Chương 31: Tử khí nhập người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Băng Ly lạnh lùng nhìn bóng lưng của người đàn bà kia, thật ra, vừa nãy khi cô tới gần Lý Hà, liền cảm nhận được đối phương bị tử khí và âm khí dầy đặc quấn quanh, điều này đã nói rõ, bên người Lý Hà có vật bẩn quấn lấy, e rằng không còn sống được bao lâu, nếu đổi thành người khác, cô sẽ nhắc nhở một chút, nhưng đối với người đàn bà hung dữ này, cô hoàn toàn không có nửa điểm hảo cảm, cũng lười nhiều lời .

Băng Y Y  vừa mừng vừa sợ, không ngờ bà chị dâu hay dây dưa lại bị con gái mình dễ dàng thu phục như vậy, vội vàng hỏi:

"Tiểu Ly, con làm sao mà dọa sợ được mợ con vậy??? Có phải con dùng pháp thuật dọa sợ mợ con ko?"

Băng Ly thản nhiên nói:

"Mẹ, người hiền sẽ bị bắt nạt, ngựa hiền sẽ bị người ta cưỡi, mẹ càng nhu nhược nhường nhịn, bà ta càng hung hăng càn quấy, như vậy, không bằng tàn nhẫn đáp trả, tranh thủ làm cho bà ta không dám ăn hiếp mẹ nữa!"

Băng Y Y  không nghĩ tới con gái sẽ nói mấy câu như thế này, trong lòng hơi xao động, từ trước tới giờ bà luôn nhu nhược như vậy sao?

Bởi vì nhu nhược mà bà mất đi tình yêu, mất đi những thứ thuộc về bà, để rồi lưu lạc ở trấn X nhỏ bé này kéo dài hơi tàn, nếu như bà có dũng khí một chút, có thể mọi chuyện sẽ khác.

Nháy mắt, đã tới buổi tối, chín giờ tối, tiệm bánh mì đóng cửa, 2 mẹ con cô đi lên tầng trên, ăn cơm tối, ngày hôm nay là ngày đầu tiên khai trương, kiếm được khá nhiều tiền lời, gần như lời hơn hai ngàn, ngoại trừ tiền mua vật liệu, tiền trả cho nhân viên phục vụ, thợ làm bánh, cũng còn lời hơn bảy tám trăm ngàn, nói tóm lại, buôn bán khá là thuận lợi.

Lúc này, dưới lầu bỗng truyền đến một tiếng quát tháo tan nát cõi lòng:

"Băng Y Y! mày ra đây cho tao!"

Mẹ con hai người vừa nghe thấy tiếng quát, liền biết biết người đến chính là Lý Hà, cô cau mày, nói:

"Bà ta không yên phận mà, mẹ cứ chờ ở đây, con ra ngoài xem bà ta lại nháo cái gì?"

"Không được, mẹ đi cùng với con!"

Băng Y Y làm vậy, vì những lời nói hôm nay của cô đã khuấy động trái tim bà, bà quyết định không trốn tránh nữa, cho dù vì mình hay là con gái, bà muốn mình có thể dũng cảm đối mặt!

Mẹ con hai người đi xuống lầu, ngay khi ra ngoài tiệm bánh nhìn thấy Lý Hà, vợ chồng Băng Vĩnh, Lý Hà vừa nhìn thấy Băng Ly liền vô cùng kích động đánh tới, la to nói:

"Băng Ly, mày mau nói xem, rốt cuộc mày đã làm gì con trai tao?"

Thân thể cô lóe lên, kịp thời né tránh móng vuốt của bà ta, lạnh lùng nói:

"Mợ, tôi thật sự không hiểu nổi mợ, từ trước đến giờ tôi chưa gặp qua con trai mợ, thì sao có thể làm gì hắn?"

Đúng lúc này, Lý Hà bộp một tiếng quỳ trên mặt đất, khổ sở khẩn cầu nói:

"Mợ cầu xin con, buông tha con trai mợ đi, tất cả đều là lỗi của mợ, mợ không nên đắc tội con!"

Băng Ly  lắc đầu một cái, nói:

"Tôi không hiểu mợ đang nói cái gì, nhưng tôi chỉ nói một lần, bất luận con trai của mợ gặp chuyện gì, đều không hề liên quan đến tôi!"

Vẻ mặt Lý Hà lúc trắng lúc đỏ, cuối cùng biến thành vô vàng đau khổ, ngồi chồm hỗm trên mặt đất, bộ dáng như sắp sụp đổ, lẩm bẩm nói:

"Không, không, thật sự không phải là con làm?"

Băng Y Y không nhìn nổi nữa, vội vàng nhìn về phía Băng Vĩnh, gấp gáp hỏi:

"Anh hai, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì ?"

"Tiểu Nam, Tiểu Nam xảy ra chuyện rồi!"

Vẻ mặt ông đau khổ, ủ gủ gục đầu xuống,

"Gia đình ba đời Băng gia chúng ta chỉ có một đứa con độc đinh, xem ra, đứa con độc đinh này . . . . . Không giữ nổi rồi!"

Hóa ra, buổi trưa hôm nay, Lý Hà và Băng Vĩnh trở về nhà, Lý Hà không đòi được tiền, tàn nhẫn mắng 2 mẹ con cô một trận, chồng mình và mẹ chồng có liên quan cũng lôi ra mắng cả buổi, đúng lúc này, người con trai duy nhất, không hay đi ra ngoài, hay trốn ở trong phòng đột nhiên đi ra, nhưng lại trịnh trọng nói với bà, hắn phải đi, muốn cùng người con gái mình yêu rời đi, hi vọng cha mẹ không nhớ thương hắn, vân vân...

Lúc đó, Lý Hà đang nổi nóng, căn bản không coi lời nói của con là thật, đến khi ăn cơm tối, bà phát hiện con trai không chịu lộ diện, nhanh chóng mở cửa phòng, liền nhìn thấy con trai mình yên lặng nằm trên giường, bà gọi sao cũng không nhúc nhích, hai người bọn họ vội vàng đưa con mình đến bệnh viện, kết quả chẩn đoán con trai bà phải sống đời sống thực vật!

Kết quả này đối với một nhà Lý Hà mà nói, quả thật quá mức chịu đựng, một nhà Lý Hà cẩn thận suy nghĩ lại, phát hiện có nhiều chỗ khó hiểu, rất có khả năng chính là đụng phải vật bẩn gì đó, vì lẽ đó, Lý Hà tự nhiên liên tưởng đến cô, cho rằng cô ghi hận bà, dùng tà thuật hại con trai mình, vì thế, Lý Hà mới lật đật chạy tới, nhận sai cũng được, dập đầu cũng được, chỉ cần cô có thể buông tha con trai mình.

Băng Lyđối với người anh họ chưa từng gặp gỡ không có cảm giác gì, nhưng mẹ cô lại không giống vậy, trong lòng bà rất nóng ruột, lập tức quay sang cô hỏi:

"Tiểu Ly, rốt cuộc là chuyện này có liên quan tới con ko???"

"Mẹ! Con ko có, với cả nếu là con thì con sẽ động thủ với mợ chứ liên quan gì tới anh họ đâu ạ!"

Ngưng vài giây cô nói tiếp:

"Nhưng theo con thấy Băng gia ta đúng là có thứ ko sạch sẽ, xung quanh cậu và mợ thật là dày đặc tử khí!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro