Chương 38: Bảo vật (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nói chuyện vài câu, ông lão cầm hai ngàn đồng vội vã rời đi.

Văn Thiên khẩn trương, nhanh chóng mời Băng Ly ngồi xuống, lại rót cho cô một ly trà, cô vung tay, đi thẳng vào vấn đề:

“Trong thời gian gần đây, nơi này làm ăn thế nào rồi?”

Sắc mặt ông ta hiện lên vẻ vui mừng, nói:

“Tất cả là nhờ vào đại sư, trong tiệm chúng ta có bát men sứ tọa trấn, tạo ra không ít tiếng tăm, khoảng thời gian này, cửa hàng đã chậm rãi đi vào quỹ đạo rồi!”

“Như vậy cũng tốt!”

Băng Ly gật đầu, lại nói:

“Trong tay của ông lão nông dân hôm nay có một ít thứ tốt, có khả năng trong tối nay sẽ đến cửa hàng mua bán lần nữa, ông nhớ tới tiếp đón tốt một chút, còn có bộ nữ thi Đại Tống kia, chắc hẳn cũng đáng giá không ít tiền đi!”

“Đâu chỉ là đáng giá, quả thật chính là bảo vật vô giá!”

Văn Thiên vui sướng nói:

“Dựa theo giá tiền quốc tế, một bộ nữ thi được bảo tồn hoàn hảo có giá trị tối thiểu là mười mấy triệu đôla Mỹ đấy.”

“Đúng rồi, đại sư, ở đây có một tấm thiệp mời!”

Nói xong, Văn Thiên lấy thiệp mời từ trên bàn, đưa cho cô.

Băng Ly mở ra xem, hóa ra buổi tối ngày mai, cửa hàng đồ cổ lớn nhất nước: Cổ Ngọc lâu, mời chủ cửa hàng đồ cổ trai tham gia đại hội đổ thạch.

“Đại hội đổ thạch?”

Suyy nghĩ một chút, cô gật gù, có thể tham gia một chút, biết được thêm kiến thức.

Hai người nói chuyện một lát, đột nhiên, An đại sư đi xuống. An đại sư nhìn thấy cô, cũng lập tức cung kính hỏi thăm một tiếng:

“Đại sư, ngài đã tới?”

Trong khoảng thời gian này, An đại sư cũng đồng dạng ở trấn X ăn sung mặc sướng, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người tìm tới để cầu xin xem phong thủy, hoặc xem tướng, tính vận thế, ngược lại An đại sư dựa vào tiểu quỷ trong tay, cũng lừa gạt được mấy người.

Băng Ly gật gù:

“An đại sư, ông ngồi xuống đi, tôi không có chuyện gì, chỉ thuận tiện tới xem một chút mà thôi!”

Cô vừa nói xong, bỗng, có một chiếc xe ngừng trước cửa Đồ Cổ Trai, chỉ trong chốc lát, từ bên trong xe đi ra ba, bốn người.

Cô vừa nhìn, liền thấy bên trong đám người này có Lục Hoàn Vũ. Đi bên cạnh Lục Hoàn Vũ là một người đàn ông trung niên không giận mà uy, Băng Ly vừa nhìn, liền biết người đàn ông này có chức vị rất cao.

“Tiểu Ly!”

Đồng thời, Lục Hoàn Vũ cũng nhìn thấy cô, vô cùng kinh ngạc, nói:

“Tại sao cậu lại ở chỗ này?”

Lại nhớ tới sự kiện Băng Ly cô tại bệnh viện thi triển pháp thuật tiêu diệt quỷ anh, quỷ lệ hắn lại nghi hoặc cô và vị An đại sư có quan hệ với cả pháp lực của cô xem ra là cao cười, thâm hậu hơn An đại sư kia nhiều, bất quá hắn cũng ko nói ra với ai, sự việc đó cũng chỉ có mấy người bọn hắn biết.

Băng Ly lắc đầu một cái, hờ hững nói:

“Không có gì, nhàn rỗi buồn chán, liền đến nơi này đi một vòng, còn cậu thì sao, cậu tới đây làm gì?”

“Chúng tôi đến tìm An đại sư!” Lúc này, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, bộ dáng giống như thư kí trả lời câu hỏi, trên mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo, nói:

“Không biết vị nào là An đại sư? Thị Trưởng có việc muốn mời An đại sư ra tay!”

An đại sư đứng lên, lập tức bày ra bộ dáng cao nhân, thản nhiên nói:

“Bần đạo chính là An đại sư, không biết các người có chuyện gì?”

Hóa ra, Thị trưởng- Lục Văn Sinh tìm An đại sư có việc cần thương lượng, mười mấy năm trước, lúc cha của Lục Văn Sinh được chôn cất ở làng Thanh Thủy, thầy phong thủy có nói, mồ mả của cha hắn nhất định phải dời đi vào hôm nay, bằng không, nhà họ Lục liền có đại họa, Lục Văn Sinh cũng không coi đây là chuyện to tát, không nghĩ tới mọi việc trong năm nay đều không được thuận lợi, khiến hắn đắc tội với rất nhiều người, thậm chí, con trai và vợ của hắn cũng phát sinh một số vấn đề nhỏ, hắn rốt cục sợ rồi, cho nên muốn mời An đại sư chủ trì công việc dời mộ.

An đại sư do dự, trình độ của hắn như thế nào, trong lòng hắn vô cùng rõ ràng, lừa gạt người bình thường thì được, nhưng thị trưởng lại là một nhân vật lớn, vạn nhất bị phát hiện, cuộc đời hắn sẽ kết thúc ở trong nhà giam .

“Thế nào, ngài không muốn?”

Người đàn ông lại mở lời:

“An đại sư, Thị trưởng trong lúc cấp bách nhưng vẫn đến đây viếng thăm ông, nhưng vậy cũng đủ cho ông mặt mũi rồi đi, An đại sư tại sao còn phải từ chối?”

Kỳ thật, lời này của hắn cũng có chút giả, tiếng tăm của An đại sư ở trấn X vô cùng lừng lẫy, nếu như công khai xuất hiện ở văn phòng thị trường, sẽ có ảnh hưởng không tốt, vì thế, hắn cũng chỉ có thể điệu thấp mà làm việc .

An đại sư thật bất đắc dĩ, nếu như hắn không đồng ý, có nghĩa là không nể mặt mũi của thị trưởng, không biết nên làm thế nào, chỉ có thể nói:

“Thị trưởng, yên tâm, bần đạo đồng ý, lúc nào thì lên đường đây?”

Khuôn mặt lạnh như băng của thị trưởng rốt cuộc cũng mở miệng nói chuyện, nói:

“Chiều nay, tôi sẽ phái người tới đón ngài!”

Nói xong vài câu, thị trưởng để xuống một cọc tiền dày, xoay người rời đi .

Cô hơi trầm ngâm một chút, nói:

“An đại sư, ngày mai ông cần phải cẩn thận một chút, làng Thanh Thủy là nơi sẽ xuất hiện nữ thi Đại Tống, nơi như vậy cũng không phải chỗ tốt.”

Băng Ly suy nghĩ, đáng tiếc ngày mai cô phải tham gia đại hội đổ thạch, nếu không, cô có thể đi với An đại sư đi một chuyến, đề phòng vạn nhất.

An đại sư gật đầu, chỉ mong đừng xảy ra chuyện gì, nếu không, chỉ dựa vào tiểu quỷ mà hắn nuôi dưỡng sẽ không đối phó nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro