TẬP 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 47

Hai người cùng nhau ra về, ngồi trên xe ngựa không khí giữa họ có sự im lặng...

Nàng im lặng nhìn bên ngoài đường qua ô cửa, không biết đã bao lâu nàng mới quay vào huých huých vai hắn bên cạnh nói:" Này, Yến Linh tỷ của ngươi sắp thành thân với thái tử kìa"

Hắn gật nhẹ:" Ân, ta có nghe mà"

Nàng cười cười:" Ngươi có buồn không? Nói thật!"

Hắn tựa hồ suy nghĩ như đang xác định cảm xúc hiện giờ của mình sau lại nói:" Ta không buồn a, tỷ ấy lấy đại hoàng huynh thì tốt cho tỷ ấy mà. Tỷ ấy sống hạnh phúc là được rồi. Ta còn cảm thấy vui mừng thay tỷ ấy, tại sao ta phải buồn?"

Nàng giương mắt nhìn vào mắt hắn, đôi mắt màu hổ phách ánh lên vẻ thành thật, nàng mới mỉm cười nói:" Ừm, không buồn là tốt rồi"

Hắn nheo mắt:" Ngốc tử có phải ghen không?"

Nàng nheo mắt nhìn hắn, hắn gãy đầu:" Thì ta nghe nói nếu nữ nhân quan tâm đến một nữ nhân khác mà nam nhân của mình để ý thì nữ nhân ấy chắc chắn là ghen a"

Nàng nhướn mày:" Ta ghen đấy thì sao? Ta rất là ích kỉ a, ta không muốn nam nhân của mình quan tâm đến nữ nhân khác, ngoại trừ người thân ra. Được chưa?"

Hắn cười cười:" Ta thấy vui mà, ngốc tử là người quan tâm đến ta a. Ta sẽ không bỏ ngốc tử đâu". Nàng bật cười nhìn hắn, không khí xung quanh hai người đã trở nên tốt đẹp trở lại...

Trở về phủ, hai người vẫn như cũ ngồi ở trong đình nói chuyện phiến, không thì lại đi quanh quẩn nơi nào đó. Đôi lúc nàng lại dạy hắn mấy điều mới mẻ, cuộc sống của hai người trôi qua một cách an ổn.

Tối đến... Nàng đang nằm trong nệm ấm chăn êm thì có cảm giác mình đang bị bế lên. Nàng cũng không thèm để ý, chỉ biết mình cảm thấy rất ấm a. Nhưng chưa được một lúc thì không khí lạnh ập đến, nàng nhăn mày chậm rãi mở mắt...

Ừm... trời hôm nay có nhiều sao a, góc cạnh này thật thoáng đoãng rất thích hợp cho việc ngắm sao, chậc, nếu có rượi ở đây thì càng tuyệt vời... Ách, ngắm sao? Nàng ngơ ngác nhìn lên bầu trời...

" Cái quái gì vậy?!" nàng bật dậy hét lên. Nàng đây chẳng phải đang ở trong phòng mình sao, làm thế nào mà mái nhà bị dở ra vậy? Không... nàng bình tĩnh xem sét xung quanh, đây chẳng phải là bên ngoài sao? Mình đang ngồi trên mái nhà sao?

Lại nói nàng cảm thấy có người bên cạnh liền quay lại nhìn, một thân hắc y cùng mặt nạ bạc quen thuộc. Không nhầm lẫn với ai được, chính là anh!

Nàng cố gắng nhịn, rồi nhịn, rốt cuộc nhịn không được nữa chỉ vào mặt người nào đó quát:" Huynh làm cái gì mà nửa đêm lôi ta ra đây vậy hả? Có biết phá giấc ngủ người khác là tội nặng không hả?"

Anh chậm rãi ngước nhìn nàng đang thở hồng hộc trừng mắt nhìn mình, bất chợt anh nói:" Ngắm sao cùng ta không?"

" Ách?" nàng xém chút đã không giữ được thân bằng mà ngã xuống, nếu mà nàng không thích ứng kịp có lẽ đã ngã lộn cổ từ trên mái nhà xuống đất a. Nàng nhíu mà nhìn anh:" Hôm nay huynh bị gì à?"

"..."

Thấy anh im lặng nằm xuống mái nhà mà nhìn lên bầu trời, không hiểu sao cảm giác tức giận nàng cũng biến mất mà nằm cạnh anh. Bây giờ chắc là khoảng giờ hợi (từ 9h-11h tối), rốt cuộc nàng lại bị lôi ra đây. Khổ nỗi ban đêm trời nhiều sương nên rất dễ bị cảm lạnh, lại nói nàng vẫn một thân tiết y mỏng manh, cái này càng dễ bị cảm lạnh a. Nàng không khỏi liếc nhìn người nào đó đang câm như hến bên cạnh...

Bất quá không bao lâu thì nàng lại có cảm giác khó chịu trong người, phải nói hôm nay cái cảm giác này cứ xuất hiện không thôi làm nàng khó hiểu. Đột nhiên bầu trời trở nên nhiều đóm trắng, là do mấy ngôi sao sao? Không, cảm giác có phần bức rức ở bụng dưới.

Người nàng đột nhiên lạnh đi, cơn đau co thắt ở bụng dưới xuất hiện. Một mảnh ươn ướt phía dưới... Chết... nàng không khỏi đổ mồ hôi lạnh...

A;^W\'_&>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro