Chương 80: Con gái nuôi Diệp thị (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân phận con gái nuôi cứ thế đã quyết định xong, Diệp quản gia dẫn Băng Ly tới một căn phòng ở lầu hai, căn phòng rất rộng rãi, giường lớn mềm mại, ga trải giường màu hồng phấn, đồ dùng hàng ngày đều có đầy đủ mọi thứ, nhìn sơ qua cũng tốn không ít tâm ý.

Phòng cô:

Lúc Diệp quản gia ra khỏi phòng, Băng Ly thay một chiếc váy công chúa màu hồng phấn, mái tóc dài thẳng mượt, mắt ngọc mày ngài, da thịt như tuyết, hơn nữa, dường như Băng Ly trời sinh có một loại linh khí đất thiêng nảy sinh hiền tài, dung mạo khí chất tựa hồ so với Diệp Hồng Tuyết hấp dẫn không ít người, thay đổi quần áo, Băng Ly đi xuống lầu, trở lại bàn ăn.

Diệp phu nhân kinh ngạc nhìn Băng Ly rực rỡ hẳn lên, trên mặt cô không hề trang điểm, nhưng vẫn không có một chút tỳ vết, sửng sốt một chút, Diệp phu nhân khôi phục lại thái độ như bình thường, thân thiết hỏi:

 "Tiểu Ly, con thích căn phòng đó không? Nếu con không thích, dì gọi người để con trang trí lại, có được hay không?"

Băng Ly gật đầu, nói:

 "Rất thích, Diệp phu nhân, không cần hao tâm tốn sức!"

Nói được một lúc, rốt cuộc bắt đầu dùng bữa tối, tất cả mọi người dựa theo quy định chỗ ngồi mà ngồi xuống, Diệp lão phu nhân ngồi ở phía trước, Diệp Hạo Thiên, và Diệp phu nhân an vị ở bên trái, một nhà ba người Diệp Thiên Kiều ngồi ở bên phải, phía dưới Diệp phu nhân chính là ba người Diệp Hồng Khải, Diệp Hồng Tuyết, Băng Ly.

Diệp Hồng Tuyết bỗng cười híp mắt gắp một con tôm hùm chua cay, đặt ở trong chén cô, nói:

 "Tiểu Ly, chị gắp cho em một con tôm, mau ăn đi!"

Cô cố ý muốn cho Băng Ly xấu mặt, nhưng khi nhìn thấy Tô Vũ thay quần áo, dung mạo hoàn mỹ, cô sinh ra một loại đố kị và khó chịu mãnh liệt. Cô ta chắc chắc cô chưa từng ăn qua tôm hùm, sẽ vì không biết cách ăn tôm hùm, tay chân luống cuống, dáng vẻ hoảng hốt khẳng định rất thú vị.

"Cảm ơn chị!"

 Băng Ly thản nhiên nói cảm ơn, cô làm sao không biết tâm tư của Diệp Hồng Tuyết. Cô trùng sinh tới nay, quả thật chưa từng ăn tôm hùm, nhưng không hề đại biểu trước đây Băng Ly cô chưa từng ăn, vì thế, Diệp Hồng Tuyết nhất định phải thất vọng rồi.

Cô thoải mái đẩy vỏ tôm hùm ra, lộ ra thịt tôm hùm màu trắng, thế nhưng, lại đặt vào trong chén của Diệp Hồng Tuyết: 

"Chị, em mới đến, em phải gắp đồ ăn cho chị mới đúng, em đã lấy thịt tôm hùm ra rồi, chị ăn đi!"

Diệp Hồng Tuyết tức giận không có chỗ phát tiết, cô vốn cho rằng Băng Ly chỉ là một đứa con gái không ra hồn sống ở nông thôn, không ngờ lại khó đối phó như vậy, nhưng lại không tức giận được, tỏ vẻ lúng túng nở nụ cười, nói: 

"Cảm ơn, Tiểu Ly nhé!"

Một lát sau, Triệu Uyển Nghi bỗng nở nụ cười với Băng Ly, nói: 

"Chị Băng Ly, chào chị, em tên là Triệu Uyển Nghi, tính ra chị là chị của em thì phải? Chị thật đẹp nha!"

Nếu đối phương khách khí như thế, Băng Ly cũng cười lại, nói: 

"Đúng vậy, em họ Uyển Nghi, chào em, cảm ơn em đã khen, em cũng rất đẹp!"

Triệu Uyển Nghi giảo hoạt nháy mắt một cái, duỗi tay ra, Băng Ly cũng nắm lấy, đúng lúc này, Băng Ly nhìn thấy trên tay của cô ta có một con nhện to như một trái trứng gà, từ trong ống tay áo bò ra, lập tức bò lên trên tay cô.

Vẻ mặt Băng Ly bình thản, một cái tay khác nhẹ nhàng đưa ra, con nhện liền rơi xuống trở lại, cô từ tốn nói:

 "Em họ Uyển Nghi, vật cưng của em chạy tán loạn nè, trả lại cho em!"

Triệu Uyển Nghi kinh ngạc mở to miệng, cô vốn muốn dùng nhện con để làm Băng Ly sợ thét chói tai, nhân cơ hội làm Băng Ly mất mặt, thế nhưng cô lại bình tĩnh như vậy làm cho cô ả cảm thấy khó mà tin nổi .

Rất nhanh, một bữa cơm đã dùng xong, thế nhưng, Diệp Hồng Tuyết bi ai phát hiện, cử chỉ Băng Ly khéo léo, không có một động tác thô tục nào, nếu như không phải đã sớm biết xuất thân của cô, cho dù nói với người ngoài cô là tiểu thư Diệp gia chân chính chắc hẳn sẽ không có người hoài nghi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro