Chương 5 : Động phòng (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lễ phong Trắc phi ở Thái Lịch quốc không cầu kỳ. Như cưới tiểu thiếp vào phủ. Không quá linh đình cũng chẳng ảm đạm, phủ Thái tử hôm nay có trắc phi, đại đa số quan lại Triều đình đều đến chúc phúc.

Cơ Việt Quân như cáo già mà tiếp đãi, không phật lòng ai... cuối cùng cũng kết thúc, hắn trở lại Tần hôn phòng, nhìn đến trên giường là người hắn yêu, tâm tình liền thêm mấy phần hạnh phúc.

Hắn chờ, chờ thật lâu mới rước được người a...có lẽ hôm nay thật sự có chuyện tốt sẽ xảy ra trên người của hắn đi?

-" A Nghi...đến đây, cùng phu quân uống rượu giao bôi." Cơ Việt Quân trên người có chút nồng hương rượu hỷ, hắn lấy xuống khăn voan, môi cười hướng Triệu Mặc Nghi đưa tay.

Triệu Mặc Nghi không trả lời hắn, đơn thuần đưa tay ra, hắn tự hiểu chạm đến tay y, nhẹ nhàng nắm lại.

-" A Nghi...ta đợi ngày này. Đợi thật lâu." Cơ Việt Quân đưa y ly rượu, đưa đến tận tay.

-" Ta cũng đợi..đợi cũng thật lâu." Triệu Mặc Nghi đưa tay nắm lấy cổ tay hắn, tay còn lại rút ra dao găm chém về phía hắn.

Cơ Việt Quân né không kịp, bị chém một đường trên áo hỉ.

Áo hỷ rách một đường dài, không biết là may mắn hay xui xẻo...hắn lại không bị thương.

Đôi mắt Cơ Việt Quân nhìn đến con dao găm trên tay Triệu Mặc Nghi còn muốn nhào đến hắn, hắn liền nhếch mép mà cười.

Tay buông rượu hỷ xuống, thô bạo đè Triệu Mặc Nghi lại trên giường, bóp chặt cổ tay y.

Triệu Mặc Nghi như muốn bị phế cả tay mới buông dao găm ra. Cơ Việt Quân ném dao găm ra ngoài, ánh mắt mang theo ôn nhu tàn nhẫn mà nhìn Triệu Mặc Nghi.

-" Phu nhân đây là muốn ám sát phu quân?".

-" Ai là phu nhân của ngươi! Cơ Việt Quân! Ta còn là muội phu của ngươi đó!". Triệu Mặc Nghi bị hắn đè áp trên giường, tức giận muốn thoát.

-" Muội phu? Nếu không phải năm đó ta nhu nhược...Cơ Nhã có cơ hội kia sao?. Vẫn là ta nhu nhược a... nhưng sắp rồi. Sẽ không ai dám cướp ngươi khỏi tay ta nữa."

Cơ Việt Quân kề môi xát tai y, nhẹ nhàng nói.

-" Đêm tân hôn, một khắc vạn lương vàng, không thể để phí a."

Hắn nói bàn tay liền không thành thật, từng lớp, từng lớp lột bỏ y phục tân nương tử đỏ kia xuống.

Triệu Mặc Nghi liền muốn phản kháng, hắn tay làm, môi rảnh, áp xát y mà hôn lên. Môi áp môi mà cắn, thuận lợi đi vào nhẹ mút lấy, nuốt hết mật ngọt trong khoang miệng.

Triệu Mặc Nghi bị hôn đến choáng, thở hồng hộc, buông xuống phản kháng tùy hắn làm loạn. Bởi với y mà nói, nam nhân làm sao có thể 'làm' nam nhân?

Cơ Việt Quân nhìn y không phản kháng, nhếch môi mỏng, cúi đầu xuống mút lấy chiếc cổ thon gọn tinh tế, Triệu Mặc Nghi bất giác rên lên một tiếng.

-" Um.. ngươi làm cái gì?!." Triệu Mặc Nghi giật mình, y liền lên tiếng.

Cơ Việt Quân không trả lời, hắn mút lấy đầu nhũ nhỏ kia, mút đến một bên ngực y toàn là dấu hôn vết cắn. Tay thuận tiện lại cởi xuống hạ y, cầm lấy thứ kia của Triệu Mặc Nghi mà vuốt ve.

Triệu Mặc Nghi không phải chưa từng làm chuyện này, nhưng y là làm cùng nữ nhân chứ không phải cùng nam nhân làm!

-" Ha~ Buông...buông tay... Cơ Việt Quân..buông tay...".

-" Hửm? Sao phải buông? Ngươi không phải đang rất thoải mái sao? A Nghi mau gọi phu quân đi."

-" Um.. hức..ha~." Triệu Mặc Nghi trong cơn dục vọng mà lên tiếng rên rỉ.

Một chất lỏng ấm nóng chảy vào tay Cơ Việt Quân, hắn đưa tay lên môi mà liếm.

Tay phải ẩm ướt chất dịch trắng, đâm vào.

Triệu Mặc Nghi giật mình hoảng loạn, y nắm lại tay của Cơ Việt Quân nức nở vài tiếng.

-" Ngươi..ức..làm cái gì?".

-" Mở rộng giúp ngươi a?".

-" Lấy.. hức..lấy ra!".

-" Không được.. ngươi không giống nữ nhân, cho vào luôn nơi đó sẽ bị thương. Phải mở rộng một chút."

-" Hức...ha..a!". Triệu Mặc Nghi muốn khép chân lại, Cơ Việt Quân không có cho y thuận lợi, hắn thêm cùng lúc hai ngón tay nữa, ba ngón tay đâm sâu vào. Chạm được một nơi, Triệu Mặc Nghi hoảng lên, rên rỉ.

-" A Nghi thật là...đáng yêu lắm a." Cơ Việt Quân quăng luôn hỷ phục trên người, đè xuống Triệu Mặc Nghi, một nhát đâm vào hậu huyệt.

-" A! Hức a...!  Ha...lấy ra... hức...mau..a!".

-" A Nghi ngoan, thả lỏng một chút. Chặt quá rồi."

Cơ Việt Quân hôn môi trấn an y, bên trên bao nhiêu dịu dàng bên dưới liền bấy nhiêu tàn nhẫn.

Hắn đâm vào rút ra nông sâu không theo tiết tấu nào. Tùy ý mà đâm..

-" Rút...hức..rút ra...đau...đau..".

-" Một chút liền thoải mái, A Nghi ngoan nào."

-" Hức..a!".

-" Hức...ha...a! Cứu...đau.. qu..á hức hức..a..."

-" A Nghi, một chút nữa sẽ ổn thôi. Ta sẽ chậm lại được không?".

-" Dừng lại... Cơ Việt Quân...dừng lại....".

Cơ Việt Quân ép y lên tường, từ phía sau mà tiến công lên, một nhấp hai nhấp đâm vào.

-" Đêm nay là động phòng a~ Chưa đủ đâu. A Nghi đêm nay phải làm loạn...thật loạn mới tốt."

-" A!.. hức...dừng lại, ta chịu không nổi...dừng lại..a!. Hức a~."

Cơ Việt Quân ôm y từ phía sau, để y ngồi lên người mình, hắn vừa đưa tay chơi đùa với nhũ hoa nhỏ, một tay lại cầm cái kia của y luận động, môi liền trên người y mút, cắn.

Triệu Mặc Nghi bị kích thích đến loạn, đầu ốc trống rỗng. Theo từng đợt nhấp vào của hắn mà rên rỉ...

Một đêm động phòng, động đến loạn.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro