CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong cung Ngọc Hoan xa hoa, ánh đèn đỏ rực soi rọi vào vào hai thân ảnh đang quấn lấy nhau, chiếc giường cũng đặc biệt rung lắc dữ dội như đang phải đón nhận trận mưa rào sấm dữ.

"A..A... Sướng quá..."

Giọng rên rỉ ngọt nị pha cùng âm mũi cứ vang lên liên tục, lúc như mèo nhỏ dâm đãng, lúc lại là giọng nỉ non, khiến cho ai nghe thấy cũng tim đập chân run.

Bắc Đường Ngạo Kiệt nhìn nhân nhi trong lòng, nàng khẽ cười, hai tay lại mạnh mẽ vặn bung đôi chân thon dài, gác nó lên vai, lại một đợt di chuyển như vũ bão.

"Ô... Bệ hạ ơi..."

Nam nhân không chịu nổi, run rẩy dùng tay nắm chặt lấy sàng đan dưới thân, nhưng cũng rất tự giác dang càng rộng hai chân, hoa huyệt bên dưới gắt gao mút chặt côn thịt đang không ngừng chinh chiến trong nó. Đôi tay đế vương không an phận, nàng nhìn chằm chằm đôi gò bông đào đang lắc lư theo nhịp, vươn tay xoa nắn, như không thỏa mãn mà ngắn nhéo nhũ hoa đang cương cứng, làm cho nam nhân càng la hét khó nhịn.

Hoa huyệt phía dưới lại không ngừng chảy nước, tham lam ngậm chặt món ngon yêu thích. Bắc Đường Ngạo Kiệt sảng khoải không nhịn nổi bật nhẹ một tiếng, liếm liếm môi:

"Dâm đãng."

"Cũng chỉ dâm cho mình ngài thôi..."

Nam nhân hai mắt phát ra thủy quang, gương mặt hồng nhuận, đôi môi chúm chím, xem bộ học tập rất nghiêm túc mới ra điệu bộ này. Bắc Đường Ngạo Kiệt xưa nay vốn yêu cái đẹp, nhìn bộ dạng lẳng lơ này quả nhiên động lòng, cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng bên dưới.

Hôn như vũ bão, người dưới thân chỉ có thể bị động trúc trắc đón nhận, hơi thở như bị cướp đoạt, gương mặt lại càng thêm kiều diễm, như muốn người ta khinh nhục.

Bắc Đường Ngạo Kiệt không nói nhiều, tiếp tục công việc cày cấy. Dương cụ được chiếc miệng nhỏ ham ăn bên dưới lấy lòng lại thô thêm vài phần, ra vào cực hung ác, lúc nông lúc sâu, làm nơi giao hợp giàn dụa nước.

"Bệ hạ... chịu không nổi..."

Nam nhân tay càng siết chặt, hai mắt đẫm lễ, bị làm quá tàn nhẫn mà giọng nói đã khàn đi, ý muốn cầu xin đế vương nương tình, mà đổi lại chỉ có những trận rung lắc càng thêm dữ dội.

Bắc Đường Ngạo Kiệt không thích sủng vật không nghe lời, cũng không thích khóc kêu, nàng chỉ muốn nghe những tiếng rên rỉ dâm đãng, ánh mắt lạnh lùng nhìn mỹ nhân bên dưới:

"Kẹp cho chặt."

Nam nhân chịu ủy khuất, cũng không dám làm trái lời, hắn cố ngăn những cơn kích động xuống, co bóp tiểu động như mát xa cho chủ nhân, rất hiểu chuyện rên rỉ:

"Nô sai rồi. Chủ nhân đừng chán ghét nô..." Sau đó còn rất câu nhân mà dùng tay mở rộng thịt động bên dưới "Tiểu huyệt muốn ăn, chủ nhân mau xuyên vào đi..."

Ngón tay nam nhân để bên mép thịt huyệt, mà lỗ nhỏ đáng thương đang vất vả ngậm lấy côn thịt dữ tợn, nước bị ép chảy ra ngoài, óng nhuận phát sáng. Hình ảnh quá đỗi dâm mỹ này nhanh chóng kích thích đế vương trẻ tuổi, nàng hạ giọng:

"Quả nhiên rất câu nhân."

Sau đó cũng không nhiều lời, vọt sâu vào bên trong hoa huyệt ấm nóng. Hoa huyệt bị xuyên đến mỏi nhừ, đỏ ửng động nhân, dương cụ bên trong như có như không chạm vào điểm mẫn cảm chết người, khiến cho mỹ nhân vặn vẹo, khóc đến lê hoa đái vũ:

"Sung sướng... quá sung sướng rồi... Ô... người làm chết nô đi."

Những tiếng rên chẳng khác gì kích dục, rót thẳng vào thân dưới Bắc Đường Ngạo Kiệt, nàng cầm tay mỹ nhân, bắt hắn tự dùng tay thủ dâm, ác liệt nói:

"Tự làm cho trẫm, không được phép dừng lại."

Mỹ nhân nào dám không nghe, tay yếu ớt cầm vào côn thịt nhỏ bé đã dựng đứng lên, khẽ xoa nhẹ. Điều ấy làm Bắc Đường không vui, một lực đạo mạnh mẽ phát ra, chiếc mông mỹ nhân sưng đỏ một mảng, nàng ra lệnh:

"Làm mạnh lên."

"A..a.."

Bàn tay trắng nõn của hắn run rẩy, mạnh mẽ tự an ủi ngọc hành, cố gắng kiềm chế không bắn ra khiến hoa huyệt bên dưới càng thêm gắt gao, đẩy tình dục càng thêm cao trào.

Bắc Đường cũng không nhàn rỗi nữa, nàng chuẩn xác mà nghiền ép điểm tối mẫn cảm trong động nhỏ, cũng không màng mỹ nhân kêu khóc, đưa dương vật vào càng sâu, ra vào liên tục, tiếng nước nhóp nhép trong đêm tối nghe càng rõ ràng.

"A!" Dương cụ thô to không kiêng rè đạp mạnh vào miệng tử cung, nam nhân hét to, ngọc hành không chịu nổi kích thích mà bắn ra dòng nước trắng đục, huyệt nhỏ cùng không thua kém, một luồng nước ấm cũng giàn giụa chảy ra, thấm ướt dương vật, mỹ nhân nhỏ giọng thút thít.

Bắc Đường Ngạo Kiệt cũng không cho phép hắn nghỉ ngơi, lập tức bế thốc lên hắn lên, mạnh mẽ đâm chọc không ngừng nghỉ, mỹ nhân không biết phải làm thế nào cho phải, mặt đối mặt với đế vương vô tình, nước mắt lăn dài, hai tay  bám chặt lấy người nàng, miệng phát ra những tiếng kêu khe khẽ.

Ra vào mấy trăm phát, Bắc Đường Ngạo Kiệt mới thỏa mãn phóng xuất, long tinh đặc nóng bắn sâu vào tử cung, khiến nam nhân lại triều thổi một phen.

Mây mưa qua đi, mỹ nhân kiệt sức dựa vào người đế vương, nhưng vẫn cảm nhận côn thịt bên trong vẫn cứng rắn. Mỹ nhân thầm nghĩ, rõ ràng đã làm cả đêm, thứ khinh người này cũng quá trâu bò rồi.

Bắc Đường Ngạo Kiệt khi làm tình đều rất tận hứng, rất ghét cảm giác bị cắt ngang, nam sủng quanh nàng đều rõ điều này, cho nên ai cũng đều cố chống đỡ đến phút cuối cùng. Chỉ tiếc cho mỹ nhân này, là người mới do chính Cảnh Uỷ thái úy ném vào, ở trong cung chưa lâu lắm, sức lực cũng chưa được rèn luyện qua, nên không tiếp nhận được dục vọng quá mãnh liệt. Nhưng hắn không ngốc, từ khi vào cung hắn đã biết tính cách của đế vương, cho nên rất ngoan ngoan mà bò xuống hạ bộ của vua, dùng đầu lưỡi đỏ hồng khẽ liếm mút côn thịt thô to, giọng ngọt ngào:

"Xin chủ nhân cho nô chuộc tội."

Hắn nhìn nàng vừa qua tình dục, gương mặt cũng không còn vẻ âm trầm mọi ngày, chỉ có đôi mày hơi nhíu lại, nam nhân rất biết chớp thời cơ, bèn nâng bộ ngực căng tròn lên, chân chính nhũ giao cho nàng.

Ngực nam nhân không qua lớn, nhưng khi nhũ giao lại rất vừa vặn, hình như còn được học qua phải biết lấy lòng dương cụ như thế nào. Nam nhân không chỉ dùng nguyên bộ ngực trắng mịn mà đầu lưỡi còn linh động liếm láp trên lỗ nhỏ dương vật, khiến cho Bắc Đường Ngạo Kiệt sướng đến híp mắt, giọng cũng không còn quá lạnh lùng:

"Ngươi tên gì?"

Nam nhân một bộ dạng câu nhân, hai chân quỳ xuống, mông lại hơi chổng lên làm bại lộ hoa huyệt vừa bị thao làm tàn nhẫn. Huyệt động còn chưa khép hoàn toàn, thịt động đỏ au, thi thoảng còn có dòng sữa trắng chảy xuống, dâm thủy cũng thi nhau chảy ô ạt chảy xuống hai đùi làm người ta kích động không thôi. Ánh mắt nam nhân mông lung ướt át, giọng mềm nhũn:

"Nô không có tên."

Nói xong lại cúi xuống, lần này dùng cả miệng ngậm lấy quy đầu to như trứng gà, đầu lưỡi bên trong mềm mại như rắn nước, khiến cho côn thịt phình to ra. Hai tay mĩ nhân không nhàn rỗi, nâng cao cặp vú đầy đặn, điều khiển lên xuống nhịp nhàng, thi triển toàn bộ công phu lấy lòng hoàng đế.

Bắc Đường Ngạo Kiệt đương nhiên rất thích loại đãi ngộ này, lưng cũng hơi dựa vào thành giường, thả lỏng ngắm nhìn mỹ nhân lõa thể đang hầu hạ, nàng khẽ cười:

"Thái úy vậy mà không đặt tên cho ngươi?"

Nam nhân vẫn điệu bộ như cũ, chỉ khe khẽ lắc đầu khiến hoàng đế lại nổi lên sắc tâm, đưa tay đừa nghịch viên anh đảo đỏ thắm đang cương cứng. Tay nàng ban đầu là nhẹ nhàng bóp xoa, về sau lại thành vân vê ngắt nhéo khiến mỹ nhân kích động, hạ thể lại sũng nước, dâm thủy thi nhau chảy xuống ướt cả chăn đệm.

"Vậy gọi Yên Hoa đi."

Hoàng đế nhàn nhạt ban một cái tên, sau đó nham hiểm dùng bàn chân chọt vào hoa huyệt đang sửng đỏ. Huyệt động thấy có người đến yêu thương liền phun nước, mỹ nhân như hoa như ngọc hít một ngụm khí, hai mắt ngập nước nhìn nàng. Bắc Đường cười cười:

"Cảm kích vậy sao?"

Bàn chân lại tiếp tục đùa bỡn âm huyệt, dâm thủy chảy càng nhiều. Bắc Đường càng được thể, dùng ngón trỏ chọc vào âm đế, cũng không ngại ngần mà vọt vào khiến nam nhân chỉ có thể há to miệng, phát ra những tiếng ô ô đầy đáng thương.

Nam nhân miệng vừa liếm mút hầu hạ, tiểu huyệt phía sau lại bị gian dâm bằng bàn chân, màn đêm càng thêm màu tình dục. Ngón chân nàng càng cắm càng ác liệt, tốc độ nhanh chóng, lại như moi móc thịt huyệt, cuối cùng nam nhân không chịu nổi, từ sâu trong cơ thể lại phun ra một luồng nước dâm, làm ướt cả bàn chân đế vương. Bắc Đường Ngạo Kiệt cùng không keo kiệt, liền đem nùng tinh bắn mạnh vào miệng mỹ nhân, tinh dịch còn sót lại rơi xuống bộ ngực mềm mại.

"Hoàng thượng..."

Nam nhân muốn nói gì đó, lại chỉ có thể thở hổn hển khiến người ta chỉ muốn hung hăng đè xuống mà làm. Nam nhân khe khẽ mím môi, lời nói như mê hoặc mà quỳ xuống cảm ơn:

"Nô tạ chủ nhân ban tên."

Yên Hoa đương nhiên hiểu quy luật sinh tồn đáng sợ trong chốn hoàng cung này. Quy củ khắt khe, mạng của nam nhân như cỏ rác, cả đời chịu trói buộc dằn vặt, mãi mãi là món đồ chơi của nữ nhân, ngay cả tên cũng là do thê chủ ban tặng mà có. Khi đã gả đi, cả cuộc đời phải tuân theo người đó, dù cho có chuyện gì cũng không thể kêu khóc. 

Vận mệnh luôn khắc nghiệt như vậy. Trên đời này tôn nghiêm đều không thể bằng sinh mạng, mà sinh mạng của nô lệ lại phụ thuộc vào chủ nhân.

Yên Hoa dẫu sao cũng chính là người do thái úy sắp xếp, tinh thần của hắn có thể áp chế được sức mạnh cường đại của đế vương, giúp nàng phòng ngừa việc tẩu hỏa nhập ma. Đây cũng là điều mà trung thần luôn lo lắng, vì vậy mà nam nhân được dâng lên đều được kiểm nghiệm chắc chắn, được dạy dỗ làm sao phục vụ chủ nhân của mình. Hắn là người thông minh, từ nhỏ đã biết việc gì nên làm việc gì không nên làm, việc nào tốt việc nào xấu. Khi được đưa vào cung, hắn đã rõ. Việc của hắn là làm cho hoàng đế bệ hạ tận hứng, đó cũng là cách duy nhất để giữ được mạng sống.

Yên Hoa nhìn hoàng đế, đầu lười hắn khẽ liếm môi, lại nhìn bàn chân đã ướt nước do dâm thủy của mình, liền nhanh chóng quỳ xuống:

"Nô làm bẩn chân thánh thượng, xin người trách phạt nô."

Bắc Đường cũng không nói gì, chỉ đưa bàn chân đến bên miệng hắn:

"Liếm sạch."

Yên Hoa không chậm chạp, hắn cúi xuống vươn lưỡi liếm sạch dâm thủy của mình, bộ dạng ngoan ngoãn đó thật khiến người người yêu thích.

"Đưa mông về đây."

Hắn cùng không dám trái lời, nhanh nhẹn di chuyển, nâng mông lên cao để hoàng đế nhìn rõ. Hoa huyệt đỏ au đang mấp máy, hậu huyệt cũng khẽ co rúm lại, cảnh tượng mời thao này làm Bắc Đường hung hắng muốn đè hắn.

Chẳng qua còn chưa kịp động thủ, thái giám đã đi vào trong, khẽ dâng cho lên một ly sữa nóng, hướng nàng mời qua:

"Sữa vừa hâm xong, hoàng thượng mau dùng kẻo nguội ạ."

"Ừm."

Bắc Đường Ngạo Kiệt nổi danh máu lạnh vô tình, với kẻ nào cũng xuống tay tàn nhẫn, thế mà lại rất thích uống sữa nóng, đặc biệt sau khi quan hệ tình dục, nàng đều muốn uống một ly. Thái giám này theo nàng từ lâu, đã biết rõ thói quen sinh hoạt của đế vương, đêm nào cũng đích thân đến hâm nóng sữa bò cho hoàng thượng. Đối với cảnh xuân Yên Hoa đang bày ra, thái giám cũng không mảy may phản ứng gì, chỉ đợi Bắc Đường dùng sữa.

"Còn gì sao?"

Bắc Đường được nhâm nhi sữa nóng, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều, nàng nghi hoặc nhìn thái giám:

"Thỉnh hoàng thượng, chuyện là thái hậu đã quỳ ở Ngọc Hoan cung một canh giờ rồi."

Bắc Đường Ngạo Kiệt càng nghi hoặc nhìn hắn:

"Hắn tới đây làm gì?"

"Hắn muốn gặp hoàng thượng. Nhưng nô tài thấy hoàng thượng đang được hầu hạ bên trong, liền không muốn thông báo. Chỉ có điều thái hậu đều cố chấp không muốn trở về."

Đế vương trẻ tuổi bỗng hừ lạnh. Nàng nhấp một ngụm sữa, lại nhìn về phía Yên Hoa vẫn đang không ngừng liếm hôn từng kẽ ngón chân của mình, nàng cảm thấy thú vị nhanh chóng giơ ba ngón tay chọc ngoáy vào hoa huyệt đang nhỏ nước, khiến cặp mông xinh xắn khẽ run.

Hoa huyệt gặp ngón tay, không nề hà mà ngậm chặt, Bắc Đường cào nhẹ mị huyệt khiến mỹ nhân dưới thân kêu khóc, nhưng cũng không dám xin tha.

"Hoàng thượng?!"

Thái giám đợi lệnh của hoàng đế, lại chỉ thấy nàng chơi đùa hoa huyệt trước mặt, nghi hoặc không dám hỏi nhiều chỉ có thể nhắc nhở.

"Ta biết rồi. Để hắn vào đây đi."

Bắc Đường cũng không tỏ thái độ gì nhiều, chỉ ra một lệnh đơn giản. Thái giám nghe vậy liền cung kính ra mời thái hậu nương nương vào.

Tay nàng không nhàn rỗi, ra vào huyệt nhỏ càng lúc càng nhanh, một ngón tay nữa đã chen vào lúc nào. Móng tay nàng vốn để dài, khi mài vào thịt huyệt đều khiến Yên Hoa đau nhói, nhưng khi chạm vào điểm mẫn cảm lại khiến hắn sung sướng, bụng nhỏ thít lại, côn thịt nhếch lên.

"Đừng có bắn." Bắc Đường Ngạo Kiệt véo mạnh đùi trong của hắn, một mảnh da thịt nhanh chuyển sang đỏ ửng.

Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên:

"Nô tham kiến chủ nhân."

Bắc Đường Ngạo Kiệt cũng không nhìn nam nhân, một tay thong dong vuốt ve cơ thể ngọc ngà dưới thân, một tay khác lại tàn bạo moi móc thịt huyệt, giọng nàng lạnh tanh:

"Quên quy củ rồi sao?"

"Nô không dám quên." Giọng nam nhân vẫn trong trẻo như cũ, nhưng thanh âm lại có vài phần run sợ.

Yên Hoa cảm thấy rất tò mò về vị thái hậu này, liền khẽ quay đầu liếc mắt nhìn, ánh mắt chợt lóe lên vẻ ngưỡng mộ. Người đang quỳ gối dưới đất, ngũ quan thanh tú, đôi mắt sáng trong như hồ nước, khuôn miệng nhỏ nhắn đang mím lại, cái cổ cao tinh tế đang ngẩng lên, làn da trắng đến phát sáng. Hắn không mặc gì cả, chỉ khoác hờ một kiện áo lụa mỏng tanh dính vào thân, cặp vú đẫy đà hơn của Yên Hoa rất nhiều, vòng eo thon gọn, trên bụng còn ẩn ẩn cơ bụng xinh đẹp. Bên dưới là ngọc hành đang phải đeo một cái khóa trinh tiết, mông to căng tròn bại lộ trong không khí đang run lên từng hồi.

Phát hiện ánh mắt của Yên Hoa, Bắc Đường Ngạo Kiệt liền ôm hắn dậy, để hắn nhìn kĩ người đang quỳ dưới gối:

"Cảm thấy ngạc nhiên sao?"

"Nô không cảm thấy ngạc nhiên."

Nam nhân vốn thân phận ti tiện, sinh ra đã là vật sở hữu của người ta. Khi còn bé do mẫu thân quản giáo, đợi đủ tuổi trưởng thành trao cho thê chủ. Thê chủ qua đời, khế ước bán thân lại trao cho con gái. Đó chẳng là chuyện gì lạ ở lục địa này. Nam nhân chỉ là một món đồ chơi để người ta phát tiết lên mà thôi. Vậy cho nên việc gian dâm phụ thân hay huynh đệ trong nhà cũng là chuyện bình thường, không đáng để nói.

Tiên đế qua đời, nam nhân hậu viện đều trao lại cho Huyền Đế Bắc Đường Ngạo Kiệt, tùy nàng xử trí. Chỉ không rõ hoàng đế trẻ tuổi nghĩ gì, lại sắc phong phụ thân của Bình vương làm thái hậu, chính là quân hậu Sở Nghi. Trên khắp Phượng Minh Quốc ai chẳng không biết Bình vương xưa kia nắm chắc ngôi hoàng đế bao nhiêu, cuối cùng lại bị một hoàng nữ không hề được sủng ái tạt cho một gáo nước lạnh. Bây giờ sắc phong Thái hậu, chẳng phải là ngầm tuyên bố sở hữu sao? Thái hậu cũng chỉ là một chức danh mà thôi, thực chất đều chỉ là một hầu sủng của hoàng thượng.

"Vậy sao lại nhìn chăm chú như vậy?"

Bắc Đường cũng không tỏ thái độ giận dữ, nàng vuốt ve bộ ngực căng tròn trước mắt, như đang chơi đùa một món đồ chơi mới tinh xảo.

"Nô cảm thấy Thái hậu thực đẹp... Um.."

Ngón tay trong hoa huyệt  đột dưng liên tục va chạm vào vách thịt mẫn cảm, khiến hắn suýt phun nước. Bắc Đường lại cười:

"Đúng là rất xinh đẹp." Rồi lạnh lùng liếc mắt nhìn người đang quỳ trầm giọng: "Nhưng chung quy cũng chỉ là một sủng hầu mà thôi."

Rồi đột dưng dùng dương cụ đâm mạnh vào trong hậu huyệt chưa được tiền diễn của hắn. Yên Hoa đau đến suýt điều hôn mê, nhưng rất nhanh hắn liền biết ý mà thả lỏng toàn thân, giọng nói lại ngọt nị:

"Bệ hạ mau đâm sâu chút... Ô.. Đâm vào rồi..."

Bắc Đường Ngạo Kiệt khi làm tình không phải là kẻ ôn nhu, nghe thấy lời mời gọi như vậy, côn thịt đều to ra, dùng sức đâm sâu vào cửa động chặt khít. Hậu huyệt khác so với hoa huyệt, lúc ban đầu vừa căng chặt vừa sít sao, nhưng chỉ cần vào sâu hơn một chút là có thể cảm nhận được sự mềm xốp. Yên Hoa dẫu sao cũng được học về mấy chuyện này, hắn nhanh tay xoa nắn bầu vú, gảy đầu nhũ đã chuyển sang màu đỏ thắm, rất mau cơ thể đã động tình.

Đối với sự hiểu chuyện này, Bắc Đường rất vừa lòng, thân dưới luận động càng nhanh. Cơ thể song tính vốn là cơ thể thích hợp làm tình nhất, ngoài hoa huyệt đẫm nước mời gọi, hậu huyệt cũng chảy rất nhiều dâm dịch, giúp cho đế vương ra vào càng thông thuận.

Yên Hoa rất nhanh đã bị làm cho nhũn người, cái eo tê dại bị Bắc Đường không lưu tình giữ chặt, tốc độ lên xuống không dùng, hắn chỉ có thể mở lớn miệng ê a mấy lời. Hắn có thể cảm nhận dương vật đang không ngừng thao phạt bên trong đâm càng ngày càng sâu, thân thể song tính mẫn cảm thèm khát loại tình dục cuỗng dã nhất.

"Sâu một chút... Hoàng thượng mau đâm hỏng nô..."

Bắc Đường cười lạnh, côn thịt dưới thân ranh mãnh né đi chỗ nhô lên trong động nhỏ:

"Đâm hỏng? Ngươi chỉ có cái huyệt dâm tiện này, đâm hỏng lấy gì hầu hạ trẫm?"

Ngón tay cũng không yên phận mà mò xuống âm huyệt đang chảy nước không ngừng, khẽ gảy âm đế.

"Ô... Nô không sợ... Người đừng hành hạ nô..."

Người hắn nóng như kiến đốt, hoa huyệt ẩm ướt không chịu nổi, hậu huyệt lại ngứa râm ran, như có ngàn vạn con kiến đang bò cắn khiến hắn chỉ mong có gì đó thô to có thể đâm hắn. Cho dù đâm lỏng hậu huyệt cũng được, hắn không sợ, hắn chỉ muốn ai đó mau mau giải ngứa giúp hắn. Yên Hoa không sợ, hắn nhún hông xuống nuốt dương căn vào sâu hơn, mong có thể tìm được chút thống khoái, giọng điệu làm nũng:

"Cả hai cái tiện huyệt đều là của chủ nhân. Chủ nhân đâm chết là vinh dự của nô... Ô...Ô... Chủ nhân mau động đi... Chủ nhân...."

Bắc Đường Ngạo Kiệt vỗ mấy phát vào cái mông căng mẩy của hắn, nâng eo hắn lên rồi lập tức dập mạnh vào nơi nhô ra kia. Yên Hoa ngập trong sự sung sướng chết người, nước dãi theo cằm chảy xuống. Mị huyệt của hắn vừa dâm dụ vừa mẫn cảm, mật nước dư thừa, khiến nàng ra vào càng lúc càng thông thuận. Đế vương trẻ tuổi không nói nhiều, năng suất đều dồn về thân dưới, càng cắm càng hăng, càng cắm càng sâu.

"Cả hai cái huyệt này đều rất chặt."

Bắc Đường  hưởng thụ cảm giác được cắn mút  này, sướng đến mức cả người đỏ bừng, điên cuồng ra vào giữa hai chân hắn.

"A... AAA...Ư..."

Hắn đã bị nhục dục nhấm nuốt, chỉ có thể ngửa cái cổ trắng nõn lên cố gắng hít thở, hai mắt nhắm tịt, mày nhăn lại, hậu huyệt siết chặt lấy côn thịt bên dưới. Nước dâm liên tục trào qua sau từng cú nấc, miệng huyệt sưng đỏ giờ lại sáng bóng nhưng nhất quyết ngậm chặt cây gậy thô to phía dưới.

Bắc Đường Ngạo Kiệt động tác rất mạnh, khiến người hắn liên tục nhấp nhô, một bên đầu nhũ được nàng ngậm vào, liếm cắtn khiến hắn sướng đến độ không biết làm gì. Hai tay hắn bám chặt vào vai nàng, hoa huyệt ào ạt nước, gậy dưới nhô lên càng rõ ràng. Cảm nhận được hậu huyệt hắn bắt đầu điên cuồng co rút, thân mình kịch liệt run rẩy, nàng hạ eo hắn xuống càng thấp.

"Chủ nhân... nô.... AAA..."

Chưa nói hết câu, hậu huyệt lại tiếp tục chịu sự va chạm đầy hung hăng, điểm mẫn cảm liên tục bị đè ép khiến hắn bật khóc, ư a không rõ nghĩa.

"Ừm." Bắc Đường khi làm tình đạt được sung sướng, đều không bao giờ keo kiệt. Hắn vừa nghe thấy nàng nói, côn thịt liền mất khống chế bắn ra ào ạt. Đêm nay hắn đã bị nàng thao bắn quá nhiều, thứ bắn ra nhìn loãng như nước thường nhưng kết hợp với dâm thủy vẫn không ngừng chảy nước bên dưới lại tạo ra hình ảnh dâm mỹ đến lạ. Hậu huyệt hắn siết càng chặt, làm Bắc Đường ác ý đâm sau một cái rồi cũng bắn ra.

Yên Hoa máy móc dựa vào vai đế vương. Nàng sau cơn cao trào cũng thoát lực, động tác nhẹ nhàng vuốt tóc hắn, làm cho dấu vết lạnh lùng âm trầm đều ẩn đi.

Người Yên Hoa vẫn khẽ run, tình dục quá mức mãnh liệt khiến cho hắn chưa hoàn toàn hồi phục, đôi mắt hoa đào vẫn còn vẻ tan rã. Hắn nhìn về phía xa, Thái hậu Sở Nghi vẫn quỳ ở phía trước, mắt nhìn thẳng bọn họ, bộ ngực hơi phật phồng, thân dưới run rẩy nhưng vẫn duy trì được tư thế lễ phép.

Quả nhiên là Thái hậu. Yên Hoa đánh giá trong lòng. Một người từng là hoàng hậu của Tiên đế, giờ lại được tiếp tục theo hầu hoàng đế hiện tại, chắc chắn phải được dạy bảo vô cùng tốt, cơ thể bảo quản vô cùng cẩn thận.

Hắn biết rõ, song tính nhân có bao nhiêu tiện. Chỉ cần một người chạm vào, khẽ vuốt ve, cơ thể đã lập tức mềm, nhất là sau khi phá thân, hoa huyệt lúc nào cũng như đang ngâm trong nước, lại chỉ có thể để thê chủ động chạm. Một song nhi sẽ được gả cho nhà quyền thế, từ bé cơ thể đã được bồi dưỡng rất tốt, tính dục càng cao, cơ thể càng mẫn cảm, dâm huyệt mới làm thê chủ yêu thích. Huống chi là song nhi được chăm nuôi để đưa vào hoàng thất, cơ thể có bao nhiêu mẫn cảm, có bao nhiêu dâm đãng, chính hắn cũng biết rõ.

Gả cho đế vương. Nghe thấy một đời quyền quý, thực chất chẳng khác nào tự bước trên cây cầu toàn gai nhọn. Bên ngoài là phi tần như hoa như ngọc, nhưng mỗi ngày mỗi đêm đều phải dâng tiểu huyệt lên, làm không tốt chắc chắn sẽ bị vứt bỏ. Hắn không sợ chết, hắn chỉ sở sống không bằng chết.

Ở lục địa này quản nam nhân rất nghiêm khắc. Dù là nam nhân hay song tính, từ nhỏ đều phải đến giáo viện học lễ nghĩa. Nhà nghèo sẽ đưa con vào những giáo viện chung, không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối được. Những nhà giàu có sẽ đưa con đến nơi tốt hơn một chút, tất cả nam nhân đều phải từ đó bước ra. Nếu không được viện trưởng đồng ý xác nhận, tuyệt đối không được ra về. Nam nhân đủ tuổi cũng phải đến giáo viện nhận lễ, sau này làm sai đều phải đến đó nhận tội chịu phạt. Những dòng họ hoàng thất đều có chung một giáo viện, đó là Viện Giác, các hoàng tộc đều được dạy dỗ ở đó, đảm bảo được trinh tiết an toàn. Trong cung cũng xây dựng một Lệ Viện để dạy dỗ phi tần hầu hạ, cũng dùng để xử phạt ai dám phạm quy. Quy củ đối với nam nhân rất nhiều, đối với nam nhân trong Nội Đình của hoàng thượng càng tăng thêm mấy phần. Không một ai mong muốn đến giáo viện, dù mang dòng máu bình thường hay hoàng tộc. 

Giáo viện là địa ngục. Bọn họ có đủ hình phạt để người ta muốn chết không được muốn sống không xong.

"Bò qua đây."

Đang miên man trong suy nghĩ, Yên Hoa nghe thấy giọng điệu lạnh lùng ra lệnh của đế vương. Hắn lại khẽ nhìn Thái hậu vẫn đang nghiêm chỉnh quỳ dưới đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro