TẬP 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 46

Hắn ngẫm nghĩ xong gật đầu:" Được", nàng nhìn Thanh Hoa hỏi:" Tỷ muốn đi không?"

Thanh Hoa lắc đầu:" Tỷ sẽ ở đây, hai người cứ đi đi". Nàng nhún vai đành vậy rồi cùng hắn rời đi. Họ đi dạo xung quanh chợ rồi sẵn tiện ghé vào gian hàng nào đó mua đồ ăn vặt vừa đi vừa ăn.

Đến gần trưa, nàng và hắn mới trở về. Ở đó, tên hạ nhân kia đang đứng thấp thõm trước cổng, có vẻ đang sợ một điều gì. Thấy nàng đi đến tên hạ nhân kia mới chạy vội đến nói:" Vương phi, người đã đi đâu vậy a?"

Nàng nhún vai:" Thì là đi dạo a"

" Ách?" tên hạ nhân ngạc nhiên nhìn nàng, không nghĩ đến nàng lại có tinh thần để đi dạo trong khi nàng đang về nhà mẹ mình. Phải biết rằng tên này định để nàng chờ đợi, không ngờ đến khi mở cổng ra thì nàng đã đi đâu mất làm hắn ta phải đứng đợi ngược lại.

Nàng đương nhiên biết rõ điều đó, nhưng nàng vẫn biểu hiện như bình thường nói:" Vậy ta vào được chưa?"

" Được" tên hạ nhân gật đầu dẫn đường. Dọc đường đi nàng nhớ đến nha hoàn bên cạnh mình lúc đó không khỏi hạ nhân đi phía trước:" Ngươi biết nha hoàn lúc trước của ta không? Cô ấy bây giờ đang làm gì?"

Hạ nhân kia lắc đầu:" Không phải cô ấy đến làm nha hoàn hồi môn của người sao? Thuộc hạ kể từ đại hôn của người liền không thấy cô ấy đâu". Nàng nghe xong không khỏi nhướn mày, tựa hồ ý nghĩ của mình đã đúng...

Đi vào bên trong phòng khách, có một người khách đến trước cả nàng, mọi người đoán là ai?

" Mẫu thân/ nhạc mẫu" nàng và hắn hô vang khi đứng trước mẹ của nàng. Chỉ thấy bà ấy đang tâm tình vui vẻ với vị khách kia, đến khi nghe tiếng nàng không khỏi ngạc nhiên quay lại nhìn.

Một lúc sau mới phục hồi tinh thân nở nụ cười nói:"Băng Thanh, con về đấy à. Nào ngồi đi nào, tỷ con cũng mới về đến này"

Người khách đó không ai khác chính là Băng Yến, cùng với nàng đây là sau ba ngày phải về nhà mẹ của mình.

Nàng cười ngây ngô nói:" Vâng", sau đó kéo hắn ngồi xuống hàng ghế bên phải, Băng Yến thì lại ngồi ngay hàng phía trên cùng với mẹ nàng.

Cô ta bây giờ đang không để ý đến nàng mà tỏ vẻ tức giận, mẹ nàng thấy thế an ủi:" Con đừng tức giận nữa, ả ta dù sao cũng lã đến sao con. Vì thế, con còn có thể có cơ hội lên làm thái tử phi mà"

Băng Yến bực dộc nói:" Hừ, ả Yến Linh đó đúng là hồ ly chín đuôi mà, dám quyến rủ thái tử!"

Mẹ nàng đồng tính mà khó chịu dùm con gái yêu này:" Đúng vậy a, cái gì mà tài nữ chứ. Chỉ là một ả đàn bà giả dối thôi, con đừng quá suy nghĩ. Con cái gì cũng tốt hơn cô ta, chắc chắn thái tử sẽ chọn con làm thái tử phi"

Trong lòng nàng nghe không khỏi suy ngĩ, Yến Linh? Chính là thanh mai trúc mã của đại ngốc tử mà, sao lại liên quan đến thái tử a?

Mẹ nàng nói tiếp:" Nhưng thái tử cũng thật là, thành thân với con mới ba ngày đã tính đến chuyện lập ả kia làm thiếp nữa rồi. Như thế thật không tốt"

" Đúng vậy, con mới về được ba ngày thì thái tử đã chuẩn bị đại hôn với ả ta, thật không công bằng"

Chậc chậc, cái này có vẻ nàng cũng hiểu được sơ sơ. Chính là thái tử muốn lập Yến Linh làm thiếp sau Băng Yến. Và có thể nói đây là trận chiến cam go a, thái tử chưa lập ai làm thái tử phi, hai người này cũng chỉ là thiếp, cái này lại diễn ra trận cung đấu gì đây. Hazz, thật nhức đầu, tốt nhất là nàng nên tránh xa bọn họ ra.

Nàng trong tâm suy nghĩ cẩn trọng, nhưng bên ngoài lại nghịch nghịch ly nước trong tay, đợi đến khi hai mẹ con tâm tình xong xuôi cũng đã đến giờ cơm. Mẹ nàng cuối cùng cũng quan tâm đến người con gái thứ hai là nàng này a:" Băng Thanh, con cùng vương gia ở lại đây dùng bữa không?"

Nàng ngước lên cười tươi nói:" Không a, con muốn về phủ cơ. Đại ngốc tử không quen ăn thức ăn ngoài phủ nha"

Hắn cũng thành thật nói:" Đúng vậy nha, ta muốn về phủ"

Mẹ nàng gật đầu:" Vậy hai con về trước, ta còn chuyện phải làm với tỷ tỷ các con nên ta không tiện tiễn các con đi được"

Nàng đứng lên dắt tay hắn nói:" Không sao a, tụi con đi được mà"

{{resolution}} {{size}}

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro