TẬP 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 48

Anh bên cạnh nghe được hơi thở của nàng có phần khó khăn không khỏi quay lại nhìn. Chỉ thấy nàng mặt trắng bệch đầy mồ hôi làm anh không khỏi có phần hốt hoảng ngồi dậy đỡ nàng hỏi:" Cô bị sao vậy?"

Nàng được anh đỡ ngồi dậy có phần khó khăn trả lời:" Ta... đau..."

" Đau?!" anh không khỏi sinh nghi, từ nãy đến giờ nàng có ăn gì ngoài thức ăn của phủ ra đâu. Lại nói trong phủ điều có người canh phòng nghiêm ngặt, không ai dám động tay gì vào thức ăn cả...

Nàng hít mấy ngụm khí lạnh rồi nói:" Huynh... đưa ta về phòng... Còn nữa, gọi... Thanh Hoa, huynh biết tỷ ấy chứ...?"

Anh gật đầu:" Ta biết, cô cần gì phải gọi Thanh Hoa? Ta có thể làm giúp được?"

Nàng khó xử:" Cái này...", anh vẫn kiên nhẫn chờ nàng nói tiếp. Rốt cuộc nàng cũng dũng cảm lên tiếng:" Huynh... bảo Thanh Hoa tỷ, đem... Ách...", nói nửa chừng rốt cuộc nàng vẫn im bặt. Không phải bởi nàng xấu hổ mà là thời cổ đại này "cái đó" gọi là gì a?

Anh nhíu mày:" Đem cái gì?"

" À thì... huynh biết nữ nhân đến tháng thì sẽ có... Khụ, ta nói chính là lấy cái đó đó..." nàng lí nhí nói.

Bùm...

Rốt cuộc anh cũng hiểu nàng nói gì không khỏi có phần gượng gạo, nhưng thấy nàng đang cắn răng chịu đựng liền không khỏi lo lắng. Anh nhanh chóng cởi áo ngoài ra quấn lấy nàng, sau lại bế nàng xuống đất đi chuyển nhanh về phòng nàng. Mở cửa phòng, anh nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường rồi nói:" Ta đi tìm Thanh Hoa ngay". Nói rồi chưa đợi nàng trả lời thân ảnh của anh đã biến mất.

Nàng ở trên giường không khỏi nguyền rủa, tại sao lại đúng lúc thế a. Mất mặt quá a. Nàng đưa tay che mặt...

" Ưm..." tiếng của hắn vang lên như vừa mới tỉnh ngủ, nàng quay lại nhìn. Chỉ thấy hắn từ ngoài bước vào, vừa đi vừa xoa mắt. Nhìn thấy nàng hắn không khỏi vui mừng chạy đến nói:" Ngốc tử a, nàng đi đâu thế, ta đi tìm nàng khắp nơi"

Nàng xoa đầu hắn giọng yếu ớt:" Ta đi dạo chút ấy mà, sao không ngủ mà còn đi tìm ta?"

Nghe thấy giọng nói của nàng có phần khang khác, lại thêm vẻ mặt mệt mỏi của nàng hắn không khỏi lo lắng:" Ngốc tử sao vậy a? Khó chịu chỗ nào sao?"

Nàng định lên tiếng thì Thanh Hoa đã xuất hiện:" Vương gia, vương phi"

Hắn nhíu mày:" Sao ngươi lại đến đây giờ này?"

Nàng nói:" Là ta gọi tỷ ấy đến để giúp".

" Ngốc tử tại sao không nhờ ta mà phải nhờ Thanh Hoa kia chứ?" hắn hờn dỗi nói. Thanh Hoa thấy nàng đang khó chịu nằm trên giường không khỏi vội vã nói:" Vương gia, vương phi không được khỏe nên nhờ nô tì đến giúp"

" Ngốc tử không được khỏe?" hắn vội vã ngồi xuống cạnh nàng lo lắng. Nàng cười an ủi:" Không sao a, chỉ cần Thanh Hoa tỷ giúp ta chút chuyện là ổn cả thôi. Tỷ, giúp muội".

Thanh Hoa nhận lệnh nhanh chóng đi đến đỡ nàng ngồi dậy nói:" Ta đã chuẩn bị nước ấm cho muội, nào, để tỷ đỡ muội". Thanh Hoa dìu nàng đến phía sau bình phong, nơi đó là nơi để tắm a. Nàng được Thanh Hoa giúp đỡ nên có thể nói là đã ổn thỏa mọi thứ.

Hắn bên ngoài đi qua đi lại sốt ruột không thôi, đến khi thấy nàng được Thanh Hoa đỡ ra thì mới bớt lo chạy lại đỡ nàng nằm trên giường. Nàng cười với Thanh Hoa:" Tỷ có thể trở về phòng mình được rồi, muội đã làm phiền đến giấc ngủ của tỷ rồi"

Thanh Hoa cười đáp:" Không sao mà, vậy ta về phòng trước. Vương gia nhớ chăm sóc cẩn thận cho vương phi, đây là thời điểm quan trọng của vương phi a"

Vương gia gật đầu mà ánh mắt không khỏi rời nàng:" Ta biết mà, ta sẽ chăm sóc cho ngốc tử chu đáo a"

Thanh Hoa cúi người lui ra, sẵn tiện đóng cửa cho hai người, lòng không khỏi cảm thấy vui mừng vì vương gia thật lòng chăm sóc cho một người nào đó...

Hắn ngồi cạnh nàng mà quạt cho nàng a, nàng buồn cười nhìn hắn nói:" Ngủ đi, không cần quạt cho ta đâu"

3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro