TẬP 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 40

Ở đó, có một đại hán vạn vỡ đang sắp xếp mấy trái cam tươi lên sạp, khi nghe nàng nói người đó không khỏi ngước lên nhìn. Nàng không khỏi hứng trí quàng tay hắn kéo đến.

Nhìn hàng loạt trái cam tươi trên sạp nàng không khỏi cảm thán:" Cam của huynh nhìn ngon quá!"

" Vị cô nương đây là muốn mua? Không phải nói chứ cam của ta là ngon số một nơi đây, cô tìm khắp nơi cũng không tìm được trái cam nào căng mọng, đầy nước thế này đâu" vị đại hán vỗ ngực nói

Nàng cười cười cầm một trái lên xem, đúng là vậy, rất căng đầy và nặng. Nàng hỏi:" Vị huynh đài này, nhà huynh chắc là có một vườn cam?"

Vị đại hán cười lớn:" Cô nương nói không sai a, nhà ta là cả một vườn cam, còn có nhiều trái cây khác. Nếu cô muốn mua với số lượng lớn thì ta có thể giảm giá cho cô"

Hắn nhanh nhảu đáp:" Không a, ngốc tử là đang muốn mua nơi đây"

"A?" vị đại hán ngạc nhiên, sau bật cười xua tay:" Ha ha, cái này nếu các người mua cam thì ta có thể bán. Còn nếu mua cái sạp này thì không được, đây là nơi mà gia đình ta đã bán từ nhiều đời trước. Các người có thể tìm nơi khác để mua, ở phía đông kinh thành ta thấy có nơi bán đất đấy, nó rộng hơn cái sạp của ta nhiều"

Nàng vẫn chậm rãi nói:" Nếu ta muốn hợp tác với huynh thì sao?"

" Hả?" không phải vị đại hán kia mà còn có hắn và Vương tổng quản phía sau, nhưng hai người họ biết không nên làm phiền nàng.

Nàng nói tiếp:" Ta vừa muốn mua sạp trái cây của huynh, vừa muốn hợp tác với huynh. Ta muốn mua mảnh đất mà sạp của anh dựng để làm một Thiên Nguyệt Các. Ở đó, mọi khách nhân sẽ đến thưởng thức trà hay nhiều loại nước uống khác. Trong đó, chính là trái cây"

Vị đại hán nhíu nhíu mày:" Và cô cần cam của ta?"

Nàng gật đầu:" Đúng a, huynh nghĩ thử xem. Huynh chỉ hi sinh mảnh đất này mà có rất nhiều lợi a. Huynh có thể hằng ngày không cần đứng bán ngoài trời này tranh cãi về vụ khách nhân ép giá. Còn có, không tồn dư hàng. Ta còn định cho huynh tiếp quản vị trí quản sự trong các này a"

Vị đại hán kia nghe tựa hồ có chút thuyết phục, rồi lại hỏi:" Ta làm gì để tin cô?"

Nàng nhún vai:" Huynh có biết ta là ai không?"

Đại hán lắc đầu, nàng nói:" Ta là vương phi ngốc, chắc huynh có nghe qua?"

"A?!" đại hán không khỏi hít một hơi lạnh, sau bình ổn từ từ đánh giá nàng. Nhưng nhìn cỡ nào không ra môt ngốc tử, biểu cảm rất cương quyết và có phần đầy tự tin, lại nhìn hai người bên cạnh. Một vị nhan sắc quá là chói lóa, nhưng vẻ mặt không khỏi hiện lên nét trẻ con, đây chắc là vương gia ngốc. Còn vị lão nhân kia, nhìn là một người từng trải có nhiều quyết định đúng đắng.

Thấy đại hán cứ nhìn mình hắn không khỏi cảm thấy khó chịu đành nhìn đi nơi khác, ánh mắt chợt dừng đến một nơi. Nơi đó có đầy ắp trẻ con vây quanh, chính giữa là một người đang cầm những cây kẹo hồ lô ngon tuyệt. Hắn thấy vậy không khỏi kích động kéo tay nàng:" Ngốc tử a, ta muốn ăn kẹo hồ lô"

Nàng nhìn về phía đó, đúng thật là có người bán kẹo hồ lô a. Nàng cũng muốn nếm thử nó như thế nào, bất quá nàng còn đang gian dở việc làm ăn a. Đành vậy, nàng đưa cho hắn một ít bạc nói:" Ngươi tự đi mua được không, hay cùng đi với vương tổng quản?"

Hắn nghiêng đầu:" Nàng không đi?"

Nàng lắc đầu:" Ta còn có việc, ngoan, đi cùng Vương tổng quản đi"

Hắn bĩu môi:" Ta có thể tự đi được a, không cần nhờ Vương tổng quản đâu". Nàng mỉm cười xoa đầu hắn:" Thôi vậy, nhớ cẩn thận nha, mua xong phải về liền. Còn nữa, mua cho ta với. Ta cũng muốn ăn"

" Ân" hắn vui vẻ nhận bạc rồi chạy đi.

Nàng tiếp tục quay lại "đàm phán" với đại hán này. Đại hán suy nghĩ thật lâu rốt cuộc cũng nói:" Được rồi, ta sẽ về bàn với nương tử của ta xem. Nếu có gì, ta sẽ đến vương phủ tìm cô"

Nàng hài lòng nói:" Ừm, mong được hợp tác. Mà huynh tên là gì vậy?"

Đại hán nói :" Cứ gọi ta là Đại Ngũ"

" Đại Ngũ, mong rằng sẽ cùng hợp tác với huynh vào ngày gần nhất !" nàng gật đầu rồi rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro