Chương 87: Quà sinh nhật?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Long Vũ Hiên cười lạnh một tiếng, nói:

 "Cô nhanh mồm nhanh miệng ghê nhỉ, hừ, hèn chi Diệp phu nhân lại nghe lời cô như vậy, đến choáng váng đầu óc!"

Băng Ly vẫn không nói gì, Diệp Hồng Tuyết giành trước một bước, nói: 

"Vũ Hiên, em không nên nói như vậy, em ấy là em gái chị, em cứ như vậy, chị thật tức muốn chết!"

Long Vũ Hiên hiện ra vẻ mặt chỉ tiếc mài sắt không thành thép, thở dài nói: 

"Tiểu Tuyết, chị đó, chính là quá thiện lương, nói không chừng sau này bị người bán còn muốn giúp người ta kiếm tiền đấy? Thế nhưng, chỉ cần Long Vũ Hiên ở đây một ngày, em sẽ giúp chị tới cùng."

Băng Ly nhìn hai người này một xướng một họa, cảm thấy vô cùng tẻ nhạt, cô chưa kịp nói câu nào với Long Vũ Hiên, mấy người này lại tự động diễn ra một vở kịch ân oán tình cừu.

"Xem ra, Long tiểu thư không chào đón tôi, tôi sẽ rời khỏi nơi này để Long tiểu thư đỡ mất hứng!" 

Băng Ly nói xong, cô chuẩn bị rời đi .

"Em gái Băng Ly !" 

Diệp Hồng Tuyết kéo Băng Ly lại, vội vàng nói:

 "Vũ Hiên không có ý gì đâu, em không nên tức giận, sau này chúng ta chính là bạn học cùng trường, em tuyệt đối không nên để ở trong lòng, có được hay không?"

Băng Ly thật sự không biết Diệp Hồng Tuyết muốn làm gì, khẽ gật đầu, từ tốn nói:

 "Chị yên tâm, tôi không hề tức giận, tôi không phải là loại người hay tùy tiện tức giận!"

Băng Ly nói thật, cô tuyệt đối sẽ không vì một người xa lạ mà tức giận, thí dụ như hàng ngũ của đám người Long Vũ Hiên.

Hai người Diệp Hồng Tuyết, Triệu Uyển Nghi và Long Vũ Hiên nói chuyện câu được câu không. Đến khi khách mời đến đông đủ, cha mẹ dẫn Long Vũ Hiên chính thức bước lên sân khấu.

Mặc dù đang là buổi tối, nhưng chung quanh khu vườn lại bừng sáng nhờ ánh đèn nê ông muôn màu muôn vẻ, thậm chí còn muốn chói mắt rực rỡ hơn ban ngày mấy phần.

Long phu nhân đứng ở trong đám người, chậm rãi nói: 

"Cảm ơn mọi người đã đến tham dự bữa tiệc sinh nhật mười sáu tuổi của Thất tiểu thư Vũ Hiên của Long gia chúng tôi, hi vọng mọi người thể thoả thích tận hưởng một buổi tối vui vẻ này!".

Chung quanh nhất thời vang lên một trận vỗ tay bảo hay. Tiếp đó, một chiếc bánh kem tinh xảo cao mười sáu tầng được đẩy tới, ở tầng trên cùng của chiếc bánh kem được cắm mười sáu ngọn nến.

Long phu nhân mỉm cười nói:

 "Vũ Hiên, hôm nay là tiệc sinh nhật mười sáu tuổi của con, hiện tại dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, con ước một điều ước đi!"

"Dạ, mẹ!" 

Long Vũ Hiên chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại, giống như đang thật sự ước nguyện một điều gì đó.

Sau một hồi lâu, Long Vũ Hiên mở mắt ra, nói: 

"Mẹ, con ước rồi!"

Long phu nhân yêu thương vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của Long Vũ Hiên, cười nói:

 "Được, Vũ Hiên, từ nhỏ con đã luyện đánh đàn, thừa dịp sinh nhật ngày hôm nay, vì mọi người đánh một đoạn đi con!"

Trường hợp này hiếm khi xảy ra, dụng ý của Long phu nhân chính là muốn người khác thấy được hình tượng đa tài đa nghệ của con gái mình, đương nhiên, mỗi bậc phụ huynh đều hi vọng con gái của mình có thể được người khác ca ngợi, Long phu nhân hiển nhiên cũng không ngoại lệ.

Long Vũ Hiên bĩu môi, dường như có chút không tình nguyện, thế nhưng không muốn làm trái ý mẹ, đi mấy bước rồi ngồi vào chiếc ghế trước cây đàn Piano, đưa hai tay lên, lập tức, từng tiếng đàn Piano chậm rãi vang ra.

Người ở chỗ này hầu như đều là người của giới thượng lưu, ít nhiều cũng hiểu một chút về âm nhạc, nếu Long Vũ Hiên đã bắt đầu biểu diễn tại chỗ, cũng không thể không nghiêng tai lắng nghe.

Mọi người im lặng lắng nghe. Một hồi sau tiếng đàn kết thúc, hội trường đồng loạt vỗ tay, có 1 số người ra vẻ, nói, tán thưởng.

Bỗng Long Vũ Hiên cầm mic lên nói:

''Hôm nay là sinh thần của Long Vũ Hiên tôi. Tôi nghe nói Diệp gia mới nhận 1 người con gái nuôi tên Băng Ly, cậu ấy sẽ học cùng tôi trong tháng tới. Vì vậy chi bằng hôm nay mời Tam tiểu thư Diệp thị lên sân khấu biểu diễn 1 chút tài năng 1 chút coi như quà sinh nhật tặng cho tôi a~!''

Ngay lập tức mọi người liền hướng phía cô và người nhà họ Diệp nhìn tới. Băng Ly chính là biết đám người kia trong đầu suy nghĩ gì nhưng cũng ko buồn quan tâm. Băng Ly trực tiếp tiến lên sân khấu nói:

''Nếu như Long tiểu thư đã mở lời thì tại hạ xin mạn phép!''

Nói rồi cô mượn họ một cây đàn, cô hỏi mượn họ 1 cây đàn tỳ bà, và thật may mắn lão phu nhân Long gia chính là yêu thích âm nhạc cổ đại, họ liền nhanh chóng cho Băng Ly mượn. Cũng may là nguyên chủ hay nghe bài hát mang tên ''Chỉ là tình cờ'', cô liền nhờ ban nhạc mà Long gia mời tới bật nhạc bài đó lên. Xong cô bắt đầu đánh đàn, cất tiếng hát:

''.....................................''

https://youtu.be/kRh68hhxSPU

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro