cậu tìm thấy Bruce, vẫn ngồi trước máy tính. Jason đi về phía anh, rồi cậu nhận ra rằng Batman đã ngủ trên ghế. Rõ ràng là những ngày thiếu ngủ cuối cùng đã bắt kịp anh. Ít nhất anh đã nghỉ ngơi một chút.

Jason liếc nhìn màn hình máy tính vẫn đang chiếu cảnh an ninh từ Arkham Asylum. Trên màn hình, Joker đang đi dạo trên một hành lang trống. Gã đã ra khỏi trại giam của mình! Joker đã trốn thoát! Jason đưa tay về phía Bruce, sắp đánh thức anh dậy. Nhưng rồi Jason dừng lại.

Đây ... Đây là cơ hội của cậu để giết Joker mà không có Batman cản đường.

Jason tắt máy tính. Rồi cậu vội vã bỏ đi, để Bruce ngủ trên ghế. Jason thay bộ đồ Robin của mình, lấy Batblade và lặng lẽ dắt xe máy về phía lối ra. Khi cậu ra ngoài, Jason nhảy lên Batblade và lao đi.

Cậu sẽ tự mình giết Joker. Sau đó, con quái vật bệnh hoạn đó sẽ không bao giờ có thể làm tổn thương gia đình của cậu một lần nào nữa.

SxB

Khi Bruce thức dậy, anh ngáp và dụi mắt. Anh kiệt sức đến nỗi anh đã ngất đi khi vẫn giám sát máy quay an ninh. Anh sẽ phải nhờ Alfred cho anh thêm cà phê. Bruce liếc nhìn màn hình máy tính trống và nhận ra ai đó đã tắt nó đi. Nhíu mày, Bruce ngay lập tức mở lại Batcomputer.

Anh lại đột nhập vào hệ thống an ninh của cảnh sát để  có thể xem camera an ninh của họ. Trên màn hình máy tính, tất cả các lính canh chạy điên cuồng, và trại giam của Joker trống trơn.

M KHIP! Batman bật dậy khỏi ghế và chạy về phía Batmobile. Có lẽ Joker vẫn còn ở gần Arkham Asylum. Có lẽ Bruce có thể bắt được gã trước khi gã có thể khiến ai đó bị thương.

Trước khi đến Batmobile, anh đột nhiên nghe thấy tiếng cười của Joker. Máu của Bruce lạnh lẽo khi anh rút Bat-Comm ra. Giọng Joker đến từ thiết bị. Gã đang gọi từ máy liên lạc của Jason.

"Ha, ha, ha! Tao tin rằng tao có cái gì đó thuộc về mày, Bat. Mày tốt hơn nên nhanh lên! Tao có rất nhiều niềm vui với cậu bé! "

"Joker," Bruce gầm gừ khi anh siết chặt Bat-Comm trong tay. "Ta thề nếu ngươi làm tổn thương nó-"

"Hehehe, hơi muộn rồi. Mày nên nhanh lên trong khi nó vẫn còn một là mảnh. Tick ​​tock, Batsy! "Joker cười khuẩy khi gã kết thúc cuộc gọi.

Trong một giây, Bruce bất động trong nỗi kinh hoàng trong khi những suy nghĩ kinh khủng tràn ngập trong tâm trí anh. Joker đã bắt Jason. Gã có Jason. Gã s giết Jason! Batman nhanh chóng thoát khỏi trạng thái hoảng loạn và nhảy vào Batmobile. Anh dò ​​tìm tín hiệu từ máy liên lạc của Jason và dẫm lên máy gia tốc, đẩy nhanh tốc độ ra khỏi Batcave.

Tim anh đạp nhanh lo lắng khi anh lao xuống con đường ở 120 dặm một giờ. Anh phải đến kịp. Anh phải làm vậy. Bruce nắm chặt tay lái trong khi vẫn nhấn mạnh vào ga .

SxB

Jason nằm trên sàn với hai cánh tay bị trói sau lưng. Kế hoạch giết Joker của cậu đã thất bại thảm hại. Giờ cậu là con tin của tên điên này. Họ đang ở trong một nhà kho trống ở ngoại ô thành phố. Ít nhất Batman có thể theo dõi tín hiệu từ máy liên lạc của Jason. Bruce là hy vọng duy nhất của cậu về sự sống còn bây giờ.

Joker đứng bên cậu, cầm một thanh xà trong tay. Đột nhiên, gã vung thanh xà lên, đánh vào đầu Jason. Toàn bộ căn phòng quay cuồng trong khi Jason rên rỉ đau đớn. Cậu có thể cảm nhận được máu đang chảy xuống sàn, ngay dưới đầu cậu. Hộp sọ của cậu có thể bị nứt.

"Wow! Có vẻ như nó thực sự bị thương, "Joker kêu lên và vung thanh xà lên lần nữa, đập vào ngực của cậu thiếu niên.

Jason cảm thấy một vài xương sườn của cậu bị vỡ khi cậu ho và thở nặng nề. Cậu đau đớn đến mức hầu như không thể cử động được.

"Giờ thì tiếp tục nào. Khiến nó đau nhiều hơn rất nhiều. Vậy, hãy cố làm rõ điều này. Được rồi, bí ngô? "Joker hỏi một cách chế nhạo. "Điều gì đau khổ hơn? A hay B? "Gã vung thanh xà ngang qua, đánh Jason nhiều lần. "Đằng trước hay đằng sau?"

Với mỗi đòn tấn công, Jason có thể nghe thấy tiếng xương gãy bên dưới lớp kim loại lạnh. Cậu quằn quại trong đau đớn, bị choáng ngợp bởi cơn đau áp đảo. Toàn bộ cơ thể cậu bị tổn thương, và Jason không thể suy nghĩ. Cậu biết một trong hai chân đã bị gãy và một tay cậu cũng vậy. Nó sẽ mất vài tháng để phục hồi từ giờ nếu cậu sống sót. Cậu đã quá tự mãn ... Truy đuổi Joker một mình. Đó là một sai lầm có thể khiến cậu mất mạng.

Joker cuối cùng lùi lại, lầm bầm điên cuồng. Jason trừng mắt nhìn tên ác nhân, đôi mắt cậu cháy bỏng vì hận thù. Cậu hn Joker. Cậu tập trung vào sự hận thù đó hơn bất cứ thứ gì khác, ngay cả nỗi đau.

Jason cố nói, nhưng không lời nào được nói ra. Đau đớn mỗi khi cậu thở.

Joker quỳ xuống bên cạnh cậu, vỗ nhẹ vào đầu cậu. "Nói lớn hơn một chút, con rối. Tao nghĩ mày có thể có một cái phổi hỏng. Nó luôn cản trở các cuộc đàm phán. "

Jason quay về phía Joker và nhổ máu trên mặt gã.

Joker giận dữ đập đầu Jason xuống sàn và đứng dậy. Gã nhíu mày trong khi gạt máu ra khỏi mặt "Thật thô lỗ. Cậu nhóc ngớ ngẩn đầu tiên đâu có cách cư xử như này. "

Jason cười với hàm răng nhuốm máu.

"Tao cho rằng tao phải dạy cho mày một bài học, để mày có thể đi theo bước chân tốt hơn." Joker dừng lại một lúc, rồi mỉm cười. "Không. Tao sẽ tiếp tục đánh mày bằng thanh xà beng này. "

Gã lại vung thanh xà  lên đánh vào vai Jason. Việc đánh đập tàn bạo này tiếp tục trong ít nhất năm phút nữa. Cuối cùng, Jason chuẩn bị ngất đi. Cơn đau không thể chịu được, tầm nhìn của cậu mờ đi, và việc thở mất quá nhiều công sức. Joker có lẽ đúng về việc phổi bị hỏng.

Cuối cùng, Joker thả xà beng xuống sàn và bỏ đi. Gã mở cửa và nhìn lại Jason. "Được rồi,nhóc. Tao phải đi. Thật vui, đúng không? "

Jason trừng mắt nhìn gã, thở khò khè đau đớn khi cậu vật lộn trong không khí.

Joker nhún vai. "Chà, có lẽ là một niềm vui cho tao hơn mày. Tao chỉ đoán vì mày đang cực kỳ im lặng. Dù sao, hãy là một cậu bé ngoan, hoàn thành bài tập ở nhà của mày, và ngủ trước 9:00. Và, này, nói với anh chàng lớn mà tao đã chào. " Joker cười toe toét khi gã đóng cửa lại.

Khi gã tâm thần đó biến mất, Jason cảm thấy nhẹ nhõm. Có lẽ cậu có thể trốn thoát ngay bây giờ. Jason lăn ngược lại trong khi kéo tay qua chân. Bàn tay cậu vẫn còn bị trói, nhưng chúng không ở sau lưng cậu nữa. Đó là một bước tiến nhỏ. Jason càu nhàu khi cậu bò qua sàn nhà, về phía cửa. Toàn bộ cơ thể cậu hét lên để phản đối mỗi khi cậu di chuyển. Nhưng Jason buộc mình phải tiếp tục tiến lên.

Khi cậu đến cửa, Jason cố xoay tay cầm, nhưng cánh cửa bị khóa. Cậu không thể ra ngoài. Rên rỉ đau đớn, Jason ngồi dậy và dựa vào cánh cửa bị khóa. Hy vọng Batman sẽ sớm đến đây.

Rồi cậu nghe thấy một tiếng bíp. Jason thở hổn hển kinh hãi, biết âm thanh đó có ý nghĩa là gì. Cậu nhìn chằm chằm qua cánh cửa nhà kho và phát hiện một quả bom trên một cái thùng. Theo bộ đếm thời gian, có ít hơn mười giây còn lại. Có lẽ Jason có thể gỡ bom, nhưng cậu sẽ cần hơn mười giây. Ngoài ra quả bom còn quá xa, và cậu hầu như không tới được cửa.

Sáu giây . Jason biết cậu sắp chết. Không có gì cậu có thể làm để ngăn chặn nó. Bộ hẹn giờ tiếp tục tích tắc. Năm giây. Bốn giây...

Jason nhắm mắt lại và chờ đợi điều không thể tránh khỏi.

SxB

Lốp xe rít lên khi Batman cua xe quanh một góc nhọn. Anh có thể thấy nhà kho ngay bây giờ. Anh gần tới được đó. C lên, Jason! Bruce phóng lên một con dóc về phía nhà kho và nhảy ra khỏi chiếc Batmobile. Anh chạy nhanh nhất có thể về phía nhà kho, rồi tòa nhà đột nhiên phát nổ. Mảnh vụn bay qua không trung và Batman ngã xuống đất, cúi đầu xuống.

Sau vụ nổ, Batman đứng dậy và chạy qua đống đổ nát. Nhà kho chỉ là một đống gạch vụn. Bruce tìm kiếm khu vực này cho đến khi anh phát hiện một cái chân dưới đống gạch vụn. Anh nhanh chóng nhấc những tản đá ra và tìm thấy cơ thể bất động của Jason trên mặt đất. Đứa trẻ có một số vết thương và một số da của cậu bị bỏng do vụ nổ.

Bruce quỳ xuống và ôm cậu bé trong vòng tay. Jason không thở chút nào và cơ thể cậu trông rất đau. Khi Bruce chạm vào sau đầu, anh có thể cảm thấy một lỗ hổng trong hộp sọ của Jason. Không ai có thể sống sót sau một chấn thương như thế. Jason đã chết. Ngay cả khi cậu được đưa đến bệnh viện, các bác sĩ không thể làm được gì. Không có gì có thể cứu cậu. Đã quá muộn. Bruce đã đến quá muộn.

"Không..." Nước mắt tràn vào mắt anh và rơi xuống khuôn mặt anh từ bên dưới chiếc mũ trùm. "Jason. Không không."

Bruce nức nở trong khi ôm đứa trẻ vô hồn, bất động. Jason còn quá trẻ. Cậu vừa mới mười ba tuổi. Cậu không nên chết như thế này. Bruce nên cứu cậu.

Một tiếng thét thoát ra khỏi cổ họng anh khi anh ôm Jason vào ngực anh. Nỗi đau đớn áp đảo, trng pht. Nó xé qua Bruce như ngàn mũi dao. Anh không thể chịu được. Tuyệt vọng, anh ước rằng anh có thể hoán đổi với Jason. Bruce ước rằng anh là người đã chết. Bất cứ điều gì tốt hơn thế này ... Tht bi này .

"Ta xin lỗi, Jason." Anh khóc, tan vỡ hoàn toàn. "Ta rất xin lỗi."

SxB

Đám tang diễn ra vào chủ nhật. Trong Nghĩa trang Gotham, đám đông tụ tập quanh mộ của Jason Todd. Đó là một buổi tối có mây, tối và mọi người đều mặc đồ đen. Dick đứng cạnh Alfred và Bruce trong khi họ quan sát quan tài của Jason hạ xuống đất.

Một linh mục nói vài lời, nhưng Dick không nghe. Sự chú ý của cậu chỉ tập trung vào quan tài nhỏ. Cậu đã yêu cầu nhìn thấy cơ thể của Jason, nhưng Bruce sẽ không cho phép. Rõ ràng, thiệt hại quá khủng khiếp. Dick đã nghe những gì đã xảy ra. Joker đã bắt được Jason, đánh cậu, sau đó khiến cậu chết trong một vụ nổ. Bruce không muốn bất cứ ai nhìn vào cơ thể cậu.

Khi vị linh mục đã hoàn thành lời nói của mình, Dick nắm lấy một nắm đất và thả nó xuống quan tài. T đng tro tàn tr v tro tàn, t cát bi tr v với cát bụi...

Nhiều người đến và để một nắm đất xuống quan tài. Có vài người bạn giả của Bruce Wayne ở đây và một vài người là thật. Lucius Fox đang đứng gần đó, trông uể oải. Cái chết của Jason Todd đã xuất hiện trên tất cả các tin tức, và nhiều người đã yêu cầu tham dự đám tang. Hầu hết họ thậm chí không biết Jason. Họ chỉ quan tâm vì Bruce Wayne nổi tiếng sẽ tham gia.

Nước mắt hình thành trong mắt Dick, sau đó cậu nhanh chóng lau sạch chúng đi. Cậu không muốn khóc trước tất cả những người xa lạ này.

Alfred đặt một bàn tay an ủi lên vai cậu. "Được rồi, Cậu Dick. Buông nó ra đi."

Dick nghẹn ngào lại khi cậu quay người về phía quản gia, ôm ông. Cậu giấu mặt vào ngực Alfred trong khi ông vỗ nhẹ vào lưng cậu.

"Cháu đã gọi Jason là đồ trẻ ranh trước khi cháu rời đi," Dick thú nhận. "Đó là điều cuối cùng cháu nói với em ấy. Cháu không có ý đó. Cháu điên rồi. Cháu không cố ý ... "

"Cậu ấy biết điều đó, Cậu Dick," Alfred nói một cách trấn an. "Cậu giống như một người anh với cậu ấy. Và, đôi khi anh em cãi nhau, nhưng tôi chắc rằng cậu Jason biết cậu quan tâm bao nhiêu.Cậu ấy luôn nghĩ về cậu. "

Nước mắt chảy xuống mặt cậu khi Dick rên rỉ. "Cháu nên ở đấy. Cháu có thể giúp. "

"Đó không phải lỗi của cậu. Cậu không thể đổ lỗi cho mình vì điều này, Cậu Dick. "

Đúng vy, tôi có th. Dick lùi lại một bước và lau nước mắt. Rồi cậu liếc sang Bruce, người vẫn đang nhìn chằm chằm vào quan tài. Bruce có một cái nhìn trống rỗng, chết chóc trong mắt anh như thể bên trong anh trống rỗng, hoàn toàn trống rỗng. Thật đáng sợ khi thấy anh theo cách này. Bruce dường như đã hỏng. Như thể nỗi đau của việc mất Jason là quá nhiều và anh chỉ đơn giản là kết thúc.

Quanh nghĩa trang, Dick phát hiện ra Ủy viên Gordon và Barbara hướng về phía đám đông. Barbara ngồi trên xe lăn trong khi cha cô đi phía sau cô, đẩy cô về phía trước.

Dick đi về phía họ. "Chào, Ủy viên. Chào, Barbara. "cậu nhìn cô buồn bã. Thật  khó chịu khi thấy cô ngồi trên xe lăn. Cô luôn năng động và tràn đầy sức sống.

"Chúng tôi rất tiếc vì sự mất mát của cậu," Ủy viên Gordon nói một cách trang nghiêm. "Tôi ở đây để trả ơn anh Wayne."

"Cha ở ngay đó." Dick chỉ vào đám đông phía sau cậu.

"Bố, con có thể dành một vài phút với Dick không?" Barbara hỏi.

"Tất nhiên rồi, con yêu." Cha cô hôn lên đầu cô, rồi ông bước đi, hướng về phía Bruce.

Khi cha cô rời đi, Barbara nhỏ giọng nói, "Tin tức nói đó là một tai nạn. Thực sự thì chuyện gì đã xảy ra ? "

"Đó là Joker," Dick nói, chẳng có cảm xúc nào trong giọng nói của anh.

"Ôi, Chúa ơi." Mắt cô mở to kinh hãi khi cô run rẩy. "Ôi Chúa ơi. Không. Jason. "Barbara cúi đầu xuống, khóc.

Trong khi cô khóc, Dick quỳ xuống trước xe lăn và ôm cô.

SxB

Sau đám tang, Dick trở lại dinh thự với Bruce và Alfred. Trong phòng nghiên cứu, Bruce ngồi trên ghế bên lò sưởi, cầm một ly scotch trong tay. Anh đang uống rượu. Hết ly này đến ly khác. Kể từ khi họ trở về nhà, Bruce đã uống không ngừng. Alfred cố ngăn anh, nhưng Bruce không nghe. Anh chỉ gầm gừ với người quản gia và tiếp tục uống rượu.

Nó có liên quan. Dick biết từ kinh nghiệm trước đây, đó chỉ là cách Bruce tự hủy hoại mình. Anh đang vô cùng suy nhược. Dick đứng ở ngưỡng cửa, nhìn Bruce uống rượu, không biết phải làm gì.

Khi điện thoại của cậu reo lên, Dick vội vã xuống hành lang và lấy mặt nạ Robin ra khỏi túi. Cậu đeo mặt nạ lên mắt, rồi trả lời cuộc gọi.

Trên điện thoại T, có một màn hình nhỏ cho thấy khuôn mặt tươi cười của Starfire. "Chào, Robin! tớ rất vui khi được gặp cậu! Bọn tớ rất nhớ cậu. Khi nào cậu trở về ?"

Dick thở dài. "Tôi không biết nữa, Starfire."

Chiếc điện thoại T chuyển sang tay rồi mặt của Cyborg xuất hiện trên màn hình. "Người đàn ông, chúng tôi cần cậu ở đây."

"Yeah, công tử bột!" Beast Boy gọi ra trong nền. "Bây giờ không phải là thời điểm tốt cho một kỳ nghỉ."

"Tôi không đi ngh, " Robin giận dữ. Teen Titans không biết danh tính bí mật của cậu, nên cậu không thể nói cho họ biết về đám tang.

"Chà, bất cứ điều gì cậu đang làm có thể chờ sau," Cyborg nghiêm túc nói. "Slade đã trở lại."

Dick chớp mắt ngạc nhiên. "Slade? Giờ hắn đang làm gì? "

Raven cầm lấy chiếc điện thoại T khi cô giải thích, "Hắn trộm con chip máy tính từ một phòng thí nghiệm. Tụi này không biết hắn định làm gì với nó. "

Starfire nắm lấy điện thoại lần nữa, cầu xin với một đôi mắt xanh lớn. "Làm ơn quay lại đi, Robin. Tình hình thảm khốc lắm. "

"Được rồi." Anh nói. "Tôi sẽ ở đó càng sớm càng tốt."

Starfire cười vui vẻ. "Cảm ơn, Robin. Đó là một vinh dự! TỚ-"

Dick tắt điện thoại và lấy mắt kính của cậu ra. Chết tit. Đây là thời điểm tồi tệ. Cậu muốn ở lại Gotham thêm vài ngày nữa, nhưng cậu không thể bỏ nhóm của mình. Slade là kẻ thù nguy hiểm nhất của họ. Robin cần phải ở đó khi Teen Titans chiến đấu với hắn lần nữa.

Đi xuống đại sảnh, Dick bước vào phòng nghiên cứu và thấy Bruce. Anh vẫn ngồi bên lò sưởi, uống rượu.

Với một tiếng thở dài, Dick nói với anh, " Teen Titans vừa gọi cho con. Slade đang làm gì đó ở Jump City. "

Bruce nhìn xuống chiếc ly scotch của mình với vẻ mặt trống rỗng. "Được rồi, đi đi."

Dick nhìn anh lo lắng. "Cha chắc không? Nếu cha muốn con ở lại-"

"Chỉ cần đi thôi."

Dick cau mày khi cậu nói, "Con không nghĩ cha nên ở một mình."

Bruce trừng mắt nhìn cậu. "Ta có thể tự lo cho bản thân. Giờ thì đi ra."

"Cha biết cha luôn có thể gọi cho con nếu cần."

"Ta không cn bất cứ điều gì từ con," Bruce gầm gừ. "Quay lại thành phố của mình đi. Bảo vệ nhóm của con. "

"Được rồi, Bruce..." Dick thở dài. Rồi cậu quay lại và bỏ đi.

SxB

Đó là đêm chủ nhật khi Superman trở về Trái đất với Martian Manhunter. Nhiệm vụ của họ đã thành công. Sự hòa bình, chủng tộc ngoài hành tinh được gọi là Ka'tarri không còn gặp nguy hiểm nữa. Và Justice League đã có một hành tinh như một đồng minh. Ka'tarri thực sự đánh giá cao sự giúp đỡ, và anh cảm thấy thật tốt khi cứu rất nhiều cuộc sống.

Bay xuống Metropolis, Superman quay trở lại căn hộ của mình và đi qua cửa sổ. Đã gần 11 giờ tối, nhưng Lois vẫn thức, ngồi trong bếp. Cô trông rất buồn và những tờ báo trải khắp bàn bếp.

"Này, Lois." Clark bước về phía cô. "Chuyện gì vậy?"

"Chúng ta cần nói chuyện. Rất nhiều điều đã xảy ra trong khi anh đi, "cô nói một cách nghiêm túc.

"Như là chuyện gì?" Anh ngồi đối diện với cô.

Lois thở dài và lấy một tờ báo ra khỏi đống. Rồi cô đưa nó cho anh. "Đây là tin tức ngay sau khi anh rời đi."

Clark nhìn chằm chằm vào báo hàng ngày của Gotham và thở gấp vì sốc. Trong các chữ in đậm, tiêu đề có nội dung "Con gái của công tố viên bị bắn bởi The Joker". Anh nhanh chóng lướt qua phần còn lại của bài viết, tìm hiểu thêm chi tiết. Rõ ràng là Barbara Gordon đã bị bắn tại nhà riêng của mình, và bây giờ cô bị liệt. Điều đó có nghĩa là cô đã bị vậy khi là Batgirl? Bruce có lẽ đã tự trách mình vì điều này. Joker là một con quái vật. Cô gái tội nghiệp đó ...

"Ôi chúa ơi. Điều này thật khủng khiếp. "Clark đặt tờ báo xuống, không thể nhìn nó nữa.

"Tệ hơn," Lois buồn bã nói.

Clark nhìn cô một cách sợ hãi. "Làm thế nào nó còn có thể t hơn?"

Cô đưa cho anh một tờ báo khác với ngày hôm nay. Trên trang đầu, có một bài báo có tựa đề 'Tỷ phú Bruce Wayne thương tiếc cho đứa con nuôi của anh . Jason Todd đã chết ở tuổi 13. '

Clark há hốc miệng nhìn tờ báo. Anh không thể tin được. Điều này dường như quá khủng khiếp để là sự thật.

"Không... Không phải Jason." Nước mắt dâng lên khi anh đọc qua bài báo. Nhà báo đó nói rằng Jason đã chết trong một số tai nạn quái dị liên quan đến một chiếc xe máy, nhưng điều đó không thể đúng. Bruce chắc chắn đã che giấu sự thật. Joker có chịu trách nhiệm cho việc này không? 

Ôi Chúa ơi. Bruce ti nghip ... Tôi ch đi được mt tun. Làm sao điu này li xy ra được?

"Đám tang được tổ chức hôm nay," Lois giải thích. "Em thực sự lo lắng cho Bruce. Em đã thử gọi anh ấy, nhưng anh ấy không trả lời. "

"Anh phải đi." Clark đứng dậy và biến mất trong nháy mắt, con gió anh tạo ra khiến tờ báo rơi ra khỏi bàn.

Phóng lên bầu trời, Superman bay tới Gotham nhanh nhất có thể. Trong chưa đầy một giây, anh đang lơ lửng trên Trang viên Wayne . Với siêu thính giác của mình, anh có thể xác định vị trí chính xác của Bruce. Anh ở tầng một, trong phòng nghiên cứu.

Clark bay qua cửa sổ và đáp xuống bên trong trang viên. Rồi anh vội vã đi xuống  hành lang tối, theo âm thanh nhịp tim của Bruce. Clark bước vào phòng nghiên cứu và thấy Bruce ngồi một mình bên lò sưởi. Anh có một chai whiskey trong tay, và anh đang nhìn xuống đùi mình như thể anh đang trong trạng thái sững sờ. Anh đã uống bao nhiêu? Bruce đang say và áo sơ mi của anh trông rối bời. Chiếc cà vạt của anh treo lơ lửng quanh cổ anh, sắp rơi xuống.

Khi Clark bước vài bước về phía anh, Bruce cuối cùng cũng liếc nhìn lên. Mắt anh đỏ ngầu và anh trông vô cùng đau khổ.

Clark hiểu những gì đang xảy ra với bạn mình. Nhưng anh ghét phải nhìn Bruce như thế.

"Tôi xin lỗi," anh thì thầm, tràn ngập cảm giác tội lỗi. "Tôi rất xin lỗi vì tôi không ở đây để giúp anh. Nếu tôi ở đây, tôi có thể cứu Jason. "

Bruce lắc đầu và nói với giọng khàn khàn, buồn bã, "Không. Jason là trách nhiệm ca tôi , không phải của anh. Joker đã giết nó và khiến Barbara bị liệt vì tôi đã thất bại. "

Clark nhìn anh chăm chú. "Đó không phải lỗi của anh, Bruce."

"Có, nó là lỗi của tôi!" Bruce đột nhiên bật dậy khỏi ghế và ném chai rượu whisky qua phòng. Chai thủy tinh vỡ tan vào tường, rượu văng khắp sàn nhà.

Clark lùi lại một bước, ngạc nhiên bởi sự bùng nổ này.

"Anh không hiểu sao?" Bruce hét lên với nước mắt. "Mọi thứ mà Joker làm là lỗi của tôi! Jason cố gắng nói với tôi, nhưng tôi đã không nghe. Tôi hoàn toàn thất bại! "Toàn bộ cơ thể anh run rẩy khi anh nói," Tôi đã thất bại với Rachel! Tôi đã thất bại với Barbara! Tôi đã thất bại với Jason! Tôi đã thất bại với anh! "

Clark há hốc miệng với anh. "Bruce, anh không bao giờ thất bại với tôi."

"Có, nó đã xảy ra! Kryptonite đỏ... "Bruce nghẹn ngào. "Tôi nên biết. Tôi đáng lẽ đã thấy nó đến. "

"Không." Clark tiến về phía anh. "Không ,không ,không. Anh không thể tự trách mình vì điều đó. "

"Tôi nên thấy tất cả những điều này. Tôi nên dừng Joker lại, nhưng tôi đã không. Tôi cứ thất bại với mọi người mà tôi quan tâm. "Nước mắt chảy dài trên mặt anh. "J-Jason... Chết tiệt! Nó chỉ là một đứa trẻ! Làm thế nào tôi có thể bảo vệ Gotham nếu tôi thậm chí còn không thể ... "Giọng anh kéo dài khi anh thổn thức không kiểm soát được.

Clark chỉ có thể nhìn anh trong khi Bruce vụn vỡ từng mảnh ngay trước mặt anh. Đó là điều đau lòng nhất mà anh từng thấy.

"Bruce... Bruce, làm ơn bình tĩnh lại đi," Clark nài nỉ.

"Joker. G-Gã sẽ không dừng lại. "Bruce kêu lên, thở gấp gáp. "Gã sẽ lấy mọi người khỏi tôi. Tôi không thể... "

"Bruce, nhìn tôi này." Clark nắm lấy vai anh, rồi Bruce nhìn vào mắt anh.

"Joker không thể đưa tôi ra khỏi anh. Tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra, được chứ? "Clark cố hết sức để an ủi anh. "Anh bị mắc kẹt với tôi, Bruce. Tôi có anh, và không có gì, sẽ bao gi tách chúng ta ra lần nữa."

Anh khựng khi Bruce đột nhiên quàng tay quanh anh. Trong một lúc, Clark đứng yên, bị sốc. Anh đã không mong đợi cái ôm này. Bruce đã bám lấy anh như cuộc sống của anh phụ thuộc vào nó. Clark đáp lại cái ôm, ôm chặt Bruce trong vòng tay.

Ngay cả bây giờ, Bruce vẫn khóc. Khuôn mặt anh ép vào vai Clark, và Clark có thể cảm thấy nới đó ẩm ướt . Anh xoa lưng Bruce, cố làm dịu anh.

"Không sao đâu. Tôi có anh rồi. "Clark thì thầm vào tóc của Bruce. "Chúa ơi, tôi xin lỗi vì anh phải trải qua chuyện này."

Ngay sau đó, Clark cũng khóc. Tim anh đau nhói vì Bruce. Clark không thể đứng nhìn thấy anh đau khổ thế này. Trong một thời gian dài, họ bám vào nhau, khóc trong vòng tay nhau.

Cuối cùng,  Bruce  ngã về phía trước, dựa vào Clark. Anh chắc đã kiệt sức. Clark thả cả hai xuống sàn và ngồi xuống, vẫn ôm Bruce trong vòng tay..

Ít nhất một giờ trôi qua trong khi họ ngồi cùng nhau trên sàn nhà. Bruce tựa vào anh, thở đều. Anh không còn khóc nữa. Clark vuốt tóc sang một bên và nhìn xuống khuôn mặt của Bruce. Mắt anh nhắm lại và anh đang ngủ yên bình.

Clark mỉm cười nhẹ nhõm. Anh vui vì Bruce có thể có một khoảnh khắc bình an, tránh xa nỗi đau của anh.

Ôm Bruce gần ngực, Clark đứng dậy và bước ra khỏi phòng nghiên cứu. Anh mang Bruce theo phong cách công chúa, lên cầu thang về phía phòng ngủ của anh.

Bên trong căn phòng tối, Clark cẩn thận đặt Bruce xuống giường và kéo chăn lên người anh. Chúc ng ngon, Bruce. Clark lướt tay qua tóc của Bruce. Rồi anh quay đi.

Clark dừng lại khi anh cảm thấy thứ gì đó kéo áo choàng của anh. Anh nhìn xuống Bruce, người vừa mới mở mắt ra.

"Ở lại đi," Bruce lẩm bẩm, nắm chặt cái áo choàng. "Làm ơn..."

Mắt Clark mở to, rồi anh mỉm cười dịu dàng. Anh ngồi trên mép giường và nắm lấy tay Bruce.

"Tất nhiên rồi, tôi sẽ ở lại," Clark hứa. "Tất cả con người tôi đều là của anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro