C95-96-97:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

C95: Mưa đêm chịu nhục 1.
Đến ngày thứ ba, Cố Khinh Âm cả một ngày vẫn không thấy Ngụy Lãnh Nghiêu, nhưng thật ra nàng đang cố gắng ghi nhớ kỹ các thông lộ, các cửa ra vào.

Ban đêm, bên ngoài nổi gió, nàng tắt nến, nằm trên chiếc giường gỗ nhỏ hẹp.

Nhớ tới tình cảnh mấy ngày nay, nàng lại thấy buồn, không biết trong phủ thế nào, cha mẹ có bình an không, ngự sử đài thay đổi người đứng đầu sẽ khác thế nào. Đã gần một tháng nàng không đi làm không biết có ảnh hưởng gì không. Cứ suy tư lung tung, không biết nàng ngủ say từ lúc nào.

Cũng không biết đã qua bao lâu, bỗng chớp giật sấm đánh, cuồng phong gào thét, thổi tung cánh cửa sổ trong phòng, thoáng chốc mưa tầm tã, làm ướt nền đất gần cửa sổ.

Cố Khinh Âm giật mình tỉnh lại, vội vàng đứng dậy thắp nến, mất một lúc lâu mới đóng lại được cửa sổ cẩn thận, thì trên người đã dính đầy nước mưa.

Không còn cách nào, nàng đành phải mở tay nải, lấy ra một bộ trung y để thay. Nàng đặt quần áo  trên giường, cởi ra quần áo ướt, cầm khắn lau người. Lúc đang muốn mặc trung y vào, mượn ánh nến mỏng manh, nàng mơ hồ trông thấy cạnh cửa có một bóng dáng.

Cố Khinh Âm vẫn còn trẻ, thấy này tình cảnh, bị dọa đến hoảng loạn tâm thần. Trên người nàng lúc này lại chỉ mặc mỗi cái yếm với quần lót, đành phải nhanh chóng vở lấy chăn bông che người, muốn đến cửa phòng nhìn xem rốt cuộc là cái gì.

Nàng đi từng bước, cửa phòng đột nhiên bị một lực mạnh đẩy ra, một bóng dáng cao to đi vào, mang hơi thở băng lãnh ẩm ướt.

Cố Khinh Âm lùi lại mấy bước, thấy rõ người tới, nàng cố gắng giữ vững tinh thần, run rẩy nói: "Ngài, tướng quân, ngài làm gì ở đây?"

Nam nhân trước mặt mặc bộ cẩm y màu xanh lam sẫm, búi tóc hơi rối, mấy sợi tóc mai rũ xuống, mày kiếm như mực, mắt như hàn tinh, lưu động ánh sáng xanh u tối, trên thái dương và chóp mũi còn đọng vài giọt nước mưa, đang từ từ nhỏ xuống. Y phục vì mắc mưa nên dính sát vào người, ẩn hiện đường cong cơ bắp, tỏa ra hơi thở cường đại mà nguy hiểm.

Hắn nhìn nàng, giọng nói trầm thấp âm trầm cất lên: "Cho ta nước."

Cố Khinh Âm nghe thấy hắn sai mình lấy nước thì cũng bình tĩnh trở lại, tưởng là hắn về trễ, mắc mưa, muốn uống trà nóng xua khí lạnh mà thôi.

"Tướng quân đợi một lát, nô tỳ lập tức đi đun nước." Nàng nắm thật chặt tấm chăn trên người, cúi đầu nói.

Nàng xoay người, phía sau không có bất cứ tiếng động nào. Nàng tưởng hắn đã đi rồi, đang định buông chăn thay trung y, cả người bỗng nhiên bị một lực mạnh đẩy ngã, ấn xuống giường.

"A!" Cố Khinh Âm kinh hãi kêu lên, cái chăn trên người đã bị vứt ra xa.

Nàng nghe thấy tiếng thở dốc trầm đục của nam nhân, dồn dập nặng nề, bàn tay to thô ráp đang chạy trên tấm lưng trần của nàng. Sau đó, nàng chỉ cảm thấy trước ngực mát lạnh, yếm bị cởi bỏ, chỉ còn lại sợi dây mỏng manh vắt trên cổ, bầu ngực đầy đặn nõn nà đu đưa trước mắt.

"Đừng như vậy, tướng quân, không được..." Cố Khinh Âm liều mạng hét lên, nhưng thân thể bị giữ chặt lại, không thể động đậy.

Tiếng vải vóc bị xé vụn vang lên, quần lót của nàng bị xé rách ném xuống dưới, hai cánh hoa mông trắng mịn thịt hiện rõ trong mắt hắn.

Nàng có thể cảm giác được ánh mắt băng lãnh đang đánh giá từng tấc da thịt nàng. Mặc kệ nàng cầu xin thế nào, hắn đều mắt điếc tai ngơ, để mặc nàng như con cá nhỏ giãy dụa trong lòng hắn.

Cánh mông bị cường ngạnh tách ra, ngón tay hắn nắm lấy hoa hạt mẫn cảm của nàng, day nhẹ, khiến thân thể đang khẩn trương khẽ run rẩy.

"A... Không cần... Tướng quân... A..." Cổ họng nàng đã khản đặc, cánh tay cố sức chống lên giường. Nhưng mà, chỗ sâu trong thân thể đang nhanh chóng lan tràn một cảm giác hư không, khiến nàng sắp không khống chế được cơn hoảng loạn nữa rồi.

Trong tiểu huyệt rất ngứa, ẩm ướt, đã có một dòng dâm thủy chảy ra, dính ướt ngón tay hắn, nàng nghe thấy tiếng thở dốc của hắn càng thêm dồn dập.

Nàng rất xấu hổ, xấu hổ vô cùng, nhưng mông lại đong đưa theo tiết tấu của ngón tay hắn, khiến càng nhiều dâm thủy chảy ra. Thậm chí nàng còn nghe được tiếng nước bị khấy đảo từ dưới thân.

Tay kia của hắn luồn lên trên, bắt lấy ngực trái của nàng, nhào nặn thành muôn hình vạn trạng.

Thân thể của nàng dần trở nên khô nóng, nàng cắn chặt môi, không cho mình phát ra tiếng rên rỉ xấu hổ. Nhưng cảm giác trống rỗng trong thân thể ngày càng nhiều, ngọn lửa tình dục đã cháy, dần dần thành lan ra khắp cơ thể.

Rốt cục ngón tay hắn cũng chịu buông tha cho hoa hạt của nàng, chuyển sang vuốt ve đóa hoa đầy đặn, càng ngày càng nhiều dâm thủy trào ra, từ tiểu huyệt chảy xuống đùi. Thân thể của nàng không tự chủ được nhấc lên, bắt đầu chủ động đón ý nói hùa theo hắn.

C96: Mưa đêm chịu nhục.
Ngón tay hắn cố ý mở rộng tiểu huyệt đói khát của nàng, ấn nhẹ lôi kéo đóa hoa nhỏ. Nàng chỉ cảm thấy dưới thân ngứa ngáy khó chịu, ngón tay nắm chặt đến trắng bệnh.

Dưới thân bỗng trống rỗng, ngón tay của hắn dời đi. Nàng biết dâm thủy của mình đã chảy giàn giụa, bộ dạng tất nhiên rất dâm đãng. Nhưng nàng không thể khống chế, không thể rụt rè, chỉ có thể không tự chủ được nâng mông lên, bày mật viên ra trước mắt hắn.

Nàng cắn môi, cánh môi đã hiện ra sắc đỏ sẫm, trông còn diễm lệ hơn cả khi thoa son. Nàng biết hắn đang nhìn nàng, nhìn nơi bí ẩn của nàng, dùng đôi mắt lam băng lãnh của hắn nhìn thật tỉ mỉ, giống như... nàng là tù binh của hắn.

Đúng, tù binh, nàng nghĩ đến từ này, bỗng nhiên cảm thấy không còn hình dung nào thỏa đáng hơn. Suy nghĩ này khiến nàng cảm thấy xấu hổ và khủng hoảng, nhưng tiểu huyệt lại hưng phấn dị thường, miệng huyệt nhẹ nhàng chậm chạp co rút lại, không ngừng phun ra càng nhiều dâm thủy.

Gậy thịt cứng rắn chống ở miệng huyệt. Nàng sợ hãi thở hổn hển, thật sự rất nóng, khiến nơi đó của nàng như bị hòa tan.

Tay hắn vòng đến trước người nàng,  ngón tay hắn nắm lấy nhũ hoa đã cương cứng của nàng, dịu dàng vuốt ve, lòng bàn tay vuốt nhẹ da thịt nõn nà. Tiếng thở dốc của hắn càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng, ngay bên tai nàng. Môi hắn mút lấy vành tai nàng, dùng đầu lưỡi liếm nhẹ, mềm mại, ẩm ướt, sự dịu dàng khiến nàng hoàn toàn sa ngã.

"A... Ân..." Tiếng rên rỉ kiều mị của nàng rốt cục cũng thoát ra khỏi miệng.

Tiếng rên rỉ còn đang dính bên môi, thì một chân nàng thình lình bị nâng lên cao, dục long cứng rắn nóng rực lập tức đi vào.

"A!" Nàng sợ hãi kêu lên, tiểu huyệt của nàng vốn đã nhỏ, hơn nữa đã một thời gian không làm chuyện phòng the, bị hắn tiến vào đột ngột như vậy nhất thời khó tránh khỏi lại trướng căng đau đớn.

"Ngô..." Thanh âm trầm thấp từ tính của nam nhân vang lên ngay bên tai nàng. Ngay từ khi mới gặp nàng đã thấy giọng nói của hắn đặc biệt, như từ khoang bụng qua yết hầu phát ra, âm rung như nhẫn nại như than thở, nghe thấy lúc này lại khiến thân thể của nàng mềm nhũn.

Mông nàng nâng lên rất cao, phần eo hạ xuống, tạo nên độ cong hoàn mỹ, thân gậy nóng bỏng tiến vào dũng đạo của nàng tức tấc, vuốt ve những nếp gấp, xâm.chiếm bốn phía, muốn nghiền nát nhuyễn thịt mẫn cảm nhất của nàng.

Gậy thịt của hắn vẫn chưa tiến vào hoàn toàn, nàng có thể cảm giác được sự nhẫn nại của hắn. Quy đầu to lớn của hắn như muốn mở rộng tiểu huyệt của nàng, dâm thủy điên cuồng trào ra như muốn phối hợp giúp hắn tiến vào. Mỗi khi gậy thịt tiến vào một chút lại kéo một ít dâm thủy chảy ra ngoài, giọt giọt đều dính trên lông mu của hắn.

Trong quá trình hắn tiến vào, cảm giác trướng đau ban đầu dần dần biến mất, dục căn to lớn ma sát khiến toàn thân nàng tê dại, đến cả những ngón chân nhỏ nhắn của nàng cũng cong lên. Nàng bắt đầu nhỏ giọng hừ hừ, khi liền khi ngắt, cho đến khi hắn lấp đầy thân thể nàng, quy đầu thiếu chút nữa là mở rộng miệng tử cung.

"A... A... Quá sâu... Không được..." Nàng kêu lên, thân thể nàng bị hắn làm cho nóng rực. Nàng rất xấu hổ, nhưng lại càng muốn hùa theo hắn.

Tuy nàng không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhưng dung mạo hắn lúc này lại xuất hiện vô cùng rõ ràng ở nàng trong đầu, băng lãnh mà hoa lệ, khiến nàng không còn chỗ để trốn, không thể thoát khỏi bàn tay hắn.

"Tướng quân..." Nàng không tự chủ được than nhẹ, như khóc như tố.

Hắn hơi dừng lại, môi mỏng gần sát bên tai nàng, "Là ta..." Như là tiếng thở dốc, hoặc là tiếng rên rỉ, phất qua lỗ tai của nàng, khiến nàng run rẩy.

Hắn đặt đặt đùi nàng vào trong khuỷu tay mình, bàn tay to lớn đùa bỡn hai bầu ngực căng đầy của nàng, năm ngón tay bỗng dưng thu lại, dưới thân bắt đầu hung hăng rút chọc trong cơ thể nàng.

Dục căn của hắn vừa thô vừa nóng, quy đầu cực đại, mượn dâm thủy để tùy ý rong ruổi trong thân thể nàng, nhiều lần đều đỉnh đến điểm mẫn cảm của nàng, càng vào sâu trong cái miệng nhỏ, miệng huyệt càng co rút kịch liệt.

Tầm mắt giăng kín hơi nước, nàng cũng không biết mình thế nào, sao lại rơi lệ như vậy, nàng nghe thấy tiếng nước dâm mỹ từ nơi ân ái của hai người, cảm nhận được hắn lần lượt dùng sức xâm nhập vào sâu trong thân thể nàng, sinh ra khoái cảm chồng chất. Thân thể ngọc ngà của nàng không ngừng run rẩy, một chân của nàng săos đứng không nổi nữa rồi, muốn mở miệng cầu hắn nhẹ một chút chậm một chút, nhưng nàng nói không nên lời, từ ngữ đến bên miệng đều biến thành tiếng khóc, tiếng rên rỉ...

C97: Mưa đêm chịu nhục 3.
Hai tay của hắn nắm vòng eo mảnh khảnh của nàng, va chạm vừa sâu vừa nặng, mỗi lần tiến vào đều muốn đâm đến trong chỗ sâu nhất, âm đạo bị tách ra, ép thừa nhận quy đầu cực đại chà đạp, mỗi lần rút ra đều kéo theo mị thịt, nước bắn tung tóe. Tiếng khóc của nàng chẳng mảy may ảnh hưởng đến hắn, thắt lưng mạnh mẽ hữu lực của hắn vẫn nhanh nhẹn đong đưa để quy đầu nhiều lần đều chọc đến miệng tử cung, khiến toàn thân nàng run rẩy, mềm nhũn.

"A... A... A..." Khoái cảm dời núi lấp biển, nàng khàn khàn khẽ gọi, hai bầu ngực tròn đầy đu đưa theo tiết tấu của hắn, diễm sắc mị hoặc.

Toàn thân Cố Khinh Âm như rơi vào vũng bùn, tất cả cảm quan đều tập trung vào trận giao hoan. Ngón tay thon dài của hắn đỡ lấy thắt lưng nàng, đầu lưỡi nóng ấm của hắn mút lấy vành tai nàng, gậy thịt to lớn thô dài rong ruổi trong cơ thể nàng, Tất cả đều khiến nàng trầm luân, hãm sâu trong tình triều, muốn ngừng mà không được.

Mỗi lần hắn cường thế xỏ xuyên qua âm đạo của nàng đều bị mở rộng, mỗi điểm đều trở nên cực kì mẫn cảm, cắn chặt lấy cây gậy của hắn. Rốt cục, khi quy đầu bóng nhoáng kia nghiền mạnh một cái, tiểu huyệt co rút lại kịch liệt, dòng dâm thủy trào ra tưới ướt đẫm cây gậy của hắn.

"A... A a a... Đến... A..." Nàng thét chói tai trong cơn khoái cảm, toàn bộ mật viên và vùng bụng đều co rút mãnh liệt, giống như có một ngọn lửa lớn nhanh chóng xâm nhập cảm quan tri giác toàn thân nàng.

Trong cơn run rẩy, nàng cảm giác tính khí thô dài lui ra ngoài, dâm thủy không khống chế được nữa trào hết ra ngoài. Rốt cuộc hai tay nàng cũng không chống đỡ được nữa, đành để thân thể trần trụi trượt xuống, nằm bên mép giường thở hổn hển.

Eo nàng nhanh chóng bị Ngụy Lãnh Nghiêu nâng lên, hắn để nàng nằm ngửa trên giường, đùi vì quá mỏi mà không thể khép lại, rộng mở trước mắt hắn, hai mắt nàng đẫm lệ mờ mịt. Dáng vẻ mị hoặc của nàng bày rõ mồn một trong đôi mắt u lam của hắn.

Dưới ánh nến mờ nhạt, ngũ quan của hắn càng thêm sắc nét, dung mạo vốn băng lãnh liếm màu tình dục. Hắn rất gần nàng, chóp mũi của hai người gần như chạm vào nhau, nàng có thể ngửi được hương rượu thoang thoảng trong miệng hắn.

Ngụy Lãnh Nghiêu chưa bao giờ nghĩ tới lại có lúc mình không nhịn được mà đè một tỳ nữ dưới thân. Sau khi trúng độc, hắn căm thù đến tận xương tuỷ những nữ nhân nịnh nọt lấy lòng, cố ý quyến rũ hắn, hắn coi thường không thèm chạm vào họ, tình nguyện đau khổ chịu đựng dục vọng. Mị xuân phong đã được giải, tối nay hắn nhất thời hưng, uống hai ly rượu, không nghĩ tới nửa canh giờ sau trong cơ thể khô nóng không chịu nổi, còn khó kìm nén hơn cả ngày trước, sau đó... hắn nhìn thấy nàng.

Hắn đã gặp rất nhiều những nữ nhân cố gắng quyến rũ hắn, không thì cũng a dua, lấy lòng  cố ý làm ra vẻ. Chỉ có nàng là luôn bình tĩnh, thậm chí còn có cố xa cách, trong khoảnh khắc đó dục niệm của hắn trỗi dậy...

"Không cần... Tướng quân, nô tỳ chịu không nổi..." Nàng nằm dưới thân hắn thở gấp, uyển chuyển cầu xin tha thứ.

Dục vọng của hắn vẫn cứng rắn như sắt, sao có thể dừng tay? Hắn nhìn nàng, nâng hai chân nàng lên, mở rộng thành hình chữ m, gậy thịt ma sát hai lần ở miệng huyệt lầy lội, rồi lại xỏ xuyên qua thân thể nàng.

"Nha... A a..." Nàng vẫn còn trong dư vị cao trào, tiểu huyệt còn đang co rút, thân thể cực kỳ mẫn cảm lại bị hắn hung hăng cắm vào như vậy, mị thịt lập tức ép vào, siết chặt lấy thân gậy, khiến nàng thiếu chút nữa lại lên đỉnh.

Hắn dùng đôi mắt u lam thâm thúy nhìn nàng, nhìn nàng cuồng loạn lắc đầu, tóc đen vũ động giống như tảo biển, gương mặt nhỏ nhắn quyến rũ sinh động, mị nhãn như tơ, hai bầu vú đầy đặn nõn nà không ngừng đu đưa. Thần sắc của hắn vẫn chẳng chút thay đổi, nhưng dưới thân lại càng trướng căng hơn vài phần, đỉnh mạnh vào tiểu huyệt của nàng như mưa rền gió dữ.

Thân thể Cố Khinh Âm bị vần vò đến mức như muốn tan ra, cái miệng nhỏ nhắn vô thức rên rỉ, mà không biết thanh âm này giống như loại thúc giục tình với nam nhân, khiến hắn càng dũng mãnh thẳng tiến.

Cũng không biết đã ân ái bao lâu, miệng huyệt của nàng dường như hoàn toàn tê rần, tiếng thở dốc của nam nhân dần dần ồ ồ, dung mạo lạnh lùng rốt cục cũng có chút rung động. Hắn kìm lòng không đậu cúi người xuống đặt một nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước lên khóe mắt đong đầy nước mắt của nàng.

Đồng thời, quy đầu to lớn của hắn cũng phá mở miệng tử cung của nàng, khiến nàng run rẩy thét chói tai, nghênh đón cao trào mãnh liệt.

Thân thể của nàng nâng lên cao, miệng thở dồn dập, đệm giường dưới thân nàng như muốn rách toạc, nàng hoàn toàn không thấy rõ cảnh tượng trước mắt.

Hắn thở dốc bên gáy nàng, mút lấy lỗ tai khéo léo của nàng, cúi đầu nói: "Nàng mút thật nhanh..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro