TẬP 78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 78

Nàng chậm rãi mở mắt, phía sau gáy vẫn còn ê ẩm. Bà nội nó, các người ra tay cũng vừa vừa phải phải thôi, cớ đâu mà đánh đau thế không biết. Liếc nhìn xung quanh, hình như nàng bị nhốt trong một căn phòng nào đó, nàng hiện đang ngồi trên giường. Nàng thử cử động, không nhúc nhích!

Nàng nhíu mày, đừng bảo là bị điểm nguyệt nhá?

"Ư..." tiếng kêu nhỏ bên cạnh nàng vang lên. Nàng quay sang, bên cạnh chính là nhỏ cũng bị nhốt chung. Nhỏ chậm rãi khôi phục ý thức, một lúc sau mới phát giác liền không khỏi sợ hãi.

" Muội không sao chứ?"

Nhỏ giật mình quay sang nhìn nàng sau lại nói:" Tỷ, chúng ta phải làm sao đây? Tại sao bọn người đó lại bắt chúng ta?"

Nàng nhún vai:" Cái này ta cũng không rõ"

Nhỏ bồn chồn nói:" Chúng ta nên làm cách nào để ra khỏi đây?"

Nàng thở dài:"Ta cũng bó tay, chúng ta là bị điểm nguyệt a. Ta thì không biết cách phá giải"

Nhỏ lo lắng không thôi, nàng bên cạnh an ủi:" Không sao đâu, sẽ có người đến cứu chúng ta mà"

Được nàng nói như thế làm nhỏ an tâm được một chút, nhưng chưa được bao lâu thì cánh cửa đã bị mở tung ra. Bước vào chính là một đám hạ nhân của vương phủ, người nào người nấy đều mang vẻ cầm thú.

Nàng nhíu mày, nhỏ bên cạnh cang lo lắng lớn tiếng nói:" Các... các ngươi đến làm gì?!"

Một trong số bọn chúng lên tiếng:" Ha ha ha, bọn ta phụng mệnh vương gia đến tiếp đãi vương phi cùng công chúa a"

Nhỏ sợ hãi muốn tìm cách trốn thoát nhưng lại không nhúc nhích được, nhỏ càng sợ hãi hét lớn:" Các ngươi không được đến đây, các ngươi không được đến đây! Có ai ở đây không, cứu chúng ta với! Cứu chúng ta với!..."

" Ha ha ha, các ngươi kêu cứu cũng vô ích! Ha ha ha, nào, để hạ nhân bọn ta chăm sóc các nương nương a" bọn chúng nhìn nàng và nhỏ bằng ánh mắt thèm khát, chậm rãi đi đến cạnh giường. Nhỏ thật sự rất sợ hãi, nhưng nàng bên cạnh thì rất bình tĩnh a.

Nàng chỉ cười quyến rũ nói:" Các ngươi thật là hấp tấp nha"

Nhìn nụ cười đầy sức mê hoặc của nàng không khỏi khiến bọn chúng say mê. Nàng thuận tiện nói tiếp:" Ta bị nhiều người nhìn như rất thế rất ngại a. Không lẽ các ngươi không ngại sao. Với lại, ở đây có ta và muội ấy, các ngươi đương nhiên sẽ chú ý muội ấy nhiều hơn ta. Ta hờn a". Giọng nói nụng nịu như sợi lông mềm mại nhẹ lướt ngang qua không khỏi làm cho thân thể một trận ngứa ngái.

Bọn chúng cười nói:" Ha ha ha, không ngờ vương phi lại xinh đẹp động lòng người đến thế. Ta phải cùng ngươi vui đúa một chút a"

Những người khác cũng nhao lên:" Ta cũng muốn!"

" Ta nữa...!"

" Thế thì ta sẽ vui đùa cùng thập nhất công chúa vậy!"

Như thế, bọn chúng chia nhau ra, nói cách khác nàng bị dẫn đến một căn phòng khác. Nhỏ thì vẫn ở lại đó.

Nhỏ càng thêm sợ hãi nhìn nàng bị bế đi xa, nhớ lại ban nãy khi bọn chúng sơ ý nàng đã nói với nhỏ rằng nàng sẽ đánh lạc hướng bọn chúng rồi đến cứu nhỏ.

Nhưng đối mặt hiện giờ chính là ba tên hạ nhân vẫn đang ở đây! Nhỏ chậm rãi bình tâm lại, nhìn thấy móng vuốt của bọn chúng ngày càng gần nhỏ liền giả giọng giống nàng nói:" Các ngươi có phải hấp tấp quá không?"

Bọn chúng chợt khựng lại, không đợi bọn chúng thích ứng nhỏ nói tiếp:" Các ngươi không thấy ta không nhúc nhích được sao? Như thế các ngươi có thể... thoải mái được hay không?"

Nghe nhỏ nói vậy bọn chúng ngạc nhiên cười:" Ha ha, không ngờ công chúa cũng có thể phóng khoáng được như thế a. Được, như lời công chúa, bọn ta cũng muốn thật thoải mái..."

Bọn chúng giải nguyệt cho nhỏ, nhân cơ hội nhỏ liền vùng khỏi những bàn tay dơ bẩn kia mà hướng cửa phòng chạy. Bọn chúng chỉ giật mình một chốc sau lại phục hồi chạy đến ngăn cản nhỏ, bắt nhỏ trở lại.

t#

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro