Chương 86: Dự tiệc sinh thần (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Băng Ly nghe bọn họ nói lời khách sáo câu được câu không, đương nhiên, trong lúc nói chuyện, Diệp phu nhân cũng nhân tiện đẩy Băng Ly  ra ngoài giới thiệu một phen, nói là con nuôi, nhưng người ở nơi này không một ai ngu ngốc, chỉ trong mấy giây đã hiểu được ý nghĩa thật sự của hai từ con nuôi.

Đợi được Băng Ly rốt cuộc đi lại đây, Diệp Hồng Tuyết bỗng kéo cánh tay Băng Ly, thân thiết nói: 

"Em gái, người lớn nói chuyện rất tẻ nhạt, hay là vầy đi, chị dẫn em đi gặp tiểu công chúa Long gia, có được không?"

Băng Ly giả bộ không biết gì, gật đầu:

 "Hay lắm!"

Diệp Hồng Tuyết vô cùng cao hứng, đồng thời kéo Băng Ly và Triệu Uyển Nghi đi về phía Long Vũ Hiên.

 Ngày hôm nay, Long Vũ Hiên là nhân vật chính của bữa tiệc, quanh người đầy ắp người, cô mặc một chiếc váy công chúa trắng tinh, trên đầu đội một chiếc vương miện nạm đầy kim cương, tóc uốn lọn xõa trên vai, quả nhiên là một mỹ nhân, chỉ có điều cằm của cô hơi vung lên, mang theo vài phần kiêu ngạo. Chẳng qua, gia thế và dung mạo khiến cô có đủ tư cách để kiêu ngạo.

"Vũ Hiên, đã lâu không gặp, sinh nhật vui vẻ!" 

Hai người Diệp Hồng Tuyết và Băng Ly đi tới bên người Long Vũ Hiên, dường như Long Vũ Hiên cũng học cùng trường với Diệp Hồng Tuyết, hai người cũng là học sinh, cũng là một trong tứ đại gia tộc quyền thế, nên Diệp Hồng Tuyết, Triệu Uyển Nghi rất thân với Long Vũ Hiên.

Long Vũ Hiên khẽ mỉm cười, vui mừng nói: 

"Tiểu Tuyết, Uyển Nghi? Cái gì mà lâu rồi không gặp, rõ ràng mới nghỉ có mấy ngày mà!"

Nói xong, Long Vũ Hiên rốt cuộc nhìn thấy một khuôn mặt xa lạ, Băng Ly, nhất thời, dường như có chút không vui, liền hỏi: 

"Tiểu Tuyết, người giúp việc này ở đâu ra? không phải người nào cũng có thể vào Long gia chúng tôi đâu!"

Diệp Hồng Tuyết giả vờ bất mãn nói: 

"Vũ Hiên, em đừng nói như vậy, em ấy tên là Băng Ly, là em gái của chị, là chị của Uyển Nghi, cha chị nhận con nuôi, tháng tới đây, em ấy sẽ là bạn học của chúng ta, vì thế, chị cố ý dẫn em ấy lại đây gặp em, Vũ Hiên, em không nên bắt nạt em ấy!"

"Con nuôi? Chỉ có người ngốc mới tin!" 

Long Vũ Hiên bĩu môi, ánh mắt không hề che dấu vẻ xem thường nhìn Băng Ly, quả thật vô cùng xem thường Băng Ly, cô luôn luôn mắt cao hơn đầu, đối với người có loại thân phận này đương nhiên sẽ không cho sắc mặt tốt.

Băng Ly hoàn toàn không quan tâm đến Long Vũ Hiên và Diệp Hồng Tuyết, đối với sự khiêu khích của Long Vũ Hiên, Băng Ly khẽ mỉm cười, không nói gì thêm.

Thế nhưng, hành động lần này của Băng Ly rơi vào mắt của Long Vũ Hiên chính là hèn nhát và sức lực không đủ, Long Vũ Hiên cười nhạo một tiếng, cố ý lớn tiếng nói: 

"Băng Ly, tham gia bữa tiệc của bổn tiểu thư đều phải là tiểu thư con nhà giàu đàng hoàng, một đứa con nuôi như cô không nên tới đây tham gia bữa tiệc này!"

Long Vũ Hiên cố ý muốn cho Băng Ly lúng túng, giọng nói không hề che giấu, nhất thời, ánh mắt của mọi người đều tập trung lại đây.

Băng Ly thoải mái nói: 

"Long tiểu thư, Diệp phu nhân mang tôi đến tham dự bữa tiệc này, cũng không phải là do tôi muốn tới, cô nói như vậy, lẽ nào không hoan nghênh Diệp phu nhân sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro