Chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó vui mừng chạy về nhà.Nó về nhưng không thấy ai ở nhà cả.Trong nhà cũng tối đen như mực…Nó có cảm giác buồn buồn vì hôm nay là sinh nhật mình nhưng lại không có ai ở nhà.Nó bật điện lên…Bỗng… “Bùm…”

-Happy Birthday To You…Happy Birthday To You……Ba nó cầm một chiếc bánh sinh nhật nhảy múa trước mặt nó còn mọi người trên đầu đội một chiếc mũ…Nó sắp khóc vì vui mừng…

-Chúc con gái của bố sinh nhật vui vẻ!

-Thêm một tuổi mới rồi phải chính chắn đừng có quậy nữa nha con yêuJ

-Chúc em mau mau có người yêu nhá :P

Chúc xong cả nhà ngồi xuống bàn ăn…Nó hạnh phúc lắm vì lâu rồi nó không được gặp bố mẹ thân yêu của nó,mới mừng được một lát thì bố nó nói:

-Chú Tư à!Lâu nay gia đình tôi đã làm phiền gia đình chú rồi…Bây giờ Candy cũng đã lớn rồi nên chúng tôi sẽ cho nó ở riêng rồi sẽ thường xuyên về thăm nó…

-Mọi người con đến rồi,A 2 bác về nước rồi hã J,mọi người đang nói chuyện gì vậy ạ! Bố nó đang nói thì Pin tới

-À!không có gì đâu cháu,chỉ là bác muốn để cho Candy nó ở riêng…

-Ở riêng ạ?vậy đã tìm được chỗ chưa hay là cho nó đến nhà con đi!con ở nhà 1 mình cũng buồn ghê!

-Ờ…Ừ vậy cũng được…vậy thì bác yên tâm rồi…Thôi!chuyện này gác lại ở đây…thống nhất như vậy nhé,còn bây giờ con thổi nến đi Candy…Nói xong nó cùng gia đình và Pin mừng sinh nhật…cả ngày hôm đó nó rất vui…Khi tan tiệc,nó lập tức chuyển đồ đạc đi và cùng vs Pin về nhà…Nó về dọn áo quần bỏ vào tủ rồi đi ngủ sáng mai đi học…Nó và Pin là bạn thân hồi nhỏ nên rất hiểu tính nhau,mỗi khi đã hợp tác quậy rồi thì….:)) …

Sáng hôm sau,nó cùng Pin đi ô tô đến trường…nó cùng Pin xuống căn tin…

-Hazzz!Zời ơi!Trường chúng ta có một con nhỏ mặt dày…Anh Phong vừa mới chuyển tới trường đã bày đặc gây sự chú y rồi…

-Loại người mê trai đó mày nói làm gì…

Những tiếng bàn tán nổi lên.Đương nhiên những lời đó để ám chỉ nó…mặc dù như vậy nhưng nó vẫn bình thường xem như không có chuyện gì.Nó thì không quan tâm nhưng Pin vẫn không nhịn được đành hét lên mắt chằm chằm nhìn tụi con gái đó:

-Này,mấy con nhỏ kia…mày muốn gì hã!cái gì mà mê trai?cái gì mà mặt dày hã?ngon thì nhắc lại coi!

-Hahaaaaa!mày muốn tao nhắc lại hã…Con bạn mày…HOÀNG THÁI LINH…là một con mặt dày,một con… “Chát”…Chưa nói hết câu nó đã bị Candy nhà mình tát cho một cái đau điếng…Mặt Candy lúc đó lạnh như băng,ai nhìn vào cũng phải sợ…ẹc ẹc

-Mặt dày?Mê trai?Những từ cô mới nhắc đó là để tự nói mình phải không?Chắc vậy rồi chứ gì.Vì ngoài cô ra chả có ai xứng đáng vs những từ đó cả…hahaha…Còn nữa ,tôi chả hứng thú gì vs cái tên Phong gì đó đâu!…Nói xong Candy cười rồi dắt Pin đi khỏi chỗ đó.Mọi người ai ai cũng há hốc mồm ngạc nhiên,cũng có 2 người con trai đứng đó cười thầm.Còn cô nàng vừa bị nó tát thì đứng sững người ra đó.Cho các bạn biết một chút về cô nàng này nhéJ…“Tên:Trần Thùy Chi,điệu đà đỏng đảnh,nó luôn khiến mọi người phải ghét , vì gia đình nó có quyền lực nên không có ai dám làm gì nó (ngoại trừ Candy nhà mình:P).”…

Mặc dù hồi nãy nó nói vậy  thôi chứ thật ra nó nói vậy thôi chứ thật ra từ lúc thấy Nicky ngủ gật gà gật gù nó đã cảm nắng anh chàng đó rồiJ…Nó bước vào lớp vs cái mặt lạnh lùng đến nỗi khiến người khác cũng đông cứng theo,mặc dù như vậy nhưng cả lớp nó cũng rất biết ơn nó và nhìn nó vs một ánh mắt khác. Bước vào tiết học đầu tiên,nó lấy sách vở ra,ghi ghi chép chép,ngồi chăm chú nghe giảng có vẻ khác vs mọi ngày…Mọi người cũng thấy nó có vẻ lạ so vs mọi ngày!Ngay cả Pin,Kay và Nicky cũng thấy vậy!

-Ê,con nhỏ đó hôm nay có chuyện gì thế?Hay là nó bực chuyện hồi nãy nên giờ đầu óc có vấn đề rồi?Hắn nói vs Kay,hình như là hơi lo lo cho Candy

-I don’t Know...Kay thì có vẻ không quan tâm cho lắm,vì……hắn chỉ mãi ngồi ngắm nhìn cô nàng Pin của chúng ta…hé hé!

“Reng…Reng…”Nó vội vàng đóng sách vở lại rồi đứng đó chờ Pin xuống căn tin chơi!Nicky thấy vậy liền tới vỗ vai nó rồi nói:

-Này,chiều nay đi ăn kem không?Tôi đãi!

-Sao hôm nay tự nhiên tốt vs tôi quá taaaaaaaaaaa!...Nó nói có vẻ châm chọc!

-Có gì đâu!tự nhiên hôm nay tôi nổi hứng zậy à!Mặt hắn ửng hồng…

-OK!nhưng Pin đi thì tôi mới đi đó nghe!

-Pin?Là Uyên hã….Ừ!Vậy nói cô ta đi luôn đi !

Nói xong hắn và Kay xuống căn tin.Một lúc sau,Pin và Candy cũng xuống căn tin.Mới bước vào nó đã thấy 2 con nhỏ đáng ghét hồi sáng đứng đó rồi!Khi sáng nó tát một cái còn chưa đã giận nên bây giờ nó tìm cách chọc con nhỏ đó chơi!...Candy bưng 1 khay nước trái cây đủ loại.Nó tiến tới gần bàn của Nicky rồi…

-Á!Là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii?

-Oh My God!I’m Sorry…nó nhìn Chi vs vẻ mặt ngây thơ…

-Mày!Con nhỏ đáng chết!Muốn gây sự hã?

-Ơ!oan quá!mình đâu có!chỉ tại bạn Chi để cái chân cản đường nên mới như vậy!Nhưng bạn Chi này!Bạn nên đi rửa mặt đi cả bạn Phong ngồi đó thấy … Chi không biết làm gì hơn chỉ lườm nó một cái thật dài và tức giận bỏ đi!Còn mọi người khi thấy Chi như vậy thì đứng đó ôm bụng cười đến chảy cả nước mắt!

-Này!Bộ cô không thấy chúng tôi cũng đang ngồi ở đây sao?

-Hã?Ờ ha!Nãy vì muốn trả thù nhỏ đó nên tôi quên là anh cũng ở đây!Há há!

-Việc gì phải nhỏ mọn như vậy hã mày!Chính Linh là người đã đuổi đi cái gai trong mắt của chúng ta mà…hê hê!

-Ừ!Lần này tôi bỏ qua cho cô đó!Hắn nói xong rồi cùng Kay đi lên phòng học.Khi quay lưng lại Nicky mỉm cười 1 cái.

Lúc ra về Kay và Nicky chờ 2 bon nó ỏ cổng trường rồi cùng nhau đi đến tiệm kem gần đó!Vừa bước vào quán kem,mọi ánh mắt đều đổ về phía tụi nó,những lời ca tụng nổi lên…Tụi nó gọi kem rồi vừa ăn vừa chuyện trò vui vẻ lắm!Nó và Pin gọi cả mười mấy cốc kem khiến Nicky và Kay phải kinh ngạc rồi còn chọc nó là heo nữa…

-Thôi!Tạm biệt nhá!

-Ờ!Pai pai

Hôm nay nó và Pin cảm thấy rất vui!

Về nhà,nó và Pin ngồi nói chuyện vs nhau:

-Ê!Mày cảm nắng chàng Phong rồi hã! J

-Mày giỡn kiểu gì vậy!Nghĩ sao nói tao thích thằng ngạo mạn đó cơ chứ!Những mà công nhận hắn giống anh Minh thật….

-Tỉnh táo lại đi!Bây giờ mà mày còn nhớ tới cái thằng con trai bỏ rơi mày như vậy hã!

-Tao đâu có nhớ!Chỉ là thấy Phong và anh ấy giống nhau quá thôi!...

-Cũng giống thiệt nhưng mày từ giờ trở đi không được nhớ hay nhắc tên đó nghe chưa!

-Ừ!Tao biết rồi!Thôi tao đi ngủ đây!

Nó bước vào phòng,đóng cửa lại rồi leo lên giường!Không biết từ lúc nào nó nhớ lại cái thằng đã từng làm nó tổn thương,bỏ nó mà ra nước ngoài!Rồi thế là…nước mắt nó từ đâu ứa ra!nước mắt nó chảy từng giọt từng giọt rồi bỗng chốc trở thành mưa!Nó vừa khóc vừa nhớ lại những kỉ niệm của nó vs Minh và cả cái ngày chia tay đầy nước mắt ấy!

***

‘‘Linh à !Làm bạn gái anh nhé’’                                                                                                           

‘‘Dạ…hì hì’’

‘‘Anh sẽ khiến cho em trở thành người con gái hạnh phúc nhất,dù có chuyện gì anh cũng sẽ mãi ở bên em…’’

‘‘Sau này anh dám bỏ đi thì chết chắc…nhưng tuyệt đối em sẽ không bao giờ buông tay anh đâu’’

Rồi nó và anh lúc nào cũng bên nhau cười đùa !Trông hạnh phúc lắm nhưng….có một ngày…

‘‘Linh à !Anh xin lỗi,…mình…..chia tay em nhé !’’

‘‘Hahaaaa !Anh giỡn giống thiệt á !’’

‘‘Anh…không giỡn đâu !Chiều mai anh sẽ bay sang Anh cùng vs bố mẹ anh’’

‘‘Này !Anh đừng đùa nữa có được không ? Anh làm em sợ rồi đấy !’’

‘‘Linh !Nghe kĩ đây !Tôi…không giỡn vs cô đâu !’’

‘‘ Tại sao ?Tại sao anh bay sang đó ?Tại sao chia tay?Tụi mình đang rất ổn mà’’

‘‘Ổn gì mà ổn !Tôi chán cô lắm rồi !Chia tay đi !Đừng bao giờ điện thoại hay nhắn tin cho tôi nữa !’’

‘‘Anh….,đừng đi !làm ơn đừng đi mà !Anh đã nói sẽ mãi ở bên em mà !’’Nó òa khóc !....Mặc kệ lời van xin của cô,anh ta bỏ đi không thương tiếc !

***

1 năm đã trôi qua nhưng nó vẫn lưu lại những kí ức về Minh…Nó ra ngồi bên cửa sổ !Từng cơn gió mạnh thổi vào làm trái tim nó tan thành từng mảnh nhỏ,nó vẫn lẳng lặng ngồi đó : ngắm sao,ngắm trăng,ngắm thành phố lúc về đêm,…..Nhưng nó làm gì cũng không thể ngăn nổi những dòng nước mắt đang chảy ấy được…Nó không hiểu vì sao lại như vậy ! Đơn giản,nó nhớ anh ta,nhớ những câu nói đùa của anh,nhớ ánh mắt trìu mến của anh,nhớ nụ cười tảo sáng của anh,…nó nhớ hết tất cả mọi thứ về anh ! ‘‘Bây giờ anh đang ở đâu ?Anh có nhớ em không ?Hay là anh đã yêu 1 người con gái khác rồi ?’’ Hàng tá câu hỏi ở trong đầu nó…Nó càng nghĩ về anh tim nó càng đau quặn và mệt mỏi,…Rồi nó khóc đến ngủ thiếp đi lúc nào không hay !...

Sáng hôm sau,nó tỉnh dậy và thấy mắt mình húp và đen ,thật xấu xí !Nó tự trách mình tại sao tối qua lại khóc nhiều như vậy chứ !..Rồi nó cố làm cho mắt bình thường lại.Nó bôi kem,đánh phấn cho mắt đỡ húp nhưng cô càng cố che thì lại càng hiện rõ hơn,trông cô chả khác nào quái vật mắt húp !Cô nhìn đồng hồ…Đã 7h kém 15 rồi hã ?

-Linh ơi !Mày làm gì trên đó mà lâu thế !gần trễ học rồi kìa !

-Tao xuống đây !Nó phóng như bay xuống vớ lấy cặp sách rồi chạy ra xe !Pin cũng vội quá nên không thấy mắt của Candy bị húp…

-Á !Quái vật kìa !Chắc hôm qua tôi đãi đi ăn kem vui quá nên về khóc nhè chứ gì ?Haha…vừa vào lớp nó đã bị hắn quăng cho 1 câu đau lòng

-Anh….đừng hoang tưởng !

-Chứ sao mắt cô lại như vậy !Hắn trêu cô vậy thôi chứ thật rất lo lắng cho cô,hắn biết cô đã khóc rất nhiều … vì một chuyện gì đấy(Hắn đoán vậy)

-Chỉ tại tối qua tôi không ngủ được thôi !Nó ấp úng đáp

-Úi !Mắt mày húp quá Linh à !Tối qua không ngủ được sao không nói vs tao để tao xin cho mày ở nhà !Mắt húp thế mà đi học được !

-Thôi !thôi !vào tiết rồi các em ngồi xuống !

-Linh !Mắt em bị sao vậy !

-Dạ tại hôm qua em thiếu ngủ ạ :D

Giờ giải lao,Candy ra đứng ở một góc tường ,nhưng nó không biết đằng sau bức tường Nicky cũng đứng đó nhìn nó... ‘‘Giống quá’’Hắn vừa nhìn nó vừa lấp bắp miệng…Chợt hắn nhìn thấy nước ở đâu chảy xuống sàn.Hắn ngạc nhiên và cũng không hiểu tại sao cô gái này lại khóc.Hắn lẳng lặng tiến về phía nó,ôm chặt nó,nó hoảng hốt…đánh hắn rồi bảo hắn buông tay ra nhưng nó càng đánh hắn lại càng ôm chặt hơn,một giọng nói ấm áp vang lên bên tai nó :

-Đừng khóc một mình,lúc nào có chuyện gì hãy dựa vào vai tôi mà khóc !Rồi nó cũng buông xuôi,mặc kệ tất cả,nó khóc òa lên và dựa vào vai Nicky,nó thầm nghĩ bàn tay này thật ấm áp,giống như bàn tay của Minh ôm nó những lúc nó buồn vậy!Càng nghĩ tim nó càng đau hơn,nó khóc hết nước mắt khóc như chưa từng được khóc !Nó lầm bầm :

-Minh à !sao anh lại bỏ em mà đi,anh có biết em nhớ anh thế nào không hã ?

-Minh ?Là người yêu cũ của cô hã ?

-Ừm !Dù tôi khóc lóc van xin hắn thế nào đi chăng nữa…hắn cũng bỏ đi mà không thèm quay lưng lại nhìn một cái !Đồ xấu xa !Lưu manh !Khốn nạn,…

-Cô thật ngốc !Nếu hắn ta đã nhẫn tâm như vậy sao còn nhớ đến hắn làm gì ?

-Huuuhu !Anh tưởng tôi không cố quên hắn chắc !Nhưng…từ khi anh xuất hiện tôi lại nhớ đến cái tên đó !Anh…thật sự rất giống người đó…Huuhuuu !

-Tôi ?...Giống người đó sao ?

-Cả ánh mắt,nụ cười và vẻ bề ngoài…đều rất giống !Đồ tồi….huhuhuhu

-Vậy…..em hãy để tôi thay tên đó bảo vệ em …có được không ?Hãy cho tôi một chỗ trong trai tim của em…Nicky nói rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán của nó…

-Anh…….Sao anh…. ?

-Tôi yêu em !Làm bạn gái tôi nhé !Có được không ?

-Tôi…..tôi…

Đúng lúc căng thẳng đó,tiếng chuông vào học lại vang lên…Hắn dìu Candy đến phòng vệ sinh rửa mặt,để nó ở trong còn hắn đứng ngoài chờ … rồi 2 đứa cùng vào lớp.

-Ê !Ra chơi mày đi đâu mà tao không thấy hã ?Pin và Kay đồng thanh

-Giờ ra chơi tao đứng đọc truyện ở hành lang mờ !Nicky bình tĩnh thật :P

-Linh ,còn mày ?

-Ơ…ừm !Tao…

-Ra chơi,không phải cô đứng nhìn người ta chơi bóng rổ sao ?Hắn gở vây giùm Candy…

-Ừm !Ờ ha…tôi thấy môn đó có vẻ thú vị nên đứng nhìn người ta chơi thôi !Hì hì…Nó ấp a ấp úng…Pin và Kay định dò hỏi tiếp thì cô giáo vào cả tụi ngồi xuống bàn ngay ngắn !

Ra về,Pin và Kay vừa chạy vừa đùa giỡn ở trước thì hắn tới thì thầm vào tai nó :

-Tôi sẽ chờ câu trả lời của em !Về nhà an toàn nhé !Tạm biệt…

Về đến nhà nó thay áo quần , vớ vội một chiếc ví rồi đi ra ngoài … nhỏ Pin ngạc nhiên hỏi :

-Ê !Mày đi đâu thế ?

-Tao đi có chút việc , mày ăn cơm trước đi !

-Ê !Đợi đã !...Chưa nói hết câu nó đã chạy ra ngoài rồi…

Nó đi tơí một con đường vắng vẻ , chợt nó quẹo vào một ngôi nhà hoang…nó có hơi hơi sợ và thầm nghĩ sẽ không sao đâu !Co tiếng ở bên trong :

-Mày đến rồi hã ? cũng đúng giờ chứ nhỉ ?

-Cô hẹn tôi đến đây có việc gì ?

‘‘Chát’’-Cái này tao trả lại mày!

‘‘Chát’’-Cái này cho những lời nhục mạ tao !

‘‘Chát’’-Cái cuối cùng cho…anh Phong của tao !

Nó tức giận tát lại Chi một cái đâu điếng 

-Mày !Không có tư cách để đụng vào người tao và càng không có tư cách để nói Phong … là của mày !

-Mày dám !Người đâu !đáng ả cho ta !

Lập tức mấy người đàn ông có vẻ bụi bậm chạy tới chỗ nó , nhưng phải nói những người đàn ông đó,võ công không thể hơn nó được !Những người đó đánh nó bao nhiêu thì nó tránh bấy nhiêu !Ở sau,có một người phụ nữ cầm một thanh gỗ từ từ tiến gần đến phía nó và giáng xuống đầu nó !Người phụ nữ không ai khác chính là Chi !

Các bạn hãy đoán xem Pin,Kay và Nicky có cứu được nó không nhé !

Hãy đón xem chap3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#baby