TẬP 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 38

Nàng lắc đầu nói:" Không phải mọi lí do đều ở những tửu lâu khác mọc lên. Tửu lâu này khách không nhiều một phần cũng là món ăn ở đây"

" Cô nương nói sao?" ông chủ và tiểu nhị của tửu lâu ngạc nhiên

Nàng hỏi:" Đầu bếp nơi này đâu?"

" Ách?", ông chủ mặc dù không biết nàng định làm gì nhưng vẫn bảo tiểu nhị xuống kêu đầu bếp lên. Rất nhanh, một vị đầu bếp với thân hình mập ú bước ra, cũng đã đứng tuổi. Ông ấy nhìn nhóm người nàng rồi quay sang hỏi ông chủ:" Ông chủ, gọi ta lên có chuyện gì a?"

Ông chủ nhún vai chỉ vào nhóm người nàng, nàng đứng lên nhìn lão đầu bếp rồi hỏi:" Ông là người làm ra những món này?"

" Đúng" lão đầu bếp gật đầu

Nàng nghiêng đầu nhìn sau lại nói:" Ông có vấn đề về vị giác sao?"

" A?" lão đầu bếp không khỏi ngạc nhiên cùng kinh hãi hỏi lại:" Tại sao cô biết?"

" Ông không nếm được vị?" nàng tiếp tục hỏi, mọi người không khỏi giương mắt nhìn lão. Lão thành thật gật đầu:" Đúng vậy, không hiểu sao vị giác của ta không cảm nhận được gì. Có phải ta già yếu quá không?"

" Ông không đi tìm đại phu?" hắn tò mò hỏi

Lão thở dài:" Ta cũng muốn đi lắm chứ, nhưng nếu ta đi thì ai ở lại làm thức ăn. Tửu lâu này bây giờ cũng chỉ có mình ta mà thôi"

Nàng nhướn mày, cái này mà sợ khách vào á? Trong tửu lâu này chỉ có nhóm người nàng 3 người mà thôi, nếu nhóm người nàng không vào thì chưa chắc trong vòng một canh giờ nữa có ai vào a.

Bất quá nàng vẫn nói:" Ta nghĩ không phải vì ông lớn tuổi mà là do quá căng thẳng dẫn đến không cảm nhận được vị gì thôi. Không bằng ông tìm đại phu bắt mạch thử xem"

" Cái này..." lão đầu bếp không khỏi rối trí, ông chủ vỗ vai lão trấn an:" Ông cứ làm theo lời cô nương này, có khi lại có thể trở lại bình thường". Lão đầu bếp cười buồn:" Dù vị giác có trở lại thì chúng ta đâu còn ở đây nữa"

Nói đến đây, ai nấy đều trầm mặt. Nàng không khỏi cảm phục trước sự quan tâm không phân chủ tớ như họ. Nàng quay sang nhìn Vương tổng quản, ông gật đầu đi đến đưa tờ giấy mua tửu lâu này cho những người kia.

Cả ba bọn người đang buồn bã kia không khỏi ngạc nhiên nhìn tờ giấy rồi nhìn nhóm người nàng:" Các người..."

Vương tổng quản lên tiếng:" Đúng vậy, đây chính là Tam vương gia cùng vương phi, hai người họ sẽ mua lại tửu lâu này"

Bọn họ liếc nhìn nhau rồi không khỏi hớt hãi quỳ xuống, nhưng đầu gối chưa kịp chạm đất thì nàng đã đỡ họ dậy nói:" Hazz, cái gì mà quỳ vậy a. Ta chưa muốn bị tổn thọ đâu"

" Vương gia, vương phi, không biết hai người đại giá quan lâm, chúng tiểu nhân không kịp tiếp đón cẩn thận. Mong hai người tha thứ cho" ông chủ lo lắng nói

Nàng xua tay, hắn nhanh chóng trừng mắt:" Bọn ta là quỷ hay sao mà các ngươi sợ bọn ta ăn thịt thế hả?!"

Nàng bật cười, sau đó đi xung quanh xem sét rồi nói:" Tửu lâu này cũng còn rất tốt"

Tiểu nhị liếc nhìn ông chủ, ông chủ cũng hít một hơi rồi nói:" Nếu vương phi và vương gia đã đến nhận tửu lâu này thì chúng tiểu nhân không còn liên hệ gì đến nơi này nữa. Chúng tiểu nhân sẽ nhanh chóng dọn hành lí rời đi".

Sau ba người họ cung kính định lui đi thì nàng lại lên tiếng:" Các người định đi đâu?"

" Tiểu nhân... chúng tiểu nhân muốn trở về nhà, sau tìm một công việc khác..."

Nàng nhíu mày:" Đây là tửu lâu mà các người đã cùng nhau gầy dựng, tại sao lại bỏ đi?"

" Ách? Nhưng tiểu nhân đã kí vào tờ giấy..." ông chủ trở nên mơ hồ với những lời nàng nói.

Nàng xoay người lại hỏi:" Vậy các người còn muốn làm việc ở đây nữa không?"

" Được sao?" ba người họ không khỏi vui mừng cùng lo lắng mà hỏi.

Nàng cười nói:" Đúng vậy, ta quyết định sẽ thuê các người làm việc. Như thế sẽ tiện cho các người hơn, vừa có chỗ làm, vừa có thể ở lại tửu lâu này. Như vậy không được sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro