Chap 1 : Nàng.....Thực không hay ta là ai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1 : Nàng......Thực không hay ta là ai?

Đêm nhộn nhịp phối hợp với tiếng nhạc du dương lôi cuốn, những ánh nến lung linh ấm áp được thắp lên chầm chậm đẹp mắt.....

Mờ tối, ánh sáng bất giác len lói vào một khoảng không vô định, vải lụa bay phấp phới quyến rũ mê hoặc, một cơn gió nhè nhẹ thoảng qua thổi vào sân chính của Thanh lâu......

Nàng xuất hiện....Dải lụa đào mê hoặc bay lượn quanh nàng vô cùng lôi cuốn.....

Nhè nhàng.....tơ liễu bay lượn theo từng phong thái di chuyển của Tư Trầm Nhu Nhiên, từng bước....từng bước.....tiếng nhạc như một phần khiến động thái của nàng thêm phần nhẹ nhàng....lại thêm phần lôi cuốn.....

Khuôn mặt xinh đẹp, nàng duyên dáng liếc nhìn xuống dưới kia....

Duyên dáng....thả lỏng liếc nhìn xuống những nam tử đang chết mê chết mệt nàng......

Bờ môi gợi lên nụ cười duyên như đang trêu ghẹo tất cả nam tử, đôi mắt khẽ mở thật quyến rũ mê hoặc từng người, từng vương tôn quý tộc bên trong Thanh lâu rộng lớn.....

Từ từ....chậm rãi......thư thả........Nàng cơ hồ như một thiên nga đang bay lượn trên mặt nước, quyến rũ mê hoặc lòng người.....

Điệu múa của nàng......điệu múa của Tư Trầm Nhu Nhiên, thoáng qua......thoáng qua đã đụng phải ánh nhìn lạnh lùng của Minh Nguyệt Ngạo Chấn nơi góc khuất.....một ánh mắt lạnh lẽo thư thái khóa chặt thân ảnh nàng......

Minh Nguyệt Ngạo Chấn lạnh lùng ngồi đó, khuôn mặt mập mờ ẩn hiện trong bóng tối, nhưng....ánh mắt lại lóe lên thứ ánh sáng nhất thời khiến người ta kinh sợ.

Khóe miệng Minh Nguyệt Ngạo Chấn cơ hồ nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt lãnh đạm, nữ nhân này, xinh đẹp, dáng vẻ e ấp, đúng thứ mà hắn cần.

Hảo a~!!

Lạc ra khỏi thanh âm nhẹ dịu, hương vương mái tóc, Tư Trầm Nhu Nhiên thật lãnh đạm phất lên một dải lụa đào hồng phấn lôi cuốn, khóe môi vẽ lên một đường vòng cung nhẹ nhàng, rất duyên dáng, rất nhã nhặn cơ hồ như một nụ cười từ biệt....một nụ cười cảm tạ khiến biết bao nam tử lớn nhỏ nhìn nàng mà Tình Thâm Ý Tuyến.

Dưới ánh nến hồng, tiếng nhạc du dương cơ hồ đã giứt, nàng tựa hồ như bay đã bước xuống khỏi bậc thềm cao vời vợi, dáng vẻ duyên dáng, dáng vẻ thướt tha mà nhẹ nhàng khiến lòng ai không khỏi rung động....

Tại lúc này, một vị lão bá đã bước đến trước mặt nàng, khuôn mặt ôn nhu, dáng vẻ giàu có, trên người tất thẩy đều là tơ lụa nổi tiếng trong thành khiến người người không khỏi chú tâm, nàng coi như cũng biết chút ít, nếu nàng không nhầm, đó là Huyện Quan Đại Nhân Chu Tư Thức.

Ít ra, sự hiểu biết của Tư Trầm Nhu Nhiên nàng đây cũng không bị xếp vào loại kém hiểu biết a~

"Nhiên nhi.....Nàng xinh đẹp như vậy, duyên dáng như vậy, nếu nàng không ngại, vậy đêm nay để bản quan chơi với nàng, có được không?". Vừa nói, Chu Tư Thức lại vừa lấy bàn tay dơ bẩn, bàn tay thô ráp, nhăn nhúm tóm lấy cổ tay mềm mại, trắng ngần của nàng khiến Tư Trầm Nhu Nhiên nhất thời có phần bất ngờ.

Sợ hãi, khuôn mặt yêu kiều, khuôn mặt diễm lệ e thẹn của Tư Trầm Nhu Nhiên bất giác đã trắng bệch, bàn tay đôi phần khó chịu mà cựa quậy, giọng nói trầm bổng lôi cuốn vô thức vang lên mê đắm lòng người :"Huyện....Huyện quan đại nhân.......tiểu nữ.....a~.....tiểu nữ thực chỉ bán nghệ chứ không bán thân.....ngài.....ngài xin hãy buông tha tiểu nữ....".

Bất ngờ lại bị từ chối, sắc mặt quả nhiên đã hằn rõ lên nét không vui, giọng nói khàn khàn ngày thêm một gần, kéo sát thân ảnh Tư Trầm Nhu Nhiền lại gần như muốn hít hết đi hương thơm lôi cuốn trên người nàng :"Được bản quan để ý, nàng thực không chút khôn ngoan!! Nào, Nhiên Nhi, nàng thừa biết bản quan đã yêu thích nàng từ lâu, chỉ cần nàng thuận ý, Chu Tư Thức này lập tức chuộc thân cho nàng, phong nàng lên làm Huyện phu nhân, nàng thấy có được hay không?".

Bất ngờ.....

......Sau đó....chớp mắt một cái....

"AA!!" Chu Tư Thức đột ngột hét thảm lên một tiếng, nhìn cánh tay đã bị một nam tử khác nắm chặt.

"Cút cho ta!!". Minh Nguyệt Ngạo Chấn nhất thời tức giận, thần thái lạnh lùng, hung hăng ra lệnh.

Chu Tư Thức vừa nhìn thấy Minh Nguyệt Ngạo Chấn, lập tức, khuôn mặt già nua cư nhiên trắng bệch đến không còn một giọt máu, thanh âm đã vô thức trở lên gấp gáp vô cùng : "Vâng.....V....Vâng.....".

Nhìn thấy Chu Tư Thức đã hoảng sợ mà bỏ đi, lúc này, ánh mắt Minh Nguyệt Ngạo Chấn mới lãnh đạm nhìn vào mỹ nữ xinh đẹp bên cạnh, vẻ mặt vẫn không chút cảm xúc.

"...A~~....tiểu nữ Tư Trầm Nhu Nhiên thực xin đa tạ đại ơn của công tử a~~!!". Tư Trầm Nhu Nhiên, thoáng qua nhìn vẻ mặt của Minh Nguyệt Ngạo Chấn, hoảng hồn định thần mà duyên dáng khom lưng làm động thái ôn nhu cảm tạ ơn giải thoát của hắn.

Thực tình, đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên Tư Trầm Nhu Nhiên nàng đứng trước một nam tử có phong thái lạnh lùng mà tuấn tú đến nhường này.....

....Hắn....đúng là một hảo mỹ nam a~~~!!

Bất giác, hàng lông mày của Minh Nguyệt Ngạo Chấn vô thức cau lại khó chịu nhìn vào mỹ nữ xinh đẹp, giọng nói lãnh băng vang lên, thật lạnh lẽo mà lao thẳng vào trong đầu óc nàng, một giọng nói thật khiến nàng say đắm.....Chỉ là....nàng không hiểu những gì hắn nói cho lắm.....

"Nàng....Thực không hay ta là ai?"

Hết chap 1.................(hơi ngắn =)) cả nhà thông cảm)

#Tiểu_Ngư_Nhi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro